Chap 15. Anh muốn theo đuổi em.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thỏ nằm trong tầm ngắm của Sói vẫn tiêu diêu tự tại gặm cỏ vui đùa, việc ai nấy làm, không một chút lo lắng bận tâm.

Sói dày công tính kế bao quanh Thỏ, sự vụ đồng cỏ bao quá xá, chỉ mong Thỏ luôn luôn vui vẻ với sở thích của mình.

Bỗng một ngày nhảy nhót mỏi chân, Thỏ xoay vòng mắt xa xăm tứ phía, Sói à..... Ấy đâu rồi?
...........×..........×..........×..........×.........×...........×

Trước ánh mắt ngạc nhiên đến há hốc mồm của cả 7 người ở trong phòng, TechNo ôm KengKla thật chặt, ép cậu gục đầu vào cổ anh tuyên bố quyền sở hữu của mình.

-'Em ấy là của tôi'.

KengKla đứng không yên dụi dụi đầu vào gáy P No, nhẹ hôn anh một chút. Mọi chú ý của TechNo đang đổ dồn vào những người xung quanh, không nhận ra chút hành động mập mờ áy từ cậu. P Chun quay sang muốn đỡ lấy KengKla, nhưng chưa kịp chạm vào TechNo đã quay ngoắt người, đứng chắn giữa hai người. Anh không cho phép.

-'TechNo, hình như em không nhớ...hết trách nhiệm...'. Chun cố tình nói rõ ràng ba từ hết trách nhiệm như nhắc nhở TechNo thỏa thuận giữa hai người đã chấm dứt.

-'Đó là chuyện riêng của bọn em', TechNo ngắt lời.

Chun hơi nhếch khóe miệng vẽ thành một đường quen cực đẹp, cực quen thuộc với TechNo, đến nỗi anh không thể rời mắt nổi.

-'Chuyện riêng sao? Nhưng...giữa bọn anh không có chuyện gì là bí mật', Chun nói xong còn nháy mắt như khiêu khích TechNo.

July đứng ngoài từ nãy giờ mới lên tiếng:

-'Vẫn là để em đưa P Kla lên phòng nghỉ đi, dù sao em cũng là bạn gái anh ấy'.

July vươn tay làm tư thế sẵn sàng đợi TechNo nhường người, ánh mắt cô nhìn anh ánh lên chút vẻ trịnh trọng, môi cười thật xinh xắn. Tay trái cô còn giữ một chiếc chìa khóa nhỏ trơn tru.

TechNo im lặng, nheo mắt nhìn cô gái trước mặt với bàn tay chìa ra. Muốn anh nhường Kla cho cô sao? Không dễ vậy đâu. TechNo bình tĩnh chỉnh lại tư thế đứng của Kla cho vững rồi chìa tay trái ra trước mặt July.

-'Chìa khóa, đưa anh đi'.

July không tin nổi vào mắt mình.....cô không nghĩ một người đơn thuần như anh lại có thể đưa ra quyết định mạnh mẽ như vậy. Theo lời kể của P Kla thì có thể thấy rõ P No là một người rất dễ mềm lòng, đơn thuần đến dễ chịu. Vậy mà cái con người dễ chịu ấy lại không hề e dè trước P Chun hắc ám cũng không một chút động tâm trước cô gái tươi tắn như mình.

Cô nhìn anh, anh nhìn cô.

Hai cánh tay vươn ra giữa không trung vẫn giữ nguyên bất động, mắt đối mắt song song. Không khí trong góc phòng thật căng thẳng, tĩnh lặng, họ vẫn nhìn nhau chăm chăm không một chút khoan nhượng. Vài giây...vài chục giây...rồi mấy phút trôi qua......

KengKla càng ngày càng khó chịu hơn, cựa quậy liên tục, muốn thoát khỏi cái ôm của P No. TechNo cảm nhận rất rõ nhiệt độ cơ thể KengKla đang tăng lên không ngừng, nóng...rất nóng. Mắt vẫn chăm chú nhìn, tay anh đưa lên cao hơn, động tác rõ ràng, dứt khoát.

July thở dài một hơi, thu hồi cánh tay lại. Tay trái đưa lên, thả chiếc chìa khóa nhỏ vào lòng bàn tay TechNo.

-'Phòng cuối cùng bên trái tầng 7, hãy chăm sóc P Kla thật tốt', July dặn dò.

TechNo nắm chặt vật nhỏ nằm gọn trong lòng bàn tay mỉm cười hài lòng:

-'Tất nhiên'. Rồi quay sang nói với tất cả mọi người 'Xin lỗi, đã làm phiền mọi người rồi'.

TechNo nửa dìu nửa ôm KengKla tiến đến gần thang máy, cậu cứ như đứa trẻ nhõng nhẽo bám dính trên người anh, đi còn không vững. Chật vật một hồi TechNo mới thở phào ôm KengKla dựa sát vào thành thang máy, lần ấn số 7.

Bình thường thân hình KengKla vốn nhỏ hơn anh một chút, giờ còn gục hẳn trên vai anh dụi dụi...thật dễ thương. TechNo xoa xoa đầu tóc xõa rũ của KengKla, cảm giác mềm mại trên tay khiến anh không kìm nổi cảm xúc của mình, chậm cúi xuống hôn lên mái tóc cậu. Mùi hương cam nhè nhẹ phảng phất vào khoang mũi gợi lại một màn ôn nhu KengKla dành cho anh.

'Sao trước giờ mình không nhận ra em ấy dễ thương thế này nhỉ? Mùi hương trên người em thật thanh mát dễ chịu, cơ thể thật ấm áp biết bao. Bây giờ mới nhận ra có còn kịp không?', TechNo nhủ thầm trong lòng.

KengKla hít hà hương chanh the mát phả ra từ P No, chính là mùi hương quen thuộc mà cậu thích nhất. Khẽ vòng tay KengKla ôm hờ vòng lưng anh, thật tốt....nếu có thể thế này mãi...

-'KengKla, anh xin lỗi', TechNo thủ thỉ vào tai KengKla. Cậu có nghe thấy hay không không quan trọng, quan trọng...đó là lời thật lòng xuất phát từ tâm anh.

KengKla không đáp, đâu đó sau gáy anh giấu một nụ cười thỏa mãn. Thang máy dừng tại biển báo tầng 7, TechNo đỡ KengKla ra ngoài rồi rẽ sang bên trái hướng phòng cuối cùng đi đến. Cái tư thế vừa ôm vừa đi này thật khiến TechNo mất sức ngay cả khi KengKla nhẹ hơn anh một chút, chỉ còn vài bước nữa thôi là đến nơi rồi, TechNo thật gắng sức.

Anh ngước lên nhìn cánh cửa phòng trước mặt, cả cánh cửa to chắc nịch chỉ gắn mỗi một cái bảng tên nhỏ bằng đồng ghi chữ X. Nuốt một ngụm nước bọt, TechNo tra chìa vào ổ. Cách một tiếng, cánh cửa phòng mở ra, cả căn phòng bừng sáng.

TechNo bị lóa vội vàng lấy tay che mắt lại, đồng thời ấn nhẹ đầu KengKla vùi vào gáy anh. Mấy giây, anh lờ mờ nhìn qua đường dẫn đến chiếc giường King size rất lớn trong phòng. Dò dẫm một lúc, cuối cùng anh cũng có thể đưa hai người đến tận cái giường. TechNo hơi trùng đầu gối một chút, KengKla úp sấp cả người đè lên anh trên giường.

Phù....

Cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi. TechNo nghiêng người, đẩy KengKla ra nhưng cậu cứ như con gấu koala bám người không chịu buông vậy.

_'Nong Kla, buông anh ra', TechNo gỡ gỡ tay Kla ra, ngồi dậy.

KengKla giường như rất khó chịu trong người. Nóng...nóng quá đi, cậu chỉ là uống chút rượu thôi mà. Không lẽ.... P Chun, cứ chờ đi. Cậu chật vật ngồi dậy, dường như không để ý chút nào đến P No, lần mò từng chiếc cúc áo. Bàn tay vụng về cởi mãi mới được một chiếc, KengKla bực tức giật thật mạnh như muốn xé rách luôn thứ vướng víu trên người.

-'KengKla, em làm gì vậy?'

Nghe tiếng anh gọi, cậu ngẩng lên nhìn thẳng vào mắt anh.

-'Sao anh lại ở đây?'

TechNo ngơ người. Đừng nói là cả quãng đường anh dìu cậu lên đây cậu cũng không nhớ. Anh run run lắp bắp từng tiếng:

-'Là...anh...đưa..em...lên đây'.

-'Cảm ơn, anh đi đi'. KengKla cởi phăng chiếc áo, bắt đầu lột đến quần Jean. Loay hoay mãi không lột nổi, cậu bắt đầu phát hỏa cáu gắt:

-'Làm sao vậy chứ?'.

TechNo đưa tay muốn giúp cậu liền bị cậu gạt thẳng.

-'Không cần, em không dám làm phiền anh nữa'.

Mồ hôi trên trán KengKla bắt đầu lấm tấm từng giọt nhỏ, cảm giác trong người như cả vạn con kiến bò rục rịch bên trong, thật khó chịu, bứt rứt đến đáng sợ. Cậu rút điện thoại vuốt vuốt mấy phát sau đó kích loa ngoài, vứt máy sang một bên tiếp tục vật lộn cởi bỏ chiếc quần Jean.

-'Dạ Thiếu gia'. Tiếng bác quản gia vang lên từ loa.

-'Gọi cho cháu một người lên phòng X'. Ngẫm nghĩ một chút KengKla lại nhắc nhở thêm 'July cũng được' rồi tắt máy, vứt sang một bên.

Cuối cùng thì cũng thành công lột được chiếc quần jean. KengKla chống hai tay ra đằng sau, hai mắt nhắm nghiền, mặt ngửa lên trời đầy vẻ khó chịu bức bách, mồ hôi bắt đầu thi nhau chảy xuôi xuống cổ, cậu nghiến răng chịu đựng.

TechNo lo lắng nhìn KengKla vật vã với khó chịu trong người muốn giúp đỡ một chút, nhưng nói thật anh cũng chẳng biết cậu làm sao mà cần gọi July nữa. Anh với tay lấy tờ giấy trên bàn nhẹ nhàng thấm từng giọt mồ hôi trán cậu, mặt dán gần như sát vào cậu đến mức anh có thể cảm nhận được hơi thở của cậu ngày càng trở lên nặng nề hơn.

KengKla bất ngờ đưa tay phải lên giữ chặt cổ tay anh lại, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào anh như muốn ăn tươi nuốt sống anh vậy. TechNo giật mình, vẻ sợ sệt hiện rõ lên trên mặt, lắp bắp hỏi?

-'KengKla, em... sao..sao... vậy?'.

KengKla ánh mắt thâm thúy nhìn anh, bàn tay càng bóp chặt cổ tay anh thêm phần nào.

-'Anh nói xem?', rồi từ từ rời đường nhìn xuống nửa thân dưới của mình, khẽ nhếch mép.

TechNo cũng nhìn theo chiều cùng cậu, đến khi nhìn thấy hạ thân M đã có biến đổi thì vội quay mặt sang một bên, vành tai hồng lên thấy rõ. Dù đã được bao ngoài bởi chiếc sịp đùi nhưng vẫn không thể che được hết kích thước của tiểu Kla. Á...vậy gọi người có nghĩa là..... TechNo quay lại nhìn KengKla, ngập ngừng:

-'Vậy...gọi ...July....để làm gì?'. Một câu hỏi còn có thể ngu hơn không? TechNo chép miệng cúi gằm xuống.

-'Anh nói xem'. KengKla lưu manh áp lại gần khẽ thổi vào tai anh, nóng đến mức TechNo rùng mình. Thấy phản ứng của anh, KengKla lập tức lạnh mặt, ngồi xa hẳn ra, lạnh giọng:

-'Anh đi đi'.

TechNo nắm chặt ga giường đến nhăn nhúm nhỏ giọng:

-'Anh...không thể sao?', nói xong muốn vùi đầu vào ga giường luôn quá.

-'Không thể, anh đi đi, July sắp lên rồi'. Nói rồi KengKla đứng lên, đi hẳn ra cửa, mở sẵn cánh cửa làm tư thế mời.

Lệnh trục khách rất rõ ràng, TechNo dù có ngu ngơ đến mấy cũng không thể không hiểu. Anh mím môi, nắm chặt hai tay, rất không cam lòng đứng dậy. Khoảng cách từ chiếc giường đến cánh cửa chỉ có hơn 10m mà cứ như cả dặm vậy, TechNo mỏi chân lê tưng bước ra đến nơi. Ra hẳn ngoài hành lang rồi......TechNo như chợt nhớ ra điều gì......bước chân vội vàng quay lại phòng.

KengKla ngồi sụp xuống đất dựa vào tường, hai tay ôm chặt lấy đầu, mồ hôi vã ra như tắm. TechNo lại gần, đỡ cậu đứng dậy áp sát tường. Anh nhìn cậu, cậu nhìn anh......trong mắt hai người lúc này không thể chứa thêm một ai khác. TechNo giữ lấy đầu KengKla, cả thân mình anh áp chặt cậu vào tường, lây dính thân nhiệt cao đến dọa người của cậu.

Tầm mắt TechNo hướng đến đôi môi căng mọng đỏ đến phát sốt của KengKla nhìn chăm chú rồi từ từ thu hẹp khoảng cách giữa hai đôi môi về con số 0. Anh hôn cậu, là anh chủ động hôn cậu......TechNo nhẹ nhàng cắn mút đôi môi nóng bỏng, lại chậm rãi như nếm vị KengKla từng chút từng chút một...

KengKla vòng tay ôm lấy lưng anh, siết chặt, nghiêng đầu đáp lại. Nụ hôn nhẹ nhàng của TechNo dần được thay thế bằng sự mãnh liệt của KengKla, anh cổ vũ cậu. Hai người vừa ôm hôn vừa di chuyển về phía chiếc giường, một lần nữa chiếc giường làm nệm đỡ cả hai. KengKla đè hẳn lên người anh, vừa hôn ngấu nghiến tay chân cũng không rảnh rỗi bắt đầu lần mò hai bên sườn TechNo.

Cảm xúc trên tay thật tốt, làn da mềm mại, trơn láng khiến KengKla yêu thích không thôi, chà sát lên xuống khung sườn không biết bao nhiêu lần......

Cốc...cốc....

-'P Kla, mở cửa cho em'. Tiếng July vang lên ngoài cửa đánh vỡ không khí mờ ám trong phòng.

Cả KengKla và TechNo sững sờ, đình chỉ mọi hoạt động. KengKla phủ phục trên người P No, hai hàm răng nhay nhay tai trái anh thì thầm:

-' Giờ anh đổi ý vẫn còn kịp'.

TechNo tối sầm mặt, thời điểm này còn có thể hỏi vấn đề đấy sao? Cũng quá hợp lý đi, thật đáng giận. Anh vươn cao chiếc cổ dài gặm một phát vào vai cậu. KengKla bị bất ngờ, nhột nhột nơi vai khiến cậu không nhịn nổi.

-'Phụt...ha...ha'. KengKla cười rung nửa thân trên, bờ vai đụng chạm như khiêu khích P No.

Còn dám cười anh? TechNo nổi cáu, làm một phát thật mạnh vào vai cậu. Thậm chí, thấy chưa đủ anh còn dùng lực nhay hai hàm răng ngấu nghiến. Chỉ chốc lát, nơi được anh yêu thương đã hiện nguyên hình hai hàm răng tạo thành hình tròn bao phủ bởi hai màu xanh tím vô cùng bắt mắt.

KengKla ăn đau, hút một ngụm khí lạnh nhưng vẫn để yên cho anh nghịch. Mồ hôi trên trán cậu lại bắt đầu tăng phần xuất, từng giọt từng giọt chảy xuống cổ lách tách. TechNo dùng hết sức lực đẩy KengKla sang 1 bên, thuận tiện đè ngược lại lên cậu. Anh nhẹ hôn lên những giọt mồ hôi đang rớt xuống rồi lan dần hôn xuống cổ KengKla, chốt lại một nụ hôn nhẹ nhàng lên dấu vết anh vừa gây ra cho cậu.

KengKla nhẫn nại đã đủ khổ sở, lại thêm P No khiêu khích như vậy sức chịu đựng của cậu dường như được đẩy đến tầng cao nhất. Đôi tay không ngoan ngoãn tiếp tục công cuộc chà sát lúc nãy, chỉ là mở rộng thêm mân mê từ vùng thắt eo lên đến lưng, rồi lại xoa xoa hai bả vai và xương quai xanh. Hàng vạn con kiến trong người cậu lại bắt đầu thi nhau bò loạn xạ.

-'P No, em không nhịn nổi nữa'.

Hai người chồng đè lên nhau như vậy TechNo không thể nào không biết sự kiềm chế của KengKla, cũng thừa hiểu cậu nhẫn nại vất vả đến thế nào. Vấn đề nằm ở chỗ...cả anh cũng như tên đã lên dây rồi, anh cũng muốn cậu. TechNo ngồi hẳn lên người KengKla, hai chân quỳ hai bên, bắt đầu lột từ chiếc áo phông của mình đến chiếc quần jean xanh đậm vứt xuống đất.

Ánh mắt anh chưa từng rời mắt cậu một khắc nào, đôi mắt cậu đỏ ngầu phản chiếu gương mặt ửng hồng của anh.

Đôi mắt cậu như biển sâu tĩnh lặng, càng xuống đáy lại càng ấm áp.....

Anh nguyện rằng mình mãi chìm trong biển tình mênh mông đó, duy nhất một mình anh.

Khoảng cách giữa hai người lúc này chỉ còn là 2 chiếc quần mỏng manh thiếu vải, KengKla thật muốn xóa bỏ khoảng cách đó một cách nhanh chóng hết cỡ. Nhưng cậu còn chưa kịp hành động thì P No đã giành mất. Anh nằm đè lên cậu một lần nữa rồi ôm cậu nằm nghiêng một bên. Đôi môi TechNo nghịch ngợm gặm cắn xương quai xanh của cậu, bàn tay phải không hề rảnh rỗi trượt một đường từ cánh tay cậu xuống phía dưới và điểm dừng là hai chiếc quần nhỏ bé.

Chưa cần đến 1', thứ vướng víu còn lại ngăn cách hai người đã có mặt tại chân giường. TechNo cắn cắn khóe môi KengKla thì thầm:

-'Ai có thể bắt em nhịn chứ?'

P No đã nói thế mà KengKla còn nhịn được thì đúng là không phải cậu nữa. Cậu lật mạnh một phát, P No đã bị đặt dưới thân ngay rồi. Anh không những không giận, còn với tay kéo cổ cậu xuống cùng nhau chìm vào nụ hôn đầy mạnh bạo với những yêu thương không ngừng từ KengKla.

Hai bàn tay KengKla chịu trách nhiệm châm ngòi dục vọng cho cả anh và cậu. Tay trái cậu không ngừng mân mê chơi đùa hai hạt đậu nhỏ trước ngực P No, thỉnh thoảng lại ngắt ngắt mấy cái với vẻ rất thích thú. Tay phải bao quanh tiểu Kla và tiểu No chà xát lên xuống liên tục.

TechNo được chăm sóc đầy ngọt ngào, vẻ đê mê hiện rõ trên khuôn mặt với đôi mắt nhắm hờ, đôi môi mọng hơi hé, hai má ửng đỏ, cổ hơi ngửa ra sau tạo thành tư thế dễ dàng hôn xuống cho KengKla. Hai tay anh siết chặt lưng cậu, ép lồng ngực hai người chạm sát.

Cả căn phòng tràn ngập mùi dâm mỹ với tiếng thở dốc ồ ồ, tiếng nước bọt tạo thành nhóp nhép cùng mùi nam tính nồng nặc phả ra. Đáng thương cho Chun và July áp tai vách cửa cả nửa tiếng cũng không nghe thấy âm thanh nào lọt ra ngoài, đành thở dài thất vọng dắt nhau về nhà.

-'KengKla, anh có thể ở trên một lần không?'. TechNo rời đôi môi khỏi cậu, cố tình lấy lòng hôn hôn đôi mắt đỏ ngầu vì dục vọng tăng cao.

-'Hửm? Một lần?'. KengKla nheo mắt nhìn nam nhân đang nằm dưới thân mình, đôi mắt amh phủ một tầng hơi nước mỏng.

-'Anh cũng muốn thử một chút', lại hết sức dỗ dành mà vùi đầu hôn gáy cậu một chút.

KengKla hơi nhếch mép sảng khoái đồng ý.

-' Cầu còn không được, mời'. Nói rồi cậu nằm vật ra giường, hai tay hai chân giang rộng hình chữ ngũ....vẻ khơi gợi thật rõ ràng.

TechNo nở nụ cười vui vẻ kèm chút ngại ngùng khi nhìn thấy cậu phơi thân giữa giường như vậy. Anh ngay tức khắc bò lên người cậu, tiếp tục công cuộc châm ngòi thay KengKla. Anh mải hôn mải xoa xoa vuốt vuốt 2 tiểu đệ dũng mãnh....kệ anh. KengKla mải mê xoa bóp cặp mông to tròn, nhào nặn mân mê trong lòng bàn tay đủ kiểu nà thấy thế nào cũng không đủ.

Cậu yêu thích không thôi, nhào lặn thành nghiện khiến cặp mông trắng của P No dần chuyển sang hồng hào, rồi hồng đậm thật bắt mắt. Cậu với tay lấy lọ KY và 1 hộp vuông nhỏ trong hốc tủ ra, để bên người.

TechNo vẫn còn đamg vui vẻ với mộng tưởng mình nằm trên, tích cực chăm sóc hạ tiểu đệ bảo bối.....

-'Á....á....em làm gì vậy KengKla'. Cảm xúc lạnh lạnh lại trơn ướt bất ngờ ở kẽ mông làm anh giật mình nhảy dựng.

-'Tất nhiên là chăm sóc anh trước khi vào cuộc rồi, em không muốn anh phải chịu quá nhiều đau đớn'. Lưu manh KengKla thả lời không cần phải suy nghĩ. Nhân tiện chen luôn một ngón tay vào bắt đầu mở rộng.

-'Nhưng em ...hứa sẽ..... để ....anh ở trên mà?', TechNo lắp bắp không lên lời trong khi KengKla tiếp tục chen vào thêm một ngón nữa.

-'Thì anh vẫn ở trên đấy thôi', KengKla cười khẩy cố chen thêm ngón thứ 3 vào.

-'Á....KengKla...đừng...đừng làm loạn nữa', TechNo run rẩy nằm rạp hẳn xuống người KengKla. Một cảm giác không hề lạ lẫm với anh khi KengKla cà trúng điểm nhạy cảm của mình.

KengKla càng dùng lực và tốc độ tay nhiều hơn khiến Tech No liên tục run rẩy chìm trong đê mê sảng khoái.
Đang cao trào, KengKla bất ngờ rút hẳn 3 ngón tay ra khiến TechNo đang thoải mái lại cảm thấy trống rỗng không thôi. Ánh mắt ngâp nước nhìn thẳng KengKla, vẻ tủi thân không thể che dấu.

Thế nhưng tên xấu xa KengKla lại giả vờ như không nhìn thấy ánh mắt tội nghiệp ấy, còn nhếch mép hất hàm với anh.

-'P muốn thì tự đến đi'.

TechNo cắn chặt hàm răng suy nghĩ một hồi.....rốt cuộc không thể thắng nổi dục vọng của bản thân mà ngại ngùng giữ chặt tiểu Kla từ từ ngồi xuống.

-'Aiz.....'.

Mặc dù đã được dạo đầu kỹ càng cẩn thận nhưng lúc mới vào luôn luôn là đau đớn mà anh phải chấp nhận. Trong khi đó, tiểu Kla được bao chặt tại nơi ấm nóng thì thì thỏa mãn đánh thẳng lên não KengKla.

Cậu hít một hơi thật sâu, tay không ngừng xoa bóp cặp mông anh để giảm bớt khó chịu và đau đớn cho anh. Được một lát, TechNo dường như đã thích ứng với sự có mặt của tiểu Kla, nhẹ nhàng nhấp lên xuống mấy nhịp trước khi để Kla thúc từ dưới lên như vũ bão.

Khoái cảm đánh thẳng lên não khiến hai người chìm trong dục vọng điên cuồng luận động không ngừng nghỉ. Hai cơ thể trần truồng áp sát nhau không một khoảng cách........đêm còn rất dài.

Lần đầu tiên Sói thỏa mãn với biểu hiện của Thỏ. Sói muốn ăn thế nào liền gặm thế đó, muốn thử tư thế nào Thỏ liền phối hợp vô cùng ăn ý thế mới đó. Cả đêm cuồng nhiệt dưới ánh đèn không biết mệt mỏi, Thỏ cảm nhận đủ yêu thương sủng nịch Sói dành cho mình. Thỏ đã được nếm và cảm nhận mùi vị Sói tuyệt vời đến thế nào, ngon miệng ra làm sao......... Tư thế mới còn rất nhiều.

Sau một hồi kích tình mãnh liệt, KengKla bế anh vào bồn tắm rửa sạch sẽ trong khi anh đã ngủ ngon lành vì quá kiệt sức, không còn gì để mà bắn ra được nữa rồi. Nhân viên đã lên dọn dep thay ga trải giường mới, vứt bỏ hết những thứ khiến người ta ghen tỵ.

KengKla mỉm cười thỏa mãn rúc vào lòng P No, hôn nhẹ lên lồng ngực loang lổ vết ô mai thì thầm:

-'Em không thích anh, em là yêu anh, P No', rồi chìm vào giấc ngủ khi đồng hồ chỉ 5h00 AM.

Lời tỏ tình thứ 3 từ KengKla anh lại một lần nữa bỏ lỡ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

13h
TechNo nheo mắt, chớp chớp mấy lần trước khi thực sự mở hẳn ra. Cơ thể anh không khỏe mạnh hoàn toàn nhưng không hề quá khó chịu như lần trước, chỉ là.....dấu hôn và vết bàn tay in khắp người anh thế này thật......quá dọa người. Không dọa người mới lạ, hai người làm cả đêm, nguyên 2 hộp áo mưa hết sạch, mà KengKla còn muốn bóc hộp thứ 3 chứ. May mà anh lên tiếng kịp thời chứ nếu không thì cái mạng già này..
..khó nói.

Đập vào mắt anh là đầu tóc rối bù của KengKla trước ngực mình, khẽ đưa tay nhẹ vuốt gọn chúng vào nếp anh thì thầm:

-'Anh thích em, KengKla'. Chắc em ấy ngủ say thế không nghe được đâu, TechNo tự nhủ mà đâu ngờ trong chăn ẩn giấu một cái nhếch mép không thể thương hiệu hơn.

KengKla dường như bị anh làm tỉnh giấc, mở to mắt nhìn anh rồi ngồi dậy, tay vẫn còn kéo chiếc chăn lên che ngực như trai nhà lành ngượng ngịu xấu hổ sau đêm tân hôn.

TechNo ngồi dậy theo cậu, ánh mắt chăm chăm vào dấu răng xanh tím kiệt tác của anh in trên vai cậu.

Căn phòng yên tĩnh được một lúc thì KengKla lên tiếng đánh vỡ cục diện lúng túng của cả hai :

-'Hai chúng ta đều là con trai, chuyện này bỏ qua đi'.

-'Không. Anh không muốn thế'. TechNo vội vàng lên tiếng phủ định.

-'Anh lại muốn chịu trách nhiệm sao ạ?'. KengKla chán nản quay đầu sang một bên.

TechNo nhìn phản ứng của cậu mà buồn cười, anh vươn tay nắm lấy bàn tay đang nắm chặt đầu chăn của cậu, kiên định nhìn sâu vào đôi mắt cậu, nhấn mạnh từng từ:

-'Anh. Muốn. Theo. Đuổi. Em'.

End chap14.
Chúc các bạn ngủ ngon.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro