Chap 12: End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Quay lại time trong phòng cấp cứu*

- Viện trưởng tỉnh rồi, tỉnh rồi_1 y tá reo lên

- Tôi biết, 1 vết dao nhỏ ko giết được tôi_nó nói

- Viện trưởng ko sao là tốt rồi, mau ra ngoài thôi_vị bác sĩ nói

- Ko được, tôi có 1 việc muốn nhờ, cứ nói phẫu thuật đã thành công nhưng chưa chắc tỉnh sẽ tỉnh lại_nó nói làm các bác sĩ y tá ngạc nhiên

- Lý do có thể nói ko?_bác sĩ 2 hỏi

- Tôi muốn nghỉ ngơi, chỉ 1 tuần thôi_nó thở dài

- Thôi được, tôi sẽ nói giúp viện trưởng_vị bác sĩ nhìn nó cười hiền

- Cảm ơn bác Jun (tên vị bác sĩ)_nó nói rồi nhắm mắt lại

*Quay lại thời điểm hiện tại*

Trong phòng bệnh VIP của bệnh viện

- Bao giờ Ji Yeonmới tỉnh lại đây?_Hyosung khóc

- Thần chết ko dám lôi Ji Yeon xuống đấy đâu, em đừng lo_Seo Joon ôm Hyosung dỗ dành

- IU đâu rồi?_Naeun ngó quanh phòng hỏi

- Ko biết, cả Yoseob cũng mất tích luôn rồi_ Chan Yeolđáp lại

Trên sân thượng bệnh viện

- Ji Yeon, bà phải tỉnh dậy đấy_IU hét lớn rồi khóc

Yoseob đặt tay lên vai IU làm nàng giật mình nhưng chỉ 1s sau nàng ôm trần lấy Yoseob

- Ji Yeon, Ji Yeon...hức...sẽ ko sao....phải ko?_IU khóc lớn

- Ừ, chắc chắn sẽ ko sao_Yoseob nói rồi hôn những giọt nước mắt của IU_hãy để Yoseob bảo vệ IU mãi mãi được ko? Yoseob ko muốn IU buồn, ko muốn IU khóc. IU buồn Yoseob cũng buồn, IU khóc Yoseob rất đau. IU có thể để Yoseob mãi mãi bảo vệ IU được ko?

IU ngẩng đầu nhìn Yoseob, lau những giọt nước mắt còn lăn dài trên má, và... hôn lên môi Yoseob. Yoseob ngạc nhiên trong chốc lát và cũng chìm đắm trong nụ hôn đó. Một lúc sau mới chịu dời

- Vậy là IU chấp nhận_Yoseob cười tươi như hoa

IU đỏ mặt gật đầu trông rất đáng yêu. Và người nhìn thấy tất cả mọi điều chính là Naeun, Naeun nhìn 2 người bạn đã khóc, khóc vì đau khổ, trước khi đi chỉ để lại 1 câu trong gió

- Chúc cậu hạnh phúc, mối tình đầu của tôi. Cậu và Win rất xứng đôi, 2 người thật sự rất đẹp đôi. Hạnh phúc nhé!

Nói xong Naeun trở về phòng bệnh của nó

- 2 người đó đâu?_Jiwon nhìn thấy Naeun vừa vào thì hỏi

- Iu khóc, Yoseob dỗ, trên sân thượng_Naeun ngồi xuống sôfa

- Naeun ra ngoài với tao 1 lát_Chorong gọi. Naeun mệt mỏi đứng dậy đi theo ra ngoài ghế đá sân bệnh viện

- Có việc gì mày nói đi_Naeun ngồi xuống

- Chúng ta ko cùng 1 đẳng cấp với họ, được làm bạn với họ đã là 1 điều may mắn rồi, nhất là chúng ta càng ko có tư cách được thích họ_Chorong cười buồn

- Ừ, tao biết, chúng ta sinh ra đã là con nhà nghèo, sẽ nhiều người nói chúng ta ăn bám, lợi dụng họ, tao và mày phải thấy may mắn khi có những người bạn như họ_Naeun cười gượng

- Các bà nói thế sai rồi, dù chúng tôi là con nhà giàu nhưng chúng ta cùng là con người, ko có gì là ko thể_Jiwon từ đâu xuất hiện làm Chorong vs Naeun giật mình

- Ừ, tôi xin lỗi, mãi là bạn nhé!_Chorong cười.

Trong 1 tuần đó, ai cũng ko về nhà, 24/24h ở bệnh viện.


Nó dần dần mở mắt, lại là hắn cầm tay nó gục đầu bên cạnh giường. Tất cả đang ngủ trên sôfa, nó bước xuống giường, lấy chăn trong tủ đắp chn từng người. Mới có 2h sáng, mọi người chắc hẳn mệt mỏi lắm. Nó ngồi xuống giường bệnh, với tay lấy laptop giải quyết công việc của công ty trong 1 tuần nó 'nghỉ ngơi'. 5h sáng cũng xong mọi việc, nó lấy điện thoại chơi pou, cắm đầu vào chơi đến 7h sáng thì mọi người cũng tỉnh. Thức giấc đầu tiên là Chorong

- Chào buổi sáng Ji Yeon_Chorong dụi dụi mắt, ngáp ngắn ngáp dài.

Nó ko nói gì, chỉ vẫy vẫy nhưng vẫn cắm đầu vào điện thoại

Sau 3' tỉnh táo, Chorong hét toáng lên

- AAA, mày tỉnh rồi à?

Nghe giọng hét thánh thót của Chorong nên ai cũng tỉnh dậy.

Hắn vừa nhìn thấy nó đã ôm trầm lấy nó

- May quá, em tỉnh rồi

Các anh chị nhà ta lặng lẽ bỏ đi để ko gian riêng tư cho đôi bạn trẻ tâm sự.

- Anh mong em chết lắm à?_nó lườm hắn

Hắn ko nói gì chỉ ôm nó thật chặt rồi đặt môi mình lên môi nó. Chứa đựng tất cả sự nhớ nhung mà hắn giành cho nó.

- Nếu em dám chết, anh sẽ lôi em lên làm vợ anh bằng được_hắn nói

- Xí, ai thèm làm vợ anh_nó bĩu môi

- Em đeo nhẫn cầu hôn của anh rồi mà_hắn ngây thơ

- Em ko biết, em bất tỉnh em ko biết_nó kêu lên

Thực ra là nó biết chứ, biết rất rõ cơ, và trong tận sâu tâm hồn, nó đồng ý.

Vài ngày sau nó được xuất viện, nhưng vì việc công ty nó lại fải ra đi. Trước khi đi, nó nói với hắn

- Nếu anh ko đợi được em, em ko trách. Nếu anh đợi được, em sẽ trở về làm vợ anh_nó hôn hắn rồi lên máy bay.

Chờ đợi, hắn sẽ chờ, dù chờ đến già hắn cũng chờ nó, chờ 1 ngày nó chịu về làm vợ hắn dù rất rất lâu đi nữa.

5 năm sau, và đúng ngày Giáng Sinh, tại sân bay quốc tế inchone, có 1 sự chú ý ko hề nhẹ đều đổ dồn vào 1 cô gái vừa bước ra.

- Xin chào chủ tịch_quản gia Seo cúi người

Cô gái này chính là chủ tịch của tập đoàn Diamond đứng đầu thế giới sau 12 năm thành lập. Chủ tịch Diamond chỉ mới xuất hiện trong 5 năm nay nhưng là 1 nhân vật trong giới kinh doanh phải kính nể đến 8, 9 phần vì cách làm việc thẳng thắn, công tư phân minh. Diamond góp phần tất cả các lĩnh vực, nhưng 2 lĩnh vực chủ yếu chính là giáo dục và y tế. Lại là 1 cô gái tài sắc vẹn toàn nhưng cực kì lạnh lùng, đã có nhiều chàng trai tìm đến cô nhưng đều bị cô từ chối thẳng thừng. Người ta thường nói: Thật thà, thẳng thắn thì thiệt thòi. Nhưng nguyên tắc cơ bản của cô chính là thật thà và thẳng thắn. Người đi theo cô sẽ ko bao giờ phải thiệt, nhưng kẻ phản bội cô chắc chắn sẽ ko có kết cục tốt đẹp. Và người ta gọi cô gái này với cái tên nữ hoàng quyền lực Ryan. Ko ai khác, chính là nàng công chúa Ji Yeon của chúng ta. 

- Bác đưa hành lí của con về trước đi, con đi dự đám cưới đã_nó nói rồi lái xe phóng như bay 

Nó lái xe đến 1 khu vườn rộng lớn đang diễn ra 1 đám cưới tập thể. Vì là giáng sinh nên trang trí rất đẹp. 

- Cô dâu chú rể trao nhẫn_người chủ hôn lớn tiếng 

- Trước đó nhận món quà của tôi đã chứ_nó bước vào lễ đường 

Ai cũng quay lại nhìn nó một cách ngạc nhiên 

- Đó ko phải chủ tịch Diamond sao?_khách 1 

- Cô ấy có quan hệ với mấy tập đoàn này ư?_khách 2 

- ...bla...bla_bàn tán xôn xao. 

Nó mặc 1 chiếc váy trắng dài, bên ngoài khoác 1 chiếc áo bông trắng nửa thân. Mái tóc đen hơi xoăn, đeo chiếc kính cận làm đôh mắt tím trở nên rực rỡ. Cô bước lên chỗ chủ hôn, mỉm cười nói 

- Tôi có vinh dự được làm chủ hôn cho hôn lễ này?_nó nhìn 3 đôi 

- Rất vinh dự cho chúng tôi_1 chú rể đáp 

- Thưa mọi người, tôi đến đây ko phải tư cách là chủ tịch Diamond mà với tư cách là tiểu thư tập đoàn Park gia tới dự hôn lễ của anh trai mình_nó nói làm ai cũng bất ngờ. 

- Đây là món quà em dành cho các anh trai và chị dâu của em_nó lấy trong túi ra 3 hộp quà nhỏ. 

Mở ra là 3 đôi nhẫn cưới do chính nó làm nên. Có thể nói 3 đôi nhẫn này là hàng chỉ có 1 trên thế giới do chính tay chủ tịch Diamond làm ra. 

3 nàng ôm trầm lấy nó, khóc. 3 chú rể bên cạch cũng chỉ đứng đó mà cảm động 

- Định lấy ck hay lấy em ck đây? Ko sợ chú rể buồn à?_nó cười làm 3 nàng ko ôm nó nữa mà khoác tay chú rể. 

Vì đây đều là những tập đoàn lớn nên phóng viên đến ko ít. Lại còn gặp được chủ tịch Diamond thì là 1 điều rất tốt. Rất ít khi có thể tiếp xúc với nó nên khi vừa bước vào, nó đã là tâm điểm của cánh nhà báo. 

Đưa nhẫn xong, nó bước xuống ngồi hàng ghế sang nhất, ngồi ngay bên cạnh hắn. Trong khi đó, hắn vẫn đang ngạc nhiên ko nói lên lời 

Vì ngồi ngay với pama của tất cả cô dâu chú rể nên nó cúi chào và nói 

- Các pama khỏe chứ?

- Cảm ơn con gái, pama vẫn khỏe_papa IU đáp lại 

- Ứ chơi với con gái nữa, con dám đánh bật tập đoàn nhà ta xuống vị trí thứ 3_mama hắn dỗi làm ai cũng cười 

- Con đang định lập 1 công ty nữa cho tập đoàn pama xuống thứ 4 đây_nó cười_mà anh ấy làm sao thế ạ?_nó chỉ hắn 

- Con về nó mừng quá ko nói lên lời_mama hắn cười 

- Con ko được lấy thằng ngốc này đâu đấy_papa nó chỉ hắn 

- Vâng, con nghe lời papa_nó gật đầu 

Nghe thế hắn mới tỉnh ra ôm lấy nó nói 

- Cô ấy hứa về làm vợ con rồi_hắn nhìn papa nó 


- Hứa bao giờ? Ta ko nghe thấy_ông Hyun Suk nhìn hắn 

Hắn quỳ xuống, rút trong túi áo 1 hộp nhẫn 

- Làm vợ anh nhé! 

Tất cả mọi người trong bữa tiệc đều nhìn về phía bàn sang trọng nhất trong bữa tiệc và rồi 

- ĐỒNG Ý ĐI, ĐỒNG Ý ĐI_cả bữa tiệc đồng thanh 

- Anh mang nhẫn nhanh nhỉ_nó nhìn hắn 

- Mọi lúc mọi nơi, 5 năm nay chưa bao giờ rời_hắn cười. 

Nó ôm lấy hắn, nói thầm 

- Em hứa với anh rồi mà 

Hắn đứng dậy ôm nó cười. Cả bữa tiệc cũng vỗ tay.

- Lễ cưới của bọn tui mà ông bà gây sự chú ý nhiều quá_Hyosung đứng đằng sau. 

1 tháng sau đã là lễ cưới của nó và hắn. Đây là lễ cưới lớn nhất trên thế giới vì sự góp mặt rất nhiều tổng thống của nhiều nước trên thế giới. Đông đủ những người từng được nó giúp đỡ. 

Và 1 kết thúc có hậu cho câu chuyện, mãi mãi bên nhau tới hết cuộc đời. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro