Say xỉn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: @kookoo-san

Source: wattpad

Translate by: @jhshanna

----------

"Natsu~!" Lucy mè nheo và chọc chọc vào mặt cậu chàng đầu hồng, vị rượu nồng đậm trong hơi thở của cô. "Gãi cằm cho tớ điii!" Cô rúc vào dưới cánh tay của Natsu trong khi tay cô nàng bắt đầu xúc thức ăn cậu.

"K-không! Yên nào! Tớ đang ăn đây!" Cậu nói rồi nắm lấy bàn tay đang chọc chọc vào đôi má đỏ bừng đầy thức ăn của cậu và nhẹ nhàng đặt nó trở lại đùi cô. Cậu chàng đang cố làm bất cứ điều gì để đánh lạc hướng bản thân khỏi cô.

Cô nàng bĩu môi một cách đáng yêu, môi dưới hơi đưa ra ngoài. "Được thôi, vậy tớ sẽ phải tự mình đút cho cậu ăn!" Cô chộp lấy cái nĩa ở gần đó và đâm một miếng thịt nướng nhỏ mà các nhân viên đã đưa đến và đưa tới mặt cậu.

"Giờ thì mở ra đi~" Cô gừ gừ và nhét miếng ăn vào miệng của cậu bạn.

"Luc-!" Natsu suýt nghẹn vì bị cô đẩy đồ ăn vào tận họng. Cậu ho một chút rồi nhai chậm rãi.  Mặc dù việc Lucy đút cậu ăn là một trong những gì cậu tưởng tượng, nhưng mà nó không phải kiểu đút như vậy! Cô và các cô gái lại say khướt trong lúc cậu và các thành viên nam khác trong hội ở trong phòng tắm hơi, rượu đã biến cô nương này thành "Mèo con đáng yêu". Lucy luôn luôn trở nên kỳ lạ khi cô say rượu. Ừm, kì quặc hơn. Cô sẽ vồ cánh tay của cậu hoặc bất kỳ phần nào trên người cậu rồi sau đó sẽ bắt đầu kêu gừ gừ và cư xử như một con mèo.

Dù cậu phải thừa nhận rằng không phải là cậu không thích trải nghiệm này. Thực sự thì, nó khá là ngược lại, cậu thích mọi thứ khoảnh khắc cậu có với cô như mọi khi, chỉ là... cậu chàng không quen với việc Luce hành động như thế này. Bình thường cậu càng trực tiếp, âu yếm thì cô nàng sẽ gạt cậu ra hoặc chấp nhận hành động của cậu chứ không phải cô sẽ trở nên như vậy... trở thành cô nàng dễ thương đang tán tỉnh cậu thế này. Cậu không biết mong đợi hoặc làm thế nào nữa.

"Thêm một miếng nữa nè ~," Cô nàng
thủ thỉ, một cái nĩa với một miếng thịt gần miệng cậu trong tay cổ. Lucy an vị trên đùi cậu khi cậu đang ngồi bắt chéo chân. Đôi mắt nâu sẫm của cô nữa khép hờ khi cô nhìn cậu mơ màng, cái bóng của lông mi cô rung rung. Sự mềm mại của cô và cả đôi môi đào mím lại nở nụ cười dịu dàng. Má cô cũng ửng hồng lên do hành động của cô nàng hoặc do cô đang trong tình trạng say khước. Chiếc áo choàng tắm màu xanh nhạt trượt nhẹ khỏi cô và khoe đôi vai với nước da trắng nõn...

"Nói ahh đi nào ~" Cô nói khi đang đợi cậu nuốt miếng đầu tiên mà cô ấy đưa cho cậu, có hơi thiếu kiên nhẫn. Cậu đã rất kinh ngạc trước cô nàng đến nỗi cậu quên mất việc nhai thức ăn. Cậu rồng lửa nuốt nước bọt một cách ngu ngốc rồi mở miệng và ăn thức ăn một cách ngập ngừng. Lucy ngả người ra sau nhẹ nhàng ngân nga, hài lòng với sự hợp tác của cậu. Má cậu đỏ bừng lên và thậm chí còn hơn thế nữa. Chúa ơi, cô ấy quá dễ thương rồi.

"Mèo con ngoan quá..." Cô khen ngợi. Cô ném cái nĩa sang một bên, vòng tay ôm lấy cổ cậu và vỗ nhẹ mái đầu hồng hào đó, chậm rãi và dịu dàng. Cô từ từ dựa hết cả người lên cậu khi cô ngủ thiếp đi và nặng nề ngã vào lòng ngực của hoả sát long nhân.

Cậu lập tức thư giãn khi chắc chắn rằng cô nương này đã ngủ khi cậu nghe thấy hơi thở chậm rãi của cô. "Cuối cùng thì..." cậu thì thầm nhẹ nhàng, cậu không biết cậu có thể kéo dài bao lậ khi cô cư xử như vậy.

Cậu chàng thở dài. "Lại đây nào." Cậu ôm cô nàng tinh linh pháp sư trong vòng tay và tựa lưng vào những chiếc gối chất đống phía sau họ. Hơi thở ấm áp chậm rãi của cô pháp sư tóc vàng sượt qua cổ cậu, nơi cô đang nép vào, một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng cậu. Cậu đã quay đầu lại và thấy Happy đang bất tỉnh trên chiếc gối sang trọng màu tím bên cạnh cậu mà cười khúc khích. Cậu nhẹ nhàng nhặt cậu exceed lên rồi đặt cậu bạn trên lưng Lucy.

Một tiếng ầm ầm chậm chạp mà cậu  cố đàn áp trong nửa giờ qua đã bắt đầu rung lên trong lồng ngực. Rồng lửa cười khúc khích, âm thanh phát ra thở phào trong tiếng gừ gừ của cậu. Đây là những gì cô nàng tóc vàng mong muốn suốt thời gian qua. Tất cả con rồng đều gầm gừ, giống như những sát long nhân, mỗi tiếng gừ gừ ở mỗi người mỗi khác. Nats, trong trường hợp của cậu, cậu cố gắng giữ điều này khỏi xảy ra nhiều nhất có thể, nó là khá xấu hổ. Hãy tưởng tượng nếu bất kỳ các thành viên khác của hội phát hiện ra. Lucy, Happy và bất kỳ sát long nhân nào khác là những người duy nhất biết về tiếng gầm gừ theo như những gì cậu biết, cậu và những người khác muốn giữ nó như vậy. Nhưng với cô nnagf tinh linh pháp sư mà cậu mê như điếu đổ, người làm cậu cực kì hạnh phúc thì điều đó càng trở nên khó khăn để kìm nén...

Ngay khi cậu chuẩn bị ổn định bản thân để ngủ, cậu nhận ra một điều quan trọng.

Chết tiệt!
Cậu phải đi vệ sinh! Mẹ kiếp!

Cậu chàng rên rỉ thất vọng vì nhận ra đã quá muộn rồi. Ai biết được khi nào thì cậu sẽ trải qua việc Lucy mè nheo một lần nữa?! Tuy nhiên, bàng quang của cậu đang kêu gào cậu phải thức dậy, đặc biệt là với Lucy đang nằm trên người. Lẩm bẩm vài câu chửi thề, cậu đã đặt người đẹp tóc vàng và con mèo xanh lè để hai người họ cuộn tròn trên đống gối thoải mái.

Lucy nằm đó, ôm chặt cứng Happy trong tay như cách cô ôm cậu. Cô nàng trông thật xinh. Cậu mỉm cười dịu dàng khi nhìn mái tóc vàng xõa xuống khuôn mặt cô khi cô bị dịch chuyển. Bàn tay lớn và ấm áp đưa ra vén chúng lên trước khi cậu có thể ngăn chặn chính mình. Cậu vén tóc cô ra sau tai và ráng để tay ở đó lâu thêm chút nữa, ngạc nhiên trước đôi má và mái mềm mại của cô nàng. Làm sao lại có người mềm như vậy chứ? Cậu bật cười trước biểu hiện mơ màng của cô, có một ít nước dãi đang chảy từ môi cô ấy.

Đáng buồn là, bàng quang của cậu không chịu nổi nữa, cậu cần phải đi ngay lập tức. Hắng giọng một chút, cậu rút tay khỏi mặt cô và đứng dậy. Natsu thở dài và nhanh chóng lao về phía cửa, khóa nó lại để đảm bảo rằng không ai quấy rầy hai kho báu quý giá của cậu.

Cậu chàng không biết rằng tay cầm của cánh cửa đóng sầm khi cậu khóa nó lại, nó kêu lạch cạch trong phòng. Một cốc nước bị gạt đổ khi cô nàng tóc vàng khịt mũi khi tỉnh dậy.
"Gì vậy nè...?"

Cô ngồi dậy, Happy vẫn đang ngủ say trong tay cô. Cánh tay cô quơ quào tìm kím nhưng chẳng thấy cậu chàng sát long nhân tóc hồng đâu.

"Natshuu...? Cậu đi đâu mất rồi?" Cô nàng thút thít, rượu vẫn còn trong cơ thể cô mặc dù cô vừa ngủ một tí. Cô vó hơi mất thăng bằng khi đứng lên và kịp thời dựa vào bức tranh treo tường ngay bên cạnh. Giữ Happy bằng một tay, tay kia của cô mở cửa và bước ra ngoài. Bóng dáng nhỏ nhắn biến mất qua hành lang dưới ánh nến và đi tìm "mèo con" của cô nàng.

Natsu tạt nước vào mặt bồn rửa để làm mát bản thân. Hơi nước bốc ra từ cơ thể nóng bừng của cậu và làm mờ cái gương trước mặt. Cậu thở dài, nghiêng cái đầu hồng và nhắm mắt lại. Ngay cả khi xa cô thì cô vẫn ảnh hưởng đến cậu. Vì thế cậu không bao giờ có thể ngưng nghĩ về cô. Trong suốt thời gian cậu ở bên Lucy, cậu phải kiềm chế bản thân. Bất cứ khi nào cô nàng đến gần mặt cậu, cậu đều phải kiềm chế bản thân không hôn cô ấy. Cô đến rất gần. Cậu chàng có thể hôn cô như cậu luôn ao ước. Nhưng cậu không thể làm được điều gì đó tương tự với cô, cậu yêu Lucy quá nhiều.

Natsu cần phải nghĩ đến điều gì khác. Cậu cần phải đánh lạc hướng bản thân. Những ngọn nến thơm đốt cháy cái mũi của cậu và làm cậu phát điên, nên cậu nuốt luôn ngọn lửa đó. Cậu vẫn đói... Cậu rồng nhếch mép cười, có lẽ Lucy sẽ đút cậu ăn lần nữa nếu cô ấy thức dậy. Vậy thì cậu cần quay lại chỗ của cô nàng pháp sư tinh linh nhanh nào.

Cậu đẩy cửa bước ra ngoài, đi qua dãy hành lang dẫn đến căn phòng nơi họ đã ở-

Đợi đã... Tại sao cửa lại mở?

"Chết tiệt! Lucy!" Sự hoảng loạn chạy khắp người cậu khi cậu lao vào phòng. Natsu chạy quanh phòng, lật tung đóng gối phòng khi cô nàng có chui sâu vào đó. Cậu điên cuồng gọi tên cô nhưng không có dấu hiệu nào cho thấy cô còn ở trong phòng. Cậu chàng hít trong không khí, cô không thể được xa.

"Trời ạ,"Natsu lẩm bẩm, những ngón tay của cậu lại vò cái đầu hồng. "Mình chỉ đi có năm phút để đến phòng tắm và cô ấy đi lang thang mất!" Cậu chạy khắp các hành lang của nhà tắm, suýt té bay khi trượt chân trên mấy tấm thảm, ráng tìm thấy cô nương tóc vàng say xỉn kia.

Cậu thở dài và lắc đầu để giải tỏa những ý nghĩ về đôi má hồng hào của cô hoặc đôi mắt chocolate của cô trông thật mộng mơ...Cậu phải tìm cô ấy, ai biết được cô sẽ gặp phải rắc rối gì! Natsu thực lòng không nên để cô ấy một mình ngay từ đầu! Dù Lucy có mạnh đến cỡ nào đi nữa thì bây giờ cô đang trong tình trạng rất dễ bị tổn thương. Ôi Mavis, nhỡ có ai khác tìm thấy cô trong lúc cô say thì sao?!

Một người phụ nữ trong bộ đồng phục màu trắng đơn giản đi ngang qua cậu với một chiếc xe chất đầy khăn tắm. Cậu chàng dừng lại, "xin hỏi, bác có thấy một cô gái tóc vàng xinh đẹp đi ngang qua không?! Cô ấy có đôi mắt nâu to và cao khoảng chừng này?!" Cậu giơ tay ước chừng cô cao chính xác đến giữa xương sườn cậu.

"Ồ, ừm," Người phụ nữ bị mất cảnh giác bởi chàng trai nhìn như thể cậu ấy bị đau tim hoặc vừa trải qua cơn đau tim, cô không chắc chắn lắm.
Cậu bắt được một tia hi vọng"Tôi không chắc, thưa cậu, nhưng tôi sẽ cho cậu biết nếu tôi tìm thấy cô ấy-."

"Nếu bác tìm thấy cô ấy, chỉ cần giữ cô ấy ở nơi này thôi!"Natsu ngắt lời rồi bắt đầu chạy nước rút. "Hãy chắc rằng cô ấy sẽ không đi lang thang nữa!"

Cậu quay lại và thấy hơi nước bốc lên từ một phòng trên đường đi.

Phải ha! Có lẽ cô nàng đang ở phòng xông hơi! Cô thích được ấm áp!

Cậu không nhận ra rằng mình đã bước vào phòng xông hơi của nữ rồi.

"Lucy?! Lucy, cậu ở đâu?!" Natsu gọi tên cô ngay khi vừa lao vào nơi xông hơi nóng bức này. Những cô gái bắt đầu la hét và bỏ chạy. Cậu đỏ mặt và che mắt lại. May mắn thay tất cả họ đều có khăn quấn xung quanh, cậu không muốn nhìn thấy họ khỏa thân. Cậu chỉ muốn tìm Luce của cậu mà thôi.

"Này các cô có thấy một cô gái xinh đẹp tóc vàng đến đây không?! Tên cô ấy là Lucy Heartfilia! Tôi đang tìm cô ấy, việc này thật sự rất quan trọng!"

"Không, đồ điên!" Một cô gái bên trái cậu hét lên. Cậu nghe thấy tiếng gì đó vụt qua đầu và cuối xuống nhanh chóng để tránh. Tại sao lại bọn họ lại nổi điên chứ? Cậu không thấy bất cứ thứ gì và cậu cũng có vào đây để xem trộm bọn họ đâu.

"Vì vậy, tôi nghĩ là mấy cô chưa thấy cô ấy?"

"Biến khỏi đây đi, đồ khốn!"

"Được rồi, xin lỗi vì đã vào đây! Nếu mấy cô thấy cô ấy thì nói cho tôi nhé!" Cậu nói rồi lao ra ngoài căn phòng. Được rồi, vậy là cô ấy không ở trong đó, cô ấy có thể ở đâu khác được-

Máu cậu lạnh buốt, bầu không khí xung quanh cậu nhanh chóng tràn ngập sức nóng phồng rộp. Cậu rồng lửa nắm chặt nắm tay, các khớp ngón tay trở nên trắng toát.

Ôi, Mavis.
Cô ấy có thể lang thang vào phòng nam.

"Mấy tên khốn đó! Chết tiệt! Tôi sẽ thiêu sạch tất cả các người!" Cậu gầm lên to đến mức vang hết toàn bộ nhà tắm, cậu chàng đang tức giận với mọi thứ.

Natsu có thể nhìn thấy điều đó. Cô ấy sẽ đi lang thang xung quanh khi một số tên khốn biến thái chết tiệt bàn luận về cô. Cậu nhìn thấy và nghe thấy tất cả những gì bọn khốn đó sẽ nói trong nhà tắm. Chúa ơi chết tiệt! Chỉ cần tưởng tượng cô ấy trong vòng tay của một ai đó khiến cậu choáng váng cùng cơn thịnh nộ cháy bỏng. Cô không có tâm trí để tự bảo vệ mình và đá vào mông mấy tên đó giống như cô ấy thường làm vậy bất cứ khi nào một kẻ biến thái trêu đùa hoặc thậm chí cố điều gì đó trên phố!

Và cậu không ở đó để đảm bảo rằng cô nàng được an toàn! Cậy thật ngu ngốc! Cậu rồng lửa vô tình để lại dấu chân cháy xém trên đường rẽ, hầu hết đều bốc cháy hoàn toàn.

Natsu đá cánh cửa phòng nam tung khỏi bản lề, đá bay xa thật xa tới nơi chẳng ai biết. "Tên khốn nào trong số các người giữ cô ấy?!" Chiếc áo choàng của cậu gần như cháy rụi. Cậu chàng thở dốc vì áp lực và căng thẳng trong người. Cậu trừng mắt nhìn mọi một trong những người đàn ông trong phòng và nếu cái nhìn có thể giết người thì chắc họ sẽ bị sát hại cả trăm lần. Một vài người đàn ông anh nhận ra là Max, Warren, Nab, Jet và Droy, tất cả bọn họ đã nhảy ra khỏi nước sôi và rúc vào nhau và run rẩy sợ hãi vì nhiệt độ ngày càng tăng cao hơn.

Khi Natsu không nhận được câu trả lời liền tiến về phía trước. "Thế nào?!" Người đầu tiên lên tiếng là Max. "À, ừm, chính xác thì cậu đang tìm ai vậy?" anh ấy nói với giọng trầm lặng và run rẩy.

"Ý cậu là 'ai'?! Đó là Lucy! Cô ấy đâu rồi?!"

"Natshu? Là cậu à?"

Thời gian dường như đóng băng. Cậu quay phắt về phía sau, nhiệt độ của căn phòng dịu đi gần như ngay khoảng khắc mà cậu nhìn thấy cô nàng vừa đứng trên phần bị cháy ở ngưỡng cửa. Cô ôm Happy, cậu mèo xanh vẫn đang ngủ trong vòng tay cô như một con búp bê. Đôi mắt nâu xinh đẹp đó đang nhìn cậu mơ mơ màng màng. Áo choàng tắm của cô đang bắt đầu rơi khỏi vai, Happy có lẽ là thứ duy nhất giữ cho cái áo chòng khỏi rớt.

Cô tinh linh pháp sư đã nghe thấy tiếng thét của rồng lửa khi cậu đang nổi cơn thịnh nộ nên lần mò đến nơi này.

Cậu không cách nào diễn tả được cậu nhẹ nhõm biết bao nhiêu khi thấy cô.

"Ôi Mavis, Lucy!" Cậu tiến tới và vòng tay ôm lấy cô thật chặt trong khi thắt nút áo choàng của cô và kéo lại nó để che chắn cho cô nàng. Cậu không muốn mấy người kia thấy bất cứ thứ gì trên người cô. Cậu khá ngạc nhiên rằng cậu bạn xanh lè vẫn chưa tỉnh dậy,Natsu có lẽ đã đè nát Happy trong cái ôm siu chặt của hai người.

"Sao cậu lại rời khỏi phòng?" Cậu hỏi nhẹ nhàng, và vẻ mặt vô cùng lo lắng của cậu làm cho những người đàn ông vẫn còn ở trong cú sốc về trải nghiệm cận kề cái chết của họ phải ngạc nhiên há hốc mồm.

Lucy ngáp và dụi mắt, đáng yêu như một đứa trẻ. "Tớ cố gắng tìm cậu. Cậu đã ở đâu thế?"

Natsu mỉm cười dịu dàng với cô, một nụ cười ấm áp để xoa dịu tổn thương của cô. Cô nương này đang tìm kiếm cậu, cô nàng muốn tìm cậu. "Tớ vừa định đi phòng tắm, đồ kì cục này. Tớ đang định trở lại."

Lucy chỉ ậm ừ trả lời và nghiêng người về phía Natsu, cậu không thể hạnh phúc hơn khi cô làm thế.

"Nào, chúng ta trở về phòng thôi."

"Bồng tớ điii." Cô lẩm bẩm khi nghiêng người nhờ cậu giúp, cô mệt mỏi quá rồi. Cô nàng giơ hai tay lên, bàn tay nhỏ nhắn cứ duỗi rồi nắm lại, như kiểu "đưa đây nào", quá trời phong cách.

Lại nữa rồi đó, cậu nghĩ rằng cậu chỉ có thể cười trừ. "Được rồi, chỉ cần đảm bảo rằng cậu ôm chặt tớ nhé, được chứ?" Cậu cúi thấp người xuống, dìu cô lên và cậu giữ dưới đầu gối và xung quanh lưng cô nàng. Lucy ngân nga nhẹ nhàng và cố gắng rúc vào cậu gần hơn. Hoả sát long nhân phát cười vì trò hề của cô.

"Thoải mái à?"

"Ừmmm..."

'Anh bạn, nhìn cái mặt mày gợi đòn thiệt sự'. Một giọng nói vang lên trong đầu cậu, khuôn mặt cậu chuyển sang màu hồng khi cậu gần ra khỏi cửa. Cậu chàng quay lại nhìn Warren đang giơ ngón tay cái lên và trong khi những thành viên khác cùng hội làm mặt hôn và tạo các dáng đứng lãng mạn. Cậu chỉ có thể lúng túng thốt ra "mấy thằng cha chết tiệt" để không đánh thức Lucy, và dậm chân ra cửa. Cậu ấy không thể xử lý bọn họ ngay bây giờ.

Cậu rồng lửa bước về phòng. Bây giờ cậu không còn chơi trò chơi điên cuồng "truy-tìm-Lucy", cậu nhận ra chuyến đi spa này khá tốt đó chứ, vì ông già luôn lo lắng về vấn đề tiền bạc chịu chi toàn bộ chi phí cho các thành viên mà. Họ thậm chí còn ở lại qua đêm! Cậu bỗng nghe thấy tiếng cười khúc khích từ vòng tay và nhìn thấy Lucy mỉm cười đáp lại cậu bằng nụ cười chiến thắng nhưng vẫn có tí buồn ngủ.

"Cậu đang rên rỉ-" Cô thì thầm, chọc vào ngực anh ấy bằng một tay trong khi tay kia vẫn đang ôm Happy. Chắc chắn quá đủ rồi, tiếng ầm ầm nhỏ đã dội qua dội lại trong lòng cậu. Cậu thậm chí không còn nhận ra phòng của họ, cố nhớ và cuối cũng là đẩy cửa bước vào trong. Natsu bước đến giữa phòng và nhẹ nhàng đặt cô nàng lên trên gối.

"Ừ... tớ đoán là tớ đã làm vậy."

Cô lại cười khúc khích và kéo cậu nằm xuống bên cạnh. Cô ôm cậu thật chặt, vuốt đầu đầy ngọt ngào.

"Cậu là mèo con của tớ, Natshuu..." cô nàng thì thầm nhẹ nhàng và vỗ nhẹ lần cuối trên đầu cậu, cô cuộn tròn dựa vào lòng hoả sát long nhân.

Nghe câu nói đó mà lòng cậu xao xuyến như bay lên tận mây. Cậu muốn nhảy lên và hét to hết sức và nhảy một điệu nhảy vui vẻ, điều duy nhất ngăn cậu làm thế là cô tinh linh ma đạo sĩ đang say ngủ trong lòng mình.

"Và cậu là Luce của tớ, Luce." Natsu thì thầm khi mà cậu cũng cuộn tròn cho một giấc ngủ ngon.

- hết -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro