Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Trở về sau chuyến du lịch, Hân cảm nhận thấy sự thay đổi rất nhiều trong suy nghĩ của nó. Dường như nó đã vượt qua hoàn toàn nỗi buồn và hụt hẫng khi mất đi người đàn ông nó yêu. Nó cũng thấy cuộc sống còn có rất nhiều điều thú vị cần nó làm. Có lẽ những năm tháng qua nó đã sống lệ thuộc quá nhiều vào Tuấn, nó đã quên mất việc dự trù cho một tương lại không có người đó. Có lẽ cả tuổi trẻ đầy nhiệt huyết của thời sinh viên nó dành trọn để yêu một người, nó quên răng xung quanh nó còn nhiều điều tuyệt vời hơn, du lịch là một ví dụ.
Nghỉ ngơi 1 ngày, nó gọi cho con bạn thân - Minh Thu đi chơi cả ngàycuối tuần. Mới hơn 1 tuần không gặp mà chúng nó làm như 10 năm không bằng ấy. tay bắt mặt mừng - nói nói cười cười
- Thế nào mày?
- Thế nào là thế nào?
- Thì du lịch đó? anh bạn du học sinh ấy thế nào?
- Rất tốt, đẹp trai. nhiệt tình và khá galang
- Ồ, đừng nói với tao mày thích hắn rồi nhé
- Điên à mày, tao chỉ nhận xét khách quan thôi. Người như cậu ấy không hợp với bổn cung.
- Thế nào thì hợp với mày chứ?
- Ô hay, làm bạn với tao bao nhiêu năm mà mày không biết.
- Biết gì, không phải Ông Tuấn hợp với mày đấy mà vẫn chia tay đấy thôi.
- Haizzz, vậy đấy, chắc lần này tao phải thiết kế lại người tình trong mộng
- Như nào?
- Tạm thời chưa nghĩ tới. Nhưng giờ tao thấy thế này tốt hơn, tự do tự tại lại hay.
.....
Tạm biệt con bạn vàng, Hân về nhà và chạy ngay vào phòng bố mẹ, vì buổi chiều mẹ nó gọi nó có thư chuyển đến.
- Con chào bố mẹ
- Uh, ăn cơm chưa con, sao đi cả ngày thế không mệt à - mẹ nó lên tiếng
- Con ăn rồi ạ. Lâu ngày không gặp Thu nên phải nói cho hết chuyện chứ mẹ.
- Con đó, lớn rồi. Cũng lo công việc đi.
Cùng lúc đó bố nó trong phòng tắm đi ra
- Bà cũng thật là, nó mới có 22 tuổi, chúng ta cũng đâu phải không nuổi được con mà ép nó chứ
- Ép gì chứ, anh không biết bằng tuổi nó có đứa đã chồng con rồi.
- Đấy đấy, em cũng là phụ nữ phải biết thương con gái chứ. Không phải ngày xưa em suốt ngày kêu biết thế không lấy chồng cho đỡ khổ còn gì ....
Thấy chưa, bố mẹ nó là thế, không có chuyện gì là hai anh chị không đấu khẩu với nhau được cả. Cắt ngang tranh luận nó lên tiếng.
- Bố mẹ cũng thật là, cãi nhau trước mặt con cái là không tốt đâu nhé, ảnh hưởng đến tâm hồn trẻ thơ của con đấy.
Câu nói của nó làm cho bố mẹ nó cũng phải phì cười.
- Con quên mất lúc chiều mẹ gọi nói con có thư là sao ạ?
- À, đấy cứ nói chuyện đâu đâu mẹ lại quên, lúc chiều bưu điện đưa đến bảo phát tận tay nhưng mẹ nhận hộ
- Gì thế nhỉ? nó vừa hỏi vừa mở thư ra
- Là thư mời của tập đoàn novaland?
- Là sao con? mẹ nó thắc mắc hỏi
- Họ nói mời con về làm việc cho công ty họ mẹ ạ?
- Thật à con?
- Vâng, nhưng lạ thật. Con đâu có nộp hồ sơ vào tập đoàn lớn như vậy đâu nhỉ.
- Vì còn học giỏi nên họ mời chứ sao?
- Có biết bao nhiêu sinh viên ra trường cũng giỏi mà. Lạ thật đấy.
...
Nó đâu biết rằng lời mới đó là sự khởi đầu cho những câu chuyện rắc rối thú vị đến với nó sau này.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro