Chương 37: Vốn tưởng đây là điềm văn,không ngờ lại là bao dưỡng văn 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối đó Lăng Mông lại gửi cho Đan Trúc bao lì xì hai trăm đồng, gửi xong chính cậu cũng phỉ nhổ bản thân mình, cứ thấy thế này chẳng khác gì mua bán hàng hóa.

Đối phương vẫn nhận lấy trong vòng một nốt nhạc như lần trước, còn gửi lại cho cậu cái meme “Cảm ơn sếp”.

[Đan Trúc]: Sáng mai muốn ăn gì?

[Lăng Mông]: Bánh bẹp …. *

*Bánh bẹp (馅饼): Tui không biết bên mình gọi là gì nên đặt đại

[Đan Trúc]: Ý em là cái món bánh bao nặn bị hỏng xong bị đập bẹp thành bánh bẹp ở căn tin 2?

[Lăng Mông]: Đúng……

[Đan Trúc]: Dạ thưa sếp, đã rõ thưa sếp.

[Đan Trúc]: Lần sau không cần gửi lì xì, hát một bài là được rồi.

[Lăng Mông]: Hôm nay hát còn chưa đủ nữa hả? Lúc sau tui hát muốn khàn cả cổ luôn nè.

[Đan Trúc]: Thế sáng mai bonus thêm một ly trà hạt ươi.*

*Hạt ươi: còn được gọi là hạt lười ươi, ươi bay, bàng đại hải, an nam tử,…có tác dụng trị chứng rối loại tiêu hóa hoặc thanh nhiệt, làm mát cổ họng.

Lăng Mông che mặt, dịch vụ chăm sóc khách hàng của shipper Mang Thần đúng là chu đáo.

Có điều cậu không biết, khi Đan Trúc đang nhắn tin wechat với cậu, anh còn đang nói chuyện với phó phòng kênh live stream của Lăng Mông.

[Mangosteen]: Đồng chí Teddy.

[Bé Teddy Thu Thu]:?

[Bé Teddy Thu Thu]: Mang Thần ngài cứ nói!

[Mangosteen]: Avatar cô vẽ dễ thương lắm.

[Bé Teddy Thu Thu]: Cái này hồi trước anh có nói rồi nha. A! Anh lại muốn vẽ thêm cái meme nào nữa hả?

[Mangosteen]: Không, giả sử có người nào đó tìm cô muốn cô vẽ cho người ta thì….

[Bé Teddy Thu Thu]:?

[Bé Teddy Thu Thu]: Tui hiểu ý anh rồi! Yên tâm đê!!

[Bé Teddy Thu Thu]: Nếu Gu□□a gì đó thực sự đến tìm tui, tui sẽ bảo tiếng Anh của tui không tốt, vẽ cho hắn hình trái chuối luôn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro