《14》Một đống tin tức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Về nhà............. Về nhà.............."

Lưu Thù Hiền nhu thuận như một con Labrador (chó tha mồi), trên mặt mang theo nụ cười ngây ngô say rượu, từ phía sau Hồ Hiểu Tuệ vòng quanh cổ cô

"Em bị tôi khống chế rồi, cô gái! Em trốn không thoát khỏi lòng bàn tay tôi đâu."

Hồ Hiểu Tuệ bất đắc dĩ muốn tách tay Lưu Thù Hiền ra

"Tổng giám đốc bá đạo chị  xem nhiều rồi, buông tay ra, em không thể thở được"

Lưu Thù Hiền yếu ớt lẩm bẩm một câu

"Để cho em cũng cảm nhận một chút cái gì gọi là không thể hô hấp."

"Sao lại ra ngoài? "

Trương Tiếu Doanh ngăn hai người lại

" Nói rõ chưa?"

"Nói cái gì vậy?"

Hồ Hiểu Tuệ vẻ mặt mờ mịt.

" Ai ...... "

Trương Tiếu Doanh lắc đầu, vỗ vỗ bả vai Lưu Thù Hiền

" Người anh em, em không giúp được chị"

Sau khi ngồi lên xe taxi, Hồ Hiểu Tuệ điều chỉnh Lưu Thù Hiền đến một vị trí thoải mái, cẩn thận nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô, khinh thường nói

"Tăng thêm can đảm cho chị cái gì? Tiểu sợ - -"

Hồ Hiểu Tuệ còn chưa nói xong, Lưu Thù Hiền đột nhiên vươn tay kéo Hồ Hiểu Tuệ về phía mình, đầu hai người dựa vào nhau rất gần, cứ như vậy dừng lại vài giây.

Ánh mắt mê ly của Lưu Thù Hiền khi nhìn về phía đáy mắt Hồ Hiểu Tuệ có sự thanh minh trong nháy mắt

"Tôi không sợ nói xong liền nhẹ nhàng hôn lên môi Hồ Hiểu Tuệ"

Hồ Hiểu Tuệ một tay chống ghế sau xe taxi, tay kia hoàn toàn không biết nên làm cái gì bây giờ, tuân theo bản năng ôm eo Lưu Thù Hiền.

Có thể ngửi ra được Lưu Xu Hiền vừa rồi uống cocktail có vị đào mật, trong miệng còn lưu lại một ít vị ngọt.

Hôn rất đột ngột, kết thúc cũng rất đột ngột. Lưu Thù Hiền nhẹ nhàng cắn đầu lưỡi Hồ Hiểu Tuệ một cái rồi buông lỏng cô ra, đặt đầu lên vai cô ngủ thiếp đi, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Hồ Hiểu Tuệ hỗn độn. Đây là biểu lộ chân tình sau khi uống rượu hay là đùa giỡn lưu manh loạn liêu không chịu trách nhiệm?

Lại nhìn mặt Lưu Thù Hiền một chút, cô tình nguyện tin tưởng là trường hợp trước, vậy chờ sau khi chị ấy tỉnh rượu hảo hảo trò chuyện một chút đi, phần tình yêu này cô cũng không muốn che giấu nữa.

.

Lưu Thù Hiền sửa sang lại hành lý vừa nhìn điện thoại di động, Hồ Hiểu Tuệ còn chưa trả lời tin nhắn. Có chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là bởi vì nàng vừa rồi không kịp trả lời tin tức nên tức giận?

Lưu Thù Hiền nhớ đến bộ dáng tức giận của Hồ Hiểu Tuệ, không chỉ không cảm thấy khẩn trương sợ hãi, còn có chút vui vẻ, cô không hiểu sao lại thích nhìn Hồ Hiểu Tuệ tức giận.

Gọi điện thoại qua, thì bị nhắc nhở: số điện thoại ngài gọi đã tắt máy.

Lúc này Lưu Thù Hiền mới cảm thấy có chút khẩn trương, sẽ không thật sự rất tức giận chứ.

Lưu Thù Hiền không còn cách nào khác, điện thoại không gọi được chỉ có thể gửi tin nhắn wechat, chờ mong Hồ Hiểu Tuệ hết giận mở điện thoại ra.

:Chị vừa mới ăn cơm với mẹ không có xem điện thoại di động.

Lưu Thù Hiền nói dối một chút.

:Ngày mai chị về em muốn ăn gì, chị tiện đường mua cho em một ít.

:Có muốn ăn kem không?

:Chị ngày hôm qua đi dạo siêu thị ở nơi này gặp một cái vị mới, rau hẹ trứng gà vị đấy, chị mua cho em mang một bao trở về thử xem ha ha ha, em hẳn là sẽ thích

Lưu Thù Hiền giống như lầm bầm lầu bầu nói một đống thật dài, ngón tay cào vài cái cũng không xong.

Hừ, xa cách không để ý tới

Lưu Thù Hiền cảm thấy mặt nóng áp sát, đi tắm.

Hồ Hiểu Tuệ nhẹ nhàng vui vẻ nhảy múa hai giờ, tức giận đã tiêu tan.

Mở điện thoại ra, thấy hơn 50 tin nhắn chưa đọc, còn tưởng rằng mình bỏ lỡ tin nhắn quan trọng gì đó. Kết quả ngoại trừ Trần Thiến Nam hỏi cô có muốn ngày mai đi chơi hay không, những thứ khác đều là Lưu Thù Hiền phát.

Còn có một chút tức giận Hồ Hiểu Tuệ cảm thấy Lưu Thù Hiền khẳng định không có khả năng ngày mai sẽ trở về, vì vậy trả lời tin tức của Trần Thiến Nam trước

:Được a đi đâu?

:Ngày mai về

Ba chữ đầu tiên lọt vào tầm mắt Hồ Hiểu Tuệ, cô lập tức nở nụ cười. Ngay sau đó nhìn thấy phía dưới Lưu Thù Hiền gửi một đống lớn, càng nhìn nụ cười trên mặt càng sáng lạn.

Hồ Hiểu Tuệ trả lời từng câu một

:Muốn ăn táo sữa ở chỗ chị.

:Chỉ còn lại vài cái chị mua đi vị vali a~

: A~rau hẹ, chị thử qua rồi à?

Cuối cùng

:Ngày mai em đi đón chị, mấy giờ máy bay hạ cánh?

Trả lời xong, Hồ Hiểu Tuệ mới nhớ ra còn có một Trần Thiến Nam.

Nhấn lại đối thoại với Trần Thiến Nam mới phát hiện, Trần Thiến Nam cũng lập tức gửi cho mình rất nhiều tin tức.

"Hiểu Tuệ, câu muốn đi Disneyland không? Vẫn là công viên trò chơi mới mở này, được đánh giá không tệ nha, có con lắc lớn"

"Hoặc là đi xem phim này?"

"Sao cậu không trả lời tin tức của mình?"

Nhìn Trần Thiến Nam gửi tới từng cái link, Hồ Hiểu Tuệ cảm thấy có chút không xứng đáng với lời mời nhiệt tình của Trần Thiến Nam

"Không xứng đáng a, ngày mai mình phải đi đón lão Lưu"

Ngồi ở phòng mình trên giường Trần Thiến Nam hô to một loại thực vật* đem điện thoại di động ném đi

"Thối tình nhân!"

*chửi bậy á mn

Qua vài giây điều chỉnh tâm tình một chút, nhặt điện thoại di động về gửi cho Hồ Hiểu Tuệ

"Không có việc gì, không có việc gì, vậy mình và Kona đi, hai người các cậu cứ thoải mái (^^)/"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro