MyLife 56-65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời lại sáng...thêm một ngày nửa nó thức dậy và nhận ra rằng nó không ngủ một mình. Cánh tay vẫn tê dại đi vì nhỏ nằm đè lên cả đêm...Nhưng nó ko muốn rút ra, cứ để như vậy mãi cũng dc...vì giờ nó bận ngắm nhỏ Thy ngủ...Tự nhiên hôm nay nó thích vậy, chẳng muốn làm gì cả...chỉ nằm đó và nhìn nhỏ ngủ thôi...nắng sáng chiếu vào phòng làm da của nhỏ càng đẹp hơn, ko phải một màu quá trắng mà hồng hào như da thiên thần ấy mặc dù nó chưa gặp thiên thần bao giờ....Có lẽ nó sẽ nằm nhìn như vậy mãi nếu như tia nắng ko chíu vào mặt làm Thy tỉnh giấc...Chẳng thèm mở mắt ra...nhỏ mĩm cười đưa tay vòng lấy cổ nó

- Phát hiện có người nhìn lén

- Ừ...

- Lúc trước có thèm nhìn đâu..sao giờ nhìn chi

- Ừ

- Ko cho nhìn nửa... – Nhỏ đưa tay bịt mắt nó lại

- Ừ...

Nó nằm xuống...nhắm mắt..Lần này hình như có người ngồi dậy nhìn nó thì

phải..cảm nhận dc hơi thở trên mặt mà...

- Nhìn gì đó

- Như con nít

- Ai

- Anh

- Sao vậy

- Uh..mặt non quá à

- Ừ...trời sinh vậy

- Em ko thích con nít

- Ừ

Nhỏ nằm im nắm lấy tay nó xoay qua xoay lại hát vu vơ....thời gian cứ lặng lẽ trôi qua...chợt nó bật dậy..chết...lo nằm linh tinh quên đi học...phù yêu với chả đương...lớp phó mà đến lớp trễ thì mất mặt lắm. Vậy là 3 chân bốn cẳng thay đồ xách xe ra đi học ko quên quay lại dặn

- Nè đóng cửa giữ chìa khóa dùm nghen..chiều đem qua quán cho anh.

Đi học như nó thiệt khỏe, có 1 cuốn giáo trình duy nhất là đủ..giống hồi cấp 3, nhìu bữa đi học chẳng biết môn nào là môn nào..tập sách thì cũng hổng biết ai giữ luôn...vòng vòng chắc nằm rải rác nhà mấy đứa con gái trong lớp chứ đâu.Hôm nay nghe đồn có môn mới. Chẳng biết môn gì...lơ ngơ vào ngủ 1 giấc ko thì ngồi nghe nhạc nhắn tin trêu chị giết thời gian. Học kỳ đầu thì toàn mấy môn lí thuyết chán òm chứ có liên quan gì tới nghề nghiệp sau này đâu....Học đã..nó phăng luôn qua quán làm bù cho tối qua bỏ về sớm để đưa nhỏ đi diễn....thiệt ra là bữa nay can-tin đồ ăn hổng ngon, qua quán còn rình rình vô bếp kiếm chác dc món gì ngon ngon chớ. Khè khè.

Vừa tới quán...nhìn thấy mặt nó là ông Kha chửi đổng mấy câu cho có lệ xong quăng vô mặt nó cái gói đồ gì đó hổng biết....

- Nè mày...shop quần áo giao đồ cho mày đó

- Hả...shop nào...đồ gì ba

- Tau biết tau chết liền...mày mua đồ thi ngta giao cho mày

- Em mua hồi nào

- Dẹp...đéo biết...lằng nhằng quá.

Ổng phất tay đi te te vô trong. Nó ngồi xuống ghế..vụ gì nửa trời...tiền bạc đâu mua quần áo gì...nào giờ nó mà biết mua dc cái quần áo nào mới lạ...đồ nó mặc toàn mẹ mua, may hoặc là đồ tụi bạn cấp 3 mua cho nó, có cả quần áo của mấy mối tình nho nhỏ sắm cho nó..chà hông lẽ mấy đứa bạn cấp 3 đoán đồ nó chắc cũ hết nên mua gửi cho làm phước đây mà...ủa bạn bè nào biết chỗ nó làm....gần 2 tháng nay có liên lạc với đứa nào đâu....càng lúc càng nhức óc rồi nghen.

Mở gói đồ ra...bên trong là 2 cái áo thun 1 đen 1 trắng size M. Ờ tướng nó mặc size M là dzữ lắm rồi...phải chỉ có size M- chắc nó cũng hốt luôn à. Nó hồn nhiên đứng giữa quán thử áo, hehe lần nào có đồ mới là nó thích lắm, quên hết mọi chiện xung quanh....Áo đẹp vừa...vải cũng mát người...Bổng trong bọc rơi ra mảnh giấy...hix lại giấy...vụ này quen quá. “Bỏ mấy áo cũ bị chuột cắn đi”. Sax..đứa nào rảnh dzậy...bỏ đồ cũ đi rồi hổng lẽ mặc suốt ngày có 2 cái áo này thôi hả trời....hix hình như cách gửi quà kèm mảnh giấy bên trong...là phong cách của nhỏ Thy mà...nhưng...gặp nhau thiếu điều mòn mặt rồi...bày đặt gửi quà kèm giấy chi rứa@@...Đang miên man suy nghĩ thì lãnh nguyên cú đá của đứa nào nào chơi ác...

- Dm mày đứng thay đồ giữa quán tới chiều luôn đi thằng ôn...nhìn ngứa mắt

Thôi nghe giọng là biết ai rồi...chuồn cho chắc...khà khà...nó chạy biến vào phòng cất đồ rồi quay ra làm việc...chờ im im hả vào bếp kiếm ăn...Bưng bê, oder, mời khách...việc gì nó cũng tài lanh xí vô làm, khu vực nào cũng hay có mặt nó...làm nhiệt tình thì ông Kha mới vui lòng cho nó ăn vụng đồ ăn chứ....Chiều tối...nhò Thy chạy qua quán chơi với nó...hok thèm ngồi ngoài bàn khách nửa mà chạy tót vào trong quầy thu ngân ngồi nghịch máy tính, bật nhạc tùm lum...hix nhạc quán đang du dương nhau vô mở nhạc nước ngoài dập đùng đùng...thiệt hết nói nổi...đành chạy lại kéo tay nhỏ ra khỏi chỗ làm việc của ngta..

- Ra ngồi đây làm nước cho uống..đừng có phá

- Hi...nghe nhạc kia chán

- Chán kệ...tập cho quen đi hok nghe để khách ngta nghe.

- Ừ quên...lấy nước cho e đi

- Chờ chút

Nó đi vào trong gọi 1 cam vắt bỏ tí muối mang ra cho nhỏ sẵn tiện đem gói đồ đưa nhỏ cất dùm luôn.

- Nè cất dùm...tự nhiên mua đồ chi mất công vậy

Nhỏ thy ngơ ngác cầm gói đồ vừa mở ra vừa hỏi

- Ủa...đồ gì...em có mua đồ đạc gì đâu

- Hix rùi 2 cái áo này của ai

Nhỏ lấy áo ra ngắm nghía...xong mở miếng giấy ra đọc...đọc xong..tự nhiên bỏ áo lên bàn, nhét giấy vào túi nó...đi thẳng ra ngoài cửa....nó đứng ngơ ngác nhìn theo...chẳng hiểu cái quái gì đang diễn ra...ngày hôm nay sao bình thường nhưng khác thường quá...Nó lắc đầu ngồi xuống uống li cam vắt của nhỏ chưa đụng 1 giọt, tay cầm miếng giấy nhìn kỹ....hix...chữ nắn nót...hok lẽ chữ con gái...mà là chữ con gái thì...sặc...nó phun cả họng cam xuống đất...thôi xong...ghen chứ đâu @@.

Giờ nó đã có số dt của nhỏ Thy...chỉ là số, ko lưu bằng cái tên nào cả....Nhìn thái độ của nhỏ nó đoán chắc đã ghen rồi...nhưng tiếc một điều từ khi biết quen biết với đứa con gái nào đến giờ, nó là thằng cực kỳ đáng ghét...ở chỗ khi đối phương giận hoặc ghen gì đó, nó chẳng bao giờ đi giải thích, hoàn toàn ko. Như vậy mới có cái cảnh đối phương tự ghen tự giận rồi tự làm lành với nó. Giờ cũng vậy, nó chẳng nt, chẳng đuổi theo....mà quay trở vào quán làm việc tiếp...Kết thúc ngày với 2 cái áo mới trên tay mang về phòng...mõi mệt, cũng nằm suy nghĩ một tí về nhỏ, về món quà của một ai đó và chìm vào giấc ngủ.

Sáng...tiếng điện thoại báo thức reo vang...nó tỉnh dậy đi ra mở cửa cho thoáng nhà...Hôm nay ko phải đi học sáng có lẽ sẽ chạy qua quán chơi. Vừa mở cửa nó suýt té ngửa vì một người đang ngồi trước hành lang phòng nó. Là nhỏ Thy...cái mặt chù ụ...liếc nó một cái rùi đi thẳng vào phòng, bật quạt lên ngồi im chẳng nói gì hết. Nó suýt phì cười, nào giờ toàn nhìn thấy cái mặt lạnh lùng bất cần của nhỏ chứ chưa từng thấy cái mặt giận này hết, nhìn dễ thương thiệt. Nó chẳng nói gì, đi vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân...Xong xuôi đi ra ngồi xuống kế nhỏ để ngắm người đẹp. Cái mặt quạu xụ xuống...vậy mà vẫn đẹp, vẫn dễ thương làm nó nhìn mãi hok chán...chắc hết chịu nổi với thái độ của nó...nhỏ quay qua đánh liên tục vào ngực nó (sáng sớm đã bạo lực gia đình rồi)...đánh kiểu gì cứ như đang đánh bóp cho nó, thiếu điều nó quay lưng lại cho nhỏ đấm vài cái vào lưng cho khỏe....Nó cười nắm lấy tay nhỏ

- Hả giận chưa cô nương

- Ko thèm

Nó cười đi rót ly nước đưa cho nhỏ....ực một hơi hết ly nước nhỏ gắt

- Thay đồ đi ăn sáng

- Rồi tuân lệnh

Nó đi thay quần áo, tính lấy cái áo mới hôm qua mặc vào...mà ko ổn mặc lúc này chắc nhỏ bay vào xé áo nó luôn ko chừng..thôi ráng nhịn kiếm cái áo khác mặc đỡ...Ăn sáng xong..tự nhiên nhỏ bắt nó chở đi vòng vòng cuối cùng dừng lại ở một cái shop quần áo có vẻ to to...đi vào trong, shop nhiều quần áo quá...nào giờ nó chẳng bao giờ đi shop quần áo để mua gì cả...nhưng hôm nay tự nhiên dc trở thành người mẫu bất đắc dĩ để nhó ướm thử hết cái áo này đến cái áo khác....ướm đã bắt nó mặc thử vào...hành xác đi ra đi vào cái phòng thay đồ cả tiếng đồng hồ nhỏ cũng chọn dc 4-5 cái áo gì đó...Lại chạy vòng vòng, lại ghé shop, lần này là thử quần...cả chục cái quần thay rat hay vào cuối cùng chọn dc 2 cái...tiếp tục công việc trong im lặng và giữ cái mặt lạnh lùng đặc trưng của mình..nhỏ lựa dc thêm 1 cái thắt lưng, 1 cái nón và 1 đôi giày nửa rồi mới chịu cho nó chạy xe về nhà...hix về đến nhà rã rời chân tay...mệt hơn làm phục vụ cả ngày trời luôn. Vậy mà còn ko chịu tha cho nó...

- Đứng dậy lấy mấy đồ hùi nảy ra thử đi

- Chi nửa...muốn giết người hả...đứng hết nổi rùi

Nó nằm hả họng thờ phì phì....Chắc cái dáng vẻ mệt mõi của nó vui lắm nên nhỏ bật cười khúc khích

- Thui ráng đứng dậy mặc đồ vào thử em coi

- Mặc chi hoài...mệt chết lun nè

- Ngta mua đồ mới cho mà than thở hoài...dậy điiiiiii

Sax thì ra cô nương nhà tui đang cố gắng thể hiện cái sự ghen bằng cách mua nhiều quần áo hơn cái người tặng áo cho nó hôm qua...bó tay...vậy cũng nghĩ ra được nửa,con gái khó hiểu thiệt...Hà hà vậy là khỏe....nhìn mặt chắc hết giận nó rùi thì phải...tự nhiên ở đâu ra quá trời quần áo mới...dzô mánh...ngày nào cũng ghen thế này thi sướng nhỉ...nghĩ vậy nó cười khì khì trước con mắt ngơ ngác của nhỏ...kệ hổng quan tâm...nó nằm lăn dài ra nhắm mắt....mệt quá ai làm gì làm ngủ 1 giấc rồi tính. Còn nhỏ thì hổng chịu ngủ, ngồi lấy quần áo ra ngắm nghía, rồi tự cười một mình...y chan tự kỷ luôn...ngắm nghía đã cũng chịu nằm xuống chui vào ngực nó

- Trời nóng mún chết còn rúc rúc dzô chi nửa

- Kệ..cho chết

Nó lắc đầu nằm im...cuối cùng hơi thở của cả 2 đứa cũng đều đều như tiếng máy quạt đang quay . Kết thúc một ngày giận đầu tiên của nhỏ kể từ khi quen nó.

Tỉnh dậy bởi sự đụng chạm bên cạnh, mở mắt ra, nó nghe tiếng nhỏ hát la la la gì đó kế bên...ơ điên thiệt, tự nhiên ngủ dậy cái nằm hát một mình...Kệ nhỏ, bụng đói cồn cào, nó đi vào wc rửa mặt cho tỉnh táo rùi khều nhỏ

- Nè! Đi ăn..nằm hát có no hok

- Xì...chờ chút

Nhỏ ngồi dậy sửa lại quần áo, vuốt vuốt lại tóc rùi đứng dậy đi rửa mặt...con gái đúng là chúa thời tiết...tự giận rồi tự vui ngay...bởi vậy chẳng bao giờ nó thèm năn nỉ mỗi khi con gái giận linh tinh...

...Mỗi ngày qua đi, nó và nhỏ càng ngày càng xích lại gần nhau hay nói chính xác hơn là nó đã chủ động để đón nhận tình cảm từ nhỏ vì từ lâu nó biết nhỏ đâu còn khoảng cách nào với nó đâu. Nhỏ thy xuất hiện ngày càng nhiều hơn trong cuộc sống của nó, mỗi ngày quan tâm nhiều hơn, mỗi ngày băng giá từ cả 2 tan chảy nhiều hơn..Nó đã cười nhiều hơn, nó nhiều hơn với nhỏ và tất nhiên nhìn về nhỏ nhiều hơn. Khi 2 người thực sự hướng về nhau thì mọi thứ đều tốt đẹp, cứ như một giấc mơ..ngọt ngào đầy niềm vui.

....2 ngày nửa là hội diễn vân nghệ 20-11...ngày mọi học trò đều hướng về thầy cô của mình. Nó cũng ko ngoại lệ. Nhưng năm nay chỉ là năm đầu tiên nó xa trường...chưa làm dc gì, chưa có thành tích gì...làm sao trở về trường cũ xứng đáng dc ngồi hàng ghế danh dự dành cho cựu sinh viên như những anh chị đi trước chứ. Với lại nó đã bị bất ngờ bắt vào đội văn nghệ của lớp chỉ vì 1 phút lơ đãng ngồi hát vu vơ trên cửa sổ lớp. Cái tên ôn vật nào nằm trong nhóm hát tự nhiên chạy trốn về quê có chuyện gấp, vậy là lớp nó lợi dụng tiếng nói của cô để ép nó đứng thay vào vị trí của thằng đó để biểu diễn tại vòng chung kết đêm diễn 20-11.

Đã lên hát thì phải cố quần áo đúng đẹp mà yêu cầu ko dc mặc áo thun nửa mới ức chứ. Trong đống quần áo của nó làm gì còn áo nào khác đẹp ngoài áo thun của nhỏ mua cho....Phải chi nhỏ Thy có ở đây thì tốt biết mấy đằng này nhỏ phải về Nha Trang thăm bà ngoại, 3 ngày nửa mới về mà lúc đó nó đã diễn xong mất tiêu rồi còn đâu. Thầm trách bà ngoại nhỏ bệnh hổng coi ngày xong, nó đành ngậm ngùi xách xe chạy vòng vòng để tìm mua quần áo. Nào giờ có mua quần áo đâu mà biết...hix kỳ này dám chừng bị tụi bán đồ chém cho cháy túi...Lang thang suốt mấy con đường, shop nào cũng đẹp, shop nào cũng có vẻ đắt tiền...ôi đời sinh viên nó thế, muốn mua cái gì cũng ngại nhất là chưa bao giờ mua quần áo....càng khổ hơn....Đang lơ ngơ đạp xe tự nhiên...cảm giác có sát khí sau lưng kèm theo tiếng xe rít ga xé gió...Nhìn lại sau lưng...một chiếc xe có 2 anh chàng đầu ko mũ bảo hiểm lạng lách phóng bạt mạng, phía sau có vài chiếc xe khác đang đuổi theo, tiếng truy hô bắt cướp ý ới...Thôi...hổng chơi với mấy vụ này nha...nó là nó hổng có cái tinh thần dũng sĩ để từ đâu bay ra tung vài cú đá song phi hạ gục tên cướp trong tràn vỗ tay của người đi đường đâu hen...Nó dựng xe lại, lo ngơ giữa đường một hồi tụi nó phóng bậy tông vào là tiêu đời...Vừa đứng xuống...chẳng hiểu trời xui đất khiến hay thánh thần nào ám sau lưng...2 thằng cướp chạy qua...nó co giò đạp luôn chiếc xe đạp ra đường...hậu quả là một tiếng rầm hai thằng cướp té ra đường lăn mấy vòng (lăn rất chuẩn...ít nhất cũng dc 8-9d)...nó thì đứng giơ hai tay lên cứ miệng lẩm nhẩm “xin lỗi em hổng cố ý đâu anh ăn cướp...đứa nào nó đạp xe em huhu”...Công nhận 2 thằng này vừa nhanh tay thắng xe của tụi nó cũng tốt lắm...chưa kịp đụng xe nó thì đã tự thắng rồi tự té tự lăn mấy vòng rồi tự ngồi im cho ngta trói lại...Còn chủ nhân chiếc xe của chúng ta thì sao...đang đứng núp sau gốc cây, ngồi im trốn tránh sự đời...ló cái mặt ra 2 anh cướp thấy thì chắc phải bịt mặt ra đường suốt quãng đường còn lại quá....

Chờ một lúc, đến khi ngta giải 2 tên cướp đi..đang truy tìm chủ nhân chiếc xe đạp thì nó mới chịu lò dò bước ra xin lại chiếc xe..vài cái bắt tay, vài cái vỗ vai.....lấy lí do phải đi thi gấp...thế là nó thoát khỏi cái vụ phải lên công an phường ngồi viết giấy...phù vừa tính rút đi thì lại cảm nhận dc sát khí nặng nề hơn sau lưng....hix trời hông lẽ 2 thằng này nó có đồng bọn và đang chuẩn bị nhận diện là làm thịt cái thằng đạp xe ra đường sao...Thôi rồi...nó lầm bầm chửi thằng thánh thần nào xui khiến cái chân của nó làm liều như vậy....

- Liều quá ha...bộ thích lo chuyện bao đồng lắm hả

Một giọng con gái nghe quen quen văng vẳng bên tai...quay lại từ từ...nó nhận ra vì sao có sát khí rồi....Nhỏ Hân đứng lù lù sau lưng nó, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt này, cái miệng này và giọng nói này làm sao lẫn vào đâu dc...Sáng ra đường hok coi giờ nè...xui quá gặp chị 2 này ở đây mà ko có nhỏ Thy bên cạnh làm sao bảo đảm toàn vẹn thân thể bây giờ...Nó ngập ngừng gãi gãi đầu...-

- Đi đâu mà lang thang ở đây đây

- Ờ...ờ...đi đi dạo (lí do củ chuối...có thằng nào điên đi dạo giữa trời nắng chan chan thế này ko trời)

- Vậy rảnh hả...kiếm quán nào ngồi chờ tui chút đi

- Chờ chi

- Chờ tui lên công an chút

Oh men...hok có chơi đi méc à..nó là nó hổng có thích lên công an ngồi viết giấy để 2 thằng cướp nó nhìn mặt đâu hen..coi vậy chứ nhát lắm.

- Lên đó chi...hix hix

- Lên lấy cái túi xách chứ chi

- Hả hả túi xách nào

- Túi xách của chị tui bị cướp đó

- Vẫn vẫn chưa hiểu lắm

Hix coi kiu đạo diễn cắt cảnh này đi nghen...đâu ra cái cảnh quay trùng hợp tới vậy hả trời...đang đi mua quần áo chứ có phải đi đóng phim đâu mà trùng hợp gặp người quen trong trường hợp này vậy nè....đau tim thiệt...Nhưng đạo diễn nó có chịu cắt đâu, tiếng nhỏ Hân vẫn rõ ràng rành mạch bên tai nó

- Chị tui đi mua đồ về gì giựt túi xách...tui nghe ầm ầm ngoài này mới đi ra coi thì gặp mấy người đó...đi lang thang đâu qua tới bên này vậy. Khu nhà tui hay bị giựt đồ lắm

Nó ngơ ngác nhìn quanh...mèn ơi...hổng lẽ sáng giờ đạp xe đi vòng vòng, thấy đường nào đẹp là quẹo vào chạy theo quán tính mà lang thang tuốt qua gần nhà nhỏ Hân luôn sao...nhìn kỹ lại cái hẽm thì đúng rồi, hôm trước có đi qua đây để đưa nhỏ về nè.

- Vô quán nước chổ đó ngồi chờ tí nha..tui chở chị tui lên phường cái về liền.

Ko thèm nghe nó trả lời nhỏ Hân quay lưng lên xe chạy vòng qua bên kia đường chở chị nhỏ đi...Nó đứng lại một mình...thôi kệ đi nảy giờ cũng khát nước, lúc nảy tim đập mạnh, chân run vì vụ cướp nên người yếu dzữ, phải tiếp nước mới dc...Nó dắt xe qua đường kím quán nước xa xa chỗ nhỏ Hân chỉ rồi ngồi xuống kiu 1 chai sting dâu uống cho đã khát....Gần hết chai nước thì nhỏ vừa về tới. Mọi khi make up, ăn mặc đẹp nên nhìn thấy xa lạ, giờ chắc đang ở nhà nên mặc đồ bộ nên nhìn cũng dễ thương, ko có già dặn như lúc nó gặp. Kéo ghế ngồi xuống...hix đúng là model..ngồi cái tướng cũng khác người, cái quán ven đường, ghế nhựa lùn xịt mà cũng ngồi tréo chân một bên, nhờ vậy mới thấy được đường cong trên người của nhỏ...chậc...cũng đẹp...khà khà ko bằng Thy của nó thôi.(oh men...sao giờ gặp ai cũng đem nhỏ Thy ra so sánh hết vậy trời...hại não quá)

- Đi đâu qua tuốt bên này dzạ...vợ con đâu mà lang thang một mình đây

- Vợ con nào

- Thì con Thy đó hôm nay sao dc thả rông ra đường rồi

Ơ cái con này....chắc ăn chai vô đầu quá...nói chiện cứ như nó là con gì...giờ dc thả rông ko bằng >.<

- Đi Nha Trang thăm ngoại bệnh rồi

- Còn mấy người đi đâu hỏi nảy giờ hổng nói

- Ờ đi kiếm mua đồ

- Mua đồ chi – hok lẽ mua về đốt chơi má

- Ờ 20-11 bị diễn văn nghệ...giờ đi kiếm đồ mua mặc diễn

- Chà chà...mặt vậy cũng diễn văn nghệ nửa hả

- Hix..cô ép...hok cãi dc

- Rùi mua dc chưa....thôi khỏi trả lời nhìn cái mặt là biết chưa mua dc rồi chứ gì

Nó thở dài...lạy trời cho con mau thoát khỏi cuộc nói chuyện này..nói 1 hồi chắc nổi điên lên nó đè nhỏ này ra làm gì thì nó chưa biết à...từ từ tính =))..Ngẩm nghĩ 1 hồi nhỏ đứng dậy đi ra xe

- Ngồi chờ chút...đừng có đi á..ko tui giết con Thy cho mấy người vừa lòng.

Sax...quá đáng..cha chả nhỏ này...uy hiếp tinh thần nó thì thôi đi, còn dám dọa giết Thy của nó nửa chứ...giết đi rồi lấy thân ra đền nhá =.=...Bực mình...kiu thêm chai sting nửa uống cho đã...Phải chờ thôi chứ biết sao giờ...ko nhỏ Thy bị giết lấy ai ngủ chung với nó nửa. chưa mần ăn gì dc mờ :-"

Ngồi ngáp lên ngáp xuống đủ kiểu cuối cùng nhỏ Hân cũng xuất hiện trở lại...thì ra chạy đi thay quần áo...hix tự nhiên thay đồ chi ko biết. Mà công nhận thay đồ khác, make up lên cái nhìn đẹp hẳn lên, chẳng còn cái nét dễ thương bình thường như lúc mặc đồ ở nhà nửa. Nhỏ Hân giờ mặc 1 chiếc quần màu xanh lá ôm sát người và cái áo trắng rộng rộng có điểm hoa màu hồng...Ngồi xuống trước mặt nó nhỏ nói cứ như ra lệnh ấy

- Gửi xe ở đây đi...đi chung với tui...lựa đồ dùm cho...nhìn mặt ngơ ngơ vậy bít gì mà mua...nhanh đi...nắng mún chết nè

Nó ngồi ngơ ngác...trời đất...đau ra đòi đi theo mua đồ nửa nè trời...hix ơ vậythì đỡ, tự nhiên có người giúp nó mua quần áo...dù sao nhỏ cũng là con gái, dzữ dzữ vậy chứ óc thẩm mỹ chắc hổng có vấn đề gì ngoại trừ cái vụ chê nó xấu...giờ nó đi một mình chắc tới chiều cũng tay ko đi về luôn à...Tình tiền 2 chai nước, nó xách xe vào gửi chủ quán với tiếng nói của nhỏ..chắc người quen...xong nó đi ra ngoài, nhỏ Hân đang ngồi phía sau xe nhìn nó khó chịu

- Nhanh đi..nắng đen thui lun giờ.

- Thì từ từ...

Nó leo lên xe đề máy phóng đi...Theo lời nhỏ Hân..nó chạy vòng vòng mấy con đường có nhiều shop quần áo...Tìm dc một shop khá đẹp...2 đứa đi vào lựa đồ....nói là 2 chứ nhiệm vụ của nó chỉ là đi theo sau lưng, nhỏ Hân mải mê chọn đồ....bắt nó mặc tới mặc lui cả chục lần mới chịu gật đầu...dc một cái áo muốn nhũn não...con gái đúng là khó tính trong mấy vụ mua sắm này..10 nàng thì cũng hết 9 nàng như nhỏ...dc áo..kế đến là chọn quần...có vẻ nhanh hơn chọn áo...xong..nhỏ bắt nó vào phòng mặc cả bộ cho nhỏ xem...Bước ra ngoài...nhỏ nhìn nó cười..

- Đẹp đó...thấy tài tui chưa

Nó gật gật đầu xoay qua xoay lại tự nhìn mình. Quay ra thì nhỏ đã đi thẳng ra ngoài xe ngồi đợi. Nó trở vào thay đồ ra đưa cho nhân viên gói lại rùi tình tiền thì nhỏ nhân viên cười

- Dạ bạn gái anh thanh toán rồi ạ....

- Sao em..bạn gái nào

Nhỏ nhân viên cười chỉ tay ra ngoài cửa chô nhỏ Hân ngồi...@@Đứng hình cả phút....nó mới tần ngần đi ra cửa....nhìn nhỏ thắc mắc... Chưa kịp nói nên lời thì nhỏ nhăn mặt

- Tính đứng tới tối lun hả...bộ quần áo đó...coi như thưởng công vụ hùi nảy..dc chưa...giờ chở tui đi uống trà sữa đi

- Hả hả..trà sữa...

- Chứ muốn sao...mua đồ dùm...giờ hok cho ngta uống nước hả.

Nó bật cười....

- Ừ..rồi thì đi làm gì dzữ vậy...

Vào trà sữa...nó ngồi phịch xuống ghế nằm dài ra...lần nào vào trà sữa có máy lạnh người cũng phê tới óc hết chỉ muốn nằm ngủ thôi.

- Người gì vô duyên..chưa gì hết nằm dài ra rồi...uống gì kiu kìa

Nó lại cầm cái quyển menu lật qua lật lại cho có lệ rồi kiu...

- Cho mình một trà sữa kiki gì đó....

Hình như nó kiu trà sữa có gì đó mắc cười lắm sao mà thấy thằng phục vụ với nhỏ Hân bịt miệng cười..quê à...nhớ man mán hum trước nhỏ Thy gọi món đó cho nó giờ kiu đại chứ bít gì đâu...

- Đồ khùng trà sữa nào kiki....hihi...anh cho em 1 trà sữa hương kiwi với 1 hương táo bỏ thạch trân châu đầy đủ nha.

Nghe xong nó thở phì...à thì ra là kiwi chứ hok phải kiki...chà..suýt tí là thằng phục vụ nó lấy li trà sữa pha với tiết canh cún cho nó uống thì chí nguy=))...Nhỏ vẫn ko thôi cười...thiệt tình...tự nhiên cái làm trò hề cho nhỏ cười à..quê dễ sợ....Nó hok dám nói gì nửa..nằm dài ra nhắm mắt hưởng thụ cái máy lạnh.

- Tự nhiên trả tiền quần áo chi dzậy...

- Uhm..khỏi lo...đợi con Thy về tui bắt nó mua đồ lại bù...

Bó tay...thôi kệ...ai làm gì làm...đầu nó giờ chỉ nhớ tới cái máy lạnh thôi....

- Nè...yêu con Thy nhìu hok

Sax..tự nhiên hỏi vụ này chi má

- Ờ ờ

- Trả lời ngập ngừng...haizz.con trai mấy người....tính quen qua đường chứ gì....

- Ờ ờ

Nó mĩm cười...chẳng trả lời chẳng giải thích chi..tính nó vậy.

- Bộ lúc nào...cũng im im bất cần như vậy hả....haizz vậy mà con Thy nó yêu mấy người cũng lạ thiệt...mà nhìn người nhỏ xíu vậy...cũng liều thiệt...coi chừng mai mốt thiệt thòi về mình đó nghen....haizz

Và hình ảnh quen thuộc lại diễn ra...một người nói, còn một người thì nằm im gật gù hoặc chỉ trả lời cho có...Nó luôn vậy, rất dở 8 chuyện..nó chỉ giỏi lắng nghe thôi. Nhỏ Hân cũng chịu khó nói thiệt, ngồi nói vu vơ tùm lum chuyện, kể tùm lum về nhỏ với Thy...cứ như vậy...2 tiếng đồng hồ trôi qua...chắc cũng đến lúc về..nên nó ngồi thẳng lại, chống tay lên bàn ngồi nhìn nhỏ Hân. Công nhân khả năng nói chuyện của nhỏ siêu thiệt...nhưng trong lời nói nhỏ..có điều gì đó buồn buồn...có lẽ cô gái này cũng mang nhiều tâm sự lắm đây...ừ cũng phải thôi, nghe nhỏ nói hôm trước là mới chia tay người yêu mà...Phù...mệt óc thiệt...

- Chừng nào diễn

- Tối mai...

- Diễn ở đâu

- Ừ bên cơ sở chính Q10 ấy...

- Vậy à..mấy giờ...coi bửa đó tui rảnh tui đi xem

- 7h..ở số “...”...hix thôi đi chi...diễn có chút xong liền..có gì đâu mà coi

- Kệ tui...để coi hứng thì tui ghé coi..ko thui..dc chưa..hổng ai chọc mấy ng đâu...vậy hen.

Phù...lại mệt óc nửa....hix kiểu này dũng khí đâu mà đứng hát trên sân khấu chứ...nhỏ nghe xong...về kể lại cho cái đám bạn nhìu chiện của nhỏ Hân thì..đúng là...trốn luôn quá...Cái cảnh mệt óc này cuối cùng cũng kết thúc...Nhỏ cũng chịu về để đi công chuyện gì đó..Chở nhỏ về nhà xong, nó lấy xe đạp cọc cạch về nhà...lúc đi thì thảnh thơi đường nào cũng đi dc, lúc về thì đi lạc, hỏi đường về nhà muốn rả họng...Nằm nghĩ dc chút rồi chạy qua quán làm. Mấy nay lo tùm lum chiện chưa có thực hiện cái tưởng trang trí lại quán hôm trước nói với ông chủ nửa. Qua cái 20-11 này rồi bắt tay làm luôn cho xong.

Quán đã có một lượng khách biết đến nhất định cho nên càng ngày càng đông khách, nhất là vào các buổi tôi cho nên công việc cũng nhiều, ít có cơ hội để nhìn ngắm người này người nọ hơn. Cũng chẳng có ai để nó nhìn nửa vì nhỏ Thy hổng có ở đây. Hôm nay thứ 7, khách đông, chủ yếu là các cặp tình nhân hẹn hò...nhưng hôm nay cũng có MU đá...vậy là vừa đóng cửa quán nó phi xe nhanh về tắm rửa để đi coi đá bóng cho kịp...rủ rê mãi mà ông Kha cứ từ chối đây đẩy...chắc hẹn hò với em nào chắc lun. Đành đi xem một mình....Chuẩn bị xách xe đạp đi thì nhỏ Thy gọi

- Đang làm gì dzạ

- Ờ mới làm về..giờ đi coi đá bóng nè

- Giờ này còn đi coi đá bóng...tính thức khuya hả

- Uhm..tuần có trận mà...ừ ngoại sao rùi

- Hix ngoại nhớ, làm bộ bệnh để em về thăm chứ hổng có bị bệnh

- Uhm...vậy đỡ lo...giờ sao chưa ngủ nửa

- Ngủ hổng dc...ngoài này gió lớn ghê

- Ừ mặc ấm vào..

- Cảm ơn nhìu...mà coi xong về ngủ liền đó

- Biết rùi..vậy giờ ngủ đi đừng thức nửa

- Uhm..nhớ...nhớ hộp kem quá

- Tự nhiên nhớ hộp kem

- Kệ em...ngủ ngon ha

- Uhm..ngủ ngon

Cúp máy....nhắn 1 tin cho ông lớp trưởng biết nó mua dc quần áo diễn xong nó dzọt xe chạy ra quán café hôm trước để xem bóng đá...hix trễ hết 10 phút...thôi cũng còn kịp...Chọn cái bàn góc ngoài cùng...Chưa kịp ngồi xuống nó suýt té xỉu vì nhỏ tiếp viên hôm trước. Mèn ơi tiếp viên quán café nhỏ thôi...vậy mà chơi nguyên bộ váy trắng tinh y như công chúa trong truyền hình...nhỏ này mà quất thêm cái bao tay lưới với cái mũ lưới nửa thì hông khác nào trong phim...nhìn nó mà cười tủm tỉm...làm quá...Hình như nhỏ biết nó nhìn nhỏ cười hay sao nên đi lại đứng chắn trước mặt...

- Sao nhìn chị cười hả nhóc – sax....chưa gì gọi nó nhóc...thấy xưng với mấy người kia toàn kiu anh ko mà @@

- Ờ ờ hok có gì...cho xin ly café không đường đi

- Hả...nói lại coi...cafe ko đường thiệt hôn

- Ừ café ko đường

- Hix đắng nghét sao uống...bộ bị ghiền café hả

- Ờ ko..tại quen...

- Còn nhỏ mà bày đặt...

Xong quay lưng đi vô trong...Ơ tiếp viên gì kỳ rứa...dám nói xấu khách...uống gì kệ ngta..bày đặt ý kiến ý cò nửa...hix...thôi nể sắc đẹp của nhỏ nên bỏ qua...hổng chặt chém làm gì cho mệt...Một lúc sau nhỏ đem café ra...rồi kéo ghê ngồi kế bên nó luôn. Ơ vụ gì vậy nè...tự nhiên cả đống chỗ hok ngồi...đâu lại ngồi kế nó chi ko biết. Dám chừng tính kiếm chuyện nửa à...Thôi..Mu quan trọng hơn hờ hờ...Coi chưa dc 5 phút nhỏ đã lên tiếng

- Nè nhóc tên gì...hình như lần trước có lại với cái người đẹp đẹp đúng hok

- Sao nhớ hay dzậy

- Ừ tại đó giờ mới thấy có ngườ dẫn theo chị gái đẹp vậy đi coi đá banh nên nhớ mặt nhóc

Oh men...dẫn theo chị gái luôn =))...mai mốt phải bắt nhỏ Thy mang giày búp bê, make up trẻ lên mới dc hix hix...chứ đi đâu ai cũng lầm chị nó hết vậy thì ức chế lắm.

- Uhm...cũng chịu để ý quá ha

- Chứ sao..mà hỏi tên sao hổng nói

- Ờ...gọi là M dc rồi

- M hả...tên gì lạ vậy

- Hok biệt danh thui

- Sao hok cho chị biết tên thiệt

- Ừ ai cũng gọi vậy

- Uhm..M của doremon hén

- Ko..M của từ MONSTER

- Dễ tính ha...chị tên Mây...hihi chị sinh năm 92 đó..còn nhóc

Cha chả...sinh năm 92...mà dám nhàu vô xưng chị ngọt xớt...thôi kệ..trêu tí cho vui

- À ừ...chị lớn hơn nhóc tới 2 số...hix hix...tên gì nghe ngộ...ở tuốt trên trời nhỉ

- Hihi chắc vậy..tên đẹp hok

- Ừ đẹp..

- Mẹ chị là người Ấn Độ đó

- Hả...thiệt hok...

- Thiệt...hok tin nhìn mắt chị nè...

Nhỏ vạch mắt cho nó xem...ờ giờ mới để ý, nhỏ có khuôn mặt tròn, sống mũi cao, đôi mắt to tròn màu nâu (lúc sau gặp ban ngày mới thấy còn lúc đó chỉ thấy màu đen, ban đêm mà)

- Ừ mắt to thiệt..

- Đẹp hôn

- Đẹp dc hôn chị ha

- Hok dám đâu...chị hỏi là đẹp không – nhỏ cốc vào đầu nó 1 cái.\

- Ừ...ai bỉu hỏi ko rõ ràng...ủa rùi chị có biết tiếng Ấn hok

- Hì hì hok

- Sao vậy

- Chị sống ở VN từ nhỏ mà...quê chị ở An Giang đó

- Hèn gì nói tiếng Việt giọng miền Tây

- Ừ...mẹ chị mất sớm bởi vậy chị hổng dc học tiếng Ấn...nhưng nghe ba nói mẹ cũng toàn nói tiếng Anh ko à

- Sao ba chị quen dc mẹ chị hay dzậy

- Ba chị làm trên tàu chở hàng qua Ấn đó nhóc

- A..ra ba chị là thủy thủ...thích hen

- Uhm..cũng buồn lắm...ba đi suốt nên gửi chị ở với dì nè

- Vậy sao

- Hi...quán này là của dì chị đó...

- Hèn gì...

- Hèn gì sao

- Hèn gì thấy mấy chị kia mặc đồng phục còn chị cũng phụ quán café nhỏ mà mặc đồ nổi quá...như công chúa

- Hihi chị thích mặc đồ này lắm...đẹp hôn

- Đẹp dc hôn hả

- Hok phải...là đẹp không...chọc chị hoài nha

- Ai bỉu nói hok rõ ràng chi

- Biết rồi mai mốt chị phải đề phòng nhóc mới dc

Nhỏ Mây cười tươi...mắt nhỏ thực sự đẹp, phát hiện nhỏ cười có hai cái má lúm đồng tiền rất duyên...Chẳng hiểu sao tự nhiên nó nói chuyện vui vẻ với nhỏ Mây nhanh chóng như vậy, khác với tính cách của nó ngày thường...có lẽ nó cảm thấy thú vị kể từ khi nhỏ Mây giới thiệu nhỏ có dòng máu người Ấn, dù sao trò chuyện với một người có dòng máu nước ngoài...cũng có một điều gì đó kích thích và thú vị.

- Mà hỏi nè sao chị dám nói chuyện vui vẻ với người lạ vậy

- Hihi tại chị thấy mặt nhóc hiền với dễ thương, hổng như mấy người hay lại quán chị coi đá banh...thấy dzữ dzữ dê dê sao sao ấy, với mấy chú lớn tuổi, mấy người đi làm rùi ko à hổng có người nhỏ nhỏ bằng chị lắm...lâu lâu mới thấy con nít đi coi đá banh khuya đó

Sax...lí do nghe muốn tự ái...mặt nó hơi non chút thui chứ đâu tới nổi bị phán là con nít chứ trời.Nói cũng đúng, quán này nhìn kỹ lại có mình nó trẻ nhất, còn lại toàn mấy chú lớn lớn tuổi ngồi coi ko à.

- Hix bộ hok sợ nhóc là người lạ..cũng dê hả

- Haha mặt nhóc ngố muốn chết dê gì nổi...mặt bún ra sữa luôn kìa

- Hix mặt ngta vậy mà chê hoài

- Hihi hổng có chê...chị nói thiệt mà...nhóc mới chuyển lại ở gần đây hả

- Ừ ừ...nhóc mới chuyển lên đây

- Hihi vậy vui rùi...vậy mai mốt rảnh ra chơi với chị...ở đây toàn mấy người lớn tuổi hơn nói chuyện hổng thích miếng nào

- Ừ rảnh nhóc ra

Tội nghiệp...mẹ mất, ba thì toàn đi xa, hổng dc ở với gia đình mà xung quanh thì toàn là người lớn tuổi...chắc nhỏ Mây ít có bạn bè lắm...Cũng vui...tự nhiên có một cô bạn mang dòng máu nước ngoài, lai Ấn thì đâu có nhiều...Nó muốn xin số dt của nhỏ Mây để nt chơi....nhưng còn ngại...mới quen mà biết ngta có chịu cho nó số ko..thui kệ từ từ tính sau...nhà gần mà lo gì.

- Chị hổng đi học hả

- Ừ chị nghĩ học rùi...đang chờ ba đi chuyến này về rùi cho chị học tiếng Anh để qua đó ở luôn với ngoại.

- Uhm..vậy chị sắp đi xa luôn rùi

- Ừ...mà hổng sao đâu, ba chị nói đi qua đi lại thăm người thân được, tàu ba chị làm chạy suốt từ đó qua đây mà.

- Thích nhỉ...có gì dẫn nhóc theo lên tàu qua đó chơi với hen

- Hihi dám đi hôn..ý quên hok – haha có tiến bộ biết cảnh giác với nó rùi

- Đi tuốt...sợ gì...hok lẽ chị bắt nhóc bán lun bên đó

- Bắt luôn...

- ...rùi chơi lun..dám bắt thì nhóc dám đi..nhớ nuôi nhóc nghen

- Hihi hok có đâu..bắt làm thịt thì có

- Trời..mặc đồ như công chúa mà ko ngờ là phù thủy sao trời...

- A dám nói ngta là phù thủy hả...uýnh chết lun bi giờ

- A...đau nha...nhột mà đánh hay cù lét vậy trời

- Cho chết luôn cho nghĩ coi đá banh luôn

Sax..chết cha...lo mê nói chiện với nhỏ...huhu hết hiệp luôn rồi trời ơi....

- Chết...hix tại chị đó nảy giờ hổng coi dc gì hết

- Haha cho đáng đời....thui ngồi im coi đi chị đi tính tiền nước cho khách để chút nghỉ đá ngta về hổng biết ai để tính tiền

- Uhm..vậy đi đi...mà tính tiền nhóc luôn nè

- Đây...nhóc là bạn chị dc ưu tiên tính tiền gấp đôi ha

- Huhu...ác quá...nè lấy đi

- Plè...giỡn mà...

Nhỏ Mây đi vào trong thu tiền nước cùng với mấy đứa phục vụ khác...Càng nhìn càng mắc cười...giữa quán chơi nguyên bộ đồ nổi quá nổi...trắng tinh luôn....Một người bạn nửa...và may mắn...lại là 1 cô bé thân thiện J

Tính tiền xong...nhỏ Mây đi vòng vòng mấy bàn xung quanh ngồi nói chuyện cho có lệ giống mấy đứa tiếp viên khác rồi quay trở lại bàn nó 8 chuyện...lại đành có lỗi với MU...ngay lần đầu tiên đã dụ nó nói chuyện dc nhiều...tính ra số chữ nó nói với nhỏ Mây hôm nay bằng số chữ nó với Thy nói cả thời gian qua ấy nhỉ :)...Lại so sánh với nhỏ Thy...hix sao dạo này lúc nào cũng đem nhỏ Thy ra so sánh hết nè trời.

Cuối cùng cũng kết thúc trận đấu...MU thắng. Ơn trời, ko chắc nó cảm thấy tội lỗi ghê gớm lắm vì mê Mây bỏ Mu...Nó đứng dậy tính ra về thì nhỏ Mây chạy lại nói

- Nhóc cho chị mượn điện thoại

- Chi

- Thì cho mượn đi...nhanh chị phải dẹp quán nửa

- Uhm nè

Nhỏ Mây cầm điện thoại nó nhá qua máy của nhỏ xong cười tươi khoe 2 cái má lúm đồng tiền và đôi mắt to tròn...

- Về đi

- Uhm...ngủ ngon ha

- Nhóc cũng vậy ^^

Nó đi bộ từ từ về nhà...hôm nay là một ngày khá đặc biệt...ngày đầu tiên nhỏ Thy xa SG...và cũng là ngày có nhìu sự kiện diễn ra với nó...Về nhà nó kéo cái hộp kem trồng cỏ ba lá của nhỏ Thy ra ngồi ngắm...biết là điên thiệt nhưng vẫn thích ngắm...trong lòng nó..có lẽ vị trí của Thy dường như đang dần định hình rõ ràng...từng chút từng chút một. Có lẽ vì vậy mà nó đã cỡi mở hơn với mọi người, trò chuyện nhiều hơn với những người nó gặp trong ngày...âu cũng là một điều tốt nhỉ :)

“Em à giờ thì anh nhớ rùi...anh phát hiện ra mình yêu em có lẽ là vào ngày này nè...ngày đầu tiên anh ko nhìn thấy em, ngày đầu tiên em ko xuất hiện trước mặt anh...ko biết nửa chắc vậy đó...trả lời dc câu hỏi bao năm qua rùi đó nha, có quá muộn ko em? và...em có đọc dc dòng chữ này ko em...có lẽ là ko rồi"

Ngồi nhìn ngắm đã...chợt có tin nhắn của số máy lạ...nhưng nó cũng đoán ra là ai: “coc coc co nhoc M o do hok hihi ngu chua”. “chi roi may ha nhoc chua ngu dau” . “ hu dau ra chi roi may nua dza may thui nha.dang lam gi” “ko lam gi chuan bi di ngu thoi.lam met ko sao chua ngu nua”.”uhm met,gio dang nam nghe nhac cho de ngu ne mai nhoc ranh hok co ra coi da banh hok” . “mai ha dau co doi nhoc thich dau chac ko ra dau”. “bun vay ra di ngoi choi voi chi lam voi may ong kia nc chan mun chet” . “uhm de coi...neu lam xong som nhoc ra choi chut rui ve”. “uhm vay hen co gi mai nt chi biet nhoc ngu ngon” . “chi ngu ngon”....haha cô bé này...xưng chị hồn nhiên luôn..kệ cho làm chị..từ từ mai mốt hả cho nhỏ biết sự thật bảo đảm có chiện vui kaka. Khuya rồi...nó nằm xuống ngủ để mai còn tranh thủ qua quán làm bù buổi sáng để tối đi diễn văn nghệ nửa...

Sáng chủ nhật...bắt đầu ngày mới bằng cuộc gọi của chị. Vừa bắt máy đã nghe tiếng oang oanh

- Nhox nhox dậy đi dậy đi

- Thì dậy nè sáng sớm la dzữ

- Call mấy lần mới chịu dậy ngủ nướng thấy sợ

- Ờ tối qua thức hơi khuya.đâu dc dậy sớm vậy trời...bửa nay chắc mưa quá

- Hihi tại chủ nhật chứ bộ dậy tập thể dục

- Giỏi....cả năm tập dc ngày chứ giề

- Xí...chị chăm tập lắm nghen...đứng có xỏ xiên

- Chăm gì sáng nào nt cũng có người la để ngta ngủ đừng có phá

- Cái đó khác....giờ khác mừ

- Ừ...thì khác...tập nhìu vào ko mập ú ù u đó

- Sáng sớm trù ẻo ngta hoài nha nhox con. Nè nè tối nay nhox làm gì hok đi ăn KFC với chị đi..rủ Phong nửa

- Tối hả...tối mắc diễn văn nghệ trong trường...

- A diễn văn nghệ hả..nhox con có hát nửa hả...hihi cho chị coi nhox hát với với

- Thôi cho nhox xin...lên hát mấy câu cho có...hix coi chi...mắc cỡ hát sao dc

- Hihi nhóc con biết mắc cỡ nửa hen kệ nhóc chị vẫn thích coi...chị muốn coi

- Trời...thui bửa khác hát cho nghe chứ giờ diễn sơ sơ có mấy câu à...

- Đây là lệnh!Hừ hừ

Thôi xong..lệnh thì hết cãi rồi...đành cho chị địa chỉ với time rồi ngậm ngùi cúp máy....Vừa cúp máy thì nhỏ Thy gọi...cỡ này điện thoại trở nên bận rộn thiệt

- Nghe nè

- Sao gọi nảy giờ hổng dc

- Ừ chị gọi

- Anh ăn sáng chưa

- Chưa

- Anh có đi làm hok

- Ừ giờ chuẩn bị đi làm nè

- Ủa sao làm giờ này

- Làm bù để chiều đi diễn văn nghệ 20-11

- Uhm...vậy mà em hổng dc coi

- Thui có gì đâu coi. Hát có mấy chữ rùi xong à. Đang làm gì

- Em đang đi dạo ngoài biển nè

- Vui hok

- Hok vui

- Ở chơi với ngoại mà hok vui gì

- Thì cũng vui...mà tại nhớ..nhớ hộp kem

- Lại nhớ hộp kem...

- Ừ...anh tưới nước chưa

- Tưới rồi

- Anh nhớ cho nó ra nắng chút nha

- Ừ nhớ mà. Ừ hôm qua đi mua đồ diễn có gặp Hân đó

- Vậy hả..sao gặp dc hay dzạ

- Ai biết chạy đại ai ngờ lạc qua đường gần nhà Hân

- Hihi đồ ngốc mua bản đồ đi

- Thôi kệ chạy lung tung mau nhớ hơn

- Chiều anh diễn ở đâu

- Bên Q10

- Rùi anh đi bằng gì

- Chắc đi xe bus

- Uhm...chừng nào em về anh nhớ hát lại cho em nghe nha

- Ừ...thì về đi hát cho nghe

- Hihi...anh ăn sáng đi. Giờ em cũng về đi lễ với ngoại

- Ừ

- Bye anh

- Ừ

Nó im lặng thay đồ đóng cửa đi qua quán làm việc...Lâu lắm rồi mới có cảm giác muốn dc im lặng mĩm cười suy nghĩ về một người nào đó....Những ngày tháng đầu ở SG...thật nhộn nhịp...trong lớp mọi thứ im lặng bao nhiêu thì cuộc sống bên ngoài lớp của nó lại nhộp nhịp bấy nhiêu với thật nhiều sự kiện, thật nhiều người nó dc gặp và cũng thật nhiều những điều kỳ lạ.

Làm việc cả ngày, cuối cùng cũng đến giờ tập trung qua cơ sở chính để tham gia văn nghệ. Sinh viên mới nên đứa nào cũng háo hức hết, rất đông thành viên lớp kéo qua để thị uy sức mạnh của khóa đầu tiên trường tuyển hơn trăm người cho ngành học của nó. Ai tụ tập thì tụ tập,còn no1 thì lẳng lặng 1 mình đi xe bus lên cơ sở chính theo hướng dẫn của anh bạn làm chung...Nó ko rành đương nên dành bắt xe đi lên tận Bến Thành, xong mới bắt thêm một chuyến để về cơ sở chính trường nó....vật lộn với đường SG đông nghẹt người...cuối cùng nó cũng tới dc chỗ diễn văn nghệ lúc 6h30. Cũng còn kịp nửa tiếng. Xung quanh nó ai cũng rạng rở, ai cũng đồ đẹp, trang phục này nọ để múa hát. Nó mặc bộ quần áo của nhỏ Hân chọn tuy giản dị nhưng có vẻ vừa phải, hợp để diễn bài hát nó tính hát vàcũng thuận tiện để mặc đi chơi bình thường....Đang đi lơ ngơ thì thấy nhỏ Hân ngồi 1 đống trên ghế đá, tách biệt hẳn với tất cả...hix hix la có hứng mới đi...ai ngờ tới còn sớm hơn nhân vật chính nửa...Thật khó hiểu.Nó tiến lại chỗ nhỏ Hân ngồi xuống bên cạnh

- Sao...tới sớm vậy

- Ở nhà bùn...lang thang lên đây luôn. Mọi người chuẩn bị đông vui quá ha

- Ừ...

- Đâu đứng dậy coi coi

Nhỏ kéo nó đứng dậy xoay người nó vòng vòng...rồi kéo nó ngồi xuống lại.

- Ngồi đây make up cho

- Hả..thôi thôi...con trai mà make up gì

- Đồ khùng...lên sân khấu hổng make up sao đẹp

- Thôi mà...để vậy dc rồi...con trai đánh son phấn..hix hix kỳ lắm

- Có gì đâu...nhìn xung quanh đi...ai mà hổng make up nhẹ để sáng sân khấu

Nó quay người nhìn quanh..đúng rồi...mấy thằng con trai lớp nó cũng đang bị ép vô góc đè ra make up la um sum trong kia...

- Bộ...phải make up mới dc hả

- Nói nhìu quá...ngồi yên coi

Vậy là nó đành ngồi im ru...hix trời à sao lần nào dính tới văn nghệ nó cũng bị dính tới vụ son phấn này hết nè trời...Nhỏ Hân ngồi chăm chú lôi đống son phấn của nhỏ ra make up cho nó. Mặt nhỏ kê sát lại người nó, hơi thở nhè nhẹ khiến nó cảm thấy có gì đó xao xuyến...giờ nhìn kỹ lại nhỏ cũng đẹp đó chứ chỉ có điều nhó hay make up đậm làm mặt nhỏ có vẻ già dặn hơn so với tuổi của nhỏ...mai mốt 1 ngày đẹp trời nào đó phải góp ý mới dc...Tô son trét phấn cả buổi trời nhỏ mới chịu thả nó ra...Đi vòng vòng lại tụ họp với đám diễn chung...con nhỏ phó phong trào lôi nó lại

- Nè M lại đây make up cho nè....ơ ơ...ai make up cho đẹp vậy

- Bạn gái nó chứ ai ngồi 1 đống kìa

Thằng âm binh nào tài lanh chỉ tay về phía nhỏ Hân

- Trời sướng ha...đi diễn văn nghệ cũng có người hộ tống nửa...cán bộ có khác...

Nó chẳng quan tâm.Đi vòng vào căn-tin mua 2 ly sting mang ra chỗ nhỏ Hân ngồi

- Nè uống nước đi

Nhỏ Hân nhìn nó bằng ánh mắt ngạc nhiên

- Đang mơ hả ta...bửa nay sao dc ga-lăng tự giác vậy nè....

- Ờ...thì uống đi..diễn rồi kìa

Nó chỉ tay về phía sân khấu. Buổi biễu diễn đã bắt đầu. Nó với nhỏ Hân vẫn ngồi im một chỗ để coi từ xa....Sân trường như vỡ tung bới những tiếng reo hò, cổ vũ của sinh viên...thi thoảng nó nhìn quanh để tìm coi chị với anh Phong có vào ko...hình như hổng thấy. Chắc chị với anh Phong ko vào rùi, vậy đỡ...khỏi phải bị áp lực.

MC giới thiệu tiết mục của nó...chết cha...vậy là ba chân bốn cẳng chạy lại sân khấu...thực ra chẳng có gì quá áp lực vì nó cũng quen diễn trên sân khấu, có điều tự nhiên nhỏ Hân đứng xem nên làm nó thấy hơi run...nhìn quanh xuống dưới...trời ơi...chị của nó với anh Phong đang đứng 1 cục trong góc đưa tay vẫy vẫy cổ vũ nó kìa...hix hix trời ơi cho con dũng khí để bớt rung...hát có 4-5 câu thôi mà hix hix. Bài hát vang lên..giai điệu quen thuộc của ca khúc “những nụ cười trở lại”...thực ra nó chỉ hát 1 đoạn trong toàn bài hát, hát đôi với một nhỏ khá xinh...mỗi tội hôm nay ăn gian mang giày cao gót nên cao hơn nó...hix...đúng là bị dìm hàng mọi lúc mọi nơi mà....hát xong...may qua hổng bị quên lời...nhất là lúc hát nhìn về phía chị...chị le lưỡi trêu..thiếu điều muốn bỏ mic luôn.

Nó chạy xuống...nhưng ko thể chen nổi từ sân khấu ra chỗ chị với anh Phong nhanh dc vì lúc này đám cổ động viên quá khích đang ùa lại gần sân khấu để tranh giành hoa do lớp nó thả xuống dưới tạo hiệu ứng....Đến khi chen dc chỗ đó thì chị đã ko còn ở đó nửa..tìm kiếm xung quanh...vẫn ko có...chợt nhận dc tin nhắn : “nhoc ra ngoai cong truong di”

Nó chạy ào ra cổng ko quên quay lại nói với nhỏ Hân đang ngồi ghế đá:

- Chờ chút nha

Ra đến cổng chị và anh Phong đang ngồi trong xe đậu trên vỉa hè cách trường một khoảng. Ngồi vô xe chị trêu liền

- Nhìn cái mặt ca sĩ nhóc con ngố thấy sợ

- Hix..run muốn chết còn le lưỡi chọc nhox nửa...mún gì..

Nó đưa tay nhéo cái mũi đang nghinh nghinh ra với nó

- Em hát hay đó M...ít nhất hơn bà cô này

- Xí ai bà cô hả tên tài xế kia..ngồi im nha..

- Rồi rồi...Phong im

- Ủa sao 2 người ra đây chi vậy

- Uhm...ở đó nhìu người cứ nhìn hoài ngại nên chị bắt Phong ra đây liền đó

- Ừ..ai bỉu 2 người nổi quá chi

- Hihi chị nữ hoàng của nhóc con mà...tại chị đẹp đó

- Trời...tự tin thấy sợ lun

- Kệ chị nha...

- Rùi giờ sao..anh chị tính làm gì

- Uhm...chị phải về nè...chán ghê lun...mami call kiu về

- Vậy hả...thui bửa khác...tại hum nay nhox sợ tụi lớp nhox hổng chịu thả nhox đi nửa nè

- Ừ hen...vậy bửa khác chị với Phong rủ nhox đi chơi hen hen...lâu rùi hổng dc đi chơi đó

- Uhm...khi nào rảnh nói nhox biết

- Thui chị về nhox vào trong đi...ủa mà chút về bằng gì...hay chút Phong qua chở nhox M về đi Phong

- Cũng dc...em chờ anh đưa Phương về đã – anh Phong quay đầu lại nói

- Thôi thôi vậy mất công lắm..có gì nhox có giang mấy đứa trong lớp cũng dc mà...hổng sao đâu

- Thiệt hok...uhm vậy cũng dc có gì call chị nha..chị bắt tài xế điên điên kia qua chở nhox về..hihi

- Ai điên hả cô kia...tui cho đi bộ về à

- Hứ hứ dám hok...ta là nữ hoàng 2 người ko có quyền cãi...

Chóng mặt với chị...lúc nào cũng thích làm nữ hoàng, lúc nào cũng như con nít...ít nhất là trước mặt nó và anh Phong...Xe anh Phong đi rồi...nó đi trở vào lại gần nhỏ Hân ngồi xuống

- Nè uống đi. Chạy đâu dzạ

- À có anh chị bạn lại coi diễn ra chào 1 tiếng

- Uhm...ủa chiều lên đây bằng gì

- Đi xe bus...

- Sax...sao đi xe bus...đồ khùng

- Sao la nửa trời

- Hok la sao dc...giờ còn xe nửa đâu cho mấy người về hết giờ xe chạy rồi

Sax...nó nhìn lại đồng hồ...mèn ơi vụ này nó hổng biết, 9h mất tiêu rồi còn gì...thôi xong...hix chắc phải tốn tiền xe ôm về rồi chứ nghe nói lớp nó đi đủ cặp ko có dư xe. Đánh vào vai nó 1 cái nhỏ Hân cười

- Nhìn cái mặt lo lắng...ngố chưa từng có...Chút đi chung xe với tui nè

Ờ hen...đúng rồi...nhỏ Hân lên đây một mình mà...mừng quá nó quên mất nó cầm lấy tay nhỏ bắt lia lịa

- Ừ ừ đúng rùi..hehe cảm ơn nha...

Nhỏ Hân nhìn nó mắt tròn xoe ngạc nhiên vì cái hồn nhiên bất tử của nó...phù...đúng là đêm nay tinh thần nó hơi run vì bị đứng diễn trên sân khấu...Đang lúng túng vì tự nhiên nắm tay con gái ngta thì chuông điện thoại reo lên cứu nó bàn thua trông thấy. Là Thy:

- Alo anh diễn xong chưa

- Ừ mới hát xong

- Hihi hay hôn

- Ừ..tạm ổn...run muốn chết

- Người lạnh lùng vậy mà cũng run nửa hen

- Sao ko...tại hổng quen mà

- Uhm...tiếc ghê hổng dc thấy tên ngốc hát trên sân khấu

- Ai ngốc

- Hihi hông biết..hỏi chi...giờ anh về nha chưa

- Ừ đang chuẩn bị về ở đây ồn quá ko thích

- Uhm..vậy về nhớ ngủ sớm hen

- Biết rồi...nè cũng đừng thức khuya nha. Ngủ sớm luôn đi

- Uhm...đang nằm ôm ngoại nè..chút ngủ liền

- Giữ ấm nhé...cup máy nha

- Hihi bye anh...ngủ ngon

Nghe điện thoại xong nó ngồi thả mình dựa người vào ghế thở phì...đúng là căng thẳng thiệt...hát xong giờ ngồi im...giữa không khí ồn ào xung quanh...dù sao tâm lí nó cũng thoải mái hơn....Nhỏ Hân ngồi kế bên ko làm gì, chỉ im lặng nhìn nó và uống nước....Dc một lúc nhỏ lên tiếng

- Sao rùi hổng coi thì đi về

- Ừ..cũng dc..thôi về

- Chìa khóa nè dẫn xe ra đi.

Nó dắt xe ra khẽ nhắn 1 tin nói với nhỏ phó phong trào về trước rồi đi thẳng ra cổng. Lẽ ra nó phải ở lại để chờ công bố giải thưởng luôn nhưng thôi về sớm để còn nghĩ ngơi, nó chẳng thích đông người cho lắm với lại đi nhờ nhỏ Hân..dù gì cũng nên về sớm để nhỏ Hân còn về nhà chứ nhỏ nói đường về nhà nhỏ hay có cướp mà. Ra đến cổng Hân leo lên xe ngồi sau lưng rồi nói nhỏ

- Kiếm gì ăn đi. Đói bụng

Nhỏ nói nó mới nhớ chiều giờ chưa ăn gì

- Ăn hả...ăn ở đâu giờ

- Vậy đi ăn KFC nha

- Ở đâu...hổng biết đường

- Uhm chạy đi chỉ cho

Làm như đứa con gái nào cũng thích ăn KFC hay sao nhỉ...bởi vậy suốt time đó nó bị đầu độc KFC nên mãi tời giờ....tự nhiên cũng thích ăn KFC luôn :D...Ghé qua một quán KFC gần đó nó rụt rè đi theo nhỏ Hân vào cửa hàng vì đây cũng chỉ mới lần thứ 2 nó đi ăn KFC, lần đầu tiên nó đi với chị...Theo trí nhớ nó chỉ biết gọi 1 phần combo giống lần trước chị gọi cho nó, còn nhỏ Hân cũng vậy. Lần này nó chủ động trả tiền nhưng nhỏ Hân ko cho

- Bạn bè chia 2 đi hén...hổng ai bắt mấy người ga-lăng đâu

Xong nhỏ đi thẳng lên lầu, còn nó đứng chờ lấy KFC rồi bê lên trên....Nhỏ chọn một chỗ ngồi sát cửa kính có thể nhìn xuống đường. Sau một hồi vật lộn với cái dao và nỉa mà chẳng ăn dc chút gà nào ngoài mấy miếng bột rơi ra...bực mình nó sử dụng tuyệt chiu 5 ngón cho nhanh. Nhỏ Hân vẫn ăn bằng dao nỉa 1 cách thành thạo...nhìn nó trề môi

- Đồ ở dơ

Chẳng nói gì nó im lặng ăn..công nhận lần này ăn thấy đỡ chán hơn lần đầu tiên chứ gà ở đây làm sao ngon bằng loại gà ở dưới quê của nó. Ăn trong im lặng và thi thoảng nhỏ Hân chỉ chê bai hay nói một vài điều gì đó vu vơ cho có không khí một tí rồi thôi. Đúng là với nó chẳng có cuộc hẹn hò nào vui vẻ cả, tất cả đều nhàm chán vì nó rất dở nói chuyện, những người cảm thấy thân thiết, yêu thương nó toàn là những người có thời gian tiếp xúc và quan sát nó lâu dài chứ ko phải 1-2 lần mà gây ấn tượng.

Ăn xong nó và nhỏ Hân đi về phòng trọ của nó...nhìn quanh quẩn một hồi nhỏ lên xe tạm biệt nó về nhà. Đây là người con gái thứ 3 biết nhà trọ của nó. Một căn trọ nó may mắn tìm dc vì giá trọ khá rẻ mà nhà cũng rộng, giống một căn nhà nhỏ hơn là một phòng trọ...Mở laptop ra coi phim dc 1 tí thì cô chị Mây của nó gọi

- Alo nhóc hả

- Ừ nhóc nè

- Sao bửa qua hứa ra quán chơi mà biến mất tiêu vậy

- Hix chết nhóc quên mất. Tối nay nhóc phải đi lên trường học diễn văn nghệ 20-11 nên hổng có rảnh...qua quên nói với chị

- Vậy sao..tưởng nhóc cố tình thất hứa với chị. Giờ làm gì vậy

- Uhm đang chuẩn bị ngủ, hơi mệt

- Vậy nhóc ngủ đi...mai mốt rảnh nhớ ra chơi với chị nghen

- Nhóc nhớ rồi...xin lỗi chị nha..hum nay lo vụ kia quên mất tiêu

- Hihi hổng sao nhóc ngủ ngon

- Ừ chị ngủ ngon.

Nó ngồi xem một bộ phim kinh dị...vừa hết phim thì đồng hồ đã quá 12h...nó tắt máy ngủ ngon lành.Nếu đúng lời thì ngày mai chắc nhỏ Thy sẽ về tới SG rùi...hơi nôn nao..lạ thiệt..nào giờ có cảm giác này đâu....Khùng mất rồi thì phải.

Sáng thứ 2, nó vẫn bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại báo thức. Ngày nào cũng đi học sớm, làm khuya ngủ muộn kiểu này riết chắc chết vì thiếu ngủ. Thôi phải ráng chứ biết sao giờ, tự nó chọn con đường sinh viên này mà....Học xong nó chạy qua quán làm việc. Nhưng tâm trạng của nó hôm nay khá bồn chồn...mắt cứ hay nhìn về phía cổng và chỗ nhỏ Thy hay ngồi. Hình như nó đang mong chờ nhỏ xuất hiện từ phía cổng...có lẽ là vậy vì hôm nay nhỏ Thy nói sẽ về mà, tính ra đi xe về tới đây cũng tầm chiều tối này là vừa rùi....cứ như vậy cho đến hết giờ làm vẫn chưa thấy tin tức gì từ Thy. Nt hay điện thoại thì nó ko quen...đơn giản nó hơi rụt rè trong việc đối diện với sự thật là nó đang mong nhỏ Thy về...nó sợ nhỏ biết điều này...có lẽ nó sợ nhỏ sẽ phát hiện băng giá đã tan sắp hết trong lòng nó...Về đến nhà nó vứt điện thoại nằm 1 đống để suy nghĩ...chẳng có gì rõ ràng, mọi thứ cứ mơ hồ..cảm giác lạ lắm....lăn qua lăn lại,ngồi xuống đứng lên rồi lại nằm..cuối cùng nó ngủ lúc nào ko hay.

Sáng dậy, ngồi mân mê cái hộp kem của nhỏ đã...nó mới chịu đi học, ngồi nghịch cái điện thoại mà ko có mục đích cụ thể...cứ vậy mãi cho đến tan học chạy qua quán làm...Làm việc nhưng đầu óc nó cứ đâu đâu nên ông Kha uýnh nó nhắc nhở suốt..vậy mà lơ ngơ vẫn hoàn lơ ngơ. Mắt liên tục nhìn về phía cổng chờ đợi cái dáng quen thuộc của nhỏ. Cả ngày nó chẳng thèm nt hay trả lời tin nhắn của ai, kể cả chị. Hiện giờ chỉ có một người duy nhất khiến nó cầm đến cái điện thoại mà thôi...Từ chờ nó chuyển sang khó chịu,lo lắng rồi lại bực mình...cuối cùng nó phán một câu.

- Dẹp...tự nhiên bực mình vô cớ...kệ chẳng quan tâm nửa =.=

Miệng nói vậy chứ mắt thì vẫn nhìn về phía cổng mới chết nửa..điều đặc biệt là nó chẳng mời bất cứ khách nào ngồi vào cái bàn nhỏ hay ngồi...cứ y như có khách định ngồi là nó tìm cách mới khách sang ngồi bàn khác với mấy lí do nó tự bịa ra...hơn 9h...khi mà người nó nóng hừng hực chuyển sang gương mặt lạnh lùng như cũ vì đoán nhỏ chắc ko xuất hiện thì...từ mấy đứa phục vụ lại nhìn về phía cổng. Ngẩng mặt lên...lòng nó như đất khô hạn gặp mưa vậy...nhỏ Thy của nó đi vào, dáng người xinh đẹp khiến ai cũng phải ngước nhìn, gương mặt quen thuộc, đôi mắt lạnh lùng này...khiến nó như thằng điên suốt 2 ngày nay..đang ở rất gần nó. Nhỏ ngồi xuống chỗ ngồi quen thuộc đưa mắt nhìn về nó...Nhưng nó vội quay mặt đi vào trong....Ko phải lạnh lùng với nhỏ như mọi khi..mà đi vào để lấy nước cho nhỏ....bưng ly cam vắt thêm tí muối ra trước mặt nhỏ nó gắt

- Làm gì giờ mới về hả

Nhỏ Thy tròn mắt nhìn nó...chợt nhận ra cái sự nóng nảy bất thường của mình nó vội dịu giọng

- Uống nước đi

Xong nó quay lưng đi làm việc tiếp để lại nhỏ ngồi một mình...Biết nhỏ về và đang ngồi đó..cho nên nó cũng chẳng còn hay quay nhìn về phía đó nửa....Trở lại với phong cách ngày thường, nó say sưa làm việc và...rất ít nhìn về nhỏ Thy..đơn giản...nó biết nhỏ vẫn ngồi đó và đang nhìn nó vậy thôi.

Dọn dẹp quán xong nó đi ra cổng..nhỏ ngồi sẵn trên xe chờ nó

- Cất xe vô quán..chở em đi ăn khuya nha

Ko nói gì nó dắt xe quay trở vô quán rồi đi ra leo lên xe nhỏ cầm lái...Vừa siếc ga đi...nhỏ đã vòng tay ôm chặt lấy nó thầm thì

- Có người nhớ em

Nó khẽ liếc lại phía sau lạnh lùng

- Nhớ gì...nói linh tinh gì đó

Nhỏ mĩm cười siếc chặt nó hơn

- Hihi có người nổi nóng với em kìa

- Ờ ờ cái đó tại đang bực chuyện quán

- Thật ko

- Dóc chi

- Hihi..đồ ngốc....tại ngoại ép ở lại chứ bộ...tự nhiên la ngta

- La hùi nào..cái đó lỡ lời

- Hihi ghét...làm sợ mún chết..mà...thấy...vui vui

- Sợ mà vui...

- Uhm...nhìn cái mặt hồi nảy của ai đó...dễ thương ghê

- Bửa nay bị gì nói nhìu quá dzậy

- Hihi kệ em...

Nó lắc đầu...siết ga nhanh hơn...Sau lưng nhỏ vẫn ôm chặt lấy nó...hát khe khẽ...Nó cũng mĩm cười...nụ cười nhẹ nhàng..đủ để làm SG buổi tối bình yên, ngọt ngào....Món cháo khuya cũng nhờ vậy mà ngon lành hơn...mặc dù chỉ là cháo trắng. Ăn xong nhỏ lại đòi ăn kem...lần này nó chẳng nói gì...chạy thẳng kiếm cái quán karaoke hôm trước mua một hộp kem cho nhỏ rồi hai đứa đi về nhà trọ...hôm nay nó chẳng muốn long nhong ngoài đường nhiều vì nó sợ đi ngoài đường giờ trời lạnh, nhỏ mới đi xa về...ko cẩn thận lại bệnh mất mặc cho nhỏ cứ nằng nặc đòi lên cầu ngồi chơi. Về đến nhà nhỏ cầm hộp kem đi vào trong vẻ giận dỗi...

- Về nhà ăn đi xa về còn lên đó ngồi cho lạnh rùi bệnh hả.

Nhỏ chẳng nói gì...ngồi im múc kem ăn, cái mặt liếc liếc ra vẻ ghét nó...Mĩm cười nó đi vào nhà tắm để tắm...Tắm xong..mặc bộ đồ ngắn đi ra...chưa kịp nói gì nhỏ đã chạy đến ôm chầm lấy nó...thầm thì

- Em...nhớ anh lắm

Nó đứng im...tay nó vẫn buông tự do, chỉ có nhỏ ôm nó...trước giờ vẫn vậy.

- Vậy sao la nhớ hộp kem

- Ừ...em nói dóc đó...em nhớ hộp kem...giống như...em nhớ anh

- Sao so sánh anh với hộp kem

- Vì..hộp kem..cũng lạnh như anh...mà càng gần...càng ko bỏ ra được..

Nó mĩm cười vì cái so sánh ngộ nghĩnh của nhỏ...đưa tay vuốt mi mắt nhỏ nó thầm thì

- Dc rùi...ăn kem kìa..hok nó tan hết giờ

Nhỏ thả nó ra...ngồi xuống...ôm lấy hộp kem vào người ăn tiếp...nó đóng cửa...tắt đèn, mở laptop lên với một bộ phim hài mới mà nó nhờ nhỏ thu ngân trong quán down đem về để cho nhỏ Thy coi....Sau đó nó nằm xuống...chưa kịp đụng gối...nhỏ đã vội kéo đầu nó nằm lên đùi nhỏ rồi múc kem bắt nó ăn. Mĩm cười nhìn nhỏ, nó im lặng há miệng nuốt trọn miếng kem....Hai đứa im lặng xem phim và ăn kem..thi thoảng nhỏ cười khúc khích tay khẽ luồn vào tóc nó nghịch....Đến khi hết phim, căn gác trọ vang lên những bài hát nhẹ nhàng, nó và nhỏ chìm vào giấc ngủ như bao lần nhỏ ở cùng nó, chẳng có gì khác biệt xảy ra ngoài một điều...nó đã chủ động ôm nhỏ vào lòng, tay nắm chặt lấy tay nhỏ chứ ko còn mặc nhỏ ôm gì ôm như mấy lần trước nửa...Xa nhỏ gần 4 ngày...nó mới nhận ra rằng...Thy đã chiếm một phần quan trọng trong tim nó...và nó biết rằng..thực sự...nó nhớ Thy...nhiều hơn là nó nghĩ.

Sáng...Sài Gòn bình yên những tia nắng sớm. Nó nằm im nhìn nhỏ ngủ, gương mặt nhỏ như thiên thần...mỗi ngày thiên thần lạnh lùng này càng gần nó hơn...Ko biết nếu nhỏ xa nó thêm 1 ngày nửa...nó sẽ điên như thế nào nhỉ...Đúng là...chỉ có tình yêu mới làm con người tat hay đổi và điên hơn...Một cảm giác điên mà bất cứ ai cũng khao khát dc cảm nhận trong đời.

- Phát hiện...có người nhìn trộm ngta

- Ừ

- Có ai cấm nhìn đâu mà toàn nhìn trộm vậy ta

- Ừ

- Đồ ngốc

- Ừ

Nó mĩm cười vuốt nhẹ lên môi nhỏ...bờ môi mềm mại...Nhỏ mĩm cười ôm chặt lấy cổ nó, tay nhỏ chọt chọt nhẹ lên mũi nó cười

- Anh là đồ ngốc đáng ghét..

- Ừ

Nó nằm xuống cạnh ôm chặt lấy nhỏ...cứ như vậy cho đến khi những tia nắng càng ngày càng gắt hơn hắt vào cửa sổ. Nhỏ ngẩng mặt lên nhìn nó

- Anh tối nay đi dự sinh nhật anh bạn với em nghen

- Bạn nào

- Uhm...anh ấy là con của bạn mẹ em

- Quen biết gì đâu đi

- Em muốn anh đi với em...em hổng muốn tới đó 1 mình

- Sao vậy

- Hix đừng hỏi...anh đi với em nghen

- Ừ...thì

- Nha...năn nỉ đó

- Uhm..thì cũng phải bỏ ra để đi qua quán làm bù chứ

- Hihi uhm...vậy giờ chở em về nhà...tối 7h qua đón em nha.

- Ờ...

Nó đứng dậy đi vào nhà tắm...thay đồ rồi đưa nhỏ Thy về nhà xong mới quay trở qua quán làm...Có điều gì đó lạ trong lời nói của nhỏ Thy khiến nó ko ngừng suy nghĩ...nhưng dù sao..có lẽ nhỏ chắc đang cố tập cho nó gần gũi hơn với bạn bè của nhỏ...cũng phải thôi...ko thể cứ xa lạ, lạnh lùng mãi với cuộc sống của riêng nhỏ nửa....giờ..nó cũng đã là một cái gì đó của nhỏ rồi mà :).

Chiều tối...nó xin phép ông Kha về sớm, tắm rửa, thay bộ đồ mới nhất của nhỏ mua cho rồi chạy xe qua nhà rước Thy. Chẳng phải đợi lâu nhỏ bước ra trong chiếc váy trắng, mái tóc vàng và đôi mắt lạnh lùng quyến rũ thường ngày...giờ nhỏ mà mọc thêm đôi cánh nửa là chẳng khác thiên sứ quyến rũ một cách say đắm lòng người. Nó ngẩn người ra nhìn nhỏ...phải nói rằng nếu thực sự nhỏ đi cạnh nó quả đúng là một sự uổng phí sắc đẹp một cách nặng nề...nhỏ quá đẹp..còn nó thì lại quá bình thường như bao con người bình thường khác. Một chút so sánh, một chút suy nghĩ khiến nó chẳng biết phải làm gì tiếp theo nửa, cảm giác sợ điều gì đó...ko tên...có lẽ nó mang tên khoảng cách thì phải.

- Đi anh...

Nó giật mình bởi vòng tay của nhỏ Thy ôm lấy nó, vòng tay ko quá chặt những đủ để nó cảm nhận sự gần gũi...cũng phải thôi hôm nay nhỏ rực rỡ như thế này..đâu có cái kiểu ôm cứng ngắt như mọi ngày dc. Nó dừng xe tại một căn nhà khá rộng, lại một kiểu kiến trúc theo lối châu âu khác...nhìn vào có lẽ lại nhà của một thiếu gia giàu có nào đây. Ngoài cổng đậu một vài chiếc xe hơi, bên trong sân còn có 3-4 chiếc moto, SH....Một người con trai trong bộ vest đen lịch lãm bước ra ôm chầm lấy nhỏ mĩm cười

- Em tới muộn quá đó Thy..anh chờ em từ chiều giờ

Nhỏ khẽ đẩy người đó ra...nói nhẹ nhàng

- Dạ em phải chờ bạn em tan làm nửa. Anh ko phiền khi em dẫn bạn theo chứ

Người đó nhìn qua nó...một lượt từ đầu tới chân rồi cười

- Ko sao...càng đông càng vui mà...- người đó chìa tay ra chào nó- chào em...anh tên Thành...nhìn chắc em nhỏ tuổi hơn anh đúng ko. Anh 28 tuổi

- Dạ...em hơn Thy có 1 tuổi thôi anh...

- Thôi 2 người vào trong...buổi tiệc sắp bắt đầu rồi...cứ tự nhiên nha..anh phải đứng đây đón thêm mấy người khách.

Thy kéo tay nó đi vào trong sân, mọi người có vẻ đang rất vui vẻ cười nói, ai cũng mặc đồ rất đẹp...ko thiểu những người con gái đẹp ở đây,...có cả nguời lớn nửa. Nó chẳng quen biết ai...chỉ có hết người này đến người kia đến chào Thy....phát hiện có mấy đứa bạn của nhỏ trong nhóm model...tất nhiên có cả nhỏ Hân...mọi người đều vui vẻ...trừ nó lạ lẩm ngồi một mình. Tiệc dc tổ chức theo kiểu búp-phê nướng nên mọi người đều đang tự do ăn uống vui vẻ. Nhỏ Thy cũng lấy cho nó một phần ăn nhẹ và một ly rượu vang...(đó là lần đầu tiên nó dc uống)..

- Em chào hỏi bạn bè tí...anh ngồi chờ em nghen...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro