6: Hồi Ức Tiềm Ẩn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cánh cửa lớn với các hoa văn phức tạp đứng sừng sững trước mặt các cô gái, và ổ khóa kỳ lạ trên đó chính là nơi mà họ phải tìm kiếm viên đá quý để mở ra. Sau khi các cô gái tìm kiếm khắp lâu đài, cuối cùng họ cũng tìm được viên đá quý lớn mà họ cần. Khi ánh sáng yếu ớt từ mặt trăng phản chiếu trên viên đá, họ cảm thấy sự hồi hộp đang dâng trào.

“Chúng ta đã tìm thấy viên đá quý, và giờ là lúc kiểm tra xem nó có phù hợp với ổ khóa không.” Mina với viên đá quý trong tay, bước tới cánh cửa lớn.

Yuhyun và mọi người đứng xung quanh, hồi hộp chờ đợi. Mina đặt viên đá vào ổ khóa, và ngay lập tức, ổ khóa phát ra một tiếng cạch nhẹ. Cánh cửa từ từ mở ra, lộ ra một không gian mới bên trong. Một làn gió nhẹ thổi qua từ phía bên trong, khiến ánh sáng từ những chiếc đèn lồng trên tường nhảy múa.

“Wow, đây thực sự là một không gian tuyệt đẹp. Nó giống như một phần của một câu chuyện cổ tích vậy.” Mina là người đầu tiên bước vào, và ngay lập tức cô đã bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của căn phòng.

“Những bức tranh trên tường có vẻ như chứa đựng nhiều điều bí ẩn. Có thể chúng sẽ cho chúng ta biết thêm về nơi này.” Yuhyun tiến lên phía trước và nhìn xung quanh.

Yuhyun đi một vòng quanh căn phòng, chăm chú ngắm nhìn từng bức tranh và các chi tiết trang trí. Mỗi bức tranh đều mang một vẻ đẹp cổ kính, với các màu sắc và hình ảnh đầy sức sống, nhưng không có gì đặc biệt nổi bật ngoài những hình ảnh quen thuộc của lâu đài. Đột nhiên, mắt Yuhyun dừng lại ở một bức tranh lớn trên bức tường phía cuối phòng.

Bức tranh vẽ một người phụ nữ trong trang phục cổ xưa, với vẻ đẹp quyến rũ và phong thái sang trọng. Điều làm Yuhyun kinh ngạc là sự tương đồng đáng kinh ngạc giữa người phụ nữ trong tranh và Mina. Gương mặt thanh thoát, đôi mắt sáng và nụ cười hiền hòa của nhân vật trong bức tranh khiến Yuhyun không thể rời mắt.

“Mọi người nhìn này! Mina, xem bức tranh này đi!” Yuhyun hốt hoảng kêu lên, gọi Mina lại gần.

“Trời ơi, sao lại giống em quá vậy?” Mina tiến lại gần, ánh mắt lấp lánh sự tò mò. Khi cô nhìn vào bức tranh, sự kinh ngạc hiện rõ trên gương mặt cô.

"Chị cũng thấy vậy. Có vẻ như đây là bức tranh của một người rất giống em.” Yuhyun gật đầu.

Mọi người cũng tập trung lại gần, cùng quan sát bức tranh với sự ngạc nhiên không kém.

“Có thể đây là một manh mối về quá khứ của chị Mina” Dohee lên tiếng.

Không khí trong căn phòng chợt trở nên nặng nề hơn khi các cô gái đứng lặng người trước bức tranh của người phụ nữ bí ẩn. Từng ánh mắt đều hướng về Mina, người không thể rời mắt khỏi hình ảnh trên bức tường.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao bức tranh này lại giống em đến thế?" Mina lẩm bẩm, cảm giác như có một mối liên kết mơ hồ, nhưng không rõ ràng, giữa mình và người phụ nữ trong tranh.

"Em có cảm thấy quen thuộc với bất kỳ điều gì trong căn phòng này không?" Yuhyun hỏi, giọng cô pha lẫn sự lo lắng.

"Không... Em không nhớ gì cả." Mina nhắm mắt, cố gắng tập trung vào những ký ức xa xôi, nhưng mọi thứ vẫn mờ mịt.

"Chắc chắn phải có một lý do nào đó. Chúng ta cần tìm hiểu thêm về người phụ nữ này và quá khứ của chị Mina" Yuri nói, giọng đầy quyết tâm.

"Có thể những bức tranh khác cũng chứa đựng manh mối" Harin đề nghị, ánh mắt cô bắt đầu chuyển từ bức tranh của người phụ nữ giống Mina sang các bức tranh khác trong phòng.

"Chúng ta nên tách ra để kiểm tra từng bức tranh. Có lẽ những bức tranh này sẽ tiết lộ thêm về những điều mà chúng ta cần biết." Dohee gật đầu.

Các cô gái chia nhau ra để khám phá những bức tranh khác trong căn phòng. Mỗi bức tranh dường như kể một câu chuyện khác nhau, mỗi cảnh tượng đều mang đến một cảm giác huyền bí và kỳ lạ. Yuhyun tiến đến một bức tranh lớn nằm ở phía đối diện với bức tranh của Mina. Trong tranh là hình ảnh một khu vườn rộng lớn, nơi một nhóm các cô gái đang chơi đùa dưới ánh trăng, với nụ cười rạng rỡ trên gương mặt. Đặc biệt, Yuhyun nhận thấy một cô gái trong tranh có đôi mắt quen thuộc.

"Các em nhìn này, cô gái này..." Yuhyun chỉ tay vào bức tranh, giọng đầy sự ngạc nhiên.

Mọi người tập trung lại gần bức tranh mà Yuhyun đang chỉ. Họ đều nhận ra rằng cô gái trong tranh có một sự tương đồng đáng ngạc nhiên với Harin.

"Điều này không thể nào là ngẫu nhiên được. Có lẽ những ký ức của chúng ta đang bị che giấu ở đâu đó." Harin lẩm bẩm, mắt cô mở to khi nhìn vào bức tranh.

"Chúng ta có thể đã từng sống ở đây. Nhưng chúng ta lại không nhớ gì cả." Yuri lớn tiếng.

"Chúng ta phải  tìm cách biết được những gì đã xảy ra trước đây. Nếu những bức tranh này là những mảnh ghép của quá khứ, thì có lẽ chúng cũng sẽ dẫn dắt chúng ta tìm ra điều mà chúng ta cần biết." Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng Mina khi cô quay lại nhìn bức tranh của người phụ nữ giống mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro