Chương 30: Sinh Thần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi bình tâm cô quay lại phòng thì không thấy hắn đâu cả

-đang bị đau mà lại biến đâu mất rồi 😤

Rồi cô mau chóng đi tìm hắn,từng ngõ ngách từng nơi trong cung của mình nhưng vẫn không thấy hắn đâu.

-chắc là hắn đi về thư phòng rồi

Thế là cô đi tới thư phòng tìm hắn,bước tới cửa cô định mở cửa ra thì nghe thấy một giọng nói quen thuộc

-nghe nói huynh bị thương cảm phong hàn nên thiếp đã nấu cháo tổ yến cho huynh nè! Huynh ăn đi cho nóng

Động tác mở cửa của cô dừng lại rời đi trong chớp mắt lòng buồn nhưng không nói ra.

-người ta đã có người chăm sóc rồi mà mình còn ở lại đây chi nữa kia chứ 😢

Càng nghĩ cô lại càng buồn hơn đúng là số phận không thể nào thay đổi được liệu cô có nên rời xa nơi này hay không nhỉ Haiz~ ở lại đây thì nỗi đau chất chứa trong lòng khó mà giải quyết được đành phải làm vậy thôi.

-------------------------------------------------------------

Cuối cùng, sinh thần của vương gia cũng đến, các quan đại thần đưa nhi nữ của họ cùng tham gia yến tiệc với mong muốn có thể lọt vào mắt xanh của vương gia tài hoa xuất chúng và hoàng đế đương triều.

Khi cô bước vào thì có biết bao cặp mắt ngó nhìn họ thấy một cô gái với khuôn mặt trái xoan, làn da trắng như tuyết, đôi mắt to tròn trong veo, con người đen linh động, sống mũi cao, cái miệng nhỏ hếch lên, khiến cho nàng như lúc nào cũng như tươi cười, mái tóc đen diễm ảo điểm nhẹ trên tóc vài bông hoa Tử Đằng màu tím, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng tinh tế.

Một thân y phục màu tím nhạt, thắt eo tím than, cổ áo, vạt áo và tay áo cũng thêu những bông hoa nhỏ xíu màu trắng. Cả người thoáng nhẹ hương hoa Tử Đằng khoan khoái, dìu dịu, không phải rất xinh đẹp nhưng khiến người ta nhìn vào rất dễ chịu.

Thật ra cô chỉ muốn ăn diện bình thường thôi nhưng tiểu mai cứ nhất quyết làm ban đầu cô phản đối kịch liệt lắm nhưng sau khi hoàn thành lại thấy mình thật xinh đẹp, đẹp đến xuất trần thoát tục như vậy nên thôi.

Mọi người trong yến tiệc hiện tại rất ư là tròn mắt. Đây có phải là tiên nữ giáng trần hay không!Khí chất thanh tao, trong trẻo này, nét dịu dàng này, nụ cười duyên dáng này,làm cho ai cũng phải khen ngợi.

Hắn thì không cần phải nói hắn nhìn cô đến thất thần nhưng rồi lại quay trở về trạng thái ban đầu.

Bên cạnh đó Hoàng bá thiên cũng ngạc nhiên không ít, hai mắt chợt lóe sáng sắc bén, sau đó trở về với dáng vẻ điềm tĩnh lạnh lùng như thường.

Sau đó Bạch liên hoa cùng thái hậu bước vào ai nấy đều há hốc miệng ra vì sắc đẹp của bạch liên hoa nếu sắc đẹp của cô là mộc mạc đơn sơ thì bạch liên hoa thì đối lập hoàn toàn.

Cô thì bây giờ cũng đang mơ hồ trước vẻ đẹp của blh nhìn qua người bên cạnh là thái hậu sao trong truyện thì hai người này rất thân thiết chính bà ấy đã thành đôi cho hai người họ.

Tất cả đang sững sờ thì một giọng the thé vang lên:

-Hoàng thượng giá lâm

-Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế

-Tất cả bình thân, hôm nay sinh thần hoàng đệ của trẫm mời các vị cùng nhập tiệc

Nụ cười ấm như gió xuân, giọng nói mát lạnh, sảng khoái và thân thiết.

Nói xong liền ngồi xuống cùng thái hậu nhìn sang bên cạnh thái hậu là một vị cô nương một thân áo màu vàng nhạt , khuôn mặt xinh xắn, mắt phượng, mày liễu.

Nhìn về phía của hắn thấy bên cạnh là một vị cô nương một thân áo tím khuôn mặt thanh tú đây là con gái của Điệp tướng quân sao thật khác với lúc đầu gặp mặt mà.

Lúc này mọi người đã an tọa cả, vạn tuế gia cũng thu hồi suy nghĩ, mắt hồ ly lại cong lên, khóe miệng lại nhếch lên cười cười

-Nào, hôm nay sinh thần của hoàng đệ, trẫm kính đệ một chén

Hắn cũng kính rượu, sau đó ngửa đầu uống cạn, tiếp đó là các vị đại thần lần lượt kính rượu chúc mừng không khí xem ra cũng hài hòa lắm.

Bỗng một tiếng nhạc vang lên, một nữ tử xinh đẹp áo hồng, đôi tay xinh đẹp đan nhẹ gảy, theo đó là một bóng dáng màu vàng nhạt xoay người, uốn lượn theo điệu nhạc, rượu ngon, đàn hay, múa đẹp và mỹ nữ, tất cả tạo nên không khí đặc trưng của yến tiệc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro