ĐÉO BIẾT ĐẶT TỰA SAO LUÔN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

THÁNG 3 PHONG TRÀO

Lần cuối cùng chúng ta thấy thằng nhóc, nó đang trần truồng lóp ngóp trong đống cát trộn nước đái nhem nhuốc bẩn thỉu, mệt nhoài sau một trận gang bang cả trường đụ đít nó tưng bừng, thôi cứ kệ nó thoi thóp trong đó cho lại sức.

Trước đó, hồi tháng 3, ăn Tết xong nghỉ ngơi vui chơi đã đời nó cũng phải chịu trận cả tháng. Dưới mái trường phổ thông, tháng 3 là tháng nhiều hoạt động phong trào nhất. Đầu tháng 8/3, cuối tháng 26/3, tha hồ tổ chức hội thao hội khỏe hội thi hội trại. Tuy trường nó là trường nam sinh nhưng hàng năm cũng tổ chức thi nấu ăn, cắm hoa 8/3 mừng các cô giáo, cũng là để cho các bạn lại cái trổ tài nội trợ. Đặc biệt không hiểu lũ cán bộ Đoàn tiến bộ tân thời lobby thế nào mà năm nay đặc biệt có cuộc thi thời trang, trai giả gái, mặc váy (tự design trong 1 ngày) trang điểm uốn éo trên sàn diễn catwalk giữa sân trường, càng là để các bạn lại cái được cơ hội sống đúng với bản chất của mình. Các em bóng lộ nô nức họp nhau vẽ kiểu, mua vải mua giấy quấn lên người, độn khăn trong áo dzú thật phấn khởi.

Thằng lớp trưởng kiêm bí thư nhìn lại lớp mình, cắm hoa với nấu ăn thì thua rồi, cả lớp từ trên xuống dưới toàn chỉ biết lo đụ với địt, lấy ai nấu ăn ngon, cắm hoa đẹp? Hôm trước hội trại 20/11, lớp nó được giải nhất toàn đoàn, nó cũng được tuyên dương, lần này thua chắc, thật xấu mặt. Chỉ còn tiết mục thời trang. Lớp nó có thằng biết chụp hình, (nhiều thằng đã rành quay phim), có mấy đứa rất xinh lên đồ đẹp như tranh, vấn đề là váy áo ở đâu ra? Có đứa nào biết vẽ, thiết kế được đẹp không? Giá như thằng bồ cũ của mình... nhờ nó vẽ mấy bộ... thằng lớp trưởng gạt phắt, nó không có thằng bồ cũ nào hết. Lượm lặt một hồi, mấy thằng trong lớp đưa ra vài mẫu đồ cũng khá đẹp, vậy là có hy vọng không tới nỗi bét bảng.

Đột nhiên thằng lớp trưởng nhớ tới thằng nhóc. Đầu óc ác hiểm của nó nhanh chóng nhận ra đây là dịp để hạ nhục thằng nhóc sau khi để nó yên lâu ngày. Thiết kế đồ cho đẹp thì khó chứ nghĩ ra thứ gì đó để bắt thằng bé giả gái rồi tròng vào cho mang nhục thì không khó. Thật nhanh chóng (giá như đứa học trò nào cũng nhạy bén như thế) nó phác thảo một bộ "trang phục" thật sexy mang hơi hướng S&M bạo dâm lấy ý tưởng từ bộ phim 50 shades of grey. Thằng lớp trưởng chẳng thèm đi xem làm gì, nó chính là ông hoàng bạo dâm và thằng bé là con chó nô lệ khổ dâm. Nhưng khác với trong phim, nó tàn bạo không nương tay vì nó chẳng yêu thương gì thằng nhỏ cả.

Ẩn dưới lớp voan đen mỏng là những sợi thừng sơn đen trói chằng chịt khắp cơ thể cường tráng của thằng bé, tụi nhóc tham khảo trên mạng, tìm ra cách trói cho ngực nó độn lên, vú vươn ra mà không cần bra. Trừ một cái nịt da đen và một cái quần dây đen bé tí lộ mông, thằng nhóc gần như trần trụi vì cái "váy" thực ra chỉ là mảnh vải quấn quanh người, kẹp hờ nơi mép gấu, hở vai hở lưng, hở chân hở đùi. Son đen kẻ mắt đen, tóc giả đỏ rực, sexy thật đấy. Có điều thằng nhóc nam tính quá, giả gái nhìn... không đẹp gái lắm. Dáng đi đực rựa, thêm nữa con cặc bự chảng của nó cứ lùm lùm dưới váy, nhìn thật thô thiển. Tụi người mẫu không muốn thằng nhóc vào phá đội hình, vì tập mãi mà nó vẫn có tướng đi hùng hục chứ không ẻo lả được như tụi bóng, thằng bé khổ sở làm điệu bộ uốn éo nhưng không thành, mọi sự dẻo dai khi cong ưỡn tiếp cặc biến đâu mất dưới bộ váy S&M.

Nhưng thằng lớp trưởng vẫn muốn phơi thằng bé ra dưới bộ váy nó thiết kế, nó đe nẹt thằng bé phải diễn cho tròn vai, đi đứng cho nết na. Đến hôm thi, để bảo đảm thằng bé có dáng đi đúng chuẩn, không biết suy tính thế nào, nó lại không cho thằng bé mặc sịp mà thay vào đó, nó buộc kín cặc dái thằng bé bằng một lớp dây thừng, siết mạnh tay đến độ thằng nhóc chảy nước mắt, dái tưởng chừng như bị nghiến nát, con cặc bị chườm đá co lại rồi cũng mắc nghẹt trong đùm dây, tất cả nhét vào dưới háng thằng nhỏ, giấu hẳn cái lùm độn váy đi mất. Đau đớn khôn xiết, thằng nhỏ phải chịu trận và đi khép nép hơn. Trong lúc chuẩn bị trên lớp, thằng bé thỉnh thoảng lại phải cúi người vạch đít cho những thằng có tham gia các cuộc thi đụ, xem như phần thưởng tham gia phong trào, và vì đít càng thốn và càng trữ nhiều tinh dịch thì càng phải đi cho uyển chuyển nhẹ nhàng.

Đội hình cổ vũ cũng xong xuôi, ảnh chụp mấy em mẫu trong trang phục dạ hội phóng ra thành poster đẹp mê hồn, được các anh trong đội bóng rổ cầm hô hào ủng hộ. Có cả cameraman theo bước. Thật là pro. Chuẩn bị đến thế mà khi đến lượt lên sàn diễn, tất cả lại đổ bể. Khi tập thì không sao, nhưng hóa ra bục catwalk giữa sân trường quá hẹp, không hiểu thằng bé bị đụ quá hoa mắt chóng mặt dưới nắng hay vì lý do gì đó mà đến lượt nó đi lại va hết người này đến đụng phải người kia, nhìn như màn diễn hài chứ không phải thời trang sexy. Tụi bóng lộ bực bội mà vẫn phải cười nụ cười người mẫu. Đến màn kết thúc nối đuôi đi một vòng chào, bộ đồ đen ra cuối nhưng phải dẫn đầu, luống cuống thế nào thằng bé lại vấp đôi bốt đen cao gót, té ụp mặt. Thằng lớp trưởng ôm mặt, lúc tao làm nhục mày bắt mày bò như trâu sủa như chó thì mày van xin lạy lục, lúc tao đưa mày lên sàn diễn kêu mày đi đứng đàng hoàng thì mày lại làm trò cười cho cả trường.

Tràng cười nổi lên chưa dứt thì lúc thằng bé lọng cọng đứng lên, do sợ hở mông rồi phọt đống tinh dịch trong đít giữa sân trường, lại vướng víu cục hạ bộ dưới háng, nó vén "váy" giữ mép vải che mông, chống tay đứng lên thì "phựt!" cái kẹp dưới nách nó văng ra, váy tuột luốt, lộ hẳn vầng ngực và mấy múi bụng trụi lủi không lông chằng chịt dây nhợ. Cả trường rú rít hò hét, không thiếu đứa biết nó là thằng nô lệ, chắc đang bị làm nhục thêm phen nữa, cũng không ít đứa nhận ra thằng nhóc chính là thằng Thủy Tinh trong vở kịch đình đám hôm hội trại 20/11, lại một lần nữa đóng vai sexy cởi đồ trên sân khấu. Nhưng không còn sexy nữa rồi, thằng nhóc chỉ kịp níu lại để ngăn tấm vải rơi hẳn xuống chân lộ bờ mông trần và hạ bộ bị trói nghiến. Lần này là nó tự làm nhục nó chứ có ai sai khiến.

Tụi người mẫu phía sau do bục diễn hẹp không thấy phía trước thằng bé vấp té sóng soài, cả đám ùn lại đổ nhào vào nhau, chí chóe ỏm tỏi. Cuối cùng cũng lục tục kéo nhau nhảy xuống thẳng sân trường, lủi mau trong tiếng cười ầm ĩ hú hét vỗ tay của cả trường (chẳng phải vì thành công vang dội, nhiều tiết mục thảm họa trên Vietnam Idol Voice Talents cũng được người ta hú hét cổ vũ) vì còn mặt mũi nào đi một vòng về cánh gà.

Thật là một cảnh tượng cười ra nước mắt.

Tụi bóng lộ kéo tới trước thằng lớp trưởng, quây thằng bé vẫn đang khổ sở túm váy vào trong xỉ vả. Mặc cho những môn thi khác còn đang tiếp tục trong lớp, dưới sân trường, thằng lớp trưởng bực quá hóa điên, lôi thằng nhỏ xồng xộc lên phòng học.

Thằng bé nhanh chóng bị lột truồng (cũng có gì đâu ngoài một làn vải mỏng) và mớ dây nhợ trên người nó được tháo ra nhưng là để đám lâu la trói tay nó buộc lên mấy cái móc cuối lớp (danh nghĩa là để treo bình hoa cho đẹp nhưng ai cũng biết là để treo thân thằng nhỏ). Hạ bộ thằng bé bị bí bức từ đầu buổi đến giờ được cởi dây trói vẫn sun lại tí teo giữa háng. Xoắn mớ dây còn lại rồi tự tay vụt lên da dẻ trần trụi của thằng bé một hồi cho xả nỗi niềm vuột giải thưởng (mặc dù lỗi không hẳn là ở thằng bé), đến khi cả hai đều đẫm mồ hôi, thằng bé phấn son nhoe nhoét, đã hét khản giọng kiệt sức, cơ thể đỏ au nổi lằn, cặc dái thả về kích thước vốn có, lủng lẳng quăng quật giữa roi đòn, thằng lớp trưởng mới dừng tay. Nó bóp dái thằng nhỏ nặn hai hòn tách ra rồi dùng nút dây tách dái thắt chặt, hai hòn phơi ra, ve vuốt mướt rượt. Thằng bé bủn rủn vì sợ thằng lớp trưởng vẫn còn cơn điên máu bóp nát đập dập hai hòn dái đã chịu nhiều kiếp nạn của mình.

"Các đồng chí nói đúng, tôi đã quá tin tưởng vào nô lệ của lớp nhưng thằng đĩ chó này đã phụ lòng mong mỏi của lớp, phá hỏng cả tiết mục của lớp. Đã dạy đi đứng rõ ràng cho mà không tập dượt kỹ càng, cứ đi hai hàng rồi lại còn làm rơi váy. Trừng phạt vậy vẫn còn là chưa đủ." Thằng lớp trưởng thô bạo thọc tay vào đít thằng bé, ngoáy tít tìm dâm huyệt ấn cho cặc nó giương lên, tinh dịch phòi ra đẫm ướt tay.

"Sau cuộc thi này, tình hình cho thấy lớp ta cần học thắt nút dây cho rành rẽ, trước là để rèn luyện một kỹ năng căn bản của đoàn viên, sau là," cười khẩy, "để sẵn sàng hành hạ nô lệ. Vậy nên, cuối tháng trường tổ chức hội thi kỹ năng đoàn viên, có mục thi nút dây. Lớp ta đã có một số đồng chí rành mạch nút dây do có nhiều dịp thực hành, nhưng nhiều đồng chí khác chưa có cơ hội học và thực hành, trước khi gút danh sách đại diện lớp đi thi, lớp ta sẽ thi đua với nhau ai thắt nút dây giỏi nhất, các đồng chí muốn tập cứ liên hệ với nô lệ của lớp."

"Chúng ta sẽ có các tiêu chí nút dây đúng," thằng lớp trưởng kéo mạnh con cặc đang ngỏng cao của thằng nhóc, dây chằng căng dái thằng bé ra thêm mọng.

"Nút dây đẹp," thằng lớp trưởng búng vào hai hòn trứng bị tách hẳn ra hai bên đỏ quạch, bóng lưỡng. Thằng bé co giật trong mớ dây trói, rít lên thảm thương.

"Và thắt thật nhanh gọn," thằng lớp trưởng cầm hai đầu dây lủng lẳng dưới dái thằng bé giật xuống, vòng dây thít lại, kéo giãn da bìu, ép căng hai hòn bi đau đớn. Thằng bé rú lên thê lương, mắt lộn tròng sùi cả bọt mép.

Cột hai đầu dây vào hai ngón chân thằng bé lúc này đã co cứng vì đau, khiến nó phải khuỳnh chân lủng lẳng treo mình để tránh căng dây đứt dái, thằng lớp trưởng thản nhiên cầm cặc nó sục. Trời ơi, làm sao nó có thể xuất tinh trong tư thế này, cặc nó run bần bật, cơ thể giãy giụa vô vọng. "Phần thưởng cho người thắng cuộc dĩ nhiên là đại diện lớp tham gia thi toàn trường, nhưng để khuyến khích các bạn chưa rành nút dây, 3 đồng chí nào chưa từng có kinh nghiệm trước đây, nếu có kết quả tốt sẽ được một buổi gang bang riêng tha hồ thực hành với nô lệ, muốn "thực hành" gì cũng được." Thằng lớp trưởng nháy mắt, thế là xong, cả đám nhao nhao lên phấn khích. Đã được bạo dâm trói buộc thằng nhỏ và hạ bộ mơn mởn của nó, lại còn có cơ hội được hội đồng, ai ngu mà không tập luyện để đạt kết quả cao.

"Mày cũng phải tự tập để tự buộc con cặc dơ bẩn của mình chứ không thể để tình trạng người khác phải trói mày thay mày mãi được."

Thằng nhóc rên một tiếng não nề. Phen này cặc dái nó xem như be bét, hết tháng đến ngày thi xong chắc nó thành thái giám. Chưa kể còn hội khỏe Phù Đổng 26/3, cùng các thể loại thi đua khác. Tháng 3 còn dài.

Tải tài liệu về tham khảo và tập thắt theo nhé!

Thằng lớp trưởng buông cặc nó ra, ra hiệu thằng khác thế chỗ. Tụi nó bắt đầu trò chơi tập thể vắt sữa nô lệ. Một thằng 2 phút, cứ sục cặc và kích thích mơn trớn nó mà không cho nó lên đỉnh để phọt ra, đứa nào làm nó xuất tinh sẽ bị phạt. Tụi nhóc hồi hộp lắm, nếu bị phạt như thằng nhỏ thì chắc chết, nhưng bù lại cứ mỗi lần 2 phút trôi qua mà núi lửa không phun trào thì thằng sục lại được cộng 1 điểm phong trào. Điểm phong trào mang tính thi đua, lớp khác không mấy quan trọng chứ ở lớp này tổng kết đứa nào điểm phong trào cao thế nào cũng có phần chơi sướng cặc. Hàng dài những bàn tay độc địa lướt qua cặc thằng bé. Mười phút, hai mươi phút, từ từ thằng bé từ chỗ vùng vẫy giẫy giụa biến thành rên rỉ oằn oại vì nứng, cặc đỏ hỏn cương nổi gân ứa nước nhờn ướt đẫm, tụi nó lấy đó làm bôi trơn vuốt ve kích thích khiến thằng bé chẳng mấy chốc phải nhục nhã van nài xin được xả hàng, tay chân co quíu quên cả hai hòn dái sưng mọng vẫn đang bị căng ra thít chặt, chỉ nhớ mỗi khi nó rít lên muốn tới cơn, sẽ có bàn tay bóp chặt để ngăn cơn cực khoái trào dâng.

Nửa thô bạo, nửa mơn man, nửa đau đớn, nửa đê mê, có thằng nhóc nam sinh nào không phát cuồng lên vì nứng?

Nếu cứ tiếp tục, trò chơi hẳn sẽ có người thua cuộc, và tụi nhóc thấy thằng bé tiến càng gần tới đỉnh thì sẽ càng ngại tham gia. Nhưng những trò chơi kích dục này được bày ra không nhằm vào kẻ thua cuộc nào khác ngoài chính thằng bé, và càng nhiều lượt tham gia thằng bé càng khổ sở. Nên khi thấy thằng bé đã rên xiết không còn ra tiếng người, cặc đã cương muốn bật gân máu, dái đã co giật, thằng lớp trưởng ngừng hàng học trò, buộc thằng nhóc van xin rõ từng tiếng cho em được xuất tinh, rồi thọc ngón tay ngược lên đít thằng nhỏ ấn vào dâm huyệt của nó như ấn nút.

"Sao hả? Tao nghe không rõ?" Thằng lớp trưởng nhấn nhá.

"A...anh làm ơn... cho em... xuất tinh..." Thằng bé thều thào, cặc dái tê rần nóng phừng phừng, mồ hôi nhễ nhại, mũi dãi nhễu nhão.

"Làm sao cho mày xuất tinh? Có ai sục mày đâu?" Thằng lớp trưởng chọt một phát, thằng bé cong người éc lên, mắt lộn tròng, đã dò đúng huyệt.

"A... anh đụ em... đụ em cho em phọt ra đi anh... đụ lỗ đít đĩ chó của em đi anh... đụ cho em sướng đến phọt khí ra đi anh, xin anh, làm ơn..." Thằng bé tưởng thằng lớp trưởng muốn nó lạy lục thằng lớp trưởng đụ nó, nhắm mắt van lơn.

"Đụ mày hả, đụ cái lỗ rộng rinh này hả? Thôi hôm nay tao không ham." Nói đoạn thằng lớp trưởng đút thêm ba ngón tay nữa vào sâu trong đít thằng bé, nhắm dâm huyện thúc tới. Ặc. Ặc. Ặc. Ặ...Ááaaeaeiii..ọc...ọọc....

Một lần nữa nó xuất tinh như nham thạch phún trào trong cùng cực khổ nhọc đau đớn nhục nhã. Con cặc nó không cần tay ai đụng vào cũng co giật liên hồi, cơ thể nó run bần bật muốn dứt đứt mọi dây nhợ chằng buộc. Dái nó co bóp trong vô vọng tống đẩy tinh dịch khỏi tinh hoàn, muốn thu về gọn gàng mà không thể, cứ phơi ra tách rời căng mọng bóng lưỡng. Tinh dịch phóng ra qua nhiều vòng dây chật căng, áp lực phọt cao tới trần nhà, rớt lộp bộp xuống đầu tụi nhóc đứng xa cả mấy mét.

Nó ngất đi trong khi tinh dịch vẫn đang tiếp tục trào ra từ lỗ tiểu, chảy tràn trề từ thân cặc xuống gốc, rơi tong tỏng xuống sàn nhà. Nhìn khuôn mặt phờ phạc đẫm mồ hôi và nước mắt, khuôn miệng há hốc trào nước dãi trên đôi môi mọng đỏ, thằng lớp trưởng đúng là chỉ muốn tháo nó xuống, lật sấp tấm thân trần truồng mê man, banh đít đụ nó thỏa thích, rồi bóp đôi hòn dái to mọng ấy ra nước cho nó tỉnh, tiện thể cho thằng bé mất giống luôn, rồi lật ngửa ra đụ tiếp. Nhưng hôm nay nó vẫn còn nhiều nghĩa vụ phải làm. Đành để nó đó làm vật mua vui cho tụi nhóc vậy.

Tụi nhóc treo nó đến hết ngày, đứa thì ngắt véo, đứa thì thọc lét, đứa thì bóp nặn, đứa thì thẳng tay đánh đập đấm đá, cứ thay phiên nhau sục cặc móc đít, vắt nó đến kiệt sữa, hành nó đến kiệt sức. Sau lần đầu tiên (dĩ nhiên là lần phọt tinh ào ạt nhất) hình phạt chuyển thành phần thưởng: cứ thằng nào sục được cho nó ra thì ngay lập tức tụt quần nâng chân nó tra cặc vào đít nắc lãnh thưởng. Xem như để chào đón tân niên, nó bị kích thích xuất tinh tổng cộng 5 lần, thêm 2 lần cực khoái khô cong đau đớn đến lả người. Đến khi thả ra, nó bủn rủn muốn xỉu đi lần nữa, chân cẳng bại liệt, té chúi nhủi, nằm thoi thóp, cơ thể trần truồng rúm ró trong vũng nước đái nó thải ra suốt buổi. Thằng lớp trưởng banh háng nó ra, xoa xoa vỗ vỗ con cặc mềm nhũn và bìu dái tím ngắt của nó, ra chiều vỗ về quan tâm: "Mệt chưa?"

Lẵng hoa lớp nó cắm (không đạt giải) đặt lên hạ bộ, tụi nhóc vây quanh móc cặc xả tinh dịch trai ngon nứng dái nguyên ngày xuống cơ thể trần trụi đang lịm đi mệt mỏi, tinh dịch văng vào lẵng hoa như tưới nước giữ cho hoa lá thêm tươi, rồi lục tục ra về. Thằng lớp trưởng vét một vốc tinh dịch nhét vào miệng nó để nó mút rồi nuốt, dặn dò: "Mày ở lại liếm dọn sạch sẽ đi rồi về mừng 8/3 với gia đình. Để tuần sau vào lớp mà còn mùi khai là chết với tao. Lẽ ra phải phạt mày nặng hơn nữa, nhưng thôi thấy mày cũng có chút đóng góp ngày hôm nay, cho mày lẵng hoa của lớp về tặng mẹ." Thằng nhóc ngước đôi mắt đỏ quạch nhìn lẵng hoa bấy nhầy tinh dịch, ú ớ trong miệng vì bàn tay thằng lớp trưởng đang thồn kín, làm sao nó có thể đưa thứ bẩn thỉu này cho mẹ nó. "Mày yên tâm, nếu lẵng hoa này không đến được tận tay mẹ mày, tao chắc chắn sẽ phát hiện ra và mày - à, không chỉ mình mày - chắc chắn sẽ lãnh đủ hậu quả tội không đón nhận tình cảm của lớp."

Nó bị bỏ lại nằm trơ trọi và trơn trụi trong phòng học, trời lúc này đã về chiều, tiếng ồn ào thưa thớt dần. Nó biết nó không thể trần truồng nằm đây mãi, nó phải tìm quần áo mặc vào, dọn dẹp lau chùi (bằng chính cái lưỡi đã rê khắp chốn nhơ nhớp của nó), tắm rửa trước khi đem lẵng hoa về tặng mẹ cho kịp ngày 8/3. Nhưng nó đã quá kiệt quệ và ê ẩm, nó không muốn tiếp tục kiếp sống nô lệ đĩ chó này nữa, chỉ cần thằng chủ nhân khốn kiếp của nó lên cơn là nó bị hội đồng đến bèo nhèo. Nó chỉ muốn buông xuôi, nhắm mắt, thiếp đi tại đây, có ai phát hiện thằng nhãi phô dâm giữa lớp cũng mặc kệ, chỉ cần nó không phải đem lẵng hoa nhớp nhúa tinh khí của chục thằng con trai về tặng cho mẹ nó.

"Anh cố gắng ngồi dậy đi, em lau mình tạm cho, rồi mặc đồ vào, đồ của anh nè!" Bé. Tiếng của bé. Nó mở mắt ra. Bé đã đứng bên cạnh nó. Bao lần tả tơi như miếng nùi giẻ, nó phải tự gượng dậy thu dọn, lần này có bé giúp nó rồi...

Bé ôm nó đỡ dậy, nó chỉ lúng búng "dơ..." nhưng bé không màng thân thể ướt sũng tinh dịch và nước đái của nó dính vào quần áo bé. Nó co rúm trong vòng tay của bé, nó không khóc thành tiếng khi bị hành hạ đến gào rú tắt cả tiếng, nhưng giờ, chỉ một vòng tay chở che chốc lát cũng khiến nó rấm rứt nức nở như một đứa trẻ. Bé ôm nó an ủi, cơ thể cường tráng của nó vậy mà gói gọn trong vòng tay của bé, rồi lau sơ người cho nó. Có bé cùng dọn dẹp, lại có quần áo mặc, nó đỡ tủi thân, đống chất thải bốc mùi được xử lý nhanh hơn. Kể cũng lạ, khi không có bé, dù nó chỉ có một mình, nó vẫn răm rắp tuân lệnh liếm láp sàn nhà kỳ sạch trong lúc không manh vải che thân, vẫn đầy nỗi ê chề nhưng không ai chứng kiến, đỡ nhục hơn. Có bé ở đây, dù nó có bạn đồng hành phụ giúp, nhưng nó lại thấy nhục hơn khi phải khăng khăng le lưỡi mọp người liếm láp (nó đã được huấn luyện quá kỹ lưỡng, đã trở nên quá nhát gan để bất tuân mệnh lệnh) trước mặt bé, dù bé đảm bảo tụi nó đã ra về, nó có thể dùng khăn, dùng chổi.

Nó biết cảnh nó quỳ mọp chổng mông hành động như một con chó liếm nước đái trước mặt bé là nhục nhã lắm chứ, nó biết một thằng con trai ai sai khiến gì cũng thi hành là nhu nhược lắm chứ, nhưng biết làm sao khác được. Là nô lệ, dù chủ nhân không có mặt, lời chủ dạy vẫn là thượng lệnh không thể du di. Dù không muốn, nó cũng sẽ phải làm mặt tươi tỉnh tặng lẵng hoa mất dạy ấy cho mẹ nó, sau quá nhiều đau đớn, nó tin là thằng lớp trưởng có thể biết rành rọt mọi nhất cử nhất động của nó để trừng phạt theo luật. Thứ luật lệ oái oăm mà tuyệt đại đa số lần đều không bao giờ đứng về phía thằng đĩ đáng thương là nó.

Xong xuôi hết mọi việc trong ngày, tối nay nào nó có được yên thân, tự phơi mình cho trai đụ, tự đái cho mình uống, tự bú cho mình sướng, tự xuất tinh cho mình ăn, bắt đầu từ hôm nay nó còn phải học cách thắt nút buộc dây để tự hành hạ cặc dái mình, chỉ nghĩ đến những nút dây được thiết kế dành riêng cho việc bóp nặn hạ bộ, nó đã rùng mình, đôi hòn dái tuyệt vọng nhói lên, chỉ muốn co lên khoang bụng không dám tụt xuống. Vậy mà nó phải tập tự thắt, lại phải thắt nhanh, thắt đẹp, thắt chặt, thắt sao cho thật đau đớn tê bại, làm sao nó có thể tự mình tra tấn mình?

"Để em giúp anh tập."

Mẹ nó rất vui vì lẵng hoa nó tặng (đã liếm bớt tinh dịch), em trai nó thì chọc nó năm nay anh hai ga lăng quá, ba nó thì gật gù. Nó đeo mặt nạ cười nói dạ vâng mà trong lòng (lỗ đít) gào thét, chỉ muốn sà vào lòng mẹ khóc như mưa như hồi nhỏ bị hàng xóm bắt nạt. Nó muốn mẹ nó chạy qua hàng xóm mắng vốn, nó muốn ba nó vực nó dậy dạy rằng nam nhi chi chí không khóc khi bị ăn hiếp mà phải kiên cường đấu tranh, vững vàng đứng lên bảo vệ mình và người thân, bảo vệ gia đình, quyền huynh thế phụ chăm sóc em trai. Nó muốn em nó lêu lêu anh hai khóc nhè rồi rượt ký đầu thằng bé, tới lượt em nó khóc nhè thì ba mẹ quay sang mắng nó. Từ đó đến mới đây nó đã cố gắng làm một thằng con trai đúng nghĩa, không khóc lóc yếu hèn, đập lộn với những thằng to con côn đồ hơn để giữ chí khí, vậy mà bước vào lớp học địa ngục này chỉ một học kỳ, nó đã nhũn như con chi chi, bị quăng quật bèo nhèo mà không dám hó hé, chỉ có thể ngậm ngùi rấm rứt trong tuyệt vọng. Vì đâu nên nỗi?

Trước đây nó không cần thằng chó nào giúp đỡ, nó tự lo được thân mình. Giờ đây nó chỉ riu ríu tuân lệnh, khép nép không dám làm phật ý bất kỳ thằng cao thấp lớn nhỏ nào trong trường, bạn cũ nhìn nó bĩu môi, "bạn" mới chực chờ đè nó ra đụ, nó chỉ mong có một ơn trên ban phép lành, đột nhiên một ngày kia có ai đó giải thoát nó khỏi cảnh khổ. Nó nào biết mọi thứ còn sẽ chuyển biến tệ hại hơn bội phần, nếu biết có lẽ nó đã biết quý trọng những ngày tháng 3 "êm đềm" này hơn. Lẽ ra nó đã biết quý trọng bé và tình cảm của bé dành cho nó hơn. Nó cảm kích những gì bé làm cho nó lắm chứ, nhưng nó luôn ước bé là một người khác, một người có khả năng xoay chuyển tình thế cho nó thôi không bị hành hạ, chứ không phải chỉ là một đứa cựu nô lệ không quyền thế, chỉ có thể giúp nó cam chịu. Nó biết mình ích kỷ, nhưng thương bé cách mấy, nếu được đổi bé, ví dụ như đổi lấy một thằng đầu gấu khác, dù cũng phải chịu cảnh bị bạo dâm hàng ngày, thà làm nô lệ cho một người, nhưng được cưu mang bảo vệ, không bị đem ra làm điếm đực cho cả thiên hạ, chắc chắn nó sẽ đổi ngay. Bộ óc nô lệ mụ mị của nó chỉ còn nghĩ được đến thế, dùng kỹ năng làm đĩ tìm một chàng hoàng tử bạch mã, chàng sẽ kéo nó ra khỏi vực thẳm này. Con bé trong phim 50 Sắc Thái còn có triệu phú bạo dâm yêu thương, trong đám đông dâm loàn này ai thương cho nó?

Nó đã bao lần lê bước về nhà, bậm môi cắn răng nghẹn ngào muốn công khai mọi chuyện với ba mẹ, rồi để phụ huynh giải quyết. Ba mẹ phải bảo vệ được con mình chứ, đúng không? Nhưng cũng đã bao lần, vì nhục nhã, vì hèn nhát, hay cũng vì không muốn phá vỡ cảnh nhà êm ấm như hôm nay, mà nó lại nuốt nỗi đau từ thể xác đến tinh thần, nén nỗi nhọc nhằn để ba mẹ và em trai nó được vui. Nó không làm được một đứa con trai tốt, chắc sau này cũng không thành một chàng trai đúng nghĩa, biết đâu ngày mai bị buộc dứt đứt dái toi kiếp làm trai luôn, nhưng nó có thể giữ cho em nó được vẹn toàn, chăm lo học tập, lễ phép hiếu thảo thay phần nó, thì thôi bao nhiêu đau đớn nhục nhã cứ để một mình nó gánh chịu. Nó khỏe mạnh cường tráng đến thế mà, xuất tinh đến ngất xỉu, rồi lại bị kích thích cho xuất tinh tiếp đến kiệt khí, cặc dái teo tóp khô cong, thế mà xong xuôi về nhà vào phòng đóng cửa lại bật webcam cởi truồng chat với bé để tập trói buộc hạ bộ, bé bảo cặc nó phải cửng lên, dái nó phải xệ xuống để tăng kích thước thì mới buộc được, nó cũng vẫn còn sức sục cặc kéo dái cho căng ra cương lên. Cơ thể này có thể thay em trai nó chịu trận, tinh thần nó dù bấn loạn, vẫn còn có thể để ba mẹ yên tâm làm ăn vui sống. Nó làm sao có thể thú nhận rằng nó đã bị hiếp thành một thằng đĩ thõa biến thái dâm đãng, cặc dái lặt lìa, bú liếm ăn uống đủ thứ bẩn thỉu, trinh tiết không còn, đít bị nong lộng gió như lồn, đến trường để cởi đồ vạch ra cho bao thằng đụ, chữ nghĩa rớt hết khỏi đầu, sống chỉ để phục vụ thỏa mãn tình dục, đêm nằm ám ảnh chỉ toàn mơ thấy cặc dái vú đít, mộng tinh đái ướt đẫm chăn gối vì trong mơ bị hành hạ tra tấn, ú ớ xin tha? Cú shock ấy gia đình nó liệu có kham nổi?

Nó càng không muốn ba mẹ nó ghê tởm thằng con trai của họ, không muốn em trai nó biết được thân phận thật sự của anh mình. Có nhiều trường hợp công khai giới tính bị gia đình ruồng bỏ, đá ra khỏi nhà đấy thôi? Giới tính nó là gì? Ba mẹ biết chuyện, có còn tin được nó vẫn là một thằng con trai chính hiệu, hay cũng gom nó vào một rọ bêđê lại cái, có tin lời nó rằng con chỉ bị ép buộc, bị đe dọa, bị cưỡng hiếp? Ép buộc gì mà cặc mày rỉ nước trong khi bị trói treo giằng giật? Đe dọa gì mà mày uống nước đái ừng ực như Coca Cola? Cưỡng hiếp gì mà con cặc cương cứng dâm đãng của mày xuất tinh ào ạt khi thằng đội trưởng dập mày sướng đến lè lưỡi sùi bọt? Có phải nó không những đã bị luyện thành khổ dâm chánh quả, mà còn thôi không mê gái, vì đã chuyển qua hun cu bú dái liếm đít quá lâu, nay lỗ lồn trên dưới đều thèm cặc trai hơn thèm kẹo kéo? Nó càng nghĩ càng luẩn quẩn, thôi thì nghĩ ngợi chi cho mệt, dạng háng ra cho tụi nó xài chán thì được tha thôi. Lúc đó tìm lại giới tính thật của mình cũng chưa(?) muộn.

Có lúc nó tự dằn vặt. Có lúc nó tự an ủi.

Có lúc đầu óc nó trống rỗng. Có lúc nó nghĩ ngợi lung tung.

Có lúc nó buông xuôi đầu hàng. Có lúc nó âm thầm chống chọi.

Có lúc nó đê mê mụ mị. Có lúc nó minh mẫn tỉnh táo.

Dù thế nào, thằng lớp trưởng cũng đi trước nó nhiều bước. Nó chỉ có thể giữ cho mình khỏi đứt dây phát điên bằng hy vọng, bằng lý trí, bằng mộng mơ; còn số phận của nó đã nằm gọn trong bàn tay thằng lớp trưởng.

Và nhiều bàn tay khác, thô bạo thắt đủ thứ nút dây lên hạ bộ phơi ra chào mời của nó.

***

"Đụ má mày buông tao ra!"

"Mày nằm yên coi, không thôi đứt dái bây giờ!"

"Đụ mẹ mày, tụi mày khùng rồi hả? Gỡ ra! Á!!! Sao mày mạnh tay quá vậy!"

"Hê hê, tao xin lỗi, lộn dây để làm lại."

"Mấy thằng chó đẻ, thả tao ra, tao có phải thằng đĩ kia đâu mà tụi mày đè tao ra tập, ááá... thả tao ra, thả tao ra, tao mà đứng dậy là tao thiến hết tụi mày!!!"

"Á đù, thằng này đang bị buộc dái mà láo hả con? Ai kêu cặc mày to mà miệng mày nổ? Nằm yên để tao thít chặt vô cái coi!"

"ÁÁÁÁÁ!!!"

Nó vào lớp thì đã thấy ồn ào một góc. Một thằng nhóc quần bị tụt dưới mắt cá, áo bị vạch trùm đầu đang bị một đám đè ngửa ra, cặc dái chằng chịt dây. Lúc này dái nó đã bị thít căng mọng, khi thằng đang cột cầm đầu dây kéo thì nó rít lên eng éc nhưng không dám vùng vẫy nữa. "Tụi mày... tụi mày chờ chút đi thằng chó vô lớp rồi đè nó ra tập, tao lỡ lời, làm ơn buông tao ra, tao thấy thốn rồi! Ê! Ê, nó kìa, nó tới rồi, thả tao ra đi!!!" Dáo dác nhìn ra cửa, chưa bao giờ nó ngóng thằng nô lệ như bây giờ, thằng nhóc đã nhìn thấy nó.

Tụi nhóc nhanh chóng nhào tới, nhưng một thằng vẫn không quên "nựng" rung rung bìu dái của thằng nhóc đang nằm trước khi tháo dây. "Chừa nha mày, bạn bè đừng chơi sốc nhau không thôi mang họa như thằng chó đó nha."

Thằng bé nô lệ chẳng bao giờ biết thằng kia đã gây chuyện gì để bị lột ra hội đồng, nhưng đó là quy luật tự nhiên, ta phải lãnh hậu quả do hành động của ta gây nên. Thứ bậc trong cái lớp này là mạnh được yếu thua, càng dâm dục, càng bạo lực càng vươn cao. Thằng nhóc ấy không biết, chỉ cần van xin một tiếng "làm ơn" là bị tuột xuống chục bậc rồi. Có điều thằng nô lệ chẳng tiếc xót hay hào hứng gì, dù thằng đó có tuột cuối bảng vẫn xếp trên nó, nó chỉ là con giun bị đạp bẹp lép dưới đế giày của thằng đó thôi. Có khi nó lại bị quy là nguyên nhân gián tiếp khiến thằng đó bị hội đồng, thế nào nó chẳng bị đè ra trả thù? Các chủ nhân dù lên hạng hay xuống hạng, nô lệ như nó chẳng được lợi gì, chỉ chuốc thêm rắc rối.

"Mày đi đâu đó? Không ở lại mần nó hả?" Một thằng gọi với theo thằng nhóc vừa bị hại, giờ đã xốc quần ra khỏi lớp.

"Tao đi coi dái tao có bị bể chưa, lũ chó, bạn bè mà chơi nhau vậy, chết mẹ tụi bay hết đi." Tụi nhóc cười cợt í ới trong lúc thằng bé nô lệ biết nghĩa vụ tụt quần cởi áo.

Không cần phải lôi thôi, tụi nhóc nhanh chóng treo một tay nó lên sau khi nó cởi đồ sạch sẽ chớp nhoáng, tay kia móc vào đít để tránh chỗ. Nó trần truồng trong trưởng mãi đã thành quen, tin nhắn "Dang o truong" đối với nó, đọc thành "ở truồng" hay "ở trường" đều đúng. Sáng sớm hay giữa trưa hay chiều muộn nó đều có thể tự giác phơi trần cơ thể hoàn hảo của nó ra cho người ta chiêm ngưỡng - mà có ai chiêm ngưỡng đâu, trừ lũ bóng, mà cũng đâu chỉ là chiêm ngưỡng, chúng hau háu như nhìn con mồi tươi ngon chỉ muốn bâu vào xâu xé. Còn tụi trai thẳng, hình thể cân đối, hàng khủng trắng hồng của nó chỉ càng khiến tụi nó ghen ăn tức ở để thêm phần thô bạo mạnh tay.

Con trai mới lớn đoảng tính mau quên, vừa hành nó ngất xỉu ngay đó mới tức thì thôi, sáng nay đã lại hào hứng bu quanh cặc dái nó như kiến bò lọ mật. Trò vui mới nên nhiều đứa tham gia, tụi nó chép hình các loại nút dây vào điện thoại, rồi thì dây dù, dây giày, dây thừng... đủ loại đã sẵn sàng quấn xiết "thằng nhỏ" của thằng nhỏ.

"Ê thử cái này trước đi." "Thôi tập cái nào dễ dễ đi tao thấy cái này khó quá!" "Dễ thì tập làm gì, mày về tự tập đi hé hé!" "Mày nói ngu, khó mới phải tập trước, biết thắt sẵn sẽ tốn ít thời gian hơn, vô lớp khỏi phải mò mẫm."

Tụi nó cãi nhau ỏm tỏi trước thân hình trần truồng của thằng bé, không đứa nào nhường đứa nào. Đó là lý do đám đông phải có người lãnh đạo, đừng tưởng đầu têu bày trò như thằng lớp trưởng là đơn giản. Lũ nhóc còn trẻ con tới độ, cuối cùng phải oẳn tù tì để chọn nút dây, dây dưa một hồi, một thằng tròng được một vòng dây thắt quanh dái, thít chặt, kéo cho giãn da bìu căng dái, nghịch giật pặc pặc để thằng bé ưỡn người hực lên từng hồi làm trò, chưa kịp sang bước 2 thì đã tới giờ xếp hàng. Tụi nhóc bắt nó để nguyên vòng dây buộc dái, ừ thì để, tao buộc di động hàng ngày vào chỗ đó mà. Thằng bé thở phào, tay cởi nút dây treo tay kia, lượm áo quần mặc lại, sáng sớm nay thế là thoát.

Nó chưa kịp kéo quần lên thì đã bị quật ngã sóng xoài xuống sàn nhà. Nhìn lên thì thằng nhóc vừa bị đè ra lúc nãy đang ngồi lên người nó, một tay bóp cổ nó, một tay lần tìm hai đầu dây dưới dái nó, nắm chặt. Không, không, dái của nó, hai hòn đáng thươngn của nó... Thằng kia nhếch mép cười, ánh mắt nham hiểm giận dữ, bậm môi kéo căng dây. Đừng, đừng mà, vòng dây còn thít rất chặt... Rồi bàn tay giật mạnh. KHÔNG!!! Tiếng tru của thằng nhóc bị nghẹn lại trong cổ, sặc sụa nước mắt nước mũi. "Cho mày chừa tội đi học trễ!!!" Giật. Ặc ặc ááhmphhh... "Mày hả!" Giật. Ááặcccặccc... "Cũng từ mày mà ra!" Giật. Arrghhhanhthachooooeeááá... "Cho mày chết nè!" Giật. Ặc ặc ặc... "Nhớ đời nghe con!!!!!"

Ặc.

Thằng bé trần truồng bị đè ngửa cuối lớp học, trong khi chúng bạn đang xếp hàng thì dái nó bị buộc dây giật nghiến đau đến oằn người. Thằng bạn cùng lớp đang trả thù nó chuyện bị vật ngửa ra làm vật thí nghiệm thay nó, tay nắm tóc tay giật dây, cặc thúc phầm phập vào họng thằng bé như muốn nó chết nghẹn trong khi dái bị giằng đứt. Mặc kệ thằng bé giãy giụa, tay hết bấu vào đùi mình ra ý xin tha đến tìm cách ôm dái kéo lại (thằng ngu), đến cào cấu quơ quào như động kinh, gã cứ hẩy mông nhắp liên hồi vào cuống họng ấm áp mềm mại đang tươm nước bọt trơn tru. Ọc ọc... ặc ặc... dồn hết sức vào từng cú nắc đẩy sâu con cặc hết cỡ vào cái lỗ đang tuôn trào dâm thủy bên dưới, ướt đẫm cả khuôn mặt nhăn nhúm của thằng bé. Mày hả, không thi hàng phận sự để ông phải gánh thay mày hả, cho mày chừa nè, cho mày chết nè, tao bắn ra đây, hứng hết nhé thằng đĩ chó. Buông sợi dây ra để thằng bé xìu người tay mò ôm dái, gã trai trẻ thấm máu bạo dâm từ lũ bạn một tay bóp mũi thằng bé, một tay bóp họng thằng bé trong lúc cặc mình vẫn lút sâu trong đó, thúc hông đẩy người ấn xuống lần cuối, đè cho thằng nhỏ chết ngạt trong khi mình xuất tinh thẳng xuống thực quản thằng bé, không cho nó nếm vị tinh ngọt ngào, càng không cho nó thở.

Đê mê trên đỉnh cả vài phút, cảm giác cặc đã bắn khí từ từ mềm đi, nhóp nhép ấn đẩy trong một cái lỗ quá khít khao ẩm ướt, thằng nhóc đã thỏa mãn nhưng còn tiếc rẻ rút cặc ra khỏi miệng thằng nô lệ, buông mũi buông họng nó ra, nhìn xuống thì mặt nó đỏ ké, mắt trợn trắng, cặc rút ra mà miệng vẫn còn há hốc nhớt dãi tuôn trào. Phải vài giây sau, cộng thêm vài cái tát, thằng bé nô lệ mới sặc lên sống lại, ho sù sụ, thở rít lên từng hồi bơm dưỡng khí vào buồng phổi. Thằng bé bị đập cặc vào mặt phành phạch, rồi đứa bạn vừa đánh úp nó, giờ đã hiếp họng nó xong xuôi đứng dậy, bồi thêm một cú đạp vào hạ bộ của nó rồi bỏ đi. May mà nó đã bụm dái lại, nhưng con cặc đang phơi ngửa ra thì lãnh đủ. Nó nhắm nghiền mắt, không còn sức mà cũng không dám ngồi dậy nhìn bìu dái xem tình trạng thế nào, đã bị nghiến nát hay chưa. Những ngón tay run run tìm điểm gút dây gượng nhẹ tách ra, nín thở khi chạm vào đôi hòn căng mọng lạnh ngắt. Vòng dây nới ra, dái nó chảy xuống, nó thở phào, ứa nước mắt. Nó nằm xải lai đó thở khò khè trong tiếng bước chân lục tục vào lớp của lũ bạn.

Tụi nhóc dĩ nhiên nhận ra thằng nhóc đang nằm trần truồng, đâu thèm quan tâm nó lắp bắp khọt khẹt trong họng xin tha mạng, sắp vào học rồi đừng làm khốn khổ thân em nữa, đâu thèm để ý mặt nó vẫn còn đỏ lè ướt nhẹp, dái nó vẫn còn vướng cọng dây chưa tháo ra hẳn; đứa nào cũng muốn thử tài nút dây trên cặc dái phơi trần của nó, khiêng nó lật ngửa ra bàn học, giữ tay chân dang ra để rộng chỗ tra tấn hạ bộ. Chuyện thường ngày ở lớp như đã từng diễn ra bao lần trước đó, và nhiều lần nữa sau đó. Thằng bé ngất ngư trong vòng tay yêu thương của bạn bè, được "chăm sóc" nhiệt tình, "quan tâm" tận tụy, cuộc sống nam sinh trẻ trung sôi động còn gì sung sướng bằng?

Thằng lớp trưởng là một đứa tinh ý, biết cảm thông. Thấy thằng bé bị vạch dái ra hàng ngày để trói buộc, sợ nó tủi thân vì chỗ đó láng o không còn cọng lông nào, nên để cho nó mọc lông trở lại trong những ngày này, không bắt nó cạo nữa. Ừ thì mỗi khi lông cuốn vào những vòng dây bị nghiến đứt, hay tụi nhóc không thắt thành công một nút phức tạp tức mình vặt lông thằng bé, cũng chất chồng thêm một tẹo đau đớn đấy, nhưng còn hơn nỗi nhục trụi lủi lông cu như chưa dậy thì, phải không?

Mới ban đầu, hầu hết mọi đứa đều vụng về, cột tay cột chân thì không sao, nhưng thằng bé phải tru tréo đến tắt tiếng vì những đứa lỡ tay thít vòng dây ngang dái bao nhiêu lần không đếm nổi. Thằng bé nhận ra, với sự chỉ bảo của bé, sau khi tự cột mình và bị chúng bạn cột, đau thốn khó chịu nhất không phải là những vòng dây chặt căng mà là những vòng dây thắt không đủ chặt để tách hai tinh hoàn ra hẳn, mà lỏng lẻo đủ để tinh hoàn tìm được cách chui qua vòng dây thụt vào trong cơ thể (khi nứng hàng, khi sắp xuất tinh hoặc khi bị búng, bị vỗ đau đớn... tinh hoàn có xu hướng săn lại thụt ngược vào trong khoang bụng để tránh những kích thích bên ngoài, do đó buộc dái phải dứt khoát chặt chẽ không để vòng dây lỏng). Thế là nó phải cắn răng truyền lại bí quyết cho tụi nhóc thiếu kinh nghiệm, cổ xúy tụi nó thắt chặt hơn nữa, kéo bìu của nó xuống thấp hơn nữa, nặn dái của nó ra căng hơn nữa, thà khó chịu chốc lát rồi thôi, để buộc xong nửa chừng dái phơi bóng lưỡng, đang bị búng tanh tách mà trứng thọt ngược qua vòng dây thì còn thốn gấp bội phần. Ai bảo trứng dái nó to, bìu dái nó đàn hồi...

Tụi nhóc có đứa thì nhẹ nhàng lúng túng cầm con cu nó bằng hai đầu ngón tay, thắt mãi không xong sốt hết cả ruột. Có thằng thì cứ nhồi nhét cặc dái nó như nhào bột, dái không vào được vòng dây mà cứ ấn vào, khiến bụng thằng bé cứ quặn lên từng chặp. Có thằng cầu kỳ thích thắt những nút khó, cứ quăng quật cặc dái nó trong một mớ lùng nhùng dây nhợ, giở hình ra xem rồi so với thực tế, đếm từng vòng dây, tỉ mỉ thắt chỉnh sao cho đẹp, thắt xong cứ tấm tắc chiêm ngưỡng hai hòn căng mọng đỏ hồng đối xứng hoàn hảo, chụp hình up lên Instagram. Có thằng thích biến tấu, thử nghiệm, thay đổi cách thắt mỗi ngày, khiến thằng bé cứ lo ngay ngáy không biết có tháo ra được không, có lần nó phải chịu trận cả buổi, dái tím ngắt vì bị thắt lộn nút. Thắt vào dễ, tháo ra khó, hoặc thắt vào khó, tháo ra dễ; thắt cả cặc và dái, thắt cả đầu khấc, hoặc chỉ thắt dái, thậm chí chỉ thắt một hòn; treo vật nặng bên dưới hay cầm kéo giãn ra xa; cột giấu trong háng hay phơi ra trước háng... thật là có vô số biến tấu. Có thằng cứ nhằm nút đơn giản mà hiệu quả nhất, nhắm mắt chỉ ba mươi giây là hai trứng đã phơi ra hai bên căng mọng, vì thật ra, cuộc vui bắt đầu sau khi đã buộc đâu vào đấy.

Thằng bé ngày nào cũng bị bóp nặn căng kéo, mụ mẫm cả đầu óc, tê bại cả vùng háng. Ngày nào cũng lặt lìa lê bước về nhà (vì tụi nó hiếm khi cho nó gỡ dây cho đến lúc dắt xe ra về, nên nó đành chịu trận đạp xe về nhà với đôi hòn sưng mọng trong quần, làm gì có chỗ cho nó dừng xe tháo ra). Khốn nạn thân nó, mỉa mai thay, nó phải tự mình rành rẽ mọi nút dây đã đành, nó còn dần nhận ra mình có một nút dây yêu thích: không quá phức tạp, đỡ tốn thời gian, không quá thốn trong khi thắt, hai hòn căng tròn yên vị, và tháo ra dễ dàng. Thậm chí nó còn tự mình quảng bá nút dây ấy cho những thằng nhóc hậu đậu, để tụi nó biết thắt ít nhất là một nút dây (và thắt đúng cách để đừng nghiến nát dái nó), dù cay đắng biết rằng như thế đồng nghĩa với việc tặng thêm cho tụi nó một cách thức nhanh gọn để hành hạ nó.

NÚT SƠN CA VÒNG GỐC DÁI, KÉO CĂNG XUỐNG (HOẶC LÊN), XOẮN HAI ĐẦU DÂY CHẬP MỘT, ĐẶT VÀO GIỮA, TÁCH HAI HÒN BI RA HAI BÊN, LUỒN TRÊN (HOẶC DƯỚI), KÉO CĂNG, BUỘC CHẶT.

Dễ nhớ dễ thực hành vậy mà còn không xong thì không đáng làm chủ nhân, nên đứa nào không tham gia thi thắt nút dây hoặc thi mà không đạt thì coi chừng số phận giống như thằng nô lệ. Vậy nên đứa nào trong lớp cũng chí thú tập dượt suốt tháng, thằng bé sau buổi sáng nhớ đời ngày nào cũng cắp cặp đến trường thật sớm, lột đồ ra sẵn phơi dái chờ các anh tới gút thòng lọng vào; chiều về thật muộn vì cặc dái chỉ có một bộ mà thí sinh luyện thi thì đông, dù có thêm vài đứa bot bị đè ra gánh giúp (nhưng bi nhỏ cũng khó thực hành nên chả mấy ai ham) nó cũng không dám lơ là nghĩa vụ. Đó là chỉ mới tập luyện những nút dây ở khu nhạy cảm, đến cuối tháng đứa nào trong lớp cũng đều đã thành thạo. Có những thằng lập nhóm tập trọn bộ tất cả những nút dây cần thiết để treo nó lên như một con chó hai đầu lỗ sẵn sàng gangbang đụ địt, ngực lưng mông đít phơi trần, cặc dái lủng lẳng bonus chờ tra tấn đòn roi...

Chỉ còn một đêm nữa là cuộc thi nút dây sẽ diễn ra, thằng nhóc đã tập luyện hết mình cùng chúng bạn. Tối đó nó cùng bé dượt qua tất cả những nút dây lần nữa, từ chỗ lúng túng tự buộc trật hòn thốn dái mình, giờ đây tốc độ đã nhanh và vòng dây đã đẹp, thằng nhóc đã khá tự tin khi nó tháo nút dây cuối cùng ra khỏi hạ bộ mình. Giữa hai hòn và quanh gốc dái da nó hằn vết dây đỏ ửng trên nền da hồng hào trắng trẻo lún phún lông. Nó ước gì nó có thể cạo sạch láng để mai không bị đứt lông đau nhói, nhưng thằng lớp trưởng thật biết bày trò thêm thắt khổ nhục cho nó. Lúc trước bị cạo trụi lủi, nó nhục không để đâu cho hết, giờ lại chỉ mong có thế, nó tủi thân nhận ra nô lệ có suy nghĩ mơ ước khác trai tráng thông thường, và nó đã bị luyện thành dục nô chính cống.

Bé hôn khẽ vào bìu dái đang săn lại của thằng nhóc, "Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi anh."

Thằng nhóc không biết cặc dái nó còn "ổn" tí nào sau bao ngày giằng giật không, nhưng ít nhất chỉ còn hết ngày mai thôi, thì tâm điểm chú ý sẽ không còn đóng đinh vào hạ bộ nó nữa. Đôi môi của bé mơn man, mơn man. Lưỡi bé lướt đến đầu khấc nó thì nó đẩy bé ra. "Anh xin lỗi... Nhưng anh phải để dành..." Bé thoáng thất vọng, nhưng bé hiểu, bé mà lỡ làm anh xuất tinh với tài nghệ bú liếm của bé, thì mai lấy gì cho anh nứng hàng để tụi kia hành hạ vắt sữa? Nhưng tiếc ghê, tinh dịch của anh thật ngọt thơm, vẫn nồng nàn dù cơ thể bị chà đạp, danh dự bị vẩn đục, bé tự hỏi thằng lớp trưởng có từng nếm thử tinh dịch của anh chưa, có khi nếm rồi sẽ nghiện, sẽ yêu mà tha cho anh thôi nơm nớp sống đời nô lệ.

Sáng ngày thi thắt nút dây, thằng lớp trưởng thảy cho nó một cái nhíp. Người ta nói "cầu được ước thấy" quả không sai, thằng lớp trưởng dự định quay phim lại cuộc thi, không thể để nó lông lá tua tủa mất mỹ quan. Cho nó lưỡi dao cạo và năm phút nó có thể tự mình gọt sạch sẽ, không, vậy thì đâu có vui; cho nó cái nhíp, lệnh cho nó đến cuối buổi học phải nhổ sạch sẽ tất cả mọi cọng lông đã mọc dài nơi mu háng nó, nhìn nó nhăn nhó nhận ra rằng nó sẽ phải tự tay giật lần lượt từng cọng lông cặc một trong khi đang ngồi học, tự mình làm đau mình liên tục nơi vùng kín ngay giữa lớp, nhìn thằng bé thở hắt, chưa chi môi đã run run, mắt đã rơm rớm; thằng lớp trưởng cho rằng thế mới thú vị.

Hôm nay lớp nó học thể dục (để cuối ngày sẽ được tận dụng nhà thi đấu), nó không mặc sịp đã đành, cái quần đồng phục thể dục của nó cũng đã bị gỡ hai túi quần từ lâu (để thằng lớp trưởng và lũ lâu la rảnh rỗi thọc tay vô túi quần nó mò cu bóp dái công khai mà vẫn kín đáo) nên thằng bé chỉ cần đút tay vào túi quần, một tay mò tìm lông một tay cầm nhíp dứt. Trong lúc cô đang giảng bài, thầy đang viết bảng. Thằng bé ngồi giữa lớp mồ hôi chảy ròng ròng vì những nhói đau li ti liên hồi kéo thành cơn, xót xa cả một vùng trong quần nó. Nó cam chịu hiểu rằng không tài nào nó có thể vặt sạch đám lông cặc của nó trong một buổi học, và nhiệm vụ này lại cũng chỉ là một cái cớ để trừng phạt nó khi nó không hoàn thành. Nhưng không vì thế mà nó buông xuôi vặt được bao nhiêu thì vặt, đau quá thì nghỉ, còn lại mặc kệ; vậy đâu phải là một nô lệ gương mẫu răm rắp vâng lời, vì nó cũng hiểu rằng, không nhiệt tình vặt thật nhanh, thật mạnh, thật sạch hơn cả mức tối đa mà nó có thể chịu đựng, thì sự trừng phạt cho thái độ lơ là còn tàn ác hơn nữa.

Thế nên nó cắn răng vặt rứt pừng pực, mặc kệ làn da nơi nhạy cảm dần bỏng rát, mồ hôi nó rơi tí tách trên trang vở mờ nhòe, mắt nó cũng nhòa nhạt không thấy gì ngoài cơn đau và nỗi sợ. Nó đang ngồi đây, trong lúc bạn bè chí thú học hành, tự tay vặt lông dái! Thầy cô nhìn lướt qua nó, có biết nó đang làm việc nhơ nhuốc nhục nhã? Nó cắn răng chặn họng để không rít lên từng tiếng xót thương cho mỗi cọng lông lìa đời. A... còn bao nhiêu nữa đây. Á... gắp trúng da rồi. Úi... đứt rồi. Oái... thôi, đau lắm rồi, háng nó giần giật, thôi, đừng nhổ nữa, làm ơn đi mà. Hạ thể nó van nài nhưng tay nó vẫn bấn loạn nhổ. Một cọng nữa, một cọng nữa, một cọng nữa thôi... Sắp láng rồi, sắp trụi rồi, ráng thêm chút nữa đi... chuông reo báo giờ ra chơi vừa dứt, lưỡi nó đã thè lè, giáo viên vừa ra khỏi cửa, nó đã tru lên một tiếng dài thảm thiết, vật ra ghế thở dốc.

Thằng lớp trưởng nãy giờ vẫn thỉnh thoảng liếc nhìn trong thích thú, cười phá lên khi thấy thằng nhóc tự đánh trống tự la làng, tiến lại bên: "Cởi quần ra tao kiểm tra." Thằng bé lập cập đứng dậy, chỉ là nhổ lông quanh chỗ đó thôi mà cả cơ thể muốn tê bại. Quần tuột xuống, lông bay lả tả. Tụi nhóc rú lên cười. Nó nhìn xuống, trời ơi, không giống trong hình dung của nó nãy giờ tí nào. Nó thậm chí chưa nhổ được tới 20% lượng lông và diện tích. Cả vùng bụng dưới của nó đỏ lưỡng, ướt nhẹp mồ hôi, những cọng lông dài ngắn lởm chởm chỗ mọc chỗ trụi, chỗ rậm chỗ thưa, có chỗ lỗ chân lông còn rướm máu, nhìn thật tả tơi không sexy chút nào. Thằng lớp trưởng săm soi một hồi, xoa xoa cạ cạ càng tăng rát xót khó chịu cho thằng bé, đắc chí nhìn vẻ mặt thất vọng của thằng nhóc khi nhận ra mình không có cơ hội nào nhổ trụi lông cu để chuẩn bị cho cuộc thi, cười cười hỏi: "Có vẻ như mày phải nhanh tay lên hơn nữa, nếu không thì đến trưa vẫn không sạch được đâu."

"Em không thể nhổ hết được anh ơi, em không nhìn thấy gì, khó quá, đau quá..." Nó bậm môi van xin, thằng lớp trưởng muốn nó quỳ xuống hôn giày ôm chân cầu khẩn hay sao? "Anh làm ơn, em chỉ cần một cái dao cạo thôi, chắc chắn sẽ sạch, em hứa..."

"Mày đòi hỏi quá. Muốn tao giúp phải không?" Thằng lớp trưởng hấp háy mắt. Thằng bé nhìn thấy tia sáng nham hiểm lóe lên nhưng biết làm thế nào.

"Dạ, xin anh giúp em... để em cạo sạch thân thể bẩn thỉu bần tiện này cho các anh đụng vào không bẩn tay..." Phóng lao thì phải theo lao, nó diễn tròn vai nô lệ nài mong chủ nhân lượng tình.

"OK, nằm lên bàn, ngửa ra." Thằng bé cởi áo, tháo quần, phơi mình, trần truồng, phấp phỏng.

"Nào các đồng chí, giúp bạn tỉa tót lại lông lá nào." Thằng lớp trưởng thả lên người thằng bé cả chục cái nhíp.

Thằng nhóc tru lên thảm thiết trong tiếng lách tách của chục cái nhíp đang hăm hở vặt lông cu nó, nếu tụi nhóc không nhìn thấy họng nó há hốc, chảy dãi ướt đẫm đôi môi đỏ au mời gọi mà thồn cặc vào cho nó cái mút mà câm họng đi thì chắc hết giờ ra chơi nó đã tắt tiếng. Nuốt vài ngụm tinh dịch xem như bữa sáng, thằng bé nghe tiếng chuông reo vào học lẫn trong tiếng òng ọc từ họng nó và tiếng ồn ào bứt rứt từ lũ diều hâu đang bu quanh thân thể ngon ngọt của nó, mừng húm khi con cặc nó đang bú tiếc rẻ rút ra. Nó bị nhổ một bãi tức tối vào miệng, nhưng không sao, nó nuốt gọn, rồi ngáp ngáp thở phì phèo dãi nhớt tinh dịch, tụi nhóc đã tản ra và cơn đau rát liên hồi nãy giờ tưởng chừng bất tận đã ngừng đột ngột. Phù, ít ra nó cũng gồng qua được màn hội đồng vặt lông. Nó gượng dậy định mặc lại áo quần, không dám nhìn thẳng vào gốc cặc hẳn là đang trong tình trạng thê thảm (giá như có aloe vera dịu mát bôi vào lúc này thì đỡ quá). Nhưng bộ đồng phục của nó đã không cánh mà bay!

"Mấy anh... có ai thấy đồng phục của em không?" Nó nhìn quanh cầu khẩn. Lũ nhóc đã túa đi gần hết. Chẳng lẽ tụi nó định để nó trần truồng ngồi học thật sao?

"Lớp trưởng tịch thu đồ của mày rồi, nó nói trước khi mày tỉa sạch sẽ con cặc chó của mày thì cứ tự nhiên ở truồng."

Thằng bé bậm môi, ngăn không cho mình bật ra một tiếng rên thảm hại, không cho mình bật khóc rấm rứt. Không, hẳn là thằng lớp trưởng chỉ chơi khăm nó đến khi quay lại vào học thôi, chứ làm sao có thể để nó tồng ngồng ngồi đó??? Còn xem thầy cô ra gì? Nó vừa quỳ hốt đống lông cu của mình rụng dưới đất, vừa tự trấn an. Chờ thằng lớp trưởng vào lớp, rồi mình sẽ bò tới van xin nó, mình biết vai diễn của mình mà, màn tiếp theo rõ ràng là làm nhục mình, buộc mình chuộc lại quần áo, đổi một hình phạt hay một nhục hình gì đó, phải, có gì lạ nữa, mình sẽ không phải ngồi học trần truồng đâu mà lo. Nếu mình phải ăn hết đống lông này để lấy lại đồ, cũng là chuyện thường ngày thôi. Nó hốt xong bò đến thùng rác bỏ vào, sẽ càng vui hơn nếu nó phải moi lông cặc của mình từ thùng rác ra nhâm nhi chứ sao. Mình đã rất ngoan ngoãn rồi mà, chủ nhân sẽ lượng tình trả mình đồng phục thôi. Nó quỳ gối gần cửa, thắc thỏm chờ đợi.

Thằng lớp trưởng cùng lũ bạn ùa vào lớp, nhìn thằng bé ngạc nhiên: "Sao mày còn ở đây?" Thằng bé vội vàng bò đến, phủ phục van vỉ: "Anh thương tình trả em quần áo đi, cho em có cái mặc ngồi học."

"Tao đã nói là tịch thu đến khi mày sạch láng mà? Tụi nó có nói lại cho mày nghe không, hay mày bị điếc?" "Dạ có đại ca, có nói rõ ràng." "Vậy mày còn bò ra đó làm gì? Giáo viên sắp vào rồi."

"Em biết em đáng bị trừng phạt, nhưng xin anh cho em được mặc lại đồ ngồi học, em hứa sẽ vặt trụi lông mà!" Thằng bé vẫn (nghĩ mình đang) đóng tròn vai, "Em... em xin được ăn lông cặc thúi của mình để tạ tội, xin anh trả lại đồ cho em!"

Thằng lớp trưởng thích thú nhìn thằng bé run rẩy cả cơ thể trần trụi đang quỳ mọp dưới tràng cười của lũ bạn khi vừa dứt câu, "Chà chà, tự đề đạt hình phạt ăn lông, hôm nay đồng chí nô lệ có vẻ sáng tạo nhỉ. Để đấy xem xét, mày cũng đâu có nhiều dịp được ăn lông dái đâu phải không? Nhưng tao không rút lời đâu, đi thanh toán đống lông cặc dơ dáy của mày đi, rồi tao trả đồ cho."

Thằng bé hoang mang: "Ý anh là...???" Nó tưởng thằng lớp trưởng sẽ rút bộ đồng phục nhàu nát của nó ra ném xuống, nó tưởng nó sẽ được mặc lại đồ cho tương đối kín đáo, dù phải nhai nuốt đống lông dái của chính mình, nếu nó diễn tròn vai, nếu nó rạp mình xin xỏ. Không, thằng lớp trưởng thật sự muốn nó trần truồng, và nó đã tự dâng thêm một ý tưởng làm nhục mình cho chúng.

"Một là ngồi tô hô tại chỗ của mày rồi tự phân trần với giáo viên, hai là biết điều CÚT XÉO!!! Đừng vác cặc lại trước mặt tao khi chưa xử lý xong đống lông lá nhếch nhác này! Nhưng đừng quên tiết cuối có kiểm tra, và cuộc thi sẽ diễn ra vào đầu giờ chiều." Thằng lớp trưởng dí mũi giày vào mu thằng bé, rồi thản nhiên bỏ về chỗ ngồi.

Làm sao đây? Thằng bé bắt đầu hoảng hốt. Nó vẫn đang bò dưới đất trần truồng, giáo viên có thể bước vào bất cứ lúc nào. Ngu quá, lúc nãy vắng người thì không chạy trốn cho xong. Mà trốn vào đâu bây giờ? Trí nhớ nô lệ trong bộ não đĩ chó của nó chỉ còn nghĩ ra được một chỗ: cái buồng cầu thường ngày nó vẫn hay bị cưỡng hiếp trong lúc bị nhúng đầu giật nước! Quyết định đi, không còn nhiều thời gian đâu, nó liếc nhìn thằng lớp trưởng lần cuối với một tia hy vọng hão huyền chờ mong ân xá, nhưng thằng lớp trưởng chỉ gõ gõ vào cổ tay ý muốn nhắc đã quá giờ. Lần này thì nước mắt chảy ra thật rồi, đồ mít ướt. Nó bụm cặc bụm đít bung người phóng ra khỏi cửa lớp, nhắm mắt chạy ào qua các hành lang lớp học, không thiếu gì đứa còn lảng vảng ở ngoài, cũng như những đứa trong lớp nhìn ra. Nó là vận động viên mà, nó tập chạy, tập bơi, tập banh tập bóng, rèn luyện tốc độ chỉ chờ lúc này. Nó lao đi trong tiếng í ới ồ à nhang nháng bên tai, thậm chí nghe có người hét nó đứng lại. Nhục đến cùng cực rồi, cởi truồng chạy rông vòng vòng quanh trường cũng chỉ là một vũng bùn nhơ nữa nó phải lội qua.

Nó phóng vào toalét, lao vào cái buồng cầu quen thuộc, dập cửa chốt lại, thở hồng hộc. Tim nó dộng bùng bùng bùng, không phải vì chạy quá nhanh mà vì nỗi sợ và nỗi nhục trào dâng bốn phía như muốn nhận chìm nó, nó ngạt thở, nó quỵ xuống sàn cầu tiêu. Nó khóc. Sao lại ra nông nỗi này. Qua làn nước mắt nó lấp loáng thấy bụng dưới nó tả tơi đỏ lưỡng, xơ xác như một cơn cuồng phong tràn qua rừng ruộng. Nó ôm lấy hạ bộ, co người rúm ró như muốn che đậy thân thể trần truồng của nó được chút nào hay chút ấy. Nhưng nào có ai ở đây, và nó nào có thể che được dù chỉ một cm. Không có ai đuổi theo nó vào đây, đập cửa đòi nó vác chim cu trần trụi ra hạch tội, chỉ có nó và tiếng nấc nghẹn tủi hờn.

Nhưng nó phải tự vực nó dậy. Nô lệ không có thời gian nức nở. Nó ngồi lên bồn cầu, hít thở sâu, lau nước mắt. Mày muốn khóc, chỉ cần bất tuân thượng lệnh, chủ nhân cho mày khóc tiếng Mán luôn. Muốn khóc, lát nữa kiểm tra mà mày không vào lớp kịp, tha hồ khóc. Nhưng đối diện sự thật, nó làm gì còn đầu óc cho bài kiểm tra, nó chẳng thể nhổ xong đống lông của nó trước tiết cuối, thôi thì đành nợ vậy, chỉ mong từ đây đến đầu giờ chiều nó được yên thân nhổ bằng sạch vùng kín (mà thực ra đã lộ chàng hảng cho bao người nhòm ngó) của mình. Hơi thở của nó dịu đi dần, tim bớt đập thình thịch, phải, nó phải tập trung vào nhiệm vụ trước mắt, trong cái buồng cầu này, nó sẽ chăm chú chí thú nhổ sạch lông cặc lông dái lông đít của nó. Chẳng còn quần áo vướng víu, nó đã có thể nhìn thấy từng sợi lông cần nhổ. Giờ thì bắt đầu thôi. Và nó tá hỏa nhận ra.

Trong cơn bấn loạn, nó đã quên khuấy chẳng cầm theo một cái nhíp nào!

TOILET LẢ TẢ LÔNG

Thằng nhóc ngồi đờ đẫn, cứng người trần truồng trong buồng cầu. Nó không cầm theo nhíp để nhổ lông cặc theo lệnh chủ nhân, cũng không cầm theo điện thoại di động để liên lạc cầu cứu bé. Giờ học đã bắt đầu nên chẳng có ai đuổi theo nó vào đây, chỉ còn mình nó với đùm lông phải “thanh toán” sạch sẽ trước tiết cuối để có thể vào lớp làm bài kiểm tra.

Nhưng mà nó đang trần truồng, có nhổ xong cũng chẳng bới đâu ra áo quần để mặc vào lớp. Lần này mà nó không được tha, có thằng đem đồ trả để nó về làm bài thì nó lại ăn trứng ngỗng rồi. Nó ngồi bứt bằng tay một lúc, làn da trần trụi tươm mồ hôi đẫm ướt vì toilet kín gió và cơn đau thốn lên từ mu háng, chưa biết thoát thân thế nào, thì nghe tiếng cửa mở.

Nó leo lên bồn cầu, nhón chân nhìn qua thành buồng cầu, thấy 2 thằng nhãi không quen mặt, không nhìn được phù hiệu lớp đang kéo khóa quần đứng đái. 2 thằng đều đeo balô, chắc trống tiết đái xong rồi về. Thằng bé sực nghĩ đến việc mượn di động để nhắn tin cho bé, số của bé nó đã thuộc nằm lòng, bé sẽ tìm được cách giúp nó, chắc 2 đứa kia sẽ cho mượn dễ dàng thôi.

Chàng trai nô lệ của chúng ta quên rằng thân phận của chàng chỉ là nô lệ mà thôi, lại đang trần truồng đóng vai anh hùng núp. Chàng nghĩ phận tôi mọi của chàng chỉ lớp chàng biết, nhưng nhiều lần bị lột đồ trước toàn trường, nhiều lần “tiếp khách” trong chính cái toilet này rồi, lời đồn về chàng đã lan khắp trường, chàng ngu, thì chàng chịu…

“Có ai ở ngoài đó vậy? Cho tao mượn điện thoại được không?” Thằng nhóc đứng trong buồng cầu cất tiếng.

“Ai ở trong đó hả?” “Mượn làm gì?” Cả hai thằng đáp lại, bước chân đến gần cánh cửa buồng cầu đang đóng.

“Cho mượn tí đi, tao trả tụi mày liền, luồn qua khe cửa dưới đưa tao. Tao… điện thoại tao hết pin, cần gọi chỗ này có chuyện gấp.” Thằng nhóc bịa chuyện, bất giác bụm cu.

“Ông làm gì ở trong đó, ông học lớp nào vậy, cần chuyện gì mà gấp?” “Hết giấy chùi đít hả, hí hí!!!” “Ông bước ra đây đi chứ làm gì ngồi trong đó mà hỏi mượn?” “Chắc đang ỉa không kéo quần lên được!” Nó không thấy nét mặt hai thằng nhãi đứng ngoài, nếu thấy hai thằng đang nham nhở thì thầm với nhau, có lẽ nó đã cẩn trọng hơn.

Nhưng nó tự nhiên nổi cộc, thằng nô lệ bị dày xéo mãi vẫn chưa bỏ tính bướng bỉnh. “Làm gì kệ tao, mượn tí mà tụi mày làm như hỏi cung vậy, có chuyện… tế nhị… nên tao không ra được.” Thấy mình hơi xẳng giọng, nó lại xuống nước. “Cho mượn đi mà, trả liền.”

“Nghe giống biến thái quá cha. Ông đang tự sướng trong đó hả?” “Không, tao mượn nhắn cái tin thôi mà, làm ơn!” Thằng nô lệ vừa dứt lời thì tiếng cười vọng trên đầu khiến nó giật mình ngước lên nhìn. Một khuôn mặt sáng láng tinh quái đang nhếch miệng cười giễu nó. “Vầy mà còn không phải biến thái. Ê mày, cha này đang cởi trần cởi truồng trong này luôn nè!”

Tách! Thằng nhóc điếng người. Thằng nhãi đang leo bồn cầu buồng bên cạnh nhón chân nhìn qua vách, vừa ngó nó khinh bỉ vừa quơ điện thoại chụp lại cảnh tượng oái oăm lõa lồ của nó. “Ê đừng, đừng mà!!!” Nó nửa thét, nửa rên, chết mẹ rồi, sao lại thế này? Cái cảm giác quặn lên trong bụng mỗi lần sắp sửa bị làm nhục lại khiến nó sởn gai ốc, giống như giác quan thứ sáu của Spiderman linh cảm được nguy hiểm vậy đó, thế nhưng nó không có siêu năng lực để thoát thân…

“Ủa tao biết mặt thằng này nè. Trời tưởng ai, còn dám xưng mày tao với tụi mình.” Thằng nhãi đã biến mất khỏi chỗ bức vách, chắc đã đưa di động cho thằng bạn, hỏi: “Ai vậy?” Thằng bạn nó không trả lời thành tiếng (thì thầm vào tai nhau) có tiếng rù rì, tiếng cười hí hí, thằng bé hồi hộp dỏng tai nghe ngóng. Rồi đột ngột có tiếng quát lớn khiến nó giật mình, “Bước ra đây, Thủy Tinh.” Nó choáng váng, quỵ sụp.

Cái “vai diễn” Thủy Tinh hôm đi Đà Lạt của thằng nhóc nô lệ nổi tiếng đến nỗi giờ đây cảnh fan gặp thần tượng xin chữ ký đang diễn ra ngay trong toilet, giữa giờ học. Chỉ có điều “thần tượng” không ký tặng fan, mà phải chổng đít cho fan thúc cặc đụ nóng tại chỗ.

“Mày… nói gì?” “Dẹp mẹ mày tao đi không là ăn đòn nha mày, bò ra đây mau lên, thằng đĩ chó, không tao gọi giám thị lên là mày chết cụ mày nha con, thứ nô lệ biến thái!” Thằng nhóc váng vất, thân thể trần trụi lơ lưỡng của nó lại tươm một lớp mồ hôi mới. Chẳng lẽ đời nó hết cảnh nhục nhã này đến cảnh hèn hạ khác, nó chỉ muốn nhắn một cái tin thôi mà, sao cả trường đụng mặt ai không đụng, đụng toàn những thằng nó không quen (nhưng biết nó) mà lại cứ thản nhiên đè nó ra làm thịt?

Nó đẩy cửa, quỳ xuống, bò ra như một con chó theo lệnh. Hai thằng nhãi đứa há hốc mồm kinh ngạc, đứa phá ra cười, thằng kia sau cú sốc cũng bật cười theo khanh khách. “Bò ra như chó thiệt luôn!” Được ra hiệu cho đứng dậy, thằng nhóc thẳng người, thuỗn mặt, chẳng buồn bụm tay che cu làm gì nữa, 2 thằng nhãi đằng nào cũng sẽ thấy hết từng cm da thịt trần truồng của nó, cũng như bao thằng chủ nhân khác của nó trước nay, trắng nõn, trụi lủi không một cọng lông từ cổ trở xuống, chẳng có ai xót thương nhẹ nhàng, ai cũng hùng hục thẳng tay hành hạ, coi nó như món đồ chơi để tiêu khiển mà không biết nâng niu.

Khóe mắt ngấn nước của thằng bé cụp xuống không dám nhìn thẳng, chỉ lén ngước nhìn 2 thằng trùm nhóc mới trong đời tôi mọi của nó, khi câu hỏi thảng thốt không đầu không đuôi khẽ thốt ra, giờ đã xưng hô đúng thân phận: “Mấy anh là ai… vì sao…?”

“Là ai không phải chuyện của mày.” Một trong hai thằng nhãi sau khi nhìn nó từ trên xuống như muốn ăn tươi nuốt sống, ngó nghiêng xong đẩy nó vào cái buồng cầu nó vừa bò ra, khiến nó té dúi mặt vào bồn cầu. “Nhiệm vụ của mày, là phục vụ tụi tao, đúng không thằng biến thái?”

“Không, không phải thế! Mấy anh… hiểu lầm, hiểu lầm rồi…” Thằng bé lóp ngóp phủ nhận. Nó không phải thằng đĩ đứng đường ai cũng có thể vạch lồn ra đụ mà, chỉ có những ông chủ của nó mới có quyền xài nó thôi mà, chứ không phải cả thế giới đều có quyền chơi nó vô tội vạ. Nhưng làm sao nó có thể phản đối, khi nó vừa cun cút bò ra từ buồng cầu, trần truồng, đĩ thõa thế này?

“Ai chả biết mày là nô lệ tình dục của cả lớp mày, còn dám xạo sự. Anh tao nói, gặp mày thì chỉ cần lột đồ ra hiếp, mà bữa nay khỏi cần lột luôn, tự mày cởi truồng sẵn rồi. À, nô lệ mà dám xưng mày tao với tụi tao hả, này thì mày tao nè! Vô lễ nè! Không biết điều nè! Dám hỗn hào nè!” Chát! Ứ… Bốp! Á… Chát! Oái… Bốp! Bốp! Bốp! Ááá…

Anh thằng nhãi là ai, thằng bé không biết, nó có quá nhiều chủ nhân, quá nhiều kẻ chực chờ phơi nó ra mần nhục. Nó cũng không thể hỏi, vì đang phải chổng mông chịu phạt. Cặp mông mọng nảy tưng tưng theo từng cú vỗ bôm bốp, nhanh chóng đỏ lựng. Sau đó bị nhào nặn, vò bóp. Rồi nó cảm nhận được hai ngón tay ấn vào khe đít nó, thô bạo banh ra.

“Mày tính chơi nó liền tại chỗ luôn hả, nứng sảng dữ vậy hả ba? Lỡ có ai bắt được…” Một thằng có vẻ ngập ngừng. …Đúng rồi, tha cho tao, à không phải, xin lỗi anh, tha cho em đi anh, em biết tội biến thái của em rồi…

“Mày thấy nó cởi truồng núp đó trong giờ học không, thèm hơi mám trai đó, áo quần cũng không thấy đâu luôn, chắc ngồi chờ nguyên buổi kiếm khách đó, thấy nó vồ vập 2 đứa mình không? Nó cũng nứng lồn chứ đâu phải chỉ có tao nứng cặc, tao chiều nó, để cho nó “tiếp khách” thôi. Cơ hội có một không hai đó mày, chơi đĩ miễn phí, mày không chơi thì đứng canh tao chơi, lẹ lẹ còn về!”

Lầm rồi, các anh lầm rồi, em chỉ muốn mượn di động thôi mà, thật đấy, thằng nhóc cố ngóc đầu khỏi bồn cầu, van xin tha mạng. Hai thằng nhãi không quá to cao, nhưng nó phần đã mệt đừ vì trò vặt lông cả buổi sáng, phần sốc vì 2 đứa nhóc vừa chộp được nó đã xắn tay chơi bạo, phần nhục vì nhận ra “danh tiếng” đĩ đực biến thái của nó đã lan xa không thể kiểm soát được nữa, nên xụi lơ chẳng còn sức chống cự. Mà nếu nó phản kháng thì sao, giằng co xong rồi biết chạy đi đâu, tồng ngồng thế này…

“Coi đây, tao sẽ đụ thằng đĩ này cho nó ngồi không nổi, bò lết luôn.” Thằng nhãi sập cửa rầm một cái, dội lại hé ra mà không thèm chốt. Thằng nhóc nô lệ ngoái đầu nhìn lại thì thấy thằng chụp hình nó lúc nãy đứng ngoài canh, móc điện thoại hướng về cảnh sex sắp diễn ra.

“Cúi người xuống, tay vịn cho chặt không tao đụ té ráng chịu.” Thằng nhóc ngoan ngoãn chổng mông lên, tay giữ hai bên thành bồn cầu, thằng nhãi đập tay vào hai bên đùi non dưới háng thằng nô lệ, ra hiệu cho nó dạng chân ra. Lồn nó cong lên ngay con cặc mới toanh, chờ đợi…

“Đĩ mẹ, ok tao cũng muốn chơi nữa, mày xong tới tao.” Thằng nhãi quay phim có lẽ rạo rực nứng theo cảnh bạn mình chuẩn bị hiếp dâm một thằng nam sinh lớp trên cùng trường.

Nó cắn răng, nhận ra mình sẽ lại bị đụ tơi tả bởi 2 con cặc lạ lẫm chưa hề gặp. Bị đè ra hiếp không còn là nỗi nhục lớn lao gì nữa, nhưng thảm cảnh mới này như bổ vào đầu nó lời răn của thằng lớp trưởng, rằng phận đĩ chó ngu si như nó hễ sẩy bước ra đường là bị đè ra hiếp, quả không sai, nó cay đắng nghĩ, trán nó giống như xăm sẵn 2 chữ “đĩ đực”, rồi đây cả trường đứa nào cũng sẽ biết thân phận điếm chó của nó, chỉ cần thấy mặt là nhào vô tới bến.

Nỗi sợ hãi ập đến, không phải sợ bị đụ, mà sợ bị phạt vì đã dâm loàn cong đít cho kẻ lạ đụ mình không cần phép tắc. Thằng lớp trưởng mà biết thì hôm nay nó lặt lìa khỏi lết về nhà. Nhưng nó đâu thể ngăn cản được bất kỳ ai ngừng lại, thôi không chà đạp nó? Dù có bị trừng phạt đến thế nào, thì trước tiên, nó vẫn phải phục vụ tận tình kẻ cưỡng hiếp mình, để cuộc làm tình diễn ra hoàn hảo đã, nếu cả trường muốn hội đồng nó, nó cũng phải căng mình ra phục vụ đến thằng cuối cùng, rồi đón nhận hình phạt cho tội đĩ thõa cũng chưa muộn. Đúng thế đấy, mà còn hơn thế đấy, hãy chờ tới hè đi chàng trai…

Có tiếng nhổ nước bọt. Lỗ đít nó lành lạnh, nhờn nhớt, nó đẩy cơ đít loe ra đón nhận chất bôi trơn. “Đù… Mày dòm nè, đít nó chưa gì mà đã ngoác ra rồi nè, thế này thì đúng là bị chơi nhừ tử kinh nghiệm đầy mình rồi.” Thằng kia gật gù: “Rồi sao? Ngắm đã rồi thì lẹ lẹ lên đi, tao cũng nứng muốn chết đây.” “Từ từ coi mậy, mới nãy còn bàn lùi mà sao giờ sung vậy, chơi đĩ đâu có hối được.” Thằng nô lệ nghe tiếng tay mở dây nịt, khóa quần, rồi tiếng vải tuột xuống đất, cảm thấy hơi nóng từ cơ thể thằng nhãi phả xuống lưng trần. Thằng nhãi phanh áo, lồng ngực căng cứng áp vào lưng thằng nô lệ nóng hổi, thì thầm: “Sẵn sàng chưa, Thủy Tinh… trùng?”

“Đùa tí, dĩ nhiên với cái lỗ đó thì mày lúc nào chả sẵn sàng, thọc cả chục cây hàng lớp mày vào cùng lúc còn được đừng nói có mình tao.” Và chỉ một cử động gọn gàng, nhanh lẹ, thằng nhãi đã thúc cặc nó vào sâu bên trong thằng nô lệ, tận gốc. Thằng nô lệ rít lên, đít gắng xòe ra, vì con cặc này cũng đâu có nhỏ nhắn gì, vậy mà nhẫn tâm thúc một phát chí mạng, lút cán (chắc cũng có kinh nghiệm chơi đĩ rồi, thiếu niên thời đại công nghệ tân tiến mà). Nòi dâm ác không cần quen biết nạn nhân trước.

Thằng nô lệ có thể nhận ra thằng nào trong đội bóng rổ, thằng nào trong ban cán sự đang đụ nó, chỉ bằng cảm giác từ mỗi con cặc trong đít. Trong những thằng cộm cán đụ nó thường xuyên, từng con cặc, mỗi đường gân, từng đầu khấc, mỗi kiểu nắc đều đã quá quen thuộc trước mắt nó, trong vòm họng nó, trong lỗ lồn nó, trong tâm trí nó, mỗi đứa một màu một mùi một hình dạng không lẫn đâu được, như từng khuôn mặt thân quen ngày ngày vẫn hiếp dâm nó, đưa thằng nhóc vào cõi đê mê dâm dục.

Có thằng đâm đau thì ráng chịu trận cho xong rồi thôi, chỉ nhục chút đỉnh, nó chịu đau được. Những thằng biết đâm nó trúng huyệt, rỉ dịch, nhểu nước, cương cặc, xuất tinh (như thằng đội trưởng) mới khiến nó rơi xuống vực thẳm hèn mạt nhục nhã, chính vì bị thúc nắc đến cùng cực khổ ải, nhưng lại lên đến tột đỉnh sướng khoái. Thân nam nhi bị banh hàng hành hạ cưỡng bức đã đủ nhục, nứng lồn cửng cặc trong lúc bị đụ đến cực khoái xỉu đi tỉnh lại mới thật là ê chề. Chính nó không ít lần cũng muốn tự trừng phạt cơ thể đĩ thõa của nó, đừng nói người dưng. Lần này cũng thế, chỉ vài cú thôi, nó đã cảm thấy con cặc mới toanh này đâm thốn lắm mà cũng sướng lắm, nó tủi hổ nhận ra con cặc mất nết của mình đang dần dựng ngược lên cứng ngắc, vì đít đang ôm được một con cặc vừa ý.

Thằng nhãi xiên thằng nô lệ một nhát, đúng thế nắc thỏa thích. Nhổ cho được có tí nước miếng bôi trơn, dù lỗ nở to cặc vào lút cán mà dộng phầm phập ngay cũng rát lắm chứ. Thằng bé không kìm được, rên lên từng chặp, cắn răng xòe vành lỗ rộng thêm nữa, thả lỏng cơ đít hơn nữa, để chào đón nhiệt tình hơn sức công phá bên dưới. Nó còn có thể làm gì khác hơn để bảo vệ mình khỏi những đau đớn mà hầu như mọi thằng giống đực nó từng gặp đều xúm vào gây ra? Thằng lớp trưởng đã dạy nó rằng, chống cự chỉ chuốc thêm phiền phức mà thôi. Thằng bé dâng hiến thân mình và người ta muốn làm gì nó thì làm, đó là luật. Trái luật không chịu trao thân thì người ta cũng đè xuống hiếp, mà lại còn đau đớn hơn vì bị trừng phạt.

Trò vặt lông cặc mà thằng lớp trưởng bày ra đã khiến nó mở mắt, chạy trời không khỏi nắng, đây chính là phận sự của nó, là lý do nó sinh ra trên đời với thân thể săn chắc mướt rượt này, nó sinh ra là để bị xài, để tha hồ bị dày vò, quăng ném, thỏa sức thọc nắc. Thế nên thằng bé phải luyện rèn cơ thể để có thể hiến dâng 100% sức lực và kỹ năng để làm hài lòng mọi kẻ cưỡng bức nó. Thằng lớp trưởng nhận ra điều đó, nên hè đã rủ nó đi tập gym…

Cặc thúc vào, nó rên lên, cặc rút ra, nó rít lên. Được một lúc thì dâm dịch trong đít thằng bé bắt đầu ứa ra, thằng nhãi cảm thấy đã hơi trơn tru, dần dần tăng tốc. Nó thúc cả cây hàng của nó vào sâu trong đít thằng nô lệ rồi kéo hết cả thân cặc ra theo từng cú nắc, ban đầu chưa gây tiếng động, tốc độ càng tăng nhanh thì tiếng nhóp nhép trong đít cũng như tiếng phành phạch ngoài đít cũng càng vang lớn, ồn ào cả phòng vệ sinh, không biết có vọng ra đến bên ngoài không.

“Mày đứng ngoài nghe không, trời má, chưa chơi cái lồn nào đĩ như của thằng chó này.” Thằng nhãi vừa thở vừa nhận xét. Tay thằng bé bấu vào bệ xí trơn nhẵn đã khó mà thằng nhãi còn dập nó muốn trượt té, cú nào cú nấy cứ dộng đầu nó vô thùng nước kình kịch. Bạo lực vậy mà thằng nô lệ cũng bắt đầu sướng, thật hết nói nổi.

“Lẹ lẹ đi ba, chơi dai quá hết giờ bây giờ!” Thằng đứng quay phim chắc nứng đỏ mặt tía tai rồi, giục giã. Thằng nhãi đang đụ bèn tăng tốc, mà ác nỗi, nó nắc nhanh nhưng không kém phần mạnh bạo chuẩn xác, phát nào cũng rút gần hết cặc ra mới chịu dập lút cán, xót hết cả đít thằng bé nô lệ. Đứa nắc như vũ bão, đứa rung như điện giật. Đôi chân lẩy bẩy của thằng bé như muốn sụm dưới lực dập của thằng nhãi con nhỏ người nhưng đụ bạo, thế mà đít nó thì cứ xòe ra hút vào oằn oại đòi thêm, mỗi cú dập là một sướng khoái khôn xiết, tới nỗi tiếng rên của nó cũng bật lên động dục theo nhịp nắc.

Thằng nhãi hít sâu một hơi rồi xọc một phát cuối cùng, lút cây hàng vào lỗ đít sâu hoắm của thằng nô lệ, trước khi xuất tinh ào ạt. Tay thằng bé trượt khỏi vành bệ xí, cắm cả đầu vào bồn cầu. Thằng nhãi không quan tâm đã đành, có vẻ như thằng bé nô lệ cũng kệ. Lỗ đít dâm đãng của nó đâu cần nó phải ngẩng đầu lên, nó tự bấu vào con cặc giần giật bên trong, tự co bóp để hút cạn đến giọt tinh khí cuối cùng, vành đít nhíu lại khi thằng nhãi từ tốn đẩy vài cú chót trước khi rút cặc ra.

Không, thằng nhóc mụ người vì sướng khoái lẫn đắng cay, không muốn rời con cặc nóng ấm ấy chút nào. Nó rên lên không thành tiếng người, vì đầu đang lóp ngóp trong bồn cầu, nhưng lời nó muốn nói chính là cầu xin anh đừng rút cặc ra, hãy lắp đít em mãi mãi, hai tay nó bất chấp nhục nhã, vòng ra sau quơ quào tìm chân thằng nhãi giữ lại, nhưng thằng nhãi đã xài xong lượt rồi. Nó chửi thề: “Đĩ mẹ đít nó không muốn rời cặc tao ra mày ơi.” Bóp mông thằng nô lệ, nó thô bạo đẩy ra, phẹt một cái lồn thằng bé trống rỗng. Thằng bé ráng gồng đít giữ lại đống tinh dịch nóng hổi bên trong mình, lỡ để phòi ra bị phạt thì biết phải làm sao?

“Nghe đồn đã lâu, đúng là làm đĩ có nghề.” Thằng nhãi thỏa mãn xong nhường chỗ cho bạn mình. Chắc cả trường nó giờ đã chia làm hai phe, một phe thừa biết nó dâm chó và đã xài qua, một phe mang máng biết nó dâm chó nhưng chưa được xài, còn chờ dịp may như 2 thằng nhãi này.

“Đụ má nó chơi mày sướng mày rên như heo vậy con.” Thằng bạn vỗ vỗ mông thằng nô lệ, lục đục tụt quần. Nó định ngẩng đầu lên khỏi bồn cầu thì đã bị một bàn tay ghị đầu xuống. Thứ cứt đái như nó kẹt đầu trong bồn cầu là đúng rồi.

Thằng nhãi dựa vào cửa, ra lệnh: “Tao không đụ mày đâu, mày nằm một đống đó hưởng thì quả là làm biếng, tự nhiên tao phải bỏ sức cho mày sướng, buồn cười. Mày khoái làm đĩ thì mày phải phục vụ bọn tao chứ. Tự giác lái cặc tao mau!”

Ngập ngừng lúc nãy vậy thôi, chứ thằng mới thế chỗ đã bạo dạn ngay. Đàn ông mà, ai cũng có bản năng hiếp dâm hành hạ làm nhục một thằng đĩ chó. Nhưng vì sao toàn trai thẳng (2 thằng nhãi con này cũng thẳng) mà cứ hễ gặp thằng nhóc là nhào vô xơi tái chơi gay? Thời buổi nào rồi còn phân biệt kỳ thị thẳng với cong, ai mà chả vạch đít một thằng nhóc nam sinh trung học ra đụ được chứ? Chỉ cần có sẵn con cặc, ai cũng có phần. Thằng lớp trưởng nói chí lí, không còn ai coi thằng bé nô lệ là con trai, hay thậm chí là con người nữa. Nó chỉ là 2 cái lỗ trên dưới để nhét cặc vào nắc mà thôi.

Thằng bé vụng về với tay ra sau tìm con cặc sắp đụ mình định nhét vào, nhưng nó đã bị gạt tay xuống: “Ai cho mày xài tay?” Thế là, đầu vẫn bẹp trong bồn cầu, nó phải nhỏng đít ra sau ưỡn ẹo một hồi, tới khi mông đụng trúng con cặc cứng ngắc đằng sau đang chỉa tới. Phải vài lần vồ vập trong nhục nhã nữa, lỗ đít nó mới ngoạm được đầu khấc thằng nhãi. Nó biết là từ hành động tới tư thế của nó lúc này đĩ thõa lắm, nhưng biết làm sao, nó cũng nứng mờ mắt rồi, phải nhón chân lên nữa, dẩu đít ra nữa, cong người lên nữa.

Trong lúc co lồn hút thân cặc vào, nó nhận ra con cặc thằng nhãi này càng xuống gốc càng phình ra, như một tòa tháp dâm dục. Thốn… căng… nhễ nhại… Thằng bé cũng nên có chút tự hào khi cảm nhận được mớ lông cu um tùm cạ vào bờ mông nhẵn thín của mình, vì rõ ràng con cặc nào nó cũng có thể nuốt trọn hết, thọc vào là lút cán, thật đáng biểu dương. “Có cố gắng. Giờ mày muốn sướng thì tích cực làm việc đi nào. Rớt ra là tao cắt cu.”

Đống tinh dịch của thằng nhãi đụ trước bắt đầu chảy quanh thân cặc thằng đụ sau, và thằng nô lệ bắt đầu đưa đẩy cơ thể mình nhịp nhàng, tự đóng cọc vào lỗ của chính mình. Hai chân nó, mềm đi mỗi khi bị trai đè, run rẩy chỉ muốn sụm xuống, nằm bẹp chờ thằng nhãi thúc tới, nhưng lần này nó phải chủ động, nếu lồn nó muốn sướng thì nó phải tự nhắp đít vào con cặc phía sau, nỗi sợ rơi cặc khỏi đít tiếp cho nó thêm sức mạnh. Nó nhún, nó nhỏng, nó ngoáy, nó giở đủ mọi ngón nghề đít nó có thể làm được, để giữ con cặc thằng nhãi phầm phập bên trong.

“Nãy mày kêu điện thoại mày hết pin hả? Mày để đâu tao không thấy, thấy có mỗi mày cởi truồng trong đây đâu có đồ đạc gì đâu?” Thằng nhóc bắt đầu bị tra hỏi trong lúc đụ.

Nó lóp ngóp trong bồn cầu, không biết phải trả lời sao. “Em… ư ư… không có đem điện thoại di động theo é é é…”

Nó ré lên vì một bàn tay thò xuống dái nó xoắn tít. “Xạo chó này!” Bóp nghiến. “Láo toét này!”

“Em xin l… ối ối tha em thaaaa é é é…!!!” Nó quéo háng, sặc sụa, cặp hòn quý giá của nó đâu phải hai trái banh cao su mà ai cũng tha hồ vò bóp.

“Vậy mày tính mượn di động tụi tao để làm trò biến thái gì?”

“Em… cần nhắn tin thật mà mấy anh…” Mải mê “tiếp khách”, nó đã quên khuấy nhiệm vụ nó phải thực hiện và người nó muốn cầu cứu. “Em… em đang chịu phạt, mấy anh cứu em… mấy anh… xong cho em mượn di động đi… làm ơn…” Tiếng nó vọng lên từ bồn cầu, không biết có lọt tai 2 thằng nhãi không. Nó không thấy cái bĩu môi của một thằng và cái nhướng mày của thằng kia.

Nhưng nó biết thằng nhãi đang đụ nó sắp lên đỉnh, vì mông nó đột ngột bị bấu chặt rồi thúc tới. Thay vì đè nó xuống dập như thằng vừa nãy, thằng này tựa cửa ôm hông nó mà xốc xành xạch, cơ thể nó mềm ra, tê dại, dặt dẹo, để mặc thằng nhãi xóc nó như xóc một con sex toy bơm phồng. Nó còn ồn ào hơn hồi nãy nữa, đầu bị nhấn trong bồn cầu mà sao to mồm ghê, nó rên, nó ré, nó thở hào hển, âm thanh kích dục vang vang khắp toilet. Không biết ngoài kia có ai nghe được tiếng hì hục hổn hển, người ta có tưởng tượng ra thân thể trần truồng của nó đang phơi ra mời gọi, mỗi tiếng động lại đổi một tư thế lõa lồ, người ta có muốn tông cửa đè nó ra đụ sấp ngửa đứng ngồi hay không?

Lúc này thằng bé nô lệ lại không muốn tiếp tục nữa, vì nó biết bị đụ xong nó lại phải đối mặt với tình thế của mình, thế là nó nhoài người ra, thôi nhún nhỏng, chỉ giữ đầu cặc mới quen trong đít mình. Nhưng một thằng con trai gần đạt cực khoái làm sao có thể chậm lại chỉ vì một thằng đĩ?

Tiếng đùi thằng nhãi đập vào mông thằng nô lệ phành phạch muốn điếc tai, hai tay thằng nhãi bóp chặt hông nó đau nhói, không ngẩng đầu lên được, hai tay nó xụi lơ, nó bị xóc trượt xuống bồn cầu ướt nhẹp đầu tóc. Nó le lưỡi hớp hớp những giọt nước văng tung tóe quanh mặt mình, bị hiếp sặc sụa mà cặc nó vẫn nhểu nhớt căng cứng, tung tẩy theo nhịp nắc, đít thì co bóp liên hồi, nhóp nhép nóng hổi, thốn tê lồn nhưng không hề muốn kết thúc. Nhưng khúc thịt nhấn sâu trong nó đã giãy lên liên hồi, tưới lồn thằng bé bằng dòng tinh ấm nóng.

Một lần nữa trong cái buồng cầu dâm dục này nó đã bị hiếp phờ phạc cả người. Thằng nhãi qua cơn cực khoái xong đứng thẳng dậy, cứ để đầu nó trong bồn cầu mà nhận nước, tiếng sặc nước lẫn với tiếng nước xả bồn cầu, chẳng ai buồn để ý. Nhắp vài cái nữa rồi rút ra, nó bị xoay người lại ngồi lên bồn cầu. Tóc tai đầu cổ ướt như chuột lột, nó đờ đẫn nhìn con cặc vừa hiếp mình nhứ nhứ trước miệng, vẫn còn căng cứng, bóng nhẫy tinh dịch. Nó tự giác le lưỡi liếm, rồi không đợi thằng nhãi nhét vào, nó nuốt trọn, mút sạch.

Cơ vành lồn nó cầm cự được vài giây thì buông lỏng, tinh dịch hai thằng trong đít phòi ra rơi lõng bõng xuống bồn cầu. Nó liếm sạch sẽ tinh dịch và dịch đít của chính nó còn sót lại trên cặc thằng nhãi. Thằng kia học đòi, cũng chui vào nắm cổ nắc mồm nó phát nữa, dù cặc đã khô, tọng sâu vào cuống họng, thành thục.

Khúc thịt đã bóng loáng thỏa mãn rút ra nhưng nó thì vẫn nứng đứng không nổi, nó muốn xóc lọ cho ra mà tay không dám đụng vào cặc. Thằng lớp trưởng đã dạy, nó là thứ để người ta tiêu khiển, nó thậm chí không có quyền tự làm gì với cơ thể của chính mình.

“Quỳ xuống húp hết tinh dịch của tụi tao mày làm rơi trong bồn cầu đi.” Mấy thằng nhóc này đúng là tuổi trẻ tài cao, học đâu ra đủ thứ trò dơ bẩn. Nó ngoan ngoãn đút lại đầu mình vô bồn cầu, lấy lưỡi hớt lấy từng váng tinh dịch trắng đục, sì sụp hớp từng hớp nước bồn cầu như một con chó được luyện vâng lời. Xong xuôi, nó liếm mép lập cập ngẩng lên, hai thằng đã mặc đồ lại chỉnh tề.

Nhìn khúc cặc cứng ngắc ngỏng cao của nó, 2 thằng nhãi hiểu lầm: “Muốn xả lắm hả, tụi tao cho phép mày xả đó, xong rồi liếm cho sạch là được.” Đâu có được. Nó còn phải ôm con cặc cương cứng của nó mà ngắc ngoải dài dài tới chiều.

“Xin các anh, em không dám tự tiện xuất tinh, em không được phép… các anh tha cho em, làm ơn đừng bắt em xuất tinh, tội nghiệp em lắm.” Nó quỳ mọp lải nhải thiếu điều liếm giày 2 thằng nhãi đang đứng ngó xuống khinh bỉ. Hôm nay nó phải van lạy hơi nhiều…

“Không phải muốn kiếm chỗ xả thì mày núp trong đây làm gì? Mày không khai mau thì tụi tao đạp dập dái mày đừng trách!” Tụi nhóc này học đâu ra thói trừng phạt từng lỗi nhỏ của nó như vậy? Bị đụ 2 tăng, bị bóp chục cái, nó quíu hết cả đít cả dái rồi, đâu dám nói dối nữa. Nó phải xử lý đống lông cặc tả tơi của nó cho sạch sẽ, nó nhục mặt khai thật. 2 thằng cười hí hí.

“Trả công mày phục vụ tụi tao, tao cho mày cái này.” Một thằng mở balô, thảy một con dao gọt viết chì vô mặt thằng bé. “Khỏi trả. Lần sau gặp tự giác lột đồ cho tao chơi là được.”

“Nhưng mà… anh… còn chuyện… cho em mượn di động…??”

“Dơ dáy như mày mà đòi đụng vô di động của tụi tao?” Ơ hay, tụi mày cũng vừa nhét cặc vào đít tao đấy thôi? Nó bất nhẫn nghĩ thầm, nhưng miệng vẫn xin xỏ. “Ok, nói nhiều điếc tai quá. Đọc số đi tao bấm tin nhắn cho.”

Nó ngớ người ra, trí khôn của nó chưa bị đụ lụt hẳn, nếu đọc số của bé thì chuyện nó nhờ bé giúp đỡ có thể bị bại lộ mất. Chỉ còn một số điện thoại nữa để nó có thể nhắn tin cầu cứu…

“Thấy trúng mánh không, nãy tao rủ mày đi đái chung mà mày không chịu là mất ăn rồi. Từ nay rủ đi đâu đi đó, cấm cãi nghe chưa!” “Thèm cặc tao hay gì mà đòi đái chung hoài?” “Thèm con đĩ mẹ mày chứ thèm…”

2 thằng nhóc lời qua tiếng lại, ngắm vuốt chải chuốt tự sướng trước gương xong, lên gối đá đít dằn mặt nó cú chót, không quên chụp vài tấm cuối kỷ niệm. 2 thằng tội phạm hiếp dâm nhóc tì sập cửa toilet đánh rầm, biến mất cùng tiếng léo nhéo cãi lộn.

Nó quỵ xuống, co rúm người, gục mặt vào bồn cầu khóc nức nở, thân thể trần trụi run rẩy, cửa buồng cầu tênh hênh chưa đóng. Đúng là sống ngu tới mức bị đè ra đụ xong xuôi mà vẫn không hiểu tại sao. Cuộc mây mưa cưỡng hiếp quá chóng vánh khiến nó không kịp định thần, nó mà biết mình vừa bị 2 thằng nhỏ tuổi hơn đè ra hiếp, quay clip sex thì còn cảm thấy nhục nhã hơn đến dường nào.

Hai thằng nhãi con, hóa ra học dưới thằng nhóc một lớp nhưng dâm tặc mất dạy thì hơn thằng bé nô lệ vài lớp, tự nhiên được hưởng sái một bữa đã đời. Mỡ dâng miệng mèo, tự phơi mình cho chúng chén, thằng nhóc cũng chẳng biết 2 đứa đã hiếp mình tên lớp là gì. Mặt cũng chưa kịp nhớ, đầu toàn bị dúi vào bồn cầu mà, nhưng có biết có nhớ thì cũng có làm được gì đâu, không lẽ méc thằng lớp trưởng, anh ơi em mới bị 2 thằng lạ mặt đụ, anh kiếm tụi nó đụ trả thù cho em?

“Anh! Anh đâu rồi! Em nè!” Nó đang chí thú cúi gằm mặt, cong người cạo lông bằng cái dao gọt viết chì đã cùn thì giật mình nghe tiếng bé. Nó đâu có nhắn cho bé. Mừng mừng tủi tủi, nó mở cửa buồng cầu cho bé lách vào. Dù bé đã thấy nó trần truồng nhiều lần, cảnh tượng oái oăm này vẫn khiến nó đỏ rần người xấu hổ. Nó chỉ khẽ bảo cần cạo sạch lông, bé đã quỳ xuống trước hạ bộ đang dạng háng của nó, cầm lấy con dao tỉ mẩn tỉa tót. Theo lời bé, cảnh nó tô hô chạy rông đã truyền đến tai bé, chờ mãi không thấy nó cầu cứu, suy xét một lúc, bé đánh liều đi tìm. Còn một lúc nữa là đến tiết cuối, 2 thằng nhãi kia đã quần nó hơn một tiết học.

Cửa dập RẦM! một cú. “Đĩ chó, mày đâu rồi? Ra đây!” Tiếng của thằng lớp trưởng. Lưỡi dao bị cả 2 thằng nô lệ giật mình, trượt đi, suýt nữa thì sượt cứa đứt da. Nó quýnh quíu đã đành, bé cũng lạnh toát người run bắn, nó kính sợ thằng lớp trưởng, liều mạng chơi dao có ngày đứt tay. Nó cầm lấy con dao, đập vào vai bé ra hiệu cho bé chuồi qua khe hở dưới vách ngăn 2 buồng cầu, cất tiếng, “Dạ! Nô lệ có mặt.” Chờ bé khuất dưới vách, nó mở cửa, trần truồng bước ra.

Thằng lớp trưởng nheo mắt nhìn con dao trên tay nó. Gì đây? Lúc nãy mày chạy mất tay đâu có cầm cái gì, bận bụm cặc mà? Định nhào tới đâm tao hay tự cứa cổ? Thằng ngu nào đưa dao cho mày? Chuyện gì vừa xảy ra trong cái toilet này, bẫy à? Thằng lớp trưởng tự nhiên thấy mình liều ghê, không đem theo đồng bọn, dù gì nó cũng là học trò mà, nó lễ phép xin ra ngoài trong giờ học mà kéo bầy kéo đàn đi đâu có được. Tao không trực tiếp lột đồ mày, cũng là mày tự chạy lông nhông, giờ tao mất công đem đồ cho mày mặc, vậy mà mày nỡ tính thủ tiêu tao sao?

Kệ, thằng lớp trưởng tỉnh bơ: “Kiếm đâu ra điện thoại nhắn tin vô máy mày vậy? Banh đít trao thân cho thằng nào đụ hả?” Thằng nô lệ ngượng chín mặt. Nói phong long cũng trúng, đĩ đực mà, không đưa lồn ra đổi chác thì còn gì nữa đâu.

Nó lén liếc qua buồng cầu có bé, may quá, cửa khép hờ, thằng lớp trưởng cũng không để ý. Chắc bé đang ngồi xổm trên bồn cầu, hoảng lắm, nhưng vẫn im thin thít. “Còn có cả dao nữa, thằng nào ngon quá ta, dám đem dao vô trường.” Thằng nô lệ nhớ ra mình đang cầm dao, dao gọt bút chì thôi mà. Nếu là một con dao sắc hơn, tao sẽ lụi mày một nhát, xong cắt cổ chết chùm luôn, nó nghĩ quẩn, nhưng con dao cùn này cạo lông còn không xong.

Thằng lớp trưởng dù không tỏ vẻ gì, nhưng vẫn ngạc nhiên vì thằng bé đã tự giác quỳ xuống, quay chuôi dao chìa ra nộp cho thằng lớp trưởng. “Nô lệ xin chịu phạt, không dùng nhíp để vặt lông mà dùng dao để cạo. Nô lệ… xin thành khẩn khai báo…” Thằng bé lắp bắp dựng chuyện, một người tốt cho nó mượn điện thoại, cho nó mượn dao, không, không đòi hỏi vặn vẹo gì thêm cả, nó may mắn gặp được một người tốt… Nó nghe mình kể lể cũng khó tin, chỉ mong đánh lạc hướng được để thằng lớp trưởng không nhận ra có kẻ thứ ba đang nín thở trong toilet.

Thằng lớp trưởng cầm con dao, chẳng nhận xét gì về câu chuyện bịa của nó, chỉ lẳng lặng dí đầu nó vào bệ xí đầy lông rơi rụng, bắt nó liếm ăn hết. Mày đã quỳ lạy xin xỏ lúc còn trong lớp, giờ thì lông bay lả tả đó, nuốt đi. Chưa đã thèm thì tao vạch quần bứt thêm lông tao nè, lấy cái mặt chó của mày ra để dưới háng tao mà hứng. Khô quá nuốt không trôi thì thỉnh thoảng dìm đầu mày vào bồn cầu, nước đó, uống đi đỡ khát. Dìm tới lúc sặc nước mới nắm tóc xách lên. Rũ rượi nhoe nhoét, nó khò khè giương mắt đỏ hoe nhìn thằng lớp trưởng.

“Hả họng ra.” Khạc! Phụt! Phẹt! Một đống đờm dãi để bôi trơn món lông cặc phủ khắp mặt mũi môi miệng thằng bé.

Khuôn mặt và đáy mắt đẫm nước của nó có thể làm mủi lòng bất cứ tâm hồn thiện lương nào. Nhưng thằng lớp trưởng không có thời giờ cho những trò ủy mị. Nuốt hết thì được mặc đồ về lớp, không thì cởi truồng chầu hẫu trong toilet tiếp. Nó nghẹn ngào, tiếp tục vục mặt vào bồn cầu. Hôm nay nó uống nước dội cầu hơi nhiều…

Chuông reo. Nó hớp lấy những cọng lông lềnh bềnh cuối cùng. Thằng lớp trưởng cuối cùng cũng thảy mớ quần áo nhàu nhĩ cho nó vội vàng tròng vào, lúp xúp theo đuôi thằng lớp trưởng về lớp. Nó chợt nghĩ, ham hố cái bài kiểm tra này mà làm gì, phải ăn một họng lông cặc, thà cứ để zero ở lại lớp còn hơn.

Trước khi ra khỏi toilet, thằng lớp trưởng quét mắt qua cái buồng cầu cửa khép hờ lần nữa.

_____________________________________

Chỉ vì reup lại mà tui đã đọc sơ vài đoạn lại lần nữa, đau đớn quá, tức gần chết con đĩ mẹ nó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro