My tutor

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi là Nhi - một cô bé đang học lớp 12, còn chị ấy là gia sư môn Toán tại nhà của tôi. Chị ấy dạy tôi từ khi tôi còn là đứa nhóc lớp 9 và lúc ấy chị đang là sinh viên năm 2 trường sư phạm. Tính đến nay cũng 4 năm rồi nhỉ

Chị ấy hiền, giỏi, kiên nhẫn và rất có tâm với nghề luôn, tôi cảm thấy chị thật sự rất hợp với nghề giáo. Nhà chị cũng không phải nhà có điều kiện nên từ khi còn là sinh viên năm 2 chị ấy đã vừa đi học vừa đi dạy kèm kiếm thêm thu nhập.

Tôi là con một trong nhà nên có nhiều chuyện không thể kể hết với ba mẹ được. Vì vậy tôi rất hay tâm sự với chị, dù chuyện gia đình hay chuyện bạn bè, trường lớp,.... Chị cũng vậy, luôn chia sẻ và quan tâm tới tôi dù có vài lúc tôi hơi bướng tuổi mới lớn. Nhiều khi tôi lại thấy chị ấy khá là dễ dãi với tôi nên tôi còn chọc
    -" Chị à, chị hiền vậy rồi mai mốt đi dạy học sinh nó hư, nó quậy phá thì chị làm sao?"
    -" Ai nói với em là chị hiền?"
    -" Ơ thì có cần ai nói đâu ạ, chị dạy em 4 năm nay không đủ để em thấy được sao?"

Rồi có mấy hôm chị kể chuyện chị phạt mấy đứa nhóc chị dạy vì không học bài hay không làm bài tập này nọ để chứng minh cho tôi thấy rằng chị không hề hiền như tôi nghĩ. Làm tôi cũng bất ngờ
    -" Ghê vậy sao? Mấy thằng nhóc đó mà để chị phạt hả? Nó không la toáng lên méc mẹ à?"
    -" Mẹ nó bó tay, giao nó cho chị muốn xử gì xử rồi. Mà cũng ngộ, chả hiểu sao nó lại chịu nghe lời chị"
    -" Mê gái chứ gì nữa, mà chị phạt gì nó?"
    -" Thì chị cũng chỉ đánh nó vài thước vào tay thôi à, doạ cho nó sợ thôi"
    -" Hửm, em không tin, từ trước tới giờ em cũng hay thế mà chị có bao giờ phạt em vậy đâu?"
    -" Thì...em khác, chị không muốn phạt em như thế, với lại chị nói em vẫn còn chịu nghe chị, cần gì phải động tay động chân với em làm gì?"
   -" Chứ hong phải chị hong nỡ hả?"
   -" Tập trung làm bài đi, lát nữa gần hết giờ chưa xong là biết nỡ hay không liền à" chị cầm cây thước gõ gõ lên bàn, vậy thôi mà tui cũng sợ rồi, vội quay lại nghiêm túc làm bài
   -" Dạ"

Mọi thứ vẫn như thế cho đến đợt thi cuối kỳ 1, ngoài giờ học ở trường thì hầu hết thời gian buổi tối là chị lại đến nhà kèm tôi giải đề thêm, dù là hôm ấy không có trong lịch học chị cũng nhiệt tình đến dạy thêm cho tôi. Mà tôi bị cái là học gì học chứ công thức là không nhớ nỗi, quên trước quên sau ngay, nhầm công thức này bỏ vào công thức khác. Lúc nào trước khi thi chị cũng nhắc là xem đi xem lại công thức và những dạng toán tôi hay làm sai nhưng mà vào thi nó cứ bị làm sao í, sai toàn những câu ngớ ngẩn lắm. Giờ mới dám khai chứ lúc đó thi là lén viết công thức vào nắp máy tính í. Nói chung kết quả thi xong cũng không tệ nhưng so với tiêu chí chị và tôi đặt ra thì không ổn cho lắm...
   -" Lại sai câu này rồi, câu này chị sửa rồi mà sao em vẫn sai vậy Nhi? Câu này nữa, này là cẩu thả nè, sao không đổi dấu lại, chị đã dặn là dạng câu này nhớ để vào ngoặc để không bị nhầm dấu rồi..." từ khi tôi đưa chị xem bài kiểm tra thì chị đã mắng tôi không ngừng vì những lỗi sai ngớ ngẫn ấy
   -"..."
   -" Rồi câu này áp công thức gì mà ra vậy, bình phương đâu rồi? Chị bảo em học công thức bao nhiêu lần rồi hả?"
   -" Dạ lần sau em sẽ cẩn thận hơn nha chị"
Chị im lặng nhìn tôi, làm tôi bối rối không biết phải thế nào
   -" Đợi chị một chút".
Rồi tự nhiên chị đứng phắt dậy, bỏ đi ra ngoài, tôi bật camera lên xem thì thấy chị xuống dưới nhà nói gì đó với mẹ tôi....

Chị mở cửa bước vào, điều khiến tôi hoài nghi nhân sinh, không tin vào mắt mình đó là trên tay chị cầm theo cây chổi lông gà. Tôi nhìn chị với vẻ vừa bất ngờ vừa bối rối
    -" Em đứng dậy, bước lại giường nằm xuống cho chị"
    -" Chị ơi, có gì từ từ nói chị"
-" Nằm xuống nhanh, chị không giỡn với em"
-" Nhưng mà chị, chị định...đánh em thiệt hả?"
    -" Chị xin phép mẹ em rồi, yên tâm, nằm sấp xuống rồi chị em mình nói chuyện, nhanh" chị chỉ cây chổi về phía giường

Tôi ậm ừ nhưng nhìn mặt chị nghiêm quá, tôi rén...thế là cũng từ từ bước qua rồi nằm sấp xuống, tay chân hơi bủn rủn rồi á, từ nhỏ tới giờ, à không từ lúc học lên cấp 3 tới giờ là tôi đã không bị phạt đòn như vậy nữa, vậy mà giờ còn bị đánh bởi chính người chị tôi nghĩ là hiền đến mức làm tôi chủ quan rằng chị sẽ không bao giờ phạt tôi thế này đâu, thật là muốn đào cái lỗ chui xuống quá đi

Chat...chat...chat...chat...chat....Um... tôi vừa nằm xuống ngay ngắn thì chị đã đánh liền một loạt mấy phát, tôi gồng người cắn răng chịu đựng, lớn rồi còn bị đánh như vậy tôi ngại nhiều hơn là sợ, nhưng vì chị đánh liên tục nên đau quá, tôi cố ý nhích người sang một bên để né đòn
    -" Thấy chị hiền với em riếc rồi em nhờn phải không?"
    -"..." tôi lắc đầu, không hiểu sao lúc này cứng miệng luôn í
Chat...chat....um...
    -" Ai cũng nuông chiều em nên giờ nói em không nghe nữa phải không? Chị đánh không phải vì lần này đâu mà là vì em sai những lỗi chị đã dặn đi dặn lại biết bao nhiêu lần rồi? Chị dặn gì kệ chị, em thi muốn làm gì kệ em phải không Nhi?"
    -"...."
Chat....chat...chat....đau điếng người là có thật nha trời ơi, nhưng mà tôi bị làm sao ấy, bị chị mắng đến mức không biết phải nói gì luôn, đầu óc chẳng suy nghĩ được câu từ nào cả
    -" Miệng đâu? Sao không trả lời chị? Vẫn chưa thấy được lỗi sai của mình hay sao? Vẫn còn muốn bướng với chị phải không?"
    -" Em...hong có" giọng tôi nghẹn hẳn lại, tôi ngoái đầu nhìn chị

Chị hiền, lúc nào cũng cười với tôi nhưng không phải là chị chưa bao giờ giận tôi, chị cũng không làm gì quá đến mức tôi có thể sợ chị như lúc này. Cảm giác những lúc ấy với chị bây giờ như hai người khác vậy
Chat...chat.... chat
    -" Em thấy em có xứng đáng ăn đòn chưa hả?"
    -" Dạ...."
    -" Bao nhiêu roi đây hửm?"
Chat...chat....chat....umm...đau....
    -" Bao nhiêu roi mới đủ tội em hả? Chị hỏi em đó, trả lời chị nhanh lên"
    -"...."
Chat...chat....chat....chat....chị....chat...um
    -" Bướng phải không? Để chị xem cái cây chổi này cứng hay là miệng em cứng"
Chat...chat....chat....chị....chat....đau quá à....tôi né trái rồi né phải nhưng vẫn không thoát được cây roi của chị. Tôi chịu không nổi nữa nên bỏ tay ra sau che mông
    -" Bỏ tay em ra chưa? Hay muốn chị khẽ tay luôn?"
    -" Chị....đừng đánh nữa mà"
    -" Chịu mở miệng nói rồi hả? Vậy giờ tội của em phạt bao nhiêu roi đây?"
    -" Chị...hic...nãy giờ chị đánh rồi mà"
    -" Nãy giờ là do em bướng, chị hỏi mà em không nói, nãy giờ không tính"
    -" Hic...." tôi nghiêng người, đưa ánh mắt cún con mà nhìn chị, khóc trước mặt chị thì ngại quá, nhưng mà đau quá, tôi chịu không nổi nữa nên đành mè nheo thôi
    -" Nhìn chị kiểu đó cũng vô ích thôi, chị không tha em nữa đâu, bao nhiêu roi đây Nhi?" chị vừa nhịp roi lên mông, vừa hỏi tôi
    -" Dạ...vậy 5 roi nha chị"
Chat....Aaaaa....
    -" Bao nhiêu đấy tội mà 5 thôi hả?"
    -" Dạ vậy...hic...10"
    -" Bỏ tay lên phía trước, nằm sấp xuống, chị đánh 10 roi cuối, chừa nghe chưa?"
    -" Dạ...hic"
Chat....chat....chat....chat....hic....chat....um...chị....
Cốp....Aaaaa...huhuhu....chị đánh liên tiếp luôn, đau muốn chết, tôi vừa bỏ tay ra sau thì bị luôn một roi thẳng vào mu bàn tay
    -" Nhi, chị nói tay em để ở đâu, giỡn mặt với chị phải không?"
    -" Em...huhu...em đau quá rồi chị ơi...huhu...chị tha cho em...em không dám nữa"
Chị yên lặng một lúc, chỉ còn nghe được tiếng khóc của tôi
    -" Quỳ lên, khoanh tay lại"
Qua kiếp nạn rồi mấy má ơi, tôi quỳ vội
    -" Quỳ yên đó cho chị"

Nói xong chị lại bỏ ra ngoài, tôi được dịp mà xoa lấy xoa để cái mông thân thương của tôi, sờ vào là thấy lằn nào lằn nấy hiện nguyên hình luôn, chả biết có bầm không nữa, tình nghĩa chị em 4 năm còn đâu, đánh người ta đau muốn chết. Hôm nay xui, mặc cái quần ở nhà mỏng ơi là mỏng nữa chứ, đánh roi nào xuống cũng như đánh thẳng mông trần, cảm giác mặc quần thật vô nghĩa. Xoa mông thì cũng trúng tay đau, đỡ làm chi giờ bầm một đường dài luôn rồi, nãy chị đánh nghe cái cốp, đau mà tưởng gãy tay tới nơi không á

    -" Chị kêu quỳ sao ta, múa tay múa chân ha? Chị có cho em xoa chưa? Chắc phải thêm 10 roi nữa chứ chị nói chưa biết nghe mà" nghe tiếng chị làm tôi giật nảy cả mình, theo quán tính cũng khoanh tay trước ngực, chị vẫn hăm he cây chổi lông gà trước mặt tôi, bỏ chạy là thượng sách, tôi vừa quỳ vừa lùi lùi về phía sau
    -" Lùi đi đâu đó, một hồi nữa là té xuống giường bây giờ, lại gần đây coi"
    -" Chị...hic...em xin lỗi chị...hic...em không dám vậy nữa...hic"
    -" Không dám cái gì?"
    -" Dạ...hic...không dám không học công thức nữa"
    -" Còn gì nữa?"
    -" Dạ...hic...em sẽ cẩn thận làm bài hơn...hic"
    -" Hết chưa?"
    -" Dạ...hic..." tôi gật đầu
    -" Vậy là vẫn chưa chừa được?" Chị cầm cánh tay tôi, xoay người tôi qua, giơ cao tay định đánh tiếp nhưng tôi đã nhanh hơn, nhảy lùi ra sau để né đòn của chị
    -" Quỳ lại đây, tội em viết công thức lên máy tính thì sao?"
    -" Chị...cái đó mấy kì thi trước chị cũng biết em có ghi mà, chị đâu phạt em đâu"
    -" Không phạt thì em nghĩ đó là đúng hay sao? Chị không phạt nhưng không phải chị không nhắc, chị có nhắc em học đàng hoàng đi, không đối phó như vậy được nữa, lớp 12 rồi. Chị có nói không?"
    -"...." Tôi cúi gầm mặt, nước mắt tui cứ thế lại chảy ra, bỏ một tay xuống xoa mông, sắp bị đánh nữa hả trời, chị nói đúng quá cãi sao đây
-" Sao lại im lặng rồi? Thi tốt nghiệp em làm như vậy mà bị bắt một cái là coi như 12 năm đèn sách em bỏ luôn đó, biết không hả?"
-" Dạ...hic...em biết òi"
    -" Nhích lại đây nhanh lên"
    -" Hic..." tôi cũng bò lại gần chị, tôi quỳ thẳng dậy rồi nhìn chị với con mắt cực kì mờ vì nước mắt nó che, hết thấy rõ mặt chị luôn rồi
-" Xoè tay ra"
Tôi hơi bất ngờ nhưng rồi cũng đưa hai tay ra, tay tui lúc ấy đưa ra mà cứ run lẩy bẩy, không ngừng run được luôn, quê ghê
-" Em có dám hứa với chị là lần sau sẽ không tái phạm lại không?"
-" Em...hic...em hứa, em hứa mà" tôi gật đầu lia lịa như con chó hay thấy để trên đầu xe ô tô

Lúc này chị thấy tôi sợ đến phát run thì phì cười rồi ôm tôi vào lòng, vuốt tóc tôi, vậy mà tôi được nước lấn tới, ôm chị khóc toáng cả lên
    -" Thôi, chị không phạt em nữa, không khóc nữa nào, ngoan nào"
    -" Hic...hic...huhuhu....chị doạ em" được chị ôm như có cảm giác rất an toàn, thế là tôi ôm chặt chị mãi không muốn buông, một phần là vì...chị thơm
    -" Chị không đánh nữa mà, sao lúc đánh thì bướng mà giờ thì khóc to thế này?"
    -" Huhuhu..."
    -" Thôi nín, nín nào" chị xoa đầu, vuốt lưng tôi

Chị để tôi khóc chán, đợi đến khi tôi nín khóc hẳn thì chị mới lên tiếng
    -" Em nằm xuống đi, chị thoa thuốc cho"
    -" Thôi chị ơi..." tôi vội lấy tay che mông lại
    -" Hay là em muốn nằm xuống ăn đòn thêm trận nữa, nói ngọt em không nghe phải không?"
    -" Kì lắm chị, để em thoa được òi"
    -" Em có thấy được đâu mà thoa"
    -" Thì em xoa đại"
    -" Cây chổi đâu mất tiêu rồi?"
    -" Dạ thôi, em nằm nè chị"

Chị thì lấy thuốc xoa nhẹ nhàng cho tôi còn tôi cũng chỉ biết xuýt xoa vì ngại. Cái cảm giác nóng rát dần dần cũng dịu đi...
-" Hôm nay chị dữ quá à"
-" Không dữ thì mấy người đâu có sợ, bữa trước còn có ai hỏi sao tui hiền, chưa thấy tui phạt mà"
-" Dạ thấy rồi, em công nhận, chị gia sư của em hết hiền như trước rồi"
Bốp...ui da...chị đánh bằng tay luôn, tui vùi mặt xuống gối, trời ơi...mặt tôi nóng phừng phừng, chắc là đỏ dữ lắm
-" Chắc tự nhiên chị lại dữ với em ha, chị muốn hiền mà mấy đứa đâu có để chị hiền"

Những ngày tháng học tập, ôn thi cứ thế diễn ra. Sau ngày hôm đó chị càng để ý tôi hơn, đúng là chị không còn hiền nữa, cứ mà không thuộc bài là xác định chép phạt hoặc ăn mấy roi vào tay liền. Nhưng chị vẫn là chị, lúc nào tôi cần hỏi bài dù qua tin nhắn chị vẫn nhiệt tình hướng dẫn cho tôi từng chút mặc dù lúc ấy là 2-3h sáng, vẫn luôn dặn tôi đừng thức khuya quá, vẫn trước khi học hỏi tôi có đói không hay có muốn uống gì đó không,.... Kể ra thì kết quả học kì 2 của tôi vượt hơn cả mong đợi, tôi không phải sợ bị đánh, tôi lại càng không trách chị ngày hôm ấy sao lại đánh tôi mạnh tay đến thế, chỉ là nghĩ lại bản thân mình phải cố gắng để mọi công sức chị và tôi bỏ ra suốt thời gian qua không uổng phí, cũng vì câu nói của chị ngày hôm ấy...
-" Em gái của chị, chị tin em sẽ làm được, cố lên"

~~~ End ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro