Chương 3: Một Người Ca Ca Từ Trên Trời Rơi Xuống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghĩ lại ba trăm năm trước , cha dẫn ta đến nhà Thừa Tướng chơi , nghe nói do Thừa Tướng có nhiều công lao nên đặt cho nước họ Hạ . Ta rất thích thú , vừa xuống xe ngựa thì xông vào. Ta thấy nó khác với hoàng cung , với những bức tường ngói xanh , chính giữa một con suối nhỏ chảy qua, vài bông hoa không rõ điểm xuyết trên mảng xanh bên cạnh , và xa xa là một rừng hoa đào .

Nhìn thấy rừng hoa đào kia , lại quên mất Phụ Vương cùng Mẫu hậu , cao hứng muốn chạy vào trong rừng . Một thanh niên dáng người mảnh khảnh , khuôn mặt tuấn tú bước ra chào hỏi cha mẹ ta , chỉ thấy hắn khẽ chắp tay , hai tay hạ xuống hành lễ , " Vương, Vương Hậu , ta đã chuẩn bị sẵn trà , mời vào trong"

Ta suy nghĩ nhìn rừng hoa đào , liền ngọt ngào nói với thanh niên kia : " Thừa Tướng thúc thúc, ta không muốn uống trà , ta muốn ngắm Hoa Đào . "

" Haha . " hắn cởi mở cười cười ,
" Đúng là một công chúa thanh thuần , Thực sự rất đáng yêu . "

Phụ vương nâng trán " Đi , đi , ngươi nha , ngươi chính là không chịu ngồi yên . " Được sự cho phép , ta vui vẻ chạy đến đó . Lúc đó đang là thời kỳ hoa đào nở rộ , ta thấy cả một rừng hoa đào rộng lớn , màu hồng phớt dịu dàng , điểm xuyết những bông hoa đào xếp chồng lên nhau tạo thành hồng nhạt gợn sóng , khi có gió thổi qua là bắt đầu nở rộ . Đang đắm chìm trong đại dương màu hồng này , chợt nhìn thấy một người nhỏ bé đang nằm trên cây , trên người mặc một tà áo màu đỏ , khuôn mặt trắng nõn , mềm mại đang ngủ say . Hơi thở của ta ngưng trệ , sau đó trở nên rất phấn khích , vui vẻ hét lên với người  này

" Hoa Đào Yêu , ngươi có phải là Hoa Đào Yêu không ? " Người đó mở mắt ra , lại là một đôi mắt phượng , bên trong sóng mắt lưu chuyển, tuổi còn nhỏ nhưng lại thật câu người. Sau đó, người kia liền nhanh nhẹn rơi xuống. Ta dường như chắc chắn hơn vào suy đoán của mình , trước khi Hoa Đào Yêu kịp nói , ta đã bước tới và nắm lấy tay Hoa Đào Yêu " Tỷ tỷ xinh đẹp , ngươi nhất định là yêu được nuôi bởi hoa đào đây . "

Khóe miệng của hắn kéo ra , đỏ mặt lên vừa nhìn ánh mắt mong đợi của ta, tựa hồ có vẻ không đành lòng nhưng vẫn đặt móng vuốt của ta xuống , lại kìm không được nhéo nhéo vào khuôn mặt mập mạp của ta .

" Ta không phải là tỷ tỷ, ngươi phải gọi ta ca ca biết không? Ta cũng không phải Hoa Đào Yêu ,ta là hồ ly như ngươi ." Giọng nói nhẹ nhàng của nam hài vang lên .

Ta cũng không phải theo khóc lóc nói : " Ngươi chính là Hoa Đào Yêu , bất quá ngươi là huynh đệ . " Nam hài mặt lại đỏ lên , nhưng lần này là tức giận đỏ lên , liền ôm ta lên . " Ba~Ba~ " vào trên mông . " Mẹ ta đã làm điều này khi ta không nghe lời  " Hắn tức giận nói .

Ta càng khóc to hơn , thu hút sự chú ý của Thừa Tướng cùng Phụ vương và Mẫu hậu, bọn họ bước tới , Thừa Tướng lên tiếng đầu tiên : " Hạ Viêm , to gan , dám bắt nạt công chúa ! "

" Phụ thân không dám , chẳng qua là thay Vương cùng Vương Hậu giáo huấn nàng . Chẳng phải mẹ đã giáo huấn ta theo cách tương tự sao ? "

" Đây là Hạ Viêm , người được mệnh danh là thần đồng . Thật sự là phi thường , có thể chấn động tiểu bá vương này . "

Phụ Vương mỉm cười . "Vương khen trật rồi "

" Không bằng, để hắn tiến cung giúp chúng ta quản nha đầu kia " Phụ Vương lại nói .

Ta sửng sốt :" Không được , không được, đừng có cái này Hoa Đào Yêu hung hãn tới khống chế ta . " Ta vừa nói một bên hướng hắn nhăn mặt , hắn phong nhãn trừng, ta liền trở nên ngoan ngoãn .

" Nhưng người không phải là thái tử không thể ở trong cung lâu được . " Thừa Tướng nói , ta trong lúc lắng nghe nội tâm âm thầm tán thưởng .

Phụ Vương phản ứng rất nhanh :" Vậy ta sẽ nhận nhi tử ngươi là con nuôi, đổi tên thành Hạ Bạch Viêm . Từ nay về sau , hắn sẽ là ca ca của Vân công chúa, thuận tiện cũng là lão sư vỡ lòng . " Trong lòng của hắn cũng hiện ra bảng cửu chương . Thằng nhóc này cũng khá dễ thương , chính là gầy quá .

Đáng lẽ làm ca ca của nàng thì chơi rất vui , nhưng không ngờ khi nàng lớn lên , hắn đã không thể thỏa mãn dùng thân phận ca ca cùng bên cạnh nàng .

Không đợi Thừa Tướng đáp ứng thì hắn đã tiến lên một bước , " nhi thần lĩnh chỉ"

Bạch Lai cũng gật đầu , nàng cũng có một nhi tử trong tương lai , và điều quan trọng nhất là có thể hạ gục được tiểu gia hỏa nghịch ngợm này a .

Cứ như vậy , ta có một người ca ca từ trên trời rơi xuống , và đè nén cuộc sống bá vương của ta trong cung điện , ô ô ô .

Những ngày sau đó , ta đi theo hắn học tập nhận dạng chữ , học tập pháp thuật cấp thấp và võ thuật , có khi phải viết xong chữ mới có thể ăn được , ngày nào ta cũng cùng hắn đấu trí so dũng khí , làm sao đè đầu cưỡi cổ hắn ta. Ừ thì bỏ mực vào trà , nhưng dường như lần nào hắn cũng biết , cuối cùng thì chính ta là người chịu thiệt .

Nhưng người ca ca này cũng không tệ lắm , hắn sẽ thưởng cho ta mỗi khi ta hoàn thành nhiệm vụ . Thường xuyên ra ngoài cung điện mua chút ít mứt quả cùng đồ chơi nhỏ mang về. Có một lần còn tặng ta một con thỏ trắng nhỏ . Ta có thể vui mừng cả buổi . Ta dần coi hắn như ca ca của mình , nhưng trái tim hiếu động của ta , ca ca , có thể mặc kệ được không ?

Thời gian trở lại hiện tại , hắn trực tiếp ôm ta trở về tẩm cung của hắn , vừa giải pháp thuật mạng lưới trên người ta . Ta lại bỏ chạy , nhưng bốn phía đã sớm giăng sẵn kết giới , ta không còn cách nào khác là nằm xuống giường của hắn , quấn trong chăn bông , chỉ để lộ ra một khuôn mặt hồ ly và cười toe toét với hắn .

Hắn cũng không giận , chỉ ngồi trên ghế tựa tiếu phi tiếu nhìn ta , thấy ta có chút ít sợ hãi . Ta thấy hắn bức ta từng bước , sẵn sàng nâng chăn bông của ta lên . Ta đương nhiên không chịu rồi , ngay lập tức bắt đầu một trận đấu kéo co với hắn , vì hình dạng con vật nhỏ nhắn của ta, ta liền biến trở lại hình dạng con người .

Khi trở lại thành hình người , ta chỉ mang một thân lụa mỏng , bởi vì cả hai chúng ta đều kéo chăn bông , cơ thể của ta đã có hơn phân nửa bên ngoài , khuôn mặt của hắn nhanh chóng đỏ lên , giống như một quả đào chín . Lại tranh thủ thời gian đem ta bọc kín. Xoay người sang chỗ khác, đối với ta nghiêm khắc

Hắn nói , " nữ hài không thể tùy tiện phơi bày cơ thể , huống chi là cho nam hài xem , biết không ? " Đứa trẻ 7 tuổi ( 1 tuổi ở Yêu giới 100 năm ) đã hiểu một số điều và biết sự khác biệt giữa nam và nữ . Ta cong môi , " Ta hiểu rồi , nhưng ngươi là ca ca nha , không sao. "

Nghe được giọng nói nhẹ nhàng của ta , lòng hắn mềm nhũn , liền gọi thị nữ mặc quần áo cho ta , " Đi , ta mang ngươi xuất cung . "

Ta gần như nghĩ rằng ta đã nghe nhầm " Cái gì ? "

" Ta sẽ chỉ nói một lần , ngươi còn lề mề như vậy ta sẽ không đưa ngươi đi" Ta nhanh chóng đứng dậy , trong lúc hắn không chú ý , ba một cái trên mặt hắn  " Cám ơn Viêm ca ca. "

Mặt hắn đỏ bừng , đi đứng có vẻ hơi thất thường . Ta và hắn đi ra khỏi hoàng cung một cách suôn sẻ , để tránh cho ta bị lạc , hắn đã giữ lấy bàn tay nhỏ bé của ta. Chúng ta đi chơi lễ hội cầu phúc ( mọi người viết điều ước lên đèn lồng và đặt vào sông ) .

Đường phố rất náo nhiệt . Ta một tay cầm xâu hồ lô đường , tay kia kéo hắn . Trên tay của hắn còn cầm các loại bánh ngọt, trên mặt còn mang theo nhàn nhạt nụ cười cưng chiều.

Khi đến sông, chúng ta thấy nhiều người đang thả đèn lồng sông . Ta cũng cảm thấy ngứa ngáy . " Viêm ca ca , chúng ta đi thả đèn sông đi . " Ta nắm lấy tay hắn và bắt đầu hành động như một đứa trẻ .

Hắn nhẹ nhàng vuốt tóc ta : "Được rồi , vì tâm trạng hôm nay của ta tốt , chúng ta hãy đặt nó đi! " Vừa dứt lời , hắn liền đi mua hai cái đèn sông , một cái là Bạch Liên , một cái là Hồng Liên .

Hắn đưa cho ta chiếc đèn Bạch Liên , hai chúng ta bắt tay vào ghi ước nguyện , hắn nhanh chóng hoàn thành , cẩn thận đặt xuống nước , rồi chắp tay lại , nhìn trăng sáng một cách chăm chú . Ta cũng học bộ dáng của hắn và đặt chiếc đèn sông của mình xuống nước , chẳng bao lâu , nó trở thành một với những chiếc đèn sông khác .

Ta nhịn không được hỏi ca ca mình , " Ngươi đã ước điều gì ? Điều ước của ta là được ăn hồ lô đường mỗi ngày . "

Ca ca không khỏi cười khẽ đứng lên: "ngươi nha , điều ước sẽ không thành nếu ngươi nói ra . "

Ta bị hù vội vàng che miệng lại . Hắn nhìn ta muốn nói nhưng không dám nói , nhìn phía trăng sáng :" Đồ ngốc , nguyện vọng của ta là về sau đều có thể cạnh ngươi a ! "

Lúc này , một bông hoa nổ tung trên bầu trời .

" Pháo hoa , ca ca, mau nhìn pháo hoa ! " Ta phấn khởi kêu lên

Ca ca ,đem ta bế lên , xoay người một cái, sử dụng pháp thuật lên tới nóc cung điện.

" Đây là một nơi tuyệt vời để xem pháo hoa . " Gió đêm hơi mát , ta tựa người vào người ca ca và thưởng thức những chùm pháo hoa tuyệt đẹp . Có lẽ do hôm nay đi dạo quá mệt mỏi, xem một chút thì lăn ra ngủ .

Ca ca khẽ thở dài , rồi lại phải đem ta ôm lấy và đi về hướng tẩm cung của ta. Dưới ánh trăng, một đôi thân ảnh nho nhỏ chồng lại với nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro