Chương 52: Tôi thích em.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bắt gặp thái độ ngập ngừng của tôi, Mika chợt xụ mặt xuống nhỏ giọng nói:

- Chắc là cậu thấy tôi trơ trẽn lắm nhỉ? Đã nhận được sự tha thứ của cậu rồi giờ lại còn mặt dày muốn cậu đi xem chỗ ở của mình nữa chứ…

- Ừm… vậy chúng ta đi thôi._ Tôi cắt ngang lời Mika.

- Đi đâu cơ?_ Mika ngơ ngác hỏi tôi.

- Thì đi đến chỗ cậu đang trốn tạm._ Tôi nói rồi chủ động đứng dậy. Mika nhìn tôi bật cười vui vẻ rồi nhanh chân chạy trước dẫn đường.

Tôi theo Mika ra phía sau dãy nhà hiệu bộ, cây cối ở đây mọc um tùm rậm rạp, phải cố gắng lắm tôi mới có thể theo kịp bóng dáng của Mika. 

_ Quác…quác…

Tiếng kêu rùng rợn của con quạ đen chợt vang lên bên tai khiến tôi giật mình vội quay sang ngó quanh quất, cảnh vật ở đây hoang vu đến độ đáng sợ. Chỉ trong giây lát, bóng dáng Mika đã khuất tầm mắt tôi xung quanh chỉ còn tiếng gió rít cũng tiếng quạ kêu lạnh gáy. Tôi bỗng thấy rùng mình mắt đảo như rang lạc, hét lên thật to:

- Mika… Mika cậu ở đâu đó.

Không nghe thấy tiếng trả lời, tôi lại tiếp tục lên tiếng:

- Mika, cậu có nghe thấy tôi gọi không?

- Đừng gọi nữa, tôi ở đây._ Tiếng nói lạnh lùng của Mika vang lên ở ngay đằng sau khiến tôi giật mình vội quay đầu lại:

- Cậu đi đâu mà…_ Tôi nói rồi chợt khựng người lại khi nhìn thấy khẩu súng bạc trên tay Mika_ Mi…ka, cậu đang làm gì vậy, sao lại cầm cái thứ ấy..hơ hơ, nó không phải thứ để đùa đâu.

Tôi nói rồi từ từ lùi ra sau.

- Đứng lại. Ai nói với mày là tao đang đùa. Tao không đùa đâu, hôm nay mày sẽ phải chết, chết dưới bàn tay của tao… hahahaha._ Mika gằn giọng nói rồi ngửa cổ cười như điên loạn.

- Cậu điên rồi, cậu làm thế vì lí do gì chứ?_ Tôi bàng hoàng kêu lên.

- Vì cái gì ư? Mày ngốc thật hay giả vờ ngốc thế? Mày không biết mày đã làm gì với tao ư?

- Tôi đã làm gì với cậu chứ?

- Tại sao mày lại cướp Natsu của tao? Làm thế nào mà một con bé dòng lai thấp hèn như mày lại chiếm được tình cảm của cậu ấy? Mày có biết tao đã yêu Natsu như thế nào không? 15 năm, 15 năm đơn phương rồi mày biết không?_ Mika đau đớn gào lên.

- Natsu ư? Vì Natsu mà cậu làm vậy với tôi ư?_ Tôi bàng hoàng hỏi lại.

- Đúng vậy, tao yêu Natsu là sai ư? Tao làm tất cả vì cậu ấy là không đúng ư? Tại mày, tất cả cũng chỉ tại mày mà tao mới ra nông nỗi này, cũng chỉ tại mày mà tao mới đánh mất tất cả. Kể cả khuôn mặt xinh đẹp này. Mày có biết vì ai mà vết thương này mãi mãi không liền sẹo không?_ Mika hét lên rồi dùng một tay lột miếng băng ở bên má trái ra, vết sẹo dài xấu xí lộ ra trên khuôn mặt vốn khả ái ấy.

- Làm sao mà…_ tôi lắp bắp nói, trợn mắt nhìn vết sẹo trên mặt Mika.

- Là do mày mà ra hết đấy. Cuối cùng tao cũng được toại nguyện rồi, là do mày ngu ngốc mới mắc bẫy theo tao đến đây. Hôm nay mày sẽ phải CHẾT…

Mika hét lên rồi dùng tay bóp mạnh cò, nòng súng hướng thẳng vào tim tôi.

- Đừng Mika… BÙM…

Tiếng súng lớn vang lên trong bầu không khí tĩnh lặng. Tôi thấy mình từ từ bay lên rồi ngã xuống trên nền đất lạnh ngắt, mùi màu xộc vào mũi tanh nồng.

Một bàn tay to lớn đỡ lấy đầu tôi khỏi đập xuống đất, cả người tôi nằm trọn trong vòng tay lạnh lẽo của người ấy. Hương thơm của hoa anh đào, hòa quyện cùng mùi màu bay vào cánh mũi khiến đầu óc tôi mụ mẫm.

- Natsu… Sao cậu lại.._ Tôi khẽ mở mắt ra, ngạc nhiên nhìn người trước mắt.

- Không sao chứ?_ Hắn khẽ nhíu mày nhìn tôi hỏi.

- Khô..ng sao_ Tôi lắp bắp nói.

- Không sao thì tốt…_ Giọng nói của hắn ngày càng nhỏ đi, bàn tay đang ôm lấy tôi dần lới lỏng.

- Natsu... Natsu, cậu làm sao vậy, đừng làm tôi sợ._ Tôi vùng người thoát ra khỏi vòng tay của hắn, lo lắng lay lay người hắn.

- Natsu à…Má..u, không máu, tại sao lại có máu, cậu nói gì đi chứ đừng có nằm im nữa, tôi xin cậu đấy…huhuhu…

Tôi lay người hắn bằng đôi bàn tay đẫm máu của mình, bật khóc nức nở:

- Đừng chết, đừng chết mà, cậu là thuần chủng, là thuần chùng thì tại sao lại bị thương thế này, cậu không muốn bị người ta khinh thường đúng không. Mau tỉnh lại đi, huhuhu…

Những giọt nước mắt của tôi rơi xuống mặt Natsu khiến hắn bừng tỉnh, khẽ mở mắt, dùng bàn tay lạnh lẽo của mình vuốt má tôi nói:

- Đừ..ng khóc, tôi không muốn thấy em khóc. Vì… tôi thích em…

Bàn tay của Natsu tuột khỏi má tôi khẽ rơi bộp xuống đất, không gian bỗng trở lên im lìm đến đáng sợ. Trên trời mây đen giăng kín như tâm trạng bi thương của những vampire lúc này…

----- Còn tiếp ------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro