Chương 10: Gray Fullbuster.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi nhìn người đang ngồi trong phòng bàng hoàng đến nỗi đánh rơi cả cây nạng trên tay, lắp bắp nói:

- Sa...o anh lại.... có mặt ở đây....???

Gray nhìn tôi chăm chú, khuôn mặt ánh lên sự thích thú, mỉm cười nhẹ nhàng nói:

- Ác thật. Em bị thương nặng như vậy mà ko nói cho tôi hay, có biết tôi lo lắng cho em như thế nào ko?

Tôi nghe hắn nói mà sởn cả gai ốc, tóc gáy rựng đứng cả lên, hoảng loạn vội giơ tay chụp lấy cái cổ định bỏ chạy nhưng quái thai là cái chân đau lại ko chịu nghe lời khiến tôi bước đi ko vững lảo đảo suýt ngã. Nhanh như cắt Gray xuất hiện ngay bên cạnh và bế xốc tôi lên.... Còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì tôi đã thấy mình đang nằm gọn trong vòng tay hắn, quá sợ hãi tôi kêu lên thất thanh, chân tay đập loạn xạ;

- Này..... anh đang làm cái gì vậy hả? Thả tôi xuống mau, anh mà ko thả là tôi hét lên đấy......

Gray nhìn tôi khẽ nheo mắt nhăn mặt nói:

- Sao em hung dữ thế? Tôi chỉ định giúp em trở về giường thôi mà, ko phải chân em đang đau sao?

- Hừ..... Rõ điêu, anh mà tốt được như thế thì tôi cứ bình thường, chả cần đóng kịch đâu, tôi đã biết rõ ý đồ của anh rồi. _ Tôi gay gắt nói, chân tay vẫn đập loạn xạ.

- Ý đồ gì cơ? _ Gray nhìn tôi ngây thơ hỏi lại.

- Thôi, đừng có giả vờ giả vịt nữa, trong đầu anh đang vẽ ra kế hoạch làm sao để hút máu tôi chứ gì? _ Tôi phun toẹt ra.

- Cái gì? Hút máu á??? _ Gray trố mắt ra nhìn tôi 1 hồi lâu rồi phá lên cười ha hả _ Ha... ha... ha... ha... vui thật.....

- Cười cái gì mà cười, điên à??? _ Tôi cáu tiết mắng.

- Phư..... Phư.... Em ngây thơ thật đấy, tôi tự hỏi liệu trong đầu em có chút kiến thức gì về Vampire ko nữa? _ Gray cố nín nói rồi nhẹ nhàng đặt tôi xuống giường.

- Nghe này..... đối với 1 Vampire thì việc hút máu của đồng loại ko giúp họ thỏa mãn cơn đói, họ chỉ làm việc đó khi rất yêu người ấy mà thôi.....

- Vậy là các Vampire ko thích hút máu của nhau ư? _ Tôi ngạc nhiên hỏi lại.

- Đúng vậy, tuy nhiên cũng có trường hợp ngoại lệ.

- Trường hợp nào?

- Đó là đối với các Vam cấp E, những Vampire thuộc tầng thấp nhất.

- Vam cấp E ư? Họ là ai vậy?

-...... Ừm...... Xếp sau Vam C là Vam cấp D, họ là những con người bình thường khi bị dòng thuần chủng cắn thì biến thành ma cà rồng, 1 thời gian sau những Vam cấp D này vụ thoái hóa xuống cấp E, là cấp thấp nhất trong giới Vampire, Vam cấp E được mệnh danh là những con quỷ khát máu, vì thế chúng sẽ ko câu lệ đâu là máu người đâu là máu Vam, chỉ cần biết đó là máu thì chúng sẽ nhào tới tìm mọi cách để đoạt được. Sự liều lĩnh của chúng chính là 1 trong những thảm họa của thế giới Vampire.....

- Vậy ư? Đáng sợ quá. _ Tôi nói rồi ngồi trầm ngâm nghĩ, ko hiểu sao đối với các Vam cấp E tôi thấy vừa thương vừa sợ, thực ra họ cũng chỉ là những con người bình thường bất đắc dĩ mới phải làm như vậy thôi. Nhưng....... khoan đã, có 1 điểm khó hiểu ở đây, tôi nghĩ rồi ngước mắt lên nhìn Gray thắc mắc:

- Mà này, tôi vẫn chưa hiểu điều này.

- Em còn điều gì chưa hiểu nữa?

- Anh nói là Vampire ko thích hút máu đồng loại đúng ko?

- Đúng

- Vậy tại sao vào cái buổi tối ở khuôn viên sau trường anh lại định hút máu tôi. _ Tôi nhíu mày hỏi.

- À... ờm.. _ Hắn hơi nhăn mặt, rồi lúng túng đưa tay lên gãi đầu nói qua quýt _..... thì tự dưng muốn thôi.

- Ơ hay..... sao anh ăn nói vô trách nhiệm thế? Chẳng nhẽ cứ thấy thích là anh là anh xà vào hút máu người ta tùy thích à? _ Tôi cau có gắt lên.

- Ko phải vậy, ...... thực ra hôm đó tôi định đi dạo một chút thì chợt thấy em ngồi khóc dưới cây hoa anh đào, thấy hay hay nên định ghẹo em một chút thôi.... _ Gray vội lên tiếng phân bua.

Tôi nghe hắn nói mà giận điên người bực tức nói:

- Trêu ghẹo mà anh làm như thật vậy hả, đồ ko có tim, anh có biết lúc ấy tôi sợ như thế nào ko?

- Thì lúc đầu tôi cũng chỉ định trêu em chút thôi, nhưng ko hiểu sao càng đến gần lại càng bị cuốn hút, càng ko kiềm chế được, suýt chút nữa là tôi hút máu em thật rồi...... _ Gray nhăn mặt nói.

- Hơ hơ..... Ko hiểu _ Tôi cười như một con ngố rồi phán một câu xanh rờn.

- Haizzzzz, đến tôi còn ko hiểu thì làm sao mà em hiểu được. _ Gray vò đầu bứt tai thở dài nói (thằng này điên nặng rồi)

Đúng lúc ấy, Juvia đột nhiên đẩy cửa bước vào phòng, trên tay là một bó hoa cúc trắng miệng cười toe toét nói:

- Lucy, tôi đến thăm cậu đây........ _ Ngay lập tức nụ cười trên mặt Juvia chợt vụt tắt khi nhìn thấy sự xuất hiện của Gray, con nhỏ vội vàng cúi đầu chào rồi lắp bắp hỏi:

- Gr...ay sa-ma ......sao anh lại ở đây?

Như vớ được cái phao cứu sinh, Gray vội quay ra nhìn Juvia nở một nụ cười sát gái chết người dịu dàng nói:

- Em ở lại chơi với Lucy nhé, tôi có việc bận phải đi trước đây...... _ Nói xong hắn ta phóng vụt đi, nhanh chóng mất hút sau cánh cửa.

Ngay sau khi bóng Gray vừa khuất, Juvia vội vất bó cúc trắng sang một bên nhảy ào lên giường túm cổ tôi hỏi dồn dập (lạy chúa tôi đang là người bệnh mà):

- Nói mau, thế là thế nào? Tại sao cậu lại quen Gray sa-ma?

- Ặc ặc, cậu định ám sát tôi đấy à? _ Tôi kêu lên thống thiết, vội dựt tay Juvia ra thở hổn hển nói _ Lạy chúa, cậu định cho tôi về trời đấy à?

- Hề hề, xin lỗi nha, đừng giận nữa, nói cho tôi biết đi, tại sao cậu lại quen Gray sa-ma vậy? Đây là lần đầu tiên tôi được ngắm anh ấy gần như thế đấy, đẹp trai dã man.

- Xì, đẹp cái cóc khô, trông mặt đểu thấy ớn _ Tôi cau có nói rồi hắng giọng kể cho Juvia nghe về cái vụ hồi hôm gặp phải tay Gray ở khuôn viên trường.

------- Còn tiếp -------

Tuần sau là Yo vào học rồi, nên đăng nhiều nhiều vào tuần này tý, bù vào những tuần sau. 😁😁😁

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro