10.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. Natsu và Heartfilia chính là hai linh hồn trong cùng một thân xác, không, nói đúng hơn Heartfilia chính là một nhân cách khác của Natsu, một nhân cách nhút nhát và yếu đuối trái ngược với bản thể mạnh mẽ và cứng rắn của Natsu. Kể từ khi phát hiện sự tồn tại của nhân cách thứ hai này Natsu ban đầu ngạc nhiên rồi chuyển thành hứng thú, cậu bắt đầu dạy nhân cách kia về thế giới qua đôi mắt của mình, thậm chí có khi cậu còn cho cô làm chủ thể xác để cô có thể thỏa thích vui đùa và khám phá. Họ cứ sống vui vẻ, hạnh phúc bên nhau như vậy và không biết từ bao giờ Natsu đã coi Heartfilia chính là gia đình của mình, là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của cậu. Và chuyện nhân cách thứ hai này chỉ có mỗi mình Gray- thằng bạn thân của cậu và ông hội trưởng Makarov là biết

2. Trong một lần thực thi nhiệm vụ bắt giam hắc hội với Sabertooth, Natsu không cẩn thận bị dính một loại ma pháp lạ và khi tỉnh lại cậu phát hiện mình và Heartfilia đã tách ra thành hai bản thể khác nhau, nói là hai cơ thể nhưng thực chất lại là một, Makarov đã nói thế bởi vì chỉ cần một trong hai người bị thương thì người còn lại cũng sẽ bị ảnh hưởng theo. Natsu không quan tâm về vấn đề này lắm vì bây giờ cậu đang rất vui khi đã có thể nói chuyện tiếp xúc hẳn hoi với Heartfilia

3. Natsu đặt tên cho Heartfilia là Lucy và lấy Heartfilia làm họ, cậu chuẩn bị đồng phục và sách vở cho Lucy, còn nhờ Makarov cho cô gia nhập vào hội, cậu biết cô sẽ rất vui khi có thể đến hội và đúng như cậu dự đoán, Lucy đã nhảy bổ lên người cậu, ôm thật chặt rồi cảm ơn rối rít

4. Tuy có thể nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của cô nhưng thật sự Natsu cảm thấy khó chịu bởi bọn con trai trong hội cứ nhìn cô chằm chằm khi họ đi ngang qua, có vài tên còn can đảm hơn dám bước tới hỏi tên cô và lơ đi sự hiện diện của cậu. Cậu đã có thể cho bọn chúng một trận nhớ đời nếu Lucy không nhận ra cơn thịnh nộ của cậu và lôi cậu đi

5. Lucy tuy hơi nhút nhát nhưng lại rất được bạn bè yêu mến và bảo vệ, điều này khiến Natsu khá là hài lòng, cậu ngã người xuống định đánh một giấc ngủ sau khi quan sát cô đang dùng bữa trưa với tụi con gái

6. Một chuyến du lịch tham quan với hội cũng không tệ đối với cậu và cậu cũng muốn dẫn Lucy đi xa để cô có thể mở rộng tầm nhìn, chuyến đi này có vẻ hợp lí cho nên cậu và Lucy đã nhanh chóng nhập nhóm với bọn Gray

7. Có vẻ không phải lúc nào cũng suôn sẻ theo ý muốn của mình cả, đôi lúc cũng phải thất bại để bản thân bớt kiêu ngạo đi, Natsu đã nhận được bài học nhớ đời khi cả nhóm cậu bị một đám pháp sư của hắc hội chặn đường và khi bị đánh cậu mới nhớ ra lời của Makarov : " Chỉ cần một trong hai người bị thương, đứa còn lại cũng sẽ bị ảnh hưởng theo". Cậu đã ngồi bên cạnh giường của Lucy, liên tục xin lỗi suốt mấy tiếng liền

8. Sau vụ lần đó Natsu tăng cường luyện tập cho bản thân nhưng cũng chú ý sức khỏe vì sợ lại ảnh hưởng đến cô gái nhỏ kia. Makarov biết nên luôn âm thầm giúp đỡ cho đôi bạn trẻ này

9. Lucy không thích chụp hình, hầu như những tấm ảnh kỉ niệm đi chơi đều không có cô. Natsu từng hỏi tại sao nhưng Lucy chỉ mỉm cười rồi cho qua. Nhưng ngay lúc này, nhìn vào tấm ảnh vườn hoa trong điện thoại mà cậu vừa mới chụp khi thấy cô đang chăm sóc nó, Natsu đã hiểu ra lí do

10. Makarov đang lao đầu vào cố gắng tìm hiểu loại ma pháp kì lạ đã tách Natsu và Lucy ra và lí do mà nhân cách Lucy xuất hiện trong Natsu khi hai ngày trước đó ông phát hiện tay Lucy trở nên trong suốt trong thời gian ngắn

11. "Cô ấy không phải là con người, cô ấy chỉ là một nhân cách, một nhân cách trong mày thôi và mày không thể yêu nhân cách của mình được" - Gray tung một cú đấm vào mặt người bạn tóc hồng của mình khi cậu bắt đầu nhận ra tình cảm khác thường đang nảy nở trong Natsu và đằng sau gốc cây to ở phía sau, một thân ảnh nhỏ đang run rẩy, giọt nước mắt hòa lẫn vết máu ở khoé môi rơi xuống đất

12. Lucy dạo này cảm thấy rất buồn ngủ, bản thân cô cũng không biết lí do vì sao, cho dù có ngủ cả ngày thì cô vẫn cảm thấy buồn ngủ và hình như cơn buồn ngủ đó càng lúc càng kéo dài theo thời gian. Lặng lẽ nhìn về phía cánh cửa đang đóng chặt, Lucy khẽ thở dài, không biết Natsu có bị ảnh hưởng không nữa, dạo này cậu dường như tránh mặt cô, cô cảm thấy khoảng cách giữa hai người như một vòng trái đất vậy

13. Gần đây Natsu có thể nhận ra sự khác thường của nhân cách kia, cậu rất muốn đến hỏi thăm cô, rất muốn ôm chặt cô vào lòng nhưng lí trí lại không cho phép cậu làm vậy, những lời Gray nói rất đúng, Lucy vốn dĩ chỉ là một nhân cách, không phải con người và cậu không thể yêu cô được

14. " Tại sao cậu lại tránh mặt tớ, chúng ta là bạn cơ mà"- Cuối cùng vì chịu không nổi, Lucy đã chặn đường về của Natsu mà giải tỏa ấm ức trong lòng mình nhưng câu trả lời cô nhận được đã đâm xuyên trái tim nhỏ của cô : " Cậu đâu phải là người, tránh xa tôi ra"

15. Tình hình có vẻ nghiêm trọng, Lucy dường như đang biến mất, phạm vi trong suốt của cô càng lúc càng lan rộng ra khắp cơ thể và lần thứ hai Makarov cảm thấy bất lực khi không làm được gì hết

16. " Chả phải ta từng nói hai đứa con là một à, bây giờ thì hay rồi vì cái sự bông bột của con mà Lucy cũng bị liên lụy theo"- Makarov trách móc đứa con trai nhỏ của mình khi cả hai đang đứng trong phòng y tế, bên cạnh là một cô gái tóc dài đang nằm đó. " Đừng để đến khi mất đi thì mới biết nó quan trọng" đó là câu nói cuối cùng ông dặn dò cậu trước khi rời đi

17. "Natsu...cậu...ghét Lucy...lắm à ?" Nghe cô hỏi câu đó mà lòng cậu đau quặn lại, yêu cô còn không hết thì làm sao ghét cô được, tại sao Lucy lại không thể hiểu cho nỗi lòng của cậu chứ. " Cậu đi đi, tôi...không muốn nhìn thấy cậu" - " Đi đi" - " Tớ...biết đi đâu bây giờ, chúng ta...là một mà"

18. "Hội trưởng...con sắp biến mất rồi ạ? Có phải...vì Natsu không cần con nữa không?" Cô gái nhỏ nhìn bản thân mình gương cất lên giọng hỏi nhẹ nhàng mà đầy chua sót. Hội trưởng Makarov chỉ biết thở dài và xoa đầu an ủi cô nhóc, vốn dĩ con không hề tồn tại rồi, lời nói đến miệng lại bị nuốt vào trong, chỉ có thể thốt ra hai từ "Xin lỗi"

19. Natsu bị thương rất nặng trong cuộc giao đấu với hắc hội, cậu đang hấp hối, bên cạnh giường cậu là toàn bộ thành viên của hội Fairy tail, mặt ai cũng lo lắng và đau lòng, cố gắng đưa mắt nhìn một lượt, cố gắng giữ lại những hình ảnh cuối cùng này, lần này cậu chết chắc rồi, cậu không hối tiếc gì cả, chỉ hối hận một điều là đã làm liên lụy cô gái nhỏ kia, liệu kiếp sau cậu và cô vẫn có thể gặp lại chứ? Nếu vậy cậu chỉ xin một điều, Thượng đế ơi, xin người, nếu thực sự có kiếp sau, thì xin người hãy để hai chúng con là hai cơ thể khác biệt, hãy cho cô ấy là một con người thực sự để con có thể được ở bên cô ấy. Tiếng máy trợ tim bắt đầu tít dài, cặp mắt đen dần dần khép lại, xung quanh vang lên những tiếng kêu mờ nhạt

20. "Lucy...ma pháp kì lạ đã tách con và Natsu ra...nó có thể...cứu được thằng bé" Hội trưởng Makarov ngồi bên cạnh giường bệnh trắng tinh giải thích, ông đã tìm được cách cứu Natsu nhưng cái giá phải trả là Lucy sẽ... ."Hội trưởng...không...sao đâu ạ...chỉ cần...Natsu được sống...dù sao...con cũng...chỉ là...một nhân... cách mà thôi...cậu ấy...đã...cho con...biết...về thế giới...này...con nợ...nợ cậu ấy...đây là...điều...con phải...làm" Cơ thể bắt đầu mờ nhạt đi, ẩn ẩn hiện hiện, đôi chân của Lucy bắt đầu tỏa sáng rồi tan thành những hạt ánh sáng nhỏ li ti, hội trưởng Makarov cầm lấy tay của cô gái nhỏ, Lucy mỉm cười dịu dàng, cô cất lời nói cuối cùng trước khi biến mất hoàn toàn"Cảm ơn hội trưởng". Những hạt ánh sáng bay qua căn phòng bên cạnh bao trùm lấy thân thể của cậu nhóc tóc hồng, toàn bộ Fairy Tail kinh ngạc trước ánh sáng kì lạ này ngoại trừ Gray ra, cậu biết nguồn ánh sáng đó chính là nhân cách kia của Natsu

21.Gray và Juvia đẩy chiếc xe lăn của Natsu ra phía khuôn viên của công viên, với con người hay thích bày trò như cậu ta thì việc nằm yên suốt một tuần là quá giới hạn chịu đựng rồi, sau khi nghe cậu ta càm ràm thì cuối cùng cặp đôi xanh xanh cũng phải chạy đi kiếm xe lăn mà đẩy Natsu đi dạo. Việc Natsu sống lại sau khi tim ngừng đập quả là một phép lạ, ừ thì nó cũng là phép lạ mà khi cậu ta được nguồn sáng kì lạ kia bao phủ, mọi người ai cũng thắc mắc thật đấy nhưng lại chả dám hỏi Natsu

22. "Kì lạ thật, sao tôi cứ cảm giác là mình đã quên mất một thứ gì rất quan trọng thế nhỉ" Juvia ngồi tự kỉ nói một mình, không ai lên tiếng không phải vì lơ Juvia mà vì trong lòng họ cũng cảm thấy như Juvia vậy

23. "Lucy đâu? Sao hôm nay không đi đến hội vậy?" Chỉ một câu nói của Natsu mà cả hội quay lại nhìn cậu ngơ ngác, Erza bước tới hỏi cậu :" Lucy là ai? Bàn này từ trước tới giờ vẫn trống mà"

24. Natsu chạy một mạch về nhà, tại sao cậu lại không nhận ra sự khác thường này chứ, kể từ lúc tỉnh dậy ở Fairy Hill cậu đã không còn cảm nhận được Lucy như trước nữa, Lucy cũng không hề xuất hiện trước mặt cậu thêm một lần, vừa chạy cậu vừa gào thét lên Lucy trong lòng nhưng lại chẳng nhận được sự hồi đáp nào cả, một cảm giác lo sợ ập đến. Mở rầm cánh cửa, Natsu chạy khắp nhà để tìm cô nhưng vẫn không hề thấy bóng dáng cô đâu cả, cậu gục xuống sàn nhà, có phải cô giận cậu nên không muốn gặp cậu nữa đúng không? Cô ghét cậu rồi à? Có tiếng động cửa mở, Natsu ngước mặt lên "Hội trưởng..."

25. Natsu nằm ngước mặt lên nhìn trời xanh, hội trưởng Makarov đã kể lại hết mọi chuyện cho cậu nghe, Lucy đã biến trở lại thành ma pháp kì lạ để có thể cứu sống cậu cho dù cô biết bản thân không bao giờ có thể trở lại nữa, về chuyện tất cả mọi người đều quên mất sự hiện diện của Lucy chính là vì từ trước đến giờ cô vẫn chưa từng tồn tại, Lucy chỉ là một nhân cách, một hiện tượng vô hình, một khía cạnh yếu ớt trong cậu, vì một sự tác động ngoài ý muốn nên cô mới có hình dạng cho bản thân nhưng điều đó lại là trái quy luật cho nên khi Lucy biến mất mọi thứ lại trở về với quy luật của nó và phần quy luật sai kia đã vĩnh viễn bị xóa bỏ, còn tại sao chỉ có cậu, Gray và hội trưởng lại còn nhớ đến sự tồn tại của Lucy là bởi vì cả ba đều đã biết đến sự hiện diện của nhân cách thứ hai này từ trước khi Lucy có hình dạng của con người thực sự. Ngắm nhìn tấm ảnh vườn hoa trong điện thoại, Natsu đau đớn nhận ra từ trước đến giờ chả có cái gì chứng minh là Lucy đã từng tồn tại trên thế giới này cả, cầm lấy bức thư úp lên mặt mình, một giọt nước mắt lăn dài xuống đất :"Tạm biệt nhé, con người trong tôi ơi"

"Gửi Natsu-con người kia của tớ, khi cậu đọc được bức thư này chắc là cậu sẽ buồn lắm nhưng xin cậu đừng trách tớ vì đó là điều duy nhất tớ có thể cứu cậu, nếu cậu chết thì tớ cũng sẽ chết bởi hai chúng ta là một, cậu đừng lo cho tớ Natsu à, chỉ cần cậu còn sống thì tớ vẫn luôn ở đó, luôn ở trong cậu chỉ có điều là hai chúng ta sẽ không thể nói chuyện với nhau nữa thôi, tớ rất vui khi được trở thành bạn của cậu, được cậu dạy mọi thứ, được học những tính cách, tình cảm của con người từ cậu, cho dù bản thân không phải là con người nhưng thật sự tớ cảm thấy mình đã sống một đời người thật ý nghĩa và tớ hạnh phúc vì điều đó, cảm ơn cậu nhiều lắm, thật sự cảm ơn cậu".

=====End======
Móa ơi , Noona-chan viết dài quá làm mỏi cả tay tui 😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro