Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạo đi sau cậu như một cái đuôi, em không dám đi nhanh cũng chẳng dám đi chậm, chỉ nhích từng bước nhỏ đến phòng cậu. Vào đến phòng cậu cho thằng Lài đóng cửa lại, càng không cho ai vào phòng, nó nghe dặn rồi làm theo.

Trong phòng giờ đây chỉ còn một không gian yên lặng, cái đầu nhỏ của Hạo càng nghĩ ngợi lung em, càng nghĩ em toàn nghĩ đến cảnh bị cậu phạt mà rùng mình. Mãi cho đến khi cậu ba lên tiếng em mới thoát khỏi mớ suy nghĩ.

"Hạo lại đây"

"dạ"

"tao bảo mày lại đây"

Hạo đến chỗ cậu gần hơn một chút. Cậu ba đột nhiên nắm lấy cổ tay của em kéo em lại ngồi trên đùi mình, tay giữ chặt eo còn sợ em té. Ôm em thế này Huy mới nhận ra eo Hạo rất nhỏ chỉ cần một cánh tay hắn có thể ôm trọn em rồi, thầm nghĩ phải bồi bổ người nhỏ này cho mập mạp mới được.

Ở gần cậu ba với cự li gần như này, hai bên tai của Hạo bổng trở nên đỏ ửng hai cặp má cũng có chút phấn hồng nhìn như em mới vừa say rượu. Nhưng nói thật ngồi trong lòng cậu thế này Hạo thấy ấm áp lắm, một cảm giác em chưa bao giờ cảm nhận được, Hạo tham lam chôn mình trong lòng cậu.

Một người nhìn một người tận hưởng cứ thế mà duy trì đến tận bốn phút đồng hồ. Em ngại ngùng lên tiếng.

"c-cậu ba kêu con vào phòng có việc chi không ạ"

Cậu ba giờ mới thôi nhìn em, tay với lấy gì đó trong hộc tủ của cậu . Là một chai gì đó và một cái nón , cậu đưa em rồi bảo.

"cho mày"

"cho con ạ"

"ừa"

Mắt nhỏ của Hạo lia đến cái chai màu xanh kia, nón thì em biết rồi nhưng mà cái chai kia là gì vậy Hạo chưa thấy bao giờ.

Nhận thấy ánh mắt của Hạo hiếu kì, cậu ba không ngừng nói thầm trong lòng sao lại có sinh vật đáng yêu như này .

Cậu đem cái chai đó đưa cho Hạo, ân cần giải thích.

"cái này á là khi mày đi nắng về thì xịt lên đầu cho nó mát, không nóng đầu với đau đầu hiểu không"

"dạ"

"nhưng mà con quen rồi cậu"

Huy gõ cái cốc thật nhẹ lên đầu em một cái, người gì mà lì ghê nói còn cãi nữa.

Em ôm đầu bĩu môi. Huy nhìn thật muốn cắn cho một cái, nhưng vẫn phải kìm chế, lần sau mà có cơ hội sẽ xử đẹp bé mèo này.

"tao nói sao thì mày nghe đi, cứ thích cãi"

"còn cái này, khi nào mày ra ngoài đường nhớ mang vô biết chưa"

Cậu ba đội nón lên đầu em, chỉnh cái dây cho vừa với đầu nhỏ kia. Nhìn Hạo đội nón cũng bảnh trai đó chứ bộ.

"mày mà không mang thì coi chừng tao đó"

Cậu vừa chỉnh vừa nói, ra là khi nãy thấy Hạo đưa cái đầu nhỏ ra ngoài trời nắng chang, không có cái gì để che chắn. Cậu ba mới nhăn mặt khó chịu, thằng Lài đứng bên cứ tưởng cậu nhăn mặt vì ba đứa kia quậy phá không đó chứ.

"dạ"

"cậu cho con đi được chưa"

"rồi mày đi đi"

Hạo cứ ngồi im một chỗ không nhúc nhích. Cậu ba thấy lạ không phải xin đi hay sao mà giờ còn ngồi đây. Cậu ba nổi hứng trêu chọc.

"sao mày không đi, hay mày"

Càng nói cậu tiến đến gần. Hạo nhanh tay che mặt mình lại. Tiếng trong vọng ra

"cậu không thả con ra sao con đi"

Huy bây giờ mới chợt nhớ ra mà thả em xuống, sau khi được thả Hạo nhanh chóng chào cậu rồi rời đi. Còn ở lại chắc không riêng gì tai mà cả mặt còn đỏ nữa chứ.

________

Đến tối, Huy đang ngồi đọc sách lại nghe có tiếng gõ cửa. Cậu ra hiệu cho thằng Lài đi mở cửa.

"cậu út"

"anh ba tao có trỏng không"

"dạ có thưa cậu"

"ừa, bây đi ra cho tao nói chuyện với anh ba"

"dạ con mời cậu"

Thằng Lài đứng khép qua một bên mở cửa cho Sơn vào trong, còn mình đứng bên ngoài đóng cửa lại.

Thằng Sơn hừng hực sát khí bước vào, nhìn gương mặt nó giống như đang lâm trận tới nơi.

"anh ba"

"việc gì"

"khi chiều anh phạt thằng Hạo"

"có thì sao mà không có thì sao"

"em không cho anh phạt nó"

Huy bất ngờ trước câu nói của nó, đôi mắt nhìn nó thật lâu. Từ trước đến giờ người mà thằng Sơn sợ nhất là cậu ba, nay lại dám đứng đây tuyên bố không cho anh ba đụng đến Hạo, phải chăng phúc là gì đó rất quan trọng với nó.

"vì sao?"

"vì nó là bạn thân của em, anh phạt nó cũng là phạt em, với danh nghĩa là bạn thân em không cho chép anh phạt nó"

Nó mạnh dạng tuyên bố, sau đó liền rời đi. Trước khi đi nó còn nói

"anh mà đụng gì đến nó đừng trách đứa em này"

Cái đóng cửa thật mạnh. Khiến thằng Lài đang ngủ gật còn giật mình một phen.

Cậu ba ở bên này xoa xoa thái dương, trước mắt khó sơi rồi đây. Cứ nghĩ bản thân sẽ gặp tình địch ở ngoài nhưng giờ lại khác, tình địch không những ở trước mặt mà còn là em trai của mình. Hành trình rước bé mèo về làm chồng nhỏ của cậu ba gian nan rồi đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro