Chương 8: Ohm & Two

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



-Tà đã nói gì với cậu thế? Ohm hỏi ngay khi đoán được.

Một số tình huống xảy ra là do Ta đi vệ sinh cùng lúc với Two, đột nhiên Two ngã ngửa ra sau mà không nói cho anh biết.

Two người lắc đầu bực tức để kiềm chế tính nóng nảy của bản thân


- Thế là nhóc yêu cầu anh chia tay trước vì anh muốn mời em đi cùng, nếu em ở lại với anh, có thể em sẽ chia tay và quay lại với anh mà không đi. với anh ta, Two nói với Ohm ngay lập tức.

Một phần vì thầm khó chịu với Ta và cũng muốn biết Ohm định làm gì.

- Thế thì chia tay dễ dàng vậy sao.? Ohm hỏi lại.

-Vậy cậu muốn tôi làm gì? Nếu đứa trẻ van xin tôi nhiều đến mức làm bộ mặt không biết xấu hổ. Tôi đã nói với bạn là bạn không nên đưa tôi đi ngay từ đầu, Two đáp lại bằng giọng u ám.

Ohm có chút im lặng khi nghe hết câu chuyện.

-Tôi đưa bạn đi cùng vì tôi không muốn tiếp tục với anh ấy, nhưng bạn đã cố gắng phá hỏng mọi thứ, Ohm phàn nàn.

Two người đi ra ngoài, tâm tình bắt đầu nguội lạnh.

-Vậy thì các cậu có thể chia ra và quay lại đây. Không quan trọng? Two người hỏi quay lại.

-Ồ, đừng nói chuyện đó nữa. Thành thật mà nói, đó là lỗi của bạn khi bạn chạy lại. Ohm đã khóc.

Chuyện này không thể tiếp tục được nữa, anh kiệt sức ngồi xuống ghế.


- Ừ, đó là lỗi của tôi, nhưng bạn không nhớ. Bạn có phải theo tôi trở lại? Two người nói, anh muốn biết tại sao.

Ohm đã chọn đi theo anh ấy. Hơn cả việc ở bên Bạn.

-Tại sao lại không cần thiết? Bạn vẫn chưa biết ý nghĩa của việc đặc biệt hơn người khác là gì? Bởi vì anh ấy cũng nhìn thấy những người họ ôm, nên hầu hết họ đều thuộc loại khác với anh ấy. Two người trông không xinh đẹp và không thích cầu nguyện như những người khác.


- Cậu không cần phải đến nói chuyện nhiều đâu. Tôi không dễ dàng bị lạc trong ngữ pháp. Đợi đã, Ohm bảo Two xua đi sự run rẩy trong lòng.

Ohm nhìn Two người và thấy đôi tai có màu sắc. , nên anh đoán là Two. Anh ấy nên cảm thấy xấu hổ một chút.

-Nếu không còn gì nữa thì chúng ta về phòng trước.

Two người muốn tránh quay lại phòng của mình nhưng bị Ohm giữ cổ tay trước.


- Đi đâu mà vội thế? Trước tiên tôi muốn xác nhận rằng bạn thực sự đặc biệt hơn những người khác, Ohm nói và ngay lập tức kéo Two vào phòng ngủ của mình, Two biết Ohm muốn gì.

Two là yếu và dễ theo dõi tối nay. Two người phải ngủ trong phòng của Ohm là điều khó tránh khỏi.


............


-Ồ, còn bạn thì sao? Anh vẫn đang làm việc. Một buổi tối, Two gọi điện khi anh đi làm về và ngồi làm việc trong phòng.



Two người rất hợp nhau. Ohm chăm sóc Two nhưng Two vẫn không muốn nghĩ ngợi xa xôi. Họ đi lâu hơn thế nên tôi cố gắng không thể hiện quá nhiều. Mặc dù tim cô ấy đập rất nhanh khi ở bên Ohm.

Khi Ohm thường xuyên chạm vào anh và rúc vào anh, giống như bây giờ Ohm đang ngồi trên lưng Two. Ohm hôn lên vai, cổ của Two theo chu kỳ khiến Two chết đói và nổi da gà.-

Anh muốn hôn em. Tôi có thể làm điều đó? Ohm mỉm cười hỏi.

- Nhưng tôi làm việc. Bạn có thể nhìn được cái này không? Two người lại hét lên, che đi nhịp tim đang đập rộn ràng của chính mình.

- Thôi làm việc đi và quay lại chú ý nhé. Ohm phát ra một tiếng ồn ào khiến Two không khỏi bật cười.

- Cậu thực sự là trẻ con à?

Two người giả vờ quay lại trước khi Ohm ôm Two từ phía sau và giữ họ lại, anh ấy dựa vào bộ ngực vững chắc của chính mình và Ohm dựa lưng vào chiếc ghế dài

-Một đứa bé như em có thể khiến anh rên rỉ như thế được không?

Ohm vừa nói vừa giả vờ thọc tay vào quần áo của Two kèm theo một cú đá vào đỉnh ngực trêu ghẹo nên bị Two đá một cách khó chịu. Ohm cười nhẹ. Two thừa nhận rằng anh rất thích khoảnh khắc này và không hiểu điều đó

. do đó, bạn tình phải dành thời gian thân mật bên nhau.

-Two, tôi có thể quay lại Mỹ. Trước ngày dự kiến.

Ohm nói với giọng nghiêm túc, khiến Two khựng lại một chút.

Anh không dám quay lại nhìn mặt Ohm vì sợ anh sẽ làm mặt u ám khi biết mình sắp phải chia tay Ohm.

-Sao cậu về nhanh hơn thế? Two người hỏi bằng giọng bình thường.

- Chuyện về nhà thôi, vài ngày nữa tên khốn đó sẽ về Thái Lan. Đó là lý do tại sao anh ấy lo lắng cho Mac.

Ohm lên tiếng khiến Two lắc đầu, kể cho anh nghe về vụ trộm ở nhà bên cạnh nơi Ohm và Mac sống cùng nhau thời đi học. May mắn thay, Nan đã bay đến sống cùng Mac và cứu được người hàng xóm


-Khi nào cậu mới về? Two người hỏi.

-Trong ba tháng, Ohm trả lời.


-Ừm, vậy là về anh và em. Two người cho rằng Ohm nên chấm dứt mối quan hệ giữa Two người vì họ phải xa nhau.

- Mọi chuyện vẫn như cũ, vì tôi sẽ quay lại sớm thôi, Ohm vội ngắt lời.

- Có thể như trước được không? đến đó Bạn không muốn hẹn hò với ai? Two người hỏi thẳng vì đồng ý rằng dù bình đẳng trên giường nhưng cả Two sẽ không liên quan gì đến ai khác.

-Tôi không thức dậy lâu như vậy, Ohm trả lời.

-Heh, cậu còn quá nhỏ. Two người lập tức quay lại, Ohm cười nhẹ.

-Vì tôi ở đây với anh nên tôi hiểu mà, Ohm trả lời, nên Two dùng cùi chỏ đánh vào bụng Ohm, bực bội.

-Tôi đang nói sự thật. Tôi không phải là người thiếu thốn. Tôi không thể quan hệ tình dục với bạn, nếu tôi không ở đây, dù tôi có đến đó thì tôi sẽ quan hệ với ai? Ohm hỏi lại.


-Tôi không phải là người không thể không quan hệ tình dục, Two trả lời lại Ohm.

Ohm mỉm cười một chút, có lẽ anh ấy biết Two chắc chắn sẽ không gây sự với bất kỳ người phụ nữ nào lúc này vì anh ấy sợ bạn trai cũ như đàn ông, Ohm chắc chắn hơn

rằng Two chắc chắn không có ý định chia cho anh ấy một phần -Vậy

là cậu đợi trước đi, khi về tôi sẽ làm khó cậu, Ohm vừa nói vừa vỗ nhẹ vào bụng Two.

-Chết tiệt, dậy đi, thấy tôi đồng ý. Một chút, đó là vấn đề lớn.

Two nói Ohm không nghiêm túc. Ohm cười nhẹ. Ohm thích ở bên Two cùng một lúc. Nhiều như vậy, mặc dù Two là người thích van xin, nhưng Two cũng đã chăm sóc anh ấy khá nhiều.

Nói một cách đơn giản, cả Two đều khác nhau. Họ chăm sóc nhau suốt thời gian đồng ý làm bạn tình trên giường, có thể là câu chuyện, không hợp nhau, cãi vã nhưng nhanh chóng làm hòa.


Cuối cùng cũng đến lúc Ohm phải về Mỹ, Ohm nhờ Two đưa anh ra sân bay, Two đi cùng anh vì anh rảnh.

- Cậu không quên gì cả phải không? Two người hỏi Ohm sau khi Ohm đăng ký và túi đã được chất đầy.

- Tôi quên mất, Ohm đáp, Two mắng anh ngay.

- Tối qua tôi hỏi cậu, cậu còn quên gì nữa à? Two người phàn nàn, mỉm cười nhẹ.

-Anh quên bỏ em vào túi, Ohm trả lời khiến

Two dừng lại -Chết tiệt, nhanh về đi, Two giả vờ nói.

Nhưng đôi mắt thì tối sầm, Ohm biết gì không, anh đã nắm lấy tay Two.

-Tôi sẽ gọi điện thường xuyên, trả lời điện thoại, Ohm nói với giọng nghiêm túc, anh bắt đầu hiểu bạn bè mình.

Cảm giác đó khi Nan và Mac nói rằng khi đối phương phải chia tay thì nó sẽ râm ran như thế nào?

-Nhìn vào thời gian, ở đó và ở Thái Lan. Giờ đã khác, nếu bạn gọi lúc tôi đang ngủ chắc chắn tôi sẽ chửi lại.

Two người nói làm Ohm mỉm cười một chút.

-Tôi biết bạn sẽ bực bội thế nào nếu tôi chọc tức bạn khi bạn đang ngủ, Ohm nói và trả lời đùa vì trước đó anh ấy đã bị Two ném.

-Biết vậy thì tốt.

Two người trả lời. Two thừa nhận rằng anh rất chán nản khi phải chia tay Ohm nhưng anh vẫn cố giữ vẻ mặt nghiêm túc. Cả Two đều đã nắm tay nhau rồi. Anh im lặng một lúc rồi lên tiếng.

-Tôi vào trong trước nhé. Nếu một ngày nào đó tôi quay lại Thái Lan, tôi sẽ bảo bạn đưa tôi đi", Ohm nói.

-Hừm, Two trả lời trong cổ họng. Cảm giác nuốt nước bọt khi biết Ohm sắp bước vào cổng

- Hẹn gặp lại, Ohm nói trước khi cúi xuống, khuôn mặt tiến đến hôn lên má Two khiến Two hơi cứng đờ, mặt nóng bừng

Cho đến khi mờ dần vì không nghĩ Ohm sẽ hôn má anh ấy ở nơi công cộng như thế

-Đi thôi, Two nói.

Ohm cũng đủ đoán ra Two đang ngượng ngùng, Ohm cười nhẹ. Trước khi buông tay bạn và lùi lại một chút, Two người đã chạm nhau môi

-Chúc bạn đi đường bình an. Two người không khỏi nói lời chào hỏi.

Ohm mỉm cười rồi quay lại và họ ngay lập tức bước vào cổng. Two người đứng nhìn Ohm. Rồi anh trở về căn hộ của mình với lòng nặng trĩu.

Sau khi họ tiễn Ohm đi, Two trở về căn hộ của mình và ngồi làm nốt công việc còn dang dở nên không có thời gian rảnh để ngồi suy nghĩ nhiều về Ohm vì anh vừa bước vào phòng và nhìn thấy bức ảnh lúc Ohm xuất hiện. anh ấy thích ngồi trong phòng khiến Two cảm thấy cô đơn nên anh ấy muốn ngồi làm việc để khiến bạn bận rộn.


Điện thoại của Two reo lên. Khi tôi bế anh ấy lên nhìn thì anh ấy nhận ra đó là bạn mình. Thế là anh nhấn nút trả lời cuộc gọi

(- Chết tiệt, tối nay chúng ta hãy say khướt nhé) giọng Kin vang lên.

-Tôi... Two người đang định từ chối.

(- Đừng phủ nhận. Gần đây anh không đi đâu với em cả) Kin nói xen vào khi Two im lặng khi anh đang đưa ra quyết định.

Cuối cùng anh cũng đồng ý gặp mặt. Bởi vì ít nhất anh ấy đã gặp được vài người bạn. Nó có thể xoa dịu nỗi nhớ anh dành cho Ohm,

Two đã phải tự cười nhạo chính mình khi nhận ra mình đang nghĩ về Ohm nhiều hơn là từ bạn tình trên giường

- Nếu bạn biết tôi đang nghĩ gì, Two đang tự nói với mình về Ohm.

Sau khi Ohm trở về Mỹ, anh chào bạn bè và chia tay để giãn cơ vì cơ thể cần điều chỉnh theo thời gian. Anh lấy điện thoại ra xem giờ ở Thái Lan và gửi Two tin nhắn biết chắc Two bây giờ vẫn đang ngủ nên không muốn gọi điện làm phiền nên bây giờ Ohm muốn xem bài đăng trên mạng xã hội là gì thì đứng im. khi anh ấy nhìn thấy các bài đăng mà bạn bè của Two đã gắn thẻ họ vào.

Trong một quán rượu, ngày anh lên máy bay từ Thái Lan sang Mỹ.

- Chạy trốn? Ohm càu nhàu một chút.

Nhưng khi nhìn anh, anh thấy mình không có gì phải lo lắng nên sẽ gọi lại nói chuyện với Two khi tỉnh dậy,

Ohm ngủ một giấc rồi tỉnh dậy vào buổi sáng của một ngày mới, anh nhìn đồng hồ và biết lúc này Two nên nghỉ làm rồi bấm gọi cho Two.

(-Đã lâu không? Two người chào khi chúng tôi trả lời cuộc gọi.

-Ừm, bạn đang làm gì vậy? Ohm hỏi.

(-Tôi vừa tan sở, lái xe về căn hộ) Two người trả lời.

-Chúng ta nói chuyện được không? Ohm hỏi khi nhận ra Two đang lái xe.

(-Có, tôi nối nó với loa ô tô.) Two trả lời bằng giọng bình thường

-Tôi có nghe tin cậu bỏ chạy không? Ohm liền hỏi bằng giọng bình thường.

(-Tôi sẽ chạy để làm gì?) Two hỏi


- Đêm tôi về, bạn cậu đăng ảnh lên Facebook, Ohm thành thật nói, Two hơi im lặng.

(-Ồ, anh ấy gọi điện mời mình đi uống nước nên 1h sáng mình mới về phòng) Two người trả lời bằng giọng điệu bình thường.. -Không có ai đến

tán tỉnh mình phải không? Ohm hỏi.

(-Rốt cuộc là ai? Không biết thể trạng của mọi người là đến uống rượu hay đến để chống chọi với nỗi đau của mình.) Two người

trả lời anh vì hôm đó bạn bè anh nói về vấn đề của họ. Nó giống như đi chơi với một người bạn. Ohm nghe vậy liền cười nhẹ.

- Vậy cậu đã nói về chuyện gì? Ohm hỏi.

(-Không có gì, tôi chỉ nghe thôi.) Two đáp, bởi vì quả thực Two chẳng nói gì với bạn bè, nhưng lại có vẻ mặt u ám.

Bạn bè cũng nghi ngờ

-Hôm nay cậu có đi đâu không? Ohm hỏi, gần như tò mò về tình hình của Two.

(-Không, tôi cũng mang công việc về. 2 ngày tới họ sẽ phải về tỉnh. Two người trả lời. -Ok,

vậy anh lái xe về chung cư trước, tôi sẽ gọi lại cho anh. Ohm trả lời.

Two nhận lời và họ cúp máy.

Ohm cảm thấy thoải mái hơn một chút khi nghe thấy giọng của Two. Thế là anh đứng dậy đi tắm rồi đi xuống cầu thang về nhà. "

Anh dậy sớm. Còn Mac?" Ohm hỏi khi nhìn thấy anh. Nan ngồi uống cà phê một mình.

-Anh ấy vẫn chưa tỉnh. Cậu có muốn uống cà phê không? Nan hỏi và Ohm gật đầu trước khi

rót cà phê vào cốc cho Ohm.

- Ngày mai mấy giờ cậu bay? Ohm hỏi anh ấy về Nan vì anh ấy đang Về đến Thái Lan đã

- 8 giờ tối, Nan trả lời, Ohm gật đầu đồng ý.

- Mac chắc hẳn đã rất chán nản, Ohm nói, mỉm cười nhẹ,
khóe miệng nhếch lên.

-Vậy hôm nay cậu đi đâu và làm gì? anh ấy hỏi.

-Tôi định mua vài món quà lưu niệm để làm quà rồi tôi sẽ mua thứ gì đó để làm, buổi tối chúng ta cùng ăn nhé? Mac gặp các chàng trai. Danny đến cầu xin liệu anh ấy có thể không? Nam mỉm cười nói.

-Tôi đang đợi ở nhà, Ohm nói vì anh vẫn còn mệt.

"Ừ, sau khi tôi về, mời Mac xem xét, có chuyện gì có thể trực tiếp gọi cho tôi," Nan nói.

-Anh bảo em điều này mỗi khi Two đứa phải xa nhau mà, Om vừa nói vừa cười nhẹ.

-Ồ, tôi là người bị ám ảnh, Nan đáp.

-Tôi cũng là một kẻ bị ám ảnh. Dù sao thì tôi cũng đã từng chăm sóc nó, bây giờ tôi vẫn vậy. Ohm nói với giọng nghiêm túc trước khi nở một nụ cười ranh mãnh.

-Nhưng lần này có gì đó đã thay đổi, Ohm nói, hơi nhướng mày.

-Cái gì? Nam hỏi lại.

-Khi bạn quay lại Thái Lan, sẽ có người bạn cần giúp đỡ tôi, nghe tin tức hoặc cập nhật thông tin cho tôi.

- Cậu có thể giúp tôi việc này được không? "Ồ, bạn không cần phải đi điều tra mỗi ngày, chỉ cần vài ngày là đủ, hoặc những ngày họ yêu cầu điều gì đó đặc biệt," Ohm lại nói.

-Ai? Tôi biết? Anh ngạc nhiên hỏi.

- Anh biết mà, Ohm mỉm cười nói.

-Vậy hãy nói cho tôi biết đó là ai, Ohm tiếp tục hỏi.

-Two, anh trai của Ba.

Ohm trả lời khiến Nan bất ngờ cau mày.

- Khi nào ma đẩy nhau? Bạn nghiêm túc chứ? Nam hỏi lại.

-Tôi đẩy một lúc hỏi có nghiêm trọng không, tôi vẫn không trả lời được. Nhưng tôi cảm thấy đặc biệt hơn bất cứ ai tôi từng gặp, Ohm thẳng thắn nói.


- Thế rồi cậu quay lại đây, cậu ấy có biết không? Nan tò mò hỏi lại.

-Anh ấy biết liền hét lên với tôi, quay lại lần nữa, Ohm nói đùa khi nghĩ đến khuôn mặt của người đã mở miệng đuổi anh ấy đi, đôi mắt anh ấy chỉ tối sầm -Ừ, tôi giúp bạn Tôi đi theo anh

ấy

Anh trả lời khiến Ohm nở nụ cười hài lòng, Nan ngồi xuống phát biểu. Cho đến khi Mac đến với cả Two với cái đầu hờn dỗi và vẻ mặt ngái ngủ.

-Bạn đang làm gì thế? Mac nghẹn ngào hỏi trước khi ngồi xuống chỗ bên cạnh.

- Nói chung nhé, bạn có muốn uống cà phê không? Nan vui vẻ hỏi Mac.

Mạc gật đầu, Nan lập tức thu xếp pha cà phê cho bạn trai, ba người bàn bạc chuyện tối nay sẽ gặp nhau.

Trong thời gian Ohm trở lại Mỹ, Ohm hầu như gọi điện cho Two mỗi ngày, miễn là thời gian cho phép. Điều này giúp cả Ohm và Two có thời gian để suy ngẫm về cảm xúc của mình. Mặc dù anh biết chính xác cảm giác của mình nhưng không ai nói về điều đó.

............

-Chúng ta kiếm gì ăn đi Kin, Two được mời khi đến giờ ăn trưa, họ tắt máy tính, xách ví đi ăn ở một nhà hàng gần Brit.

Hôm nay Ohm không gọi cho Two nhưng trước tiên anh ấy nói với Two rằng anh ấy sẽ đi dự tiệc sinh nhật của một người bạn.

Two người không nói gì, nhưng thầm cảm thấy vui vì Ohm có điều muốn nói với mình. Kể cả khi anh không chắc Ohm sẽ làm theo những gì anh đã đồng ý. Bạn có thể giữ nó lại với nhau? Điều quan trọng là họ sẽ không liên quan gì đến bất kỳ ai khác. Còn phần Two thì tôi không biết ai là người nói Ohm. Anh chỉ biết Ta thôi, nhưng Two tưởng Ohm có người ở Mỹ, thực ra Two không biết Ohm không nói chuyện với ai ngoài Two, Nhưng Ohm không nói với Two.

-Dạo này cậu sao thế, trông cậu yếu đuối và kì lạ thế? Kin hỏi khi anh ngồi xuống ăn bữa trưa.

-Không có gì đáp lại Two, nhưng anh biết tại sao lại như vậy.

-Cái quái gì vậy? Thế là trông bạn chán nản với mọi thứ xung quanh, tôi vẫn chưa biết hay bạn đang căng thẳng về bạn gái cũ? Kin hỏi vì anh ấy không biết về Ohm.

-Đại loại thế.

Sau đó Two ném Som vào câu chuyện của mình. Vậy nên anh ấy sẽ không để bạn bè mình quá nghi ngờ

-Sao cậu lại gây sự với tôi nữa? Kin lo lắng hỏi khi Two người kể lại chuyện Som xông vào trước căn hộ của anh.

-Kể từ hôm đó anh ấy không gặp lại cô ấy nữa nhưng trong lòng tôi muốn biết Som còn đang điều trị hay không hay anh ấy có triệu chứng gì? Two đáp, vì đó cũng là điều anh luôn suy nghĩ.

-Ừm, Two trả lời ngắn gọn rồi ngồi xuống ăn. Ăn xong họ quay lại công ty, Ohm gọi video gọi cho Two.

- Kin, cậu lên trước đi, để tôi nói chuyện điện thoại một lát.

Two người lên tiếng, Kin gật đầu đồng tình trước khi Two người rời đi. Anh đi đến khu vườn của công ty và nhấn nút trả lời cuộc gọi của Ohm trước khi phát hiện ra rằng bầu không khí đằng sau Ohm là một bữa tiệc.

-Cái gì? Two người hỏi.

(-Bạn đang làm gì vậy?) Ohm hỏi.

-Em vừa ăn trưa xong, Two trả lời

-Em say à? Two người hỏi. khi nhìn thấy mặt Ohm đỏ bừng.

(-Tôi có uống một chút nhưng tôi không say.) Ohm mỉm cười nói. Tôi lại về Thái Lan, bạn có vui không? Ohm mỉm cười hỏi, tim anh lập tức đập mạnh khi biết Ohm sắp trở về Thái Lan.


-Sao cậu lại vui thế? Two người giả vờ hỏi lại, Ohm cười nhẹ.

- Còn anh, bảo tên vô lại đó để người của hắn ở nhà, đừng đi theo tôi nữa.

Two người phàn nàn về điều đó khi anh nhớ lại.

(-Bạn đã biết rồi à?) Ohm thản nhiên hỏi.


-Ơ, cho dù người ta có đuổi theo tôi thì tại sao? Two người hỏi như trước thì bắt gặp thuộc hạ của Nan đến để mắt tới mình. Khi gọi điện hỏi thì anh mới biết Ohm là người nhờ anh xem giúp Two nhưng tôi không theo dõi anh hàng ngày.


(-Tôi chỉ lo bạn gái cũ của anh sẽ làm gì nữa thôi) Ohm khẳng định, thực ra Ohm không hề.

Anh chỉ lo lắng cho Two chứ không phải bạn gái cũ mà còn lo lắng cho những chuyện khác của Two, mặc dù Two có thể tự chăm sóc bản thân rất tốt.

-Anh ấy im lặng, có lẽ là không có gì, Two trả lời, nhưng trước khi anh ấy kịp nói gì với Ohm. Anh nghe thấy một giọng nói từ Ohm.

- Em yêu, em đang làm gì ở đây,

Có giọng nói của một người phụ nữ trẻ, bên cạnh là dáng người bụ bẫm trong bộ váy đang bước đi và ôm Ohm. Khi họ hôn lên má Ohm cho đến khi má Ohm ửng hồng màu son, Two lập tức im lặng khi nghe thấy

-Tôi đang gọi điện video, Vanessa, Ohm trả lời cô gái bằng một nụ cười nhẹ

-Xin chào, Cô gái vẫy tay chào Two, nhưng cô gái lại rên rỉ ở Ohm ngày càng to hơn.

-Anh đi dự tiệc, tôi đi làm, thế thôi.

Two người nói xong liền cúp máy. Anh đưa tay lên và nhẹ nhàng xoa mặt. Anh biết văn hóa của Ohm khác với Thái Lan nhưng anh không khỏi cảm thấy tổn thương khi thấy Ohm gần gũi với người khác.


- Yếu quá, mắng Two. Trước khi gửi tin nhắn.


- Ồ, nói chuyện rồi Two cái tắt tiếng, tắt tiếng thông báo.

Bởi vì anh ấy không muốn mất tập trung vào công việc, nếu Ohm sẽ gọi lại Two lần nữa hoặc hơn, Two người làm việc với tâm trạng u ám, không mấy tươi sáng 📞...📞

..

Âm thanh của cuộc gọi video từ điện thoại di động đổ chuông.

Sau 2h anh đi uống rượu với đồng nghiệp về, về đến nhà anh tắm rửa thay đồ, bật âm thanh. Cho đến khi cuộc gọi video từ Ohm đến.

- Ừm, có chuyện gì vậy? Two người trả lời cuộc gọi mà không nhìn, đặt điện thoại lên giường và bật loa ngoài. Còn khuôn mặt của chính bạn thì sao?

(-Bạn đang ở đâu? Ohm hỏi với giọng bình tĩnh.

-Phòng, Two trả lời đang đi cất đồ trong phòng

-Bạn vừa mới ngủ dậy phải không? Two hỏi lại khi họ tính toán thời gian và biết Ohm đã vào khoảng 11 giờ. buổi sáng


(-tôi thức được một lúc rồi, nhưng tôi gọi cho bạn, bạn không trả lời) trả lời Ohm.

-Tôi đi uống rượu với anh trai tôi làm việc một lúc rồi mới về

Two người trả lời thành thật vì anh không nghĩ đây là chuyện cần giấu, nhưng làm thế nào?

(-Sao cậu giận thế? Cậu không nhận cuộc gọi của tôi sao? Ohm hỏi lại, cậu đoán được tại sao.

-Tôi đang làm việc, Two trả lời bằng giọng bình thường.

(-Nếu cậu không giận thì để tôi- tôi có thể nhìn thấy khuôn mặt của bạn, hãy để tôi nhìn lên trần phòng) Ohm nói lại.

Bởi vì Two đặt điện thoại di động của họ lên giường. Two thở dài một chút trước khi bước đến giường và nhặt nó lên để chụp ảnh tự sướng

Ohm anh ấy mỉm cười Thực ra Ohm không biết Two đã đi đâu và đi với ai vì anh ấy đã yêu cầu Nan cử người đến chăm sóc Two.

(-Tôi đã định về Thái rồi. Tuần sau ra sân bay đón tôi nhé. Hẹn ngày mai tôi sẽ nói lại, Ohm mời Two nói chuyện. -Cậu về rồi, Two trả lời. (

-


Đến đón tôi đi) Ohm nói dài dòng như đang van xin khiến Two chết đói, ngậm miệng lại để nhịn cười -Tôi nhắc lại lần nữa, tôi không nhận lời đâu, Two trả lời

(

-Bastard) Ohm giả vờ phàn nàn.

Two người nhìn anh trước khi Ohm mời anh nói chuyện khác.

Anh muốn biết về cô gái đã đến hôn lên má Ohm nhưng Ohm không nói gì cả, nên anh không dám hỏi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nanmac