Chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Chap 18

[Biệt thự Black]
2h,Trong bóng tối mịt mù, giữa căn phòng rộng lớn có 2 thân thể đang quấn lấy nhau trên giường. Chợt tiếng chuông điện thoại vang lên phá hỏng bầu không khí tĩnh lặng. Natsu 1 tay ôm cô, 1 tay với lấy điện thoại bấm nút nghe.
"Chủ nhân, có chuyện rồi! Lô hàng của chúng ta đã bị cướp. 2 chiếc máy bay vận chuyển hàng và 6 chiếc máy bay chiến đấu đều đã bị cướp!!!" giọng nói hốt hoảng của Ken vang lên. Natsu giật nảy mình ngồi dậy.
"Cái gì? Sao có thể như thế được? Là ai?".
"Thưa hình như là bọn người của Josep. Chỉ có thể là hắn vì hắn trước giờ vẫn luôn đối đầu với chủ nhân. Thưa tối nay khi mọi thứ, lô hàng và máy bay đã đậu ở ngoài sẵn sàng để buổi sáng xuất phát. Thì đám người của Josep đã đi trực thăng đến thả dây xuống và tấn công người của chúng ta bằng vũ khí. Do bọn chúng tấn công quá bất ngờ lại quá đông nên người của chúng ta trở tay không kịp. Xin chủ nhân thứ lỗi. Là lỗi của tôi" Ken gấp gáp.
Natsu tức giận chửi thề. "Chết tiệt! Có phải bây giờ bọn chúng đang đi đến Italy không?".
"Dạ phải" Ken nhanh nhảu đáp. Lucy đang nằm thấy Natsu tức giận nghe điện thoại liền ngồi dậy nhìn anh lo lắng. Anh đang vô cùng tức giận, tên Josep này to gan muốn đối đầu với anh. Dám ngang nhiên đến cướp lô vũ khí quan trọng của anh.
"Chuẩn bị máy bay khác cho tôi. Ngay bây giờ tôi sẽ ra đó. Phát huy mọi thế lực. Ken, gọi đến cho bộ quốc phòng mở 1 đường bay khác đến Italy. Dù sao chúng ta cũng cần giao hàng tới đó theo đúng kế hoạch" Natsu ra lệnh. Sau đó lập tức cúp máy, xuống giường mặc quần áo. Lucy ngồi chổm dậy.
"Natsu, em đi với anh". Anh nhìn cô rồi gật đầu. Dù cô không nghe rõ đầu đuôi cuộc đối thoại. Nhưng chắc chắn là lô hàng có vấn đề nên Natsu mới gấp gáp như vậy.
Trên bãi cỏ rộng lớn của ngôi biệt thự White nằm ở vùng ngoại ô cách xa thành phố, có vài chiếc máy bay nhỏ ngụy trang thành máy bay thông dụng đậu sẵn ở đó. Natsu và cô ngồi vào 1 chiếc, Ken ngồi 1 chiếc. Lúc trên đường đi tới đây Lucy đã được nghe nói về số lô hàng bị mất. Cô đã rất lo lắng, lô hàng này rất quan trọng với Natsu. Trong máy bay của cô ngoài mấy tên vệ sĩ và Chuna (Su: ta thực sự không thể nghĩ ra tên khác hay hơn =)) ) là người lái máy bay chuyên biệt cho Natsu, còn có Mion cũng là cận vệ của Natsu chỉ dưới tay Ken mà thôi. 2 chiếc máy bay từ từ cất cánh. Natsu ngồi ôm cô trong máy bay, nét mặt từ suốt đêm tới giờ vẫn luôn nghiêm nghị. Không khi không thể đoạt lại lô hàng sớm hơn thì cứ ngồi đợi, thời khắc kiểu gì cũng tới, tảng băng dưới mặt nước thế nào cũng nổi lên. Lại có sự trợ giúp toàn diện của bộ quốc phòng, Natsu không lo không tìm ra lô hàng. Trong suốt 1 quãng thời gian tất cả đều im lặng chờ đợi.
"Mục tiêu xuất hiện rồi" hệ thống liên lạc có tiếng Ken vọng đến.
"2 chiếc máy bay chở hàng và 6 chiếc máy bay loại hình nhỏ. Chúng đang bay phía trước chúng ta thưa chủ nhân" giọng của Ken có chút phấn khích mang đầy mùi máu tanh. Theo dõi hình ảnh xuất hiện trên rada, Natsu cau mày. 2 chiếc máy bay vận tải chuyên chở toàn bộ lô vũ khí và 6 chiếc máy bay loại hình nhỏ bên cạnh, người khác không biết chứ anh biết rõ, đó là máy bay chiến đấu thuộc lô hàng anh bán đi Italy. Mặc dù máy bay đã được ngụy trang những vẫn không thể qua được mắt anh. Mion nhìn màn hình rồi nói.
"Đó là máy bay chiến đấu loại hình mới nhất". Đây là lô hàng mới nhất mà tổ nghiên cứu của anh ta vừa phát minh ra. Anh ta biết rõ tính năng của chúng, đều là loại tiên tiến nhất hiện nay. Chợt tiếng nói của Ken lại phát ra.
"Chủ nhân, đối phương yêu cầu nói chuyện ạ". Thấy tín hiệu kết nối nhấp nháy trên màn hình, anh liền lên tiếng.
"Kết nối". Vài giây sau, khuôn mặt của Josep xuất hiện trên màn hình. Anh ta là 1 người con lai giữa Trung và Mỹ.
"Tôi cứ tưởng ai thì ra là ông trùm xã hội đen Natsu đang ngáng đường bay của tôi" Josep nhếch môi cười. Natsu để cô dựa vào lòng cất giọng lạnh lùng.
"Hãy bớt đóng kịch đi. Tốt nhất là ngươi hãy tự giác giao trả lô hàng". Josep bật cười.
"Haha được được rồi. Josep tôi đây đã lấy thì sẽ không trả lại. Nếu Natsu tiên sinh đây thực sự bản lĩnh như lời đồn thì cứ việc cướp. Bye bye". Anh ta nói lời tạm biệt xong lại chêm thêm 1 câu trước khi tắt hệ thống.
"À mà cô gái bên cạnh anh rất xinh đẹp. Chắc là tôi phải cướp nhỉ?".

End chap 18.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro