1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Jeno! Mở cửa ra!" Giọng say xỉn kinh khủng của Jaemin xé tan không khí yên lặng như xé vải. Đã hai giờ sáng rồi mà nó đập cửa phòng tắm chung ầm ầm theo từng chữ. "Thằng kia! Lee Jeno!" Nó càng gầm lên hơn khi nghe thấy tiếng Jeno nôn mửa vào bồn cầu đằng sau cánh cửa ngăn cách.

Donghyuck bước ra khỏi phòng ngủ, quần áo đi quẩy lúc nãy đã đổi thành đồ ở nhà thoải mái. Cậu lườm Jaemin một cái không mấy thiện cảm khi thấy nó đưa tay bịt miệng. "Lúc mày uống đến cốc thứ năm, tao đã bảo thôi đi mà không nghe." Cậu dựa người vào khung cửa, mím môi nhìn Jaemin.

"Ôi em yêu đang lo cho anh đấy à?" Giờ mà Jaemin vẫn còn đủ can đảm để nhếch môi cười trêu chọc cậu. Thấy Donghyuck cau mày nhìn mình khó chịu, nó còn làm ra vẻ sung sướng.

Donghyuck nhăn mặt, "Không hẳn, tao chỉ không muốn mày nôn lên người tao—" Cậu trỏ xuống đôi giày Vans trắng đang đi. "—hàng mới tinh đấy."

Mắt Jaemin lơ mơ vì say nhưng nó vẫn giơ được ngón tay thối lên với Donghyuck. Cậu chỉ cười khẩy khi thấy Jaemin chật vật xoay người lao về phòng tắm còn lại ở đầu bên kia của phòng khách. Renjun vừa bước ra khỏi phòng của nó thì thấy bạn cùng phòng phóng vụt vào trong nhà tắm, khom người trút toàn bộ lòng mề ruột gan ra. Renjun giận dữ hét lên, giật cửa phòng tắm đóng lại cái rầm để giảm bớt tiếng kinh khủng phát ra từ trong đó.

"Phát gớm lên được!" Renjun bịt mũi, nhắm mắt bực bội khi lại nghe thấy tiếng Jaemin nôn ọe.

Nó vừa thôi được một tẹo thì lại đến Jeno ở đầu đằng kia, Donghyuck ngán ngẩm đảo mắt. "Cái bọn gà," cậu cũng thấy phát bực vì biết là hai thằng kia còn lâu mới dọn dẹp gì mà chỉ lăn ra bất tỉnh luôn thôi.

Renjun và Donghyuck cùng nhìn nhau khi nghe thấy tiếng xả nước bồn cầu và bồn rửa ở cả hai phòng. Hai đứa biết rằng đêm nay phải dọn dẹp cho Jeno và Jaemin, vì nếu không thì cả căn hộ này sẽ bốc mùi chua loen loét. Jeno và Jaemin cũng chẳng còn đủ tỉnh táo mà tự dọn nên chẳng còn sự lựa chọn nào cả. Thế nên Renjun gào lên thật to và Donghyuck khá chắc rằng hàng xóm ở căn bên cạnh có thể nghe thấy được. Renjun lê bước đi lấy đồ rửa dọn ở góc phòng khách rồi mím môi, ném một chai xịt phòng cho Donghyuck.

Cũng chẳng thể ca thán gì được hơn vì tuần trước chính Renjun và Donghyuck là hai đứa bí tỉ ôm bồn rửa mặt, nên giờ cả hai chỉ có thể nín thở, Renjun dọn cho Jaemin, còn Donghyuck xử lý chỗ của Jeno. Không có nhậu nhẹt lướt khướt thì còn gọi là đời sống sinh viên đại học. Nếu không nôn ra mật xanh mật vàng và dội luôn cả toàn bộ kí ức về bữa quẩy hôm ấy xuống cống thì còn gọi gì là biết mùi đời nữa. Donghyuck mới chỉ bước chân vào đời sống này ba tuần mà cả tuần vừa rồi cậu toàn xõa tới bến như thế. Mất cả mấy ngàn đô tiền học cũng đáng đó chứ.


---


"Chủ nhật thiêng liêng của các tân sinh viên yêu quý của anh thế nào rồi?" Mark – anh trai năm hai thân thiết của cả bọn bước đến bàn của chúng nó trong thư viện để thăm hỏi, theo sau là Yukhei và Jungwoo. Anh ấy cười rạng rỡ, trên tay cầm một cốc giữ nhiệt để uống cà phê. Donghyuck có thể nghe thấy tiếng Jaemin quay mặt đi càu nhàu rằng làm thế quái nào trông anh ấy vẫn không hề hấn gì như thế.

Mark đến bắt tay với Donghyuck cùng với một nụ cười thân thiện trên môi, trong khi những đứa khác gật đầu chào anh ấy. Donghyuck khẽ cau mày vì câu hỏi kì quặc này, vì chỉ mới mười hai tiếng trước, chính Mark là người đã trộn Red Bulls với Vodka để uống rồi cởi trần nhảy nhót trên bàn. Cậu khá chắc là Mark cũng chơi trò uống rượu cởi đồ với mấy đứa năm nhất khác nữa mà giờ còn hỏi như thể hoàn toàn vô tội, cậu thấy buồn cười quá thể. Nhưng cậu quen Mark từ hồi trung học nên cũng không đến nỗi ngạc nhiên lắm, cậu chỉ quay lại đọc tiếp cuốn sách sinh học trong khi Renjun nói chuyện với mọi người, lén nhếch miệng cười khi thấy Mark hơi đỏ mặt vì giành được sự chú ý của Renjun. Donghyuck không muốn nói ra nhưng cậu vẫn để ý thấy. Cậu tự hỏi liệu có phải đêm, qua hai người đó đã có tiến triển gì hay không.

Jaemin kéo kính râm xuống một chút để lộ quầng thâm mắt làm Jungwoo phì cười, "Em nôn gần chết, anh bỏ cái quái gì vào mấy cốc đó vậy Yukhei?"

Yukhei cười toe toét với nó. "Chịu, không nói được, kí ức đêm qua mịt mù lắm em ạ." Anh ấy hùa theo Jungwoo cùng cười lăn cười bò với nhau, Jaemin đảo mắt chán ngán, đeo kính trở lại.

"Donghyuck với em phải hầu hai thằng hâm dở này đêm qua đến mệt," Renjun chọc ngón cái vào Jaemin đang ngồi cạnh, làm nó nhăn nhó đóng sập quyển tâm lý học lại, vừa bĩu môi vừa xoa chỗ đau.

"Em tống ra tận ba lần liền," Jeno vô thức chạm vào cổ, vuốt vuốt xuống vì vẫn còn đau. "À, em có hôn một cô mà hình như người ta biết chuyện gì đó." Nó cố ngẫm nghĩ nhưng chẳng nhớ ra được gì, đành ngả người ra ghế bất lực.

"Đúng là năm nhất," Jungwoo tặc lưỡi, cười cười rồi ghé sát lại chúng nó. "Được rồi, cuối tuần sau anh Doyoung mời anh đến quẩy hội Sigma Ncity đấy, đi không?" Anh ấy nhướn mày nhìn bốn đứa chờ đợi.

"Thứ sáu nhé," Yukhei ngồi xuống rìa bàn, lấy điện thoại ra cho chúng nó xem tờ thông báo. "Tiệc hoài cổ nên bọn anh định ra mấy cửa hàng đồ cũ kiếm mấy bộ ngày xưa."

Jeno không chắc chắn lắm, nó đưa mắt nhìn ba đứa còn lại để hỏi ý kiến. "Nếu trượt bài kiểm tra đại số thì em nghĩ đi để giải khuây cũng được," Renjun nhún vai và Donghyuck dám cá là lần này nó sẽ là đứa say khướt cho xem.

"Em cũng không có bận gì nên được thôi," Jaemin gật gù, lục trong ba-lô để lấy ra một chai nước.

Yukhei quay sang Donghyuck chờ mong và cậu chẳng còn cách nào khác là nhún vai. "Em đi," Donghyuck trả lời trước khi cúi xuống đọc sách tiếp.

Jeno vỗ tay đồng ý và Mark kêu lên một tiếng "thế chứuuuu" thật dài trước khi điện thoại trong túi anh ấy reo lên. Anh ấy cho Jungwoo và Yukhei xem tin nhắn rồi quay ra với bốn đứa năm nhất. "Thế nhé, gặp mấy đứa sau. Mai ăn trưa với nhau chứ?"

"Vâng," Renjun trả lời cho cả bọn và Mark lại mỉm cười.

Trước khi đi, anh ấy gõ tay lên cuốn sinh học của Donghyuck một cái để cậu nhìn lên. "Thỉnh thoảng phải nhắn tin cho anh đi chứ em trai, anh nhớ được đi chơi với mấy đứa lắm đấy." Mark lúc nào cũng sến súa nên Donghyuck nhăn mặt đẩy vai anh ấy một cái, nhưng vẫn gật đầu cho Mark vui lòng.

Sau đó Mark, Yukhei và Jungwoo cùng rời đi.

"Sao mày lại thích ông ý?" Jaemin bỏ kính xuống, nhếch miệng cười lộ hàm răng trắng bóng để trêu ngươi Donghyuck. "Ông ý thẳng tưng đi được. Mỗi lần nghe ông ý gọi 'em trai' mà tao thấy đau giùm mày."

Jeno khịt mũi và lấy điện thoại ra. "Với con mắt của một trai thẳng như tao thì Mark ngầu đấy chứ. Ông ý là anh tụi mình mà?" Nó nhìn cả bọn và Renjun cười thẳng vào mặt nó.

"Với con mắt của một trai thẳng cơ đấy," Renjun chọc Jeno, làm cho anh chàng dị tính đáng yêu của cả bọn đỏ mặt.

Cuối cùng thì Donghyuck cũng đẩy quyển sách sinh học ra, bĩu môi với Jaemin vì trêu cậu. "Thôi đi, lúc đấy tao mới có mười lăm tuổi và đang dậy thì. Hồi đấy tao thấy Mark hot vãi, được chưa." Cậu phản bác, còn Jaemin ngồi đó trầm tư.

"Tao cá là quả đầu bát úp của ông ý hồi ấy hot đấy," Renjun ra vẻ thương hại đồng tình và Donghyuck giơ ngón tay thối với nó.

"Ấy đừng quên cả bộ sưu tập mũ snapback ngầu lòi mà Mark đội suốt hồi năm hai nha," Jeno đùa theo. Donghyuck đẩy bụp nó một cái vì nó đang ngồi cạnh cậu.

Jeno suýt thì ngã khỏi ghế nhưng kịp lấy tay giữ người lại được rồi lầm bầm, "Cái quái gì vậy Hyuck."

"Tao đã bảo rồi, hồi đó tao mới mười lăm và đang trong thời kì khủng hoảng cuộc đời," Donghyuck nhún vai một lần nữa, cố để cho mấy đứa kia không biết là cậu đang xấu hổ. Nếu cậu để lộ ra là đang xấu hổ thì sẽ biến thành con mồi cho Renjun và Jaemin ngấu nghiến mất.

Jaemin cười rinh rích, "Mày gay quá đi à."

Jaemin ngồi đối diện Donghyuck nên cậu nhìn thẳng vào mắt nó. Cậu không nói gì nhưng lại nhướn mày, môi hơi nhếch lên cười cười. Ai chứ Jaemin thì chẳng có tư cách gì mà mở miệng ra lúc này, vì lúc hẹn hò với một bạn nữ hồi trước, nó còn chẳng đi nổi đến giai đoạn hai. Jaemin hoàn toàn thoải mái với bản thân nên Donghyuck cũng thế. Ít ra cậu đã từng hôn một bạn nữ hồi học cấp hai và cậu chẳng chắc là Jaemin đã làm được đến thế. Không phải để kể chiến tích đâu, nhưng cậu còn đã từng có cơ hội được đặt tay lên ngực của Yeri (vẫn mặc quần áo đầy đủ nha, chẳng qua là cậu tò mò thôi) hồi năm đầu trung học.

"Ồ?" Donghyuck thách thức Jaemin và nó toét miệng cười với cậu, chu mỏ ra hôn gió một cái.

Donghyuck thẳng chân đạp cho nó một phát dưới gầm bàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nahyuck