Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trải qua bao nhiêu chuyện, nhân lúc công ty không có dự án gì lớn... Becky giao việc lại cho Sam và Freen...rồi 1 mình đi du lịch.... Cô muốn đi để có thời gian suy ngẫm... cô muốn định hướng chắc chắn với những gì mình chọn..... Ngày Becky đi chỉ có Sam biết....và đi đâu...cũng chỉ có Sam biết...cô không cho Sam nói với ai....

2 ngày trôi qua, Freen không thấy Becky đến công ty thì cũng thắc mắc...

-Này...vợ đâu rồi...sao không thấy đi làm-Freen hỏi Sam

-Ngồi đi...tao có chuyện muốn nói với mày-Sam kéo chị ngồi xuống ghế

-Gì đây...làm gì mà nghiêm trọng vậy...rồi nói đi-Chị ngồi ngay ngắn trước mặt Sam

-Becky với tao chia tay rồi-Sam cười nhẹ

-Gì..chia tay...sao chia tay...mà chia tay sao mày còn cười được vậy?-Freen nhảy dựng lên

-Này...từ từ nghe taio nói...tao với Becky không hợp nhau...-Sam từ từ giải thích

-Sao không hợp...thấy hạnh phúc lắm mà-Chị nhíu mày

-Tình yêu thì phải xuất phát từ 2 phía... nếu chỉ mình tao cố gắng vun đắp cũng đâu được... Những ngày qua bên cạnh cô ấy, tao vui lắm... Becky cũng cố gắng hoà nhịp với tao...nhưng tao cảm nhận được...giữa cả 2 luôn có 1 khoảng cách... cô ấy không yêu tao..-Sam nhìn Freen nói từ tốn

-Nói tao nghe...mày có yêu Becky không?-Sam hỏi

-Chời...gì vậy má...nói gì vậy....khùng quá...tao...làm gì mà yêu....-Freen đang ấp úng chưa hết câu

-mày yêu Becky...không những vậy mà là đã lâu rồi...đúng không...tao biết mà-Sam nói tiếp

-Không...không...có-Chị giật mình

-Còn chối...tao hiểu tính mày quá mà Freen-Sam cười

-Mà sao mày biết?-Chị nhẹ giọng

-Vì thấy cách cư xử của mày từ lúc tao nói yêu Becky...rồi tao vô tình thấy...mày hôn cô ấy...-Sam cười tươi

-Tao xin lỗi...tao là đứa bạn rồi...-Chị cuồi đầu

-Không...mày không có lỗi...tao với Becky chỉ có thể là bạn, là tri kỉ...ông trời đã định thế mà.

-Chưa bao giờ tao thấy cô ấy vui vẻ và cười tươi như khi ở bên cạnh mày... cô ấy với mày mới thực sự đúng là 1 đôi-Sam nói

-Nhưng...nhưng...-Chị ấp úng...

-Becky đang bên Sing đó...ở khách sạn abc...tao đã mở đường rồi đó...bắt được hạnh phúc và rinh cô ấy về được hay không là còn tuỳ thuộc vào bản lĩnh của mày đó... Hạnh phúc của mình là do chính mình nắm bắt....không ai giúp được đâu-Sam nói rồi đưa địa chỉ khách sạn cho Chị

Freen cầm tờ giấy trên tay suy nghĩ rồi nhìn biểu cam của Sam...

-mày thiệt là ổn chứ Sam?

-Sure... *gật đầu*

-Chúng ta vẫn có thể tiếp tục làm bạn đúng không?

-Sure... *gật gật*

-Cảm ơn mày...mày đúng là người bạn tuyệt vời..-Freen ôm choàng Sam...cười tươi rói

-Nhanh đi...giờ này chắc còn vé sang đó đó...nhanh mà đi giữ lấy cô ấy-Sam giơ tay nhìn đồng hồ

Rồi Freen nhanh chóng quay về nhà lấy đồ rồi vội vã ra sân bay.... Ngồi trên máy bay...Freen bồn chồn không yên..tâm trạng hồi hộp bao lấy....

Sau mấy tiếng ngồi máy bay... Chị cũng nhanh chóng có mặt tại khách sạn nơi Becky đang ở.... Chị hồi hộp đến quầy tiếp tân hỏi....thì biết chắc đúng là cô đang ở đây.... Chị không hỏi số phòng mà ngồi ngoài khách sạn đợi... Chị vừa đợi vừa ngóng về phía khách sạn... trời thì lạnh.. Chị thì vẫn ngồi đó...

Và rồi Chị cũng thấy bóng dáng thân quen bước ra từ khách sạn... Freen lặng lẽ bước theo sau...chị âm thầm theo cô trên những con đường... vừa đi chị vừa tự nói với bản thân

"Giám đốc xinh đẹp, sao sắc mặt em tệ vậy?"

"Có phải là nhớ tôi rồi phải không?"

"Sao làm gì cũng thấy xinh nhĩ..."

Becky dừng chân tại bờ hồ...cô đứng ngắm nhìn tượng sư tử phun nước với những ánh đèn rực rỡ.... Cô lấy điện thoại ra, mở lại đoạn video trong đó...cô xem rồi lại mĩm cười....Cô cứ đứng đó thật lâu...xem đi xem lại mãi cái video đó... Freen đứng sau, vừa lạnh vừa mõi chân....nên quyết định...làm liều....

-Hơ...lạnh quá...lạnh quá giám đốc xinh đẹp ơi-Freen tiến lại chỗ Becky...choàng tay ôm cô từ phìa sau....dụi mặt vào cổ cô

-Sao..sao...-Becky vừa biết có người ôm mình thì liền giựt mình...nhưng khi nghe 4 chữ "giám đốc xinh đẹp" thì cô lại càng ngạc nhiên quay lại

-Lạnh quá...tui đợi giám đốc xinh đẹp lâu lắm rồi đó...muốn gãy cả chân rồi...đền đi-Chị siết nhẹ vòng tay

-Freen...sao chị lại ở đây...chị..đi tìm em sao-Becky giọng run run

-Không-Chị đáp gọn lõn..Cô như rơi từ 9 tầng mây

-Tui đi tìm giám đốc xinh đẹp của tui...cô ấy đi đâu mấy ngày rồi không đi làm...làm tui nhớ cô ấy phát điên lên...nên mới bay qua đây-Freen ngước lên cười tươi rói...Becky như vỡ oà...nước mắt cô rơi với nụ cười má lúm.

-Chị nói thật không...chị đi tìm em sao...?-Cô hỏi lại rồi hai tay ôm mặt chị

-Hm...Chị đi tìm hạnh phúc của mình...và em...chính là niềm hạnh phúc của chị..-Freen nói rồi hôn nhanh vào đôi môi đang run lên vì lạnh, vì hạnh phúc đó...

-Chị....có yêu em không...Freen-Cô hỏi lại câu hỏi ấy

-Có...chị yêu em...yêu rất nhiều...giám đốc xinh đẹp ơi..-Chị ôm Becky vào lòng...Cả 2 như vỡ oà trong hạnh phúc...Vậy là họ đã tìm thấy nhau...2 trái tim đã tìm được mảnh ghép còn thiếu của nó...

Chị kể lại hết những gì Sam nói cho Cô nghe...Cô cũng kể cho chị nghe câu chuyện 30 ngày....Rồi họ lại vui vẻ cười nói...tay trong tay trong đêm lạnh....

Đôi bàn tay đã tìm được hơi ấm, dù cho đối phương có buông lơi, thì đôi tay còn lại vẫn sẽ nằm nguyên trong lòng bàn tay ấy...bởi vì nó thuộc về nhau....Hơi ấm của cả 2 không còn toả ra 2 hướng..mà giờ đây lại hoà quyện vào nhau....cùng sưởi ấm cho nhau....

-Em...chị đói...mệt nữa-Chị mặt mếu xệch..Vì đứng đợi Cô ngoài trời lạnh lâu như vậy...nên chị bị đuối

-Tội nghiệp chị quá...sao không lên phòng tìm em..mà đứng ngoài trời lạnh vậy...thôi đi ăn rồi về nghĩ nè...-Cô nói rồi kéo Freen đi ăn

Ăn xong thì quay lại khách sạn cho Chị nghĩ ngơi...

-em đợi chút...chị đi lấy phòng..-Freen định bước đi nhưng Becky đã kéo lại

-Khỏi đi...ở chung phòng với em là được rồi..

-Nhưng..nhưng..-Freen đỏ mặt ấp úng

-Sao...không muốn ở chung với em hả...thôi không nhưng nhị gì nữa...đi...lên phòng em cho chị coi cái này vui lắm-Becky kéo Chị đi

Vừa vào phòng, Chị đã đổ xuống giường vì mệt...Becky thấy vậy thì lắc đầu cười

-À..em nói cho chị coi cái gì đâu-Chị sực nhớ ngốc đầu dậy

-Nè...-Becky lên giường nằm cạnh chị

Freen dán 2 con mắt vào điện thoại của cô...mặt đỏ ửng lên... Trong điện thoại là cái video mà Becky đã lén quay lại lúc chị say nói lảm nhảm....

"Becky...chị yêu em...yêu em nhiều lắm.... Giám đốc xinh đẹp...chị yêu em....Becky ơi...Chị yêu em nhiều lắm rồi..giờ làm sao đây....Becky..."

-Sao sao..ở đâu ra vậy-Chị ngại ngùng

-thì lúc chị say chứ đâu....vậy mà lúc em hỏi có yêu em không... mạnh miệng nói không...chị có biết lúc đó chị làm em buồn không-Becky nhéo mũi chị

-Chị xin lỗi..nhưng vì Sam là bạn chị..nên...-chị nói

-Nên nhường em luôn cho chị Sam chứ gì...

-Chị...chị...-Chị ấp úng

-Mai mốt mà còn nhường kiểu đó...coi chừng em đó...giờ thì Freen của em ngủ đi...chị mệt lắm rồi đó-Cô nói rồi cười kéo chăn đắp cho chị...

Becky cũng nằm xuống cạnh chị...Nhanh như chớp...Freen quay sang đặt lên môi Becky 1 nụ hôn thật ngọt..thật sâu...rồi lăn ra lấy chăn che mặt lại...

-Chị gan quá nha-Becky cười khúc khích trước hành động của chị

-Gan vậy mới có vợ chứ-Chị nói mà tay thì vẫn giữ khư khư cái chăn che mặt

-Ngủ đi Freen của em..-Cô nói rồi cũng ôm chị ngủ...Gương mặt của Chị trong lớp chăn thì tươi hết biết...chị cười hạnh phúc rồi cũng thiếp đi....

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Khi bình minh vừa lên....Becky cựa mình thức giấc....Cô dụi mắt và nhớ lại những gì xảy ra ngày hôm qua...Quay sang nhìn người đang nằm cạnh mình...ngủ thật say....

-Cứ tưởng là em nằm mơ...nhưng nhìn thấy cái bản mặt này em biết mình không mơ...Freen của em..-Becky nhẹ vuốt những sợi tóc trên gương mặt Freen....

Rồi nằm ngắm Freen thật lâu... từng đường nét trên gương mặt chị cô đều không bỏ sót chỗ nào... Chợt cô thấy bàn chân mình nhột nhột... Nhìn xuống thì thấy bàn chân chị đang cọ cọ vào chân mình....nhưng mắt thì vẫn còn nhắm

-Dậy từ nãy giờ rồi đúng không?-Cô lên tiếng....vẫn không có tiếng trả lời lại

-Xạo thấy ớn chưa....mở mắt ra nhìn em coi....Freen...em biết là chị dậy rồi..-Becky đưa mặt mình sát vào mặt chị...tửng hơi thở ấm phả vào mặt làm chị nhột....Chị mở mắt cùng nụ cười hạnh phúc

-Chào giám đốc xinh đẹp buổi sáng-Freen hôn nhẹ vào môi cô

-Chào Freen của em buổi sáng...-Cô cười tươi

-Lạnh quá...chị muốn ngủ tiếp..-Chị rút người vào người cô....

-Chị còn mệt hả..hôm qua đứng ngoài lạnh lâu vậy mà..-Coi xót xa nhìn chị

-Hm...cho chị ngủ chút nha....lạnh quá...-Chị nhắm mắt cuộn vào chăn ngủ tiếp

Becky nhẹ nhàng vào bathroom thay đồ xong rồi xuống tiếp tân dặn đồ ăn sáng lên cho Chị.... Cô tản bộ vòng vòng gần khách sạn... Rồi khi nắng lên cô mới quay về khách sạn...Bước vào phòng cùng với phần thức ăn sáng...nhìn thấy chị vẫn còn nằm dài trên giường.... Cô nhẹ nhàng ngồi gần lại vuốt nhẹ lên gương mặt ấy...

-Freen...chị sốt hả..-Becky hoảng hốt khi thấy trán chị nóng hổi...Cô chạy nhanh vào bathroom lấy khăn chườm....

-Freen...dậy đi...đừng ngủ nữa...chị nóng quá...-Cô cố lay người chị dậy...

-Hửm...gì vậy...-Chị mở mắt thều thào

-Chị nóng quá...thấy trong người sao...-Cô lo lắng

-Chị lạnh...-Nói rồi chị nhắm mắt định ngủ tiếp..nhưng cô không cho...cố làm cho chị thức...

-Dậy đi...không được ngủ nữa...-Cô lau mặt cho chị tỉnh...

Và rồi Freen cũng không thể nào ngủ được nữa với cô giám đốc xinh đẹp của mình... Chị nằm dài trên giường...chăn đắp kín người...nhìn Becky đang loay hoay ở bàn

-Giám đốc xinh đẹp làm gì vậy...lại đây chơi với chị đi

-Freen chui ra đây chơi với em đi...-Cô cười

-Thôi..lạnh lắm....nằm đây ấm hơn-Freen phụng phịu...

-Em không biết sao hồi đó chị ở nước ngoài được hay vậy...-Cô chau mày thắc mắc

-Hehe....bí mật..-Chị nói mà thò 2 bàn chân ra ngoài...ngoe nguẩy... Becky nhìn hành động đáng yêu đó thì đi ngay lại ngồi chơi với chị...

-Nói em nghe coi...chứ em thấy trời đâu lạnh bằng ở Mỹ...mà chị co ro thấy tội luôn..-Becky chui vào chăn với chị...

-Thì ở bên đó...lúc nào đi học...chị cũng mặc 2 3 lớp áo dày....khăn quàng cổ cũng dày hơn người ta...Em biết không...bên đó mỗi lần mà tuyết rơi á...ai cũng vui..rồi chạy ra sân giỡn hết...có mình chị ngồi trong lớp...co ro vì lạnh....-Freen cười khoái chí

-Mấy mùa khác thì người ta không có mặc áo ấm...vậy mà chị vẫn mặc..có điều không dày bằng lúc mùa đông thôi..haha...Còn về nhà hả...lò sưởi lúc nào cũng mở max hết á....Trong phòng chị cũng có lò sưởi....Nền nhà cũng trải thảm để đi cho đỡ lạnh...Bởi lúc nào trên xe chị cũng có áo lạnh với...chăn hết...-Chị cười...

-Chời...chị chịu lạnh dỡ vậy hả...-Cô ngạc nhiên...

-Không những lạnh...mà nóng cũng dở ẹc vậy đó...-Chị thơ ngây nói

-Hả...nóng cũng không được sao-Cô tròn mắt...

-Hm...dịu dịu mát mát cho nó khoẻ...hehehe-Chị cười như con nít

-Vậy trời nóng chắc chị ru rú trong máy lạnh quá..ủa mà chị không ở lạnh được mà..-Cô thắc mắc

-Hm..vì thế máy lạnh luôn ở nhiệt độ trung bình...

-Hên chị là cô chiêu đó...không là không biết sao mà chiều ý chị-Becky lém lĩnh nhìn chị

-Ơ...chị có hành hạ ai đâu....mà chị không thích người ta coi mình là cô chiêu cậu ấm gì đâu...chị tự lập mà-Chị phụng phịu...

-Em biết rồi..biết Freen của em giỏi rồi...haha-Becky nhéo má chị....

Rồi 2 người lại chọc ghẹo nhau... lại đùa giỡn với nhau....Becky được hiểu rõ thêm về Freen của cô... 2 trái tim lại hoà cùng 1 nhịp đập... Ăn rồi uống thuốc xong...Freen kéo Becky đi dạo phố.. nhưng biết trời lạnh nên cô không chịu đi...vì sợ chị chịu không nỗi...nhưng chị cũng quyết kéo cô ra khỏi khách sạn...

Freen không biết bên Sing bây giờ lại lạnh thế này..nên không mang theo áo ấm..chỉ có áo khoác...Vậy mà chị cũng ráng chịu cái lạnh để đi... Đi bên Becky, 10 ngón tay đan vào nhau giữ thật chặt...chị cảm thấy thật hạnh phúc, thật ấm áp.... Phải chăng khi có tình yêu...hơi ấm đã vây lấy 2 trái tim yêu mà cái lạnh không thế nào xâm chiếm....

Đi trên suốt những nẻo đường cùng dòng người tấp nập....Freen bắt đầu chịu không nỗi vì lạnh....lòng ngực chị bắt đầu run lên...nhưng chị vẫn cố nén cái lạnh lại tiếp bước cùng cô...cho đến khi

-Phù...giám đốc xinh đẹp ơi...lạnh quá...-Chị ngồi hụp xuống giữa đường..ngẩng mặt lên nhìn cô...lạnh quá nên chị không chịu nỗi nữa...

-Chị lạnh lắm hả...nãy em kêu đừng đi không chịu...thôi về khách sạn nha..-Becky kéo chị đứng dậy bắt taxi quay về khách sạn...

Vừa vào đến khách sạn Freen đã nhảy thẳng lên giường đắp chăn kín mít...Cô thấy vậy thì cất đồ xong cũng ngồi xuống cạnh chị...

-Tội nghiệp Freen của em..lạnh lắm phải không..-Becky nắm chặt đôi tay lạnh ngắt của chị...

-Hm..lạnh lắm...phù...-Chị co ro trong chăn...nhưng miệng thì vẫn cười tươi...

-Xích qua đây...-Becky kéo chị lại gần mình..Rồi nhẹ nhàng cuối xuống đặt lên môi chị nụ hôn thật cháy bỏng..thật mãnh liệt....Becky cảm nhận được chị đang rất lạnh....Nụ hôn như muốn truyền cho người đối diện chút hơi ấm để sưởi ấm con người đang run lên vì lạnh kia,....Chị bất ngờ tròn mắt....nhưng rồi cũng bắt nhịp theo nụ hôn đó của cô...

-Chị đỡ lạnh chưa?

-Chưa...còn lạnh lắm-Chị cười tươi rồi lại tiếp tục nụ hôn còn dang dở...2 bờ môi lại quấn lấy nhau...như muốn truyền cho nhau hơi ấm trong thời tiết lạnh này...

---------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro