Thú dữ nơi rừng sâu(H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Soạt!”

Tiếng xào xạc của bước chân giẫm trên bãi lá khô vàng rải dưới gốc cây cổ thụ. Nhà nghiên cứu thực vật Joseph mất dấu của đoàn và lạc bước vào khu rừng này. Đây là thiên đường đối với nhà nghiên cứu như anh vì nơi này có nhiều loại hoa lạ,có những loài sinh vật hiếm. 

Ánh nắng chan hòa xuyên qua các tán cây cổ thụ đan xen lẫn nhau,gió nhè nhẹ lướt qua mái tóc trắng bồng bềnh như đang nâng niu hôn lên. Các loài sinh vật như có cảm xúc của con người. Mỗi khi anh bước đến đâu thì chúng sẽ trốn đi rồi lại thò đầu ra quan sát khi anh đi qua.

Bước mãi thì đến một vùng cỏ rộng giữa rừng. Có một tảng đá lớn bị rêu bám đầy trên đó có khắc chữ cổ mà anh không biết. Chạm vào tảng đá rồi đi tiếp vào sâu trong rừng.

Bên trong như một mảnh đất tương phản ở phần rừng trước. Âm u,tối đen,cây um tùm bao lấy nhau như không cho thứ khác xâm nhập vào.

Nhà nghiên cứu vẫn bước tiếp với sự tò mò.

Đến một cây cổ thụ có các đốm sáng bao quanh,dây thừng dán đầy răng nanh bao quanh thân cây. Một bóng đen vụt qua vồ lấy thân ảnh nhỏ đập vào thân cây đằng sau khi anh bất tỉnh.

Đôi mắt xanh và đôi mắt vàng lóe sáng trong bóng tối. Chúng cãi nhau chí chóe rồi lại lôi người bất tỉnh đi.

---

Tiếng nhóp nhép vang vọng bên tai. Hạ thân đau nhói,ngực bị gặm cắn,chân bị banh ra hai bên phơi bày ra nơi tư mật. Mái tóc trắng xõa tung lên bờ vai gầy khiến chủ nhân của cơ thể trần truồng này thêm phần gợi cảm,làm cho hai tên kia nứng hơn.

Chúng thấy thế liền tăng tốc động tác đâm chọt,liếm láp lấy cơ thể ngon miệng kia.

Joseph mơ màng mở con ngươi xinh đẹp ra định hình lại tình huống hiện tại. Anh hoảng hồn vì bản thân bị kẹp giữa hai tên quái dị. 

Một tên có lông vũ của loài bạch ưng hiếm có. Một tên có bộ lông và màu da xanh,là một con sói kỳ lạ.

Tên bạch ưng đang ung dung vừa mút mát dương vật nhỏ của Joseph vừa dùng ba ngón tay đâm một cách thô bạo vào vách thịt ấm nóng đang rỉ nước ra ngoài. Tên sói xanh thì cứ hết gặm cắn lấy đầu ti sưng đỏ rồi lại gặm tai gặm cổ thon.

 Bàn tay của sói xanh cũng nghịch ngợm không kém. Đôi bàn tay chu du hết mọi chỗ. Nhưng rồi lại dừng lại ở ngực,nắn nhéo như lần đầu tiên được tiếp xúc. Hết nhéo lấy đầu vú,kéo căng rồi lại xoa bóp hai vú như xoa vú phụ nữ. Đầu ti cũng vì thế mà sưng đỏ lên.

Joseph gắng sức vùng vẫy để thoát khỏi vòng tay của chúng lại nhưng sức người sao bằng sức của hai tên người thú này.

Gồng hết cơ chân cơ tay mà ban tặng một cú đá và một cú đấm vào cằm nhưng không xi nhê. Ngược lại khiến chúng lộng hành hơn.

Bạch ưng bị đá vào đầu nên tạm thời rời khỏi dương vật nhỏ kia nhưng ba ngón tay thì khuấy động lỗ nhỏ mạnh hơn. Móng tay cào nhẹ lên vách thịt rồi đâm đến điểm G khiến Joseph mềm nhũn ra,không dám đá nữa.

Sói xanh đang mút đầu ti say sưa thì bị ăn đấm thế nên hơi bất ngờ. Nhỏ con thế mà đấm được phết. Hắn liếm một đường ngay cổ rồi cắn phập xuống. 

Cơ thể vốn dĩ bị khoái cảm ở dưới đâm chọt lại móng nhọn của tên sói xanh gãi nhẹ vào vùng ngực,hàm răng sắc cắn vào cổ trắng khiến cơ thể nóng bừng lên,mềm nhũn,lỗ huyệt chảy ra nhiều nước hơn như đang kêu gọi hai tên người thú kia làm bước tiếp theo.

Dương vặt nhỏ của Joseph bắn ra luồng dịch trắng sệt. Mặt đỏ lừ lừ,gắng hít từng ngụm không khí mà hỏi.

"Tránh ra…Các ngươi là… ai?"

Không thoát được thì ít ra cũng phải biết người đụ mình là ai.

Tên sói xanh thích cắn người thế mà lại hôn một cái chóc lên tóc mây của Joseph,ôn tồn giới thiệu thân phận.

"Ta là sói xanh Subedar,còn tên kia là bạch ưng Naib. Bọn ta là người trông coi khu rừng này."

"Ngươi đến đúng lúc lắm!" 

Naib vừa tiếp lời vừa móc cây hàng tím đen ra khỏi khố. Gã ta không ngại ngùng mà sục họ hàng trước mặt hai người kia. Cùng lúc đó thì lưng của Joseph cũng có cảm giác như có thứ gì đó nóng nóng chạm vào. Đúng,là họ hàng của tên sói xanh kia! Má nó chứ, sao đều là nam giới với nhau sao hai tên này lại to đến vậy? Joseph khóc trong lòng ít nhiều. 

Móc hàng ra như vậy thì người bị đâm là anh đó hả? Lí do gì chứ? 

Anh cố vùng vẫy mà hỏi cho ra lẽ.

"Hừ,sao lại bắt tôi đến đây?"

Naib không ngừng vuốt ve thằng em của mình,tay nắm lấy đùi non mạnh bạo banh ra hai bên,đỡ lấy dương vật nhắm thẳng cửa huyệt mà tiến vào.

Động thịt nung núc ấm nóng lần đầu được khai phá siết chặt lấy dương vật. Cơn đau khiến cơ thể Joseph co rúm lại,dựa vào sói xanh nhiều hơn. Bàn tay bấu lấy cánh tay của sói xanh đến bật cả máu,nhưng nó không hề gì so với năng lực hồi phục của hắn.

Hậu huyệt đang từ từ thích ứng với cái của nợ kia,mất kha khá thời gian và thể lực của Joseph.

Naib kéo anh dựa vào lòng mình,để Subedar nhét thêm hai ngón tay vào động thịt chứa dương vật thô to khiến Joseph xanh mặt mà gào to lên.

"K- không vừa đâu,đừng làm thế!"

Vừa khóc vừa dụi vào bờ ngực rắn rỏi màu lúa mạch của bạch ưng mà xin tha. Dáng vẻ này giống như chú mèo con trắng tinh đang dụi dụi vào chủ của nó để làm nũng vậy,khiến cho người khác cảm thấy tội nghiệp mà muốn nuông chiều nó. Nhưng vào mắt bọn thần này thì lại là dáng vẻ muốn được chơi tới bến.

Ngón tay vẫn chen vào,thậm chí là cả ba ngón. Nước mắt chảy ra khỏi khóe mắt vì đau. Tiếng nức nở vang lên,như giày xéo lòng ngực của hai tên biến thái kia. Chúng lúng túng hôn lên bờ môi,mái tóc,từ bờ vai gầy đến bờ mông căng,từ cổ thon đến bờ ngực trắng.

Sự dịu dàng này đã khiến sự đau đớn vơi đi vài phần. Và hiếm khi thấy sự dịu dàng ở hai tên người thú này. Trước giờ chúng nổi tiếng là toàn chơi chết bọn tế vật của con người dâng hiến ở tảng đá giữa rừng vì không được thỏa mãn cơn động dục. Những tế vật được đem tới nhằm mục đích cho những con người tham được phép săn bắt sinh vật trong rừng. Rồi cũng chả ai sống được vì tế vật bị chơi chết,người làm lễ thì bị chúng và sinh vật nơi đây xé xác.
Nhưng với nhân loại này thì khác. Rừng già rộng mở,các sinh linh thì chào đón. Có lẽ vì chàng trai này chỉ mang tâm tư khám phá sinh vật mới thôi sao? Có lẽ thế.

Khi hắn cảm thấy đủ thì sói xanh vén khố sang nhường cho sự xuất hiện của dương vật xanh đen nổi gân dọa người. Dương vật cạ cạ lỗ huyệt đang chứa một dương vật khác. 

Joseph quay đầu lại nhìn rồi lại tái mét cầu xin.

"Không vừa đâu… cầu xin...từng người thôi? Sẽ hỏng mất!"

Bỏ ngoài tai những lời cầu xin trong tuyệt vọng,sói xanh hôn một cái thật kêu lên má phiếm đỏ,tay đè Joseph vào người bạch ưng rồi lập tức chen cây hàng của mình vào bên trong.

Bụng phẳng gồ lên hai đủ biết hai thứ kia to đến chừng nào. Đau như muốn xé đôi cơ thể nhưng chúng lập tức vuốt ve để cơn đau dịu xuống rồi mới bắt đầu đông.

Naib và Subedar thay phiên nhau luận động. Cố thúc thật mạnh,đâm loạn xạ để kiếm điểm nhạy cảm. Cú thúc bành bạch vang lên khắp nơi. Da thịt nóng hổi chạm nhau,tiếng nước lép nhép,tiếng thở tiếng rên đầy mị hoặc khiến người nghe cũng cảm thấy có chút ngứa ngáy. 

Joseph vừa mệt vừa đau nên dựa hẳn vào người của bạch ưng. Hông lắc lư theo từng cú thúc mạnh bạo. Mông trắng bị nhào nặn,bị tinh hoàn dập đến đỏ. 

Ngực lại bị véo đến sưng to. Sói xanh cắn lên cổ,bạch ưng thì cắn vào ngực, vết đỏ chi chít từ cổ cho đến đùi trong tới mông. Bị cắn đau nên hậu huyệt co lại,siết chặt lấy hai côn thịt gân guốc đang hùng hục ra vào. Dần dần Joseph tự di chuyển hông,nhún trên hai cự vật kia.

Chạm đến điểm nhạy cảm thì Joseph la oai oái lên,rướn người về phía trước,lưỡi hồng nhô ra,nước chảy ra từ khóe miệng nhiều hơn. Joseph nhỏ cương cứng rồi bắn ra.

Tiếng thở gấp của hai tên người thú vì được chìm đắm trong tình dục giao với tiếng rên đầy hứng tình của nhân loại,cùng tiếng da thịt va chạm,tiếng nước nhóp nhép nơi giao hợp khiến cho toàn bộ không gian trở nên thác loạn.

Thúc thêm vài cái thật mạnh rồi chúng cùng nhau bắn vào sâu tận bên trong. Từ từ rút dương vật mềm oặt khỏi hậu huyệt. Tinh dịch cũng theo đó mà chảy ra khỏi hậu huyệt sưng đỏ,chưa khép lại được do bị chơi quá lâu.

Mệt lả,vô thức rúc vào cơ thể săn chắc của bạch ưng định thiếp đi thì sói xanh kéo cơ thể vào lòng mà ôm hôn. 

"Mới có một lần thôi. Đêm còn dài,ngày động dục còn 3 ngày lận."

Chưa kịp tiếp thu kiến thức kì quá này thì Joseph lại bị đè ra làm tiếp. 

---

Ba ngày đúng là địa ngục. Chỉ có ngủ nghỉ,ăn rồi lại bị lôi ra làm tình tới tấp.
Có lúc chúng tự phát ra mùi hương của bản thân để khiến anh hứng tình,chủ động đè chúng xuống mà chơi với hai cây gậy thịt to bự kia. Vô sỉ thật!

Joseph nhớ nhà,nhớ viện nghiên cứu,nhớ người thân. Anh khẩn khoản cầu xin được thả về. Chúng suy nghĩ vì khó lắm mới tìm được ái nhân như anh.

Chúng không muốn thả anh đi vì chúng đã thích anh. Hơn nữa còn đánh dấu bằng cách ám hương lên người anh để bọn thú dữ rừng sâu biết mà né tránh.

"Được! Nhưng chúng ta giao kèo đi."

Vui mừng khôn xiết vì được thả về. Sắp thoát khỏi bọn biến thái thì lại bị dập tắt hy vọng nhỏ nhoi.

"Chúng ta sẽ đi theo người với tư cách là khám phá thế giới loài người. Chúng ta sẽ về đây vào hai ngày duy nhất, trừ ngày động dục,được chứ?"

"Được!" 

Trả lời mà không cần suy nghĩ. Đâu biết rằng chúng đè anh ra làm tình mỗi ngày.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro