Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( P/s: truyện hiện đại nhé mina-san!:3)

**** đừng nhìn tui, vô truyện****

Từ ngày Lisanna đi du học từ Mỹ về, ai ai cũng vui vẻ, Mira và Elfman thì lúc nào cũng nhắc đến Lisanna, đi đâu cũng rủ Lisanna theo. Lucy giờ đây chỉ có một vài người bạn thân là: Erza, Levy, Juvia, Wendy, Gray, Mirajane,Gajeel, Loke. Cô chỉ có những người bạn này bên cạnh khi tâm trạng ko được vui. Còn Natsu thì sao, ngày nào cậu cũng vui đùa bên Lisanna, cậu đi đâu Lisanna đi theo y như với Lucy ngày xưa, giờ đây cậu chẳng gọi tên Lucy nữa mà thay vào đó là từ " Lisanna" và những lời nói ngọt như mía với Lisanna. Một ngày nọ, khi Lucy đang viết nhật kí cuộc đời mình thì Natsu đang " động tay động chân " với Gray thì va trúng Lucy, cậu chẳng nói một lời xin lỗi nào mà quay lưng với cô, Levy thấy vậy lên tiếng với Natsu:

Levy * lớn tiếng với Natsu*: Này Natsu, cậu đụng phải Lucy mà ko xin lỗi cậu ấy à!?

Natsu: Kệ cô ta, tôi cần gì xin lỗi cô ấy.

Lucy gần như rơi nước mắt, cô bắt đầu cảm thấy sống mũi cay cay, những giọt nước mắt bắt đầu đọng trên cặp mắt nâu chocolate của cô, nếu cô ko bị phần tóc che đi thì ai cũng có thể nhìn thấy cô sắp bắt đầu khóc. Cô lên tiếng với Levy:

Lucy: Levy, kệ cậu ấy, ko cần quan tâm đến đâu.

Levy: Nhưng mà Lu- chan, cậu ấy đụng trúng cậu mà ko xin lỗi...

Lucy* ngắt lời Levy*: Ko sao đâu, tớ đi lên hóng gió chút.

Lucy cầm theo cuốn sổ nhật kí của mình đi lên sân thượng, cô tiếp tục ngồi viết cuốn nhật kí, cô ko hề biết rằng rất nhiều ánh mắt đều đưa nhìn cô nhưng hầu như đều là những người bạn thân của cô, Erza thắc mắc với Levy:

Erza: Lucy dạo này sao thế? Con bé dạo này buồn rầu lắm!

Levy: Nếu là vậy thì...

Gajeel * xen ngang*: Đúng là dạo này Lucy rất lạ, mọi phản ứng " bà chằn" đều biến mất thay vào đó là những tâm trạng rất khó tả.

Levy * càu nhàu*: Ê, Tóc Dài, cậu đã ko biết cái gì thì đừng hỏi tại sao tôi sẽ ko bao giờ giải đáp mọi thắc mắc về Lu- chan.

Gajeel* tặc lưỡi*: Tch! Tôi ko thắc mắc nữa đc chưa, Tí Hon!?

___ Sân thượng___

Lucy đang ngồi viết những dòng nhật kí buồn bã vào trang giấy nhật kí, cô viết:

" Nhật kí thân mến,

Từ khi Lisanna về nước, tớ thực sự rất buồn khi Natsu ko còn là Natsu ngày xưa nữa. Tớ tự hỏi ko biết cảm giác khi thấy người hạn thân nhất luôn cùng mình vượt qua mọi khó khăn giờ ko còn quan tâm mình nữa thì sẽ như thế nào nhỉ? Lúc này tớ cảm thấy đau, đau lắm! Cảm giác như bị ai đó bóp chặt tim mình vậy. Cảm giác như vậy là sao? Tớ thật sự ko thể hiểu nổi bản thân mình. Nhật kí à, cậu hãy cùng tớ chia sẻ mọi cảm xúc của tớ tới cuối đời nhé!"

Những dòng nhật kí như là cảm xúc, tâm trạng lúc này của cô. Nó thật buồn, tự lúc nào những giọt nước mắt rơi xuống trang nhật kí của cô, cô ngồi đó, co mình trong một góc trong sân thượng, cô òa khóc như muốn vơi đi mọi buồn phiền trong lòng cô. Cô khóc sau vài tiếng, cô thiếp đi lúc nào ko hay, sau khi mở mắt, đôi mắt của cô sưng lên. Cô sực nhớ ra là đang là giờ ăn trưa nên cô vội xuống lớp.

___ Trong lớp___

Cô chạy trên hành lang đông học sinh đi lại ấy, cô vào lớp, " XOẠCH!" cánh cửa lớp mở, mọi người thấy cô, Levy, Erza, Mira chạy lại hỏi cô:

Mira* sốt sắng*: Lucy, em chạy đi đâu từ nãy đến giờ thế? Em bỏ hai tiết cuối buổi sáng rồi đấy! 

Levy: Lu- chan, cậu đi đâu từ đó đến giờ vậy?

Erza: Bọn chị lo lắm đấy! Em thấy ko khỏe ở đâu à? Sao mắt em sưng thế kia!?* ngạc nhiên*

Lucy* cố nặn nụ cười tươi*: Em ko sao! Em khỏe! 3 tiết chiều nay chị xin thầy là em nghỉ vì hơi mệt nhé, chị Erza!

Erza* bất an*: Ừkm, cứ để đó cho chị có việc gì khác cứ nói với chị nhé!

Lucy gật đầu chạy về phía bàn mình dọn sách vở, cô chạy thật nhanh về nhà. Gray, Loke, Juvia và Wendy đã thấy khuôn mặt và cặp mắt đỏ lên vì khóc của cô. Họ quyết định sẽ tra hỏi Natsu cho ra nhẽ, nhất là Loke và Gray họ sẽ cho cậu một trận vì thời gian qua dám làm Lucy đau buồn. Gray lại chỗ Natsu Loke cũng theo, Gray vỗ vai Natsu:

Gray: Chiều nay tan học lên sân thượng gặp tao kì nhông.

Natsu: Ừ!

___ End chap___

P/s: Vì đây là tác phẩm đầu tay nên có gì mọi người cứ nói với mình nhé! Cứ gọi mình là Sakurai Ran nha, mina-san!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro