Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lucy thay đổi gần như tất cả cây kiểng, đồ đạt và cách bố trí trong biệt thự, ngoại trừ phòng ba cô và Lisanna. Từ lúc tát hai mẹ con bà Aily đến giờ thì họ vẫn vậy, một mực nể sợ cô.

Lucy không ăn cơm, cô chỉ ăn những thức ăn ngoại nhập, đa số là thịt gà và bò. Đầu bếp cũng chính là quản gia riêng của Lucy - quản gia Capicorn. Mọi thứ có vẻ như chuyển biến êm xuôi, không bắt cô phải nhọc công nghĩ ngợi...

Hôm nay là một ngày chủ nhật u ám. Trời mưa như trút nước từ sớm tinh mơ. Trong bàn ăn của gia đình Heartfilia, ngoại trừ tiếng dao nĩa va vào đĩa thì chỉ còn âm thanh của mưa. Thỉnh thoảng, ba Lucy lại hỏi thăm chu đáo cô vài câu rồi lại ăn tiếp.

- Con nghĩ sao nếu như ba giao cho con quyền quản lí hai chi nhánh lớn của tập đoàn ở London? - Một câu hỏi phá tan bầu không khí nặng trịch.

- Hiện giờ con vẫn chưa muốn! - Lucy không nghĩ ngợi mà trả lời ngay tức khắc, tay nhẹ nhàng cắt miếng thịt bò.

- Hay là con cứ đi du lịch một chuyến. Đang là mùa hè mà! Con cùng Lisanna...

- Không bao giờ con đi với nó! - Chưa đợi ba nói hết câu thì Lucy đã nói trước.

- Ba nghĩ con còn nhiều định kiến với dì và em lắm thì phải? - Sức chịu đựng cũng có hạng nên ba cô hỏi ngay vấn đề chính.

- Quá nhiều là khác! - Một câu nói xuyên thẳng qua màn nhĩ ba của Lucy .

- Tại sao?

- Không có lí do! Con ăn no rồi! Ba cứ tiếp tục! - Lucy toan đứng dậy đi thì ba cô lên tiếng.

- Con ngồi đó đi! Ba còn một vấn đề nữa cần nói với con! - Giọng nói của ba cô hết sức là nhẹ nhàng.

- Con nghe đây! - Lucy không nhìn ba cô mà đưa mắt nhìn hai người trước mặt.

- Con nên đến trường vào tháng 8 tới! Lisanna bằng tuổi con nên hai đứa sẽ học chung! - Ba Lucy mở lời đề nghị.

- Ba đang đề nghị? - Lucy khẽ chau mày.

- Cứ cho là thế! Con thấy sao?

- Chung với cô ta?

- Ừ! Dù gì hai đứa cũng bằng tuổi nhau mà!

Nghe đến đây, Lucy lườm hai mẹ con ngồi đối diện không dám ngước mặt lên kia. Thật là kinh tởm. Nhưng một ý nghĩ thú vị gì đó chợt lóe lên trong đầu Lucy làm cô vô ý nhếch miệng.

- Nếu là đề nghị thì con sẽ suy nghĩ lại? Được chứ ạ?

- Ừ! Là đề nghị! - Ba cô cưng chiều nói.

- Vậy thì được rồi! Con sẽ đi học vào tháng 8 tới! Và con cần thông tin của cái trường đó! - Lucy nửa đùa nửa thật nhìn ba cô.

- Được rồi! Một lát nữa ba sẽ cho người đem lên phòng con. Là một ngôi trường quý tộc!

- Quý tộc! Lạ thật ta, ba có nhầm lẫn gì không vậy!? - Lucy giọng mỉa mai, khinh bỉ nhìn thẳng vào Lisanna.

- Ý con là gì?

- Không có! Ba ăn tiếp đi! Con lên phòng! - Lucy nói rồi xoay người bước đi, trên môi nở một nụ cười nửa miệng mờ ám " mọi chuyện đã trở nên... thú vị hơn"

- Em cảm ơn anh! - Bà Aily mừng rỡ khi thấy Lucy đã đi khỏi. Thì ra là chủ ý của bà ta.

- Không có gì! Dù gì con bé cũng cần có bạn mà!

- Ba ơi, con và chị sẽ học chung ạ? - Trong đầu Lisanna bắt đầu suy nghĩ đến những kế hoạch " phục thù".

- Ừ! Ba sẽ sắp xếp cho chị con học chung với con! Nhưng hai đứa không nên đi chung xe! Lucy sẽ không vui đâu! Con đừng buồn nha Lisanna!?

- Dạ không có buồn đâu ba!

Lisanna nói xong quay sang nhìn bà Aily cười tinh quái. Không biết hai mẹ con độc ác này đã dùng cách gì mà có thể thuyết phục ông Jude nữa, nhưng phải vậy mới vui.

Cái lớp đó, đứa con gái nào mà chẳng nghe lời nhỏ. Lucy vào đó thì sẽ bị " củ hành" cho mà xem. Nghĩ đến đây là Lisanna sắp điên lên vì sướng. Lucy ơi, ngày tàn của cô đã đến.

Ai cho cô dám làm mất mặt mẹ con tôi, đó là hậu quả. Ngày tháng sau này của cô sẽ đầy sỏi cho mà xem...

Trên phòng Lucy...

Lucy đứng nhìn màn mưa trắng xóa ngoài cửa sổ. Từ ngày cô về đến giờ chưa mưa một ngày. Hôm nay xem ra ông trời đã chịu hết nổi.

Đi học à? Chán chết, học làm gì cho mệt, Lisanna - mày sẽ 'vinh dự' được làm trò mua vui cho những ngày học đường nhàm chán của tao, mới nghĩ đến thôi thú vị rồi! Để coi hai mẹ con bà sẽ làm được những gì khiến tôi vui vẻ đây, ngồi xem chó diễn xiếc cũng không đến nỗi tệ. Nào, để tôi hai mẹ con các người sẽ trụ được bao lâu, muốn đấu với Lucy Heartfilia này, mơ mộng hão huyền, tôi nhất định khiến các người thân tàn ma dại, sống không bằng chết.

- Bà chủ, café đây ạ! - Quản gia Capicorn cầm trên tay ly café sữa nghi ngút khói bước vào.

- Để trên bàn vi tính giúp cháu! - Lucy trả lời, mắt vẫn đăm chiêu nhìn ra ngoài cửa sổ.

- Không còn gì thì tôi xin phép! - Quản gia nói rồi lui ra.

Quản gia rời khỏi phòng thì Lucy mới bước đến bàn vi tính. Cô nhìn chăm chú làn khói trắng tỏa ra từ ly café, đó là một trong những sở thích nho nhã của cô. Ở Úc, cô có một anh bạn kì lạ. Anh ta thích pha café nhưng không thích café, cũng không thích uống café. Anh ta nói với Lucy rằng, café rất tốt cho những người thích cô đơn như cô.

Lucy là người không hề thích tiếp xúc nhiều với người khác nhưng anh bạn này làm cô có hứng thú, hứng thú nhất là đôi mắt. Trái ngược với đôi mắt màu tro lạnh lẽo và quyết đoán của cô, anh bạn này có đôi mắt màu vàng kim ấm áp và ngọt ngào, rất hiếm người có đôi mắt vàng kim và cô thật may mắn khi có người bạn như anh. ( mắt màu tro của chị cũng ứ có ai giống được đâu)

Cô thử tưởng tượng xem giờ này " anh bạn café" của mình đang làm gì. Chắc là đang mày mò tìm ra công thức pha café mới. Người anh ta có hương café, y hệt như cái máy pha café. Lúc về nước, Lucy im lặng không cho ai biết, chắc anh ta cũng hơi khó hiểu đây.

Lucy ngồi đó nghĩ ngợi hồi lâu, ngắm nhìn ly café tỏa khói ít dần rồi biến mất hẳn. Cô xoay người đứng dậy đi đến cửa sổ, tiếp tục ngắm nhìn màn mưa trắng xóa và hòa mình vào không gian lặng thinh đến ngộp thở của căn phòng chỉ đơn độc mình cô...

---------------hết chương 16--------------

Chương này lỡ viết Lucy có hơi ác một tí, mà bả vẫn còn ác dài dài, mong các cậu thích ứng kịp, đừng gạch đá mình vì đã phá hủy hình ảnh nữ chính 'ngoan hiền' của mọi người.... :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro