Chap 6: Bí mật dần hé mở(P2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Kể từ khi ra đời tới nay, cô bé cũng chỉ có một người thân là mẹ, nhưng ngay hôm nay, thậm chí lại có một người đàn ông chui ra, nói mình là cha cô bé? Là người cung cấp một nữa số ADN cho cô bé, là người đã di truyền mọi mặt cho cô bé?



Khi cô bé được sinh ra , cô đã đi theo tất cả các chú các dì học tập kiến thức thiên tài, nên hiểu rõ tính cách lạnh nhạt của mẹ, nhưng cho tới bây giờ cũng không có mong đợi sẽ có một sinh vật là "Cha" xuất hiện!




Hiện tại , "Cha" đã đứng ở đây, mẹ không có phủ nhận thân phận của cha, lấy sự im lặng cũng đã khẳng định chuyện này là đúng, và đó chính là người đã cung cấp một con nòng nọc nhỏ!



Hơn nữa bây giờ, mẹ lại mang theo cha tới trước mặt cô bé, đây là muốn diễn trò cả nhà đoàn viên sao. . . . . .



Sắc mặt Lucy chợt trở nên khó coi, qua bốn năm làm người, giống như trong nháy mắt sảy ra việc mới! Chẳng lẽ, cô bé đã không hiểu rõ toàn bộ về mẹ sao!



"Lucy, con làm sao vậy?" Thấy ánh mắt con gái đã bắt đầu hoảng hốt, Layla liền lôi kéo cánh tay Lucy nói, "Mẹ biết con tạm thời không tiếp thu nổi chuyện này, con cũng không phải miễn cưỡng mình như vậy! Chuyện này nói rất dài dòng, không bằng giống như dì con nói, chúng ta cùng đi ra ngoài nói chuyện, vậy thì thế nào?"



"Như vậy cũng tốt." Jude gật đầu, anh nhẹ nhàng đưa hai tay ra, muôn ôm lấy Lucy, "Lucy, chúng ta. . . . . ."



Lucy vẫn mang bộ mặt mất hồn, thân thể nhỏ nhắn lại theo bản năng né tránh



Cô bé rúc vào trong lòng mẹ, thân thể nói lên nội tâm phức tạp, cô bé không có cách nào có thể tiếp xúc thân mật với người được coi là "Cha" xuất hiện.



"Lucy . . . . . ." Cánh tay Jude nắm lấy không khí, tiếng nói nỉ non không thể che giấu được sự mất mác.



Layla ôm lấy Lucy, nhìn Jude một cái, nhẹ giọng nói: "Jude, em và Lucy sẽ đi ra ngoài, anh có gì muốn hỏi, cứ tới đây nói chuyện." Sau đó dịu dàng nói với con gái, "Lucy, con đừng sợ, đó thật sự là cha của con, có lẽ, con cũng nên tìm hiểu một chút. . . . . ."



"Anh sẽ đi ra ngoài cùng hai người." Jude thất bại nhìn con gái tránh né mình, thở dài: "Đúng vậy Lucy, sau này chúng ta sẽ có nhiều thời gian từ từ hiểu rõ. . . . . ."



Nói xong, anh cũng đi theo sau, muốn đi ra khỏi phòng.



"Chờ một chút!" Natsu chợt gọi ba người một nhà họ lại, nâng cao lồng ngực đi về phía trước, "Lucy đã là người của con rồi, vì bảo vệ em ấy, con muốn đi cùng! Về chuyện của em ấy,con cũng đều phải biết!"


"Natsu Dragneel, cháu tạm thời đừng có tính toán với con gái chú!" 


Jude bị bộ dạng của Natsu làm cho tức giận, thù mới hận cũ cuồn cuộn dâng lên, anh nghiêm khắc ngăn chặn trước mặt Natsu, dùng ánh mắt sắc bén uy nghiêm nhìn xuống, nhẹ giọng cương quyết nói:


 "Chú còn chưa có tìm cháu tính sổ về tội khi dễ Lucy đâu, vậy mà bây giờ cháu lại dám mở mồm muốn cướp Lucy! Mà trước tiên chú là cha của Lucy, nên tuyệt đối sẽ không chấp nhận cháu, càng không thể giao Lucy vào tay cháu!"



Jude nhìn con gái đang ở trong ngực Layla, nhất thời có cảm xúc mới lạ. 



Anh đột nhiên hiểu ra vì sao năm đó Natsu ngăn cản anh đến gần Layla, đó là loại yêu thương muốn độc chiếm, nên nhất định loại bỏ sự tồn tại của người khác, tuyệt đối không cho phép người đó mơ tưởng!



Đứa con gái vừa trắng vừa mềm mại đó lại có thể khiến cho người ta đau lòng, đến anh cũng chưa được yêu mến, thì làm sao có thể yên tâm để cho thằng nhóc xấu xa này nhúng chàm! Hừ, cứ anh làm cha một ngày, bất kể là ai động móng vuốt vào Lucy, thì ngay lập tức chặt tay!



"Chú–" Natsu bị thân thể Jude che phủ, vóc người anh lại cao lớn cùng lời nói sắc bén tỏa ra áp lực vô cùng, nhất thời khiến Natsu không có cách nào ứng đối. 



"Natsu!" Grandeeney vội vàng tiến lên giữ chặt con trai, lắc đầu ngăn cậu nói: 


"Bây giờ thời gian cha mẹ Lucy phải nói chuyện, con đừng ầm ĩ, chuyện này không phải là chuyện con có thể nhúng tay vào, con vẫn nên ngoan ngoãn ở lại chỗ này, rồi tự kiểm điểm vì việc đánh nhau đi!"



". . . . . ." Natsu buông hai mắt xuống, đành phải rầu rĩ nghe lời Grandeeney nói.



"Tuyệt đối không được đi theo!" Jude nhìn thấy Natsu bị Grandeeney kéo đi, vẫn không quên dùng ánh mắt sắc bén cảnh cáo cậu, sau đó mới tạm biệt Grandeeney, đuổi theo Layla ra khỏi phòng. 



Đi ra khỏi nhà họ Dragneel là một vườn hoa, một nhà ba người mới dừng bước lại.


Lucy lại được Layla đặt xuống thảm cỏ, cô bé hít sâu một hơi không khí trong lành, đôi mắt màu nâu cũng đã khôi phục sự tỉnh táo.



Mới vừa rồi cô bé bị cái tin tức trời giáng đó đả kích suýt nữa thì hỏng, nhưng đại não cũng đã từ từ bình ổn, cái loại cảm giác lo lắng choáng váng cũng đã biến mất.



Có mẹ mở miệng thừa nhận, Lucy cũng đã đối mặt với tin tức này, mà người đàn ông tên là Jude, tóc vàng mắt màu đen đẹp trai đó, chính xác là "Cha" của bé, là một người đàn ông đặc biệt nhất trên thế giới. Vì vậy, bây giờ cô bé rất muốn hiểu rõ câu chuyện giữa mẹ và cha! 



Nó muốn biết cái người mẹ lạnh lùng đã quen biết với "Cha" như thế nào, bọn họ sinh nó như thế nào, tại vì sao bây giờ gặp lại, cuối cùng vì sao tụ họp gia đình!

------------------------------VOTE VÀ CMT ỦNG HỘ MỀNH NHA-----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro