Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

NAM THẦN, LƯỢN ĐI MÀ!

Tác giả: Thanh Sắc Vũ Dực

Dịch giả: Cục mỡ số 1 (aka lingsan)

Beta: Sa Thủy và Cục mỡ số hai

CHƯƠNG 14

Còn hơn hai vị Ma đạo sĩ thực lực mạnh mẽ nhưng khác hệ, Arvil vốn thuộc hệ Hỏa nên nàng hiển nhiên phù hợp với sở thích của con Quang Dực Hỏa Liệt hơn. Nhưng trong nhóm người, người được bảo vệ tốt nhất cũng là Arvil, nên nó cũng đã chọn cho mình khúc xương khó gặm nhất.

Võ giả và ma pháp sư thành ma pháp Xích Vân hiển nhiên đều có tinh thần kỵ sĩ mạnh mẽ. Chẳng ai chịu bỏ chạy một mình, tất cả đều ở lại che chắn cho Arvil. Nếu chỉ có một mình con Quang Dực Hỏa Liệt thì chưa chắc nó đã đạt được mục đích, nhưng xung quanh nó còn có một loạt các con ma thú khác đang trong tình trạng điên cuồng mất trí muốn gặm sạch nó ngặt nỗi bị Thú đan áp chế nên chẳng dám ho he gì, phải chuyển mục tiêu sang tấn công những người khác. Mà sau vụ nhảy lầu tự sát, những con thú cấp thấp không thể khống chế được mình cứ đâm đầu lao lên phía trước đã chết sạch. Số còn lại mặc dù giảm xuống chỉ còn vài trăm con nhưng tất cả đều thuộc cấp năm thậm chí cấp sáu. Thực lực của cả đám ma thú ngược lại lại tăng thêm.

Các võ giả kiên quyết đứng vây quanh Arvil bảo vệ nàng. Một bên cánh cháy rừng rực của con Quang Dực Hỏa Liệt bị Ma đạo sĩ dùng ma pháp hệ Thủy dập tắt, nhưng nó chẳng màng quan tâm đến vết thương nhỏ đó. Một tiếng ngâm dài vang lên, bên cánh còn lại bỗng tỏa ra ánh sáng chói lọi làm các võ giả buộc phải nhắm mắt lại. Bọn họ phải nhắm mắt nếu không muốn bị mù, nhưng lũ ma thú có quan tâm đến chuyện đó đâu. Bản thân chúng vốn đã mất trí từ trước rồi, chỉ cần cứ xông lên phía trước là được. Giữa ánh sáng chói mắt ấy, những tiếng kêu gào, rên rỉ liên tiếp vang lên – có tiếng rên la của con người, cũng có tiếng kêu rống của ma thú.

Khi con người không thể làm chủ bầu trời, những con ma thú biết bay còn gây tổn thương cho họ nhiều hơn những con ma thú bình thường cả chục lần. Luồng ánh sáng chói mắt chỉ kéo dài một phút, một khoảng thời gian chỉ đủ để nghĩ ngợi vẩn vơ, để Sơ Hàn cõng Cố mập chạy đi chừng vài trăm mét. Khi ánh sáng tắt đi, những võ giả bảo vệ Arvil và gần trăm con ma thú ngã gục xuống đất, tình cảnh vô cùng thê thảm. Không ngờ chỉ một khoảng thời gian ngắn thôi đã tạo thành lượng thương vong lớn như vậy. Sơ Hàn và Cố Yển vốn đang chạy cách xa nhóm Arvil cũng không khỏi dừng lại, bàng hoàng nhìn cảnh tượng đau thương này.

Bọn ma thú đại đa số đều bị đâm một nhát trúng chỗ hiểm mà chết, nhưng các võ giả thì hầu như chẳng có ai là toàn thây. Trên người tất cả bọn họ đều là vết móng vuốt, vết răng cắn, chẳng thể nào xếp thành một thi thể toàn vẹn được. Một võ giả vẫn còn đứng thẳng, cánh tay ông đang bị một con Cẩm Tước cắn. Loại ma thú này chỉ nhỏ như con chim khách nhưng nó sinh ra đã có độ tương tác với nguyên tố cao, có thể sử dụng ma pháp, thực lực cỡ chừng cấp năm. Lúc này nó đang dùng ma pháp trói buộc vị võ giả lại khiến ông không thể nào cử động, để thuận tiện cho nó cắn xé, ăn sống ông.

Sắc mặt Cố Yển và Sơ Hàn đều xám ngoét như tro. Một vì cảnh tượng thê thảm kia khiến họ vừa đau xót vừa muốn nôn thốc nôn tháo, hai vì chỉ trong một phút nhóm Lias đã bại trận như thế, cho dù bọn họ có cố chạy thì cũng chẳng chạy được xa. Cố Yển còn có một vài Quyển trục ma pháp để cứu mạng, nhưng bản thân Ngọc Uyển Nhu cũng chỉ là một Đại ma đạo sĩ. Trong xã hội loài người nàng có thể xem như là người mạnh, nhưng khi đối mặt với đám ma thú quy mô lớn thì cũng không đỡ nổi một đợt tấn công của chúng nó. Quyển trục ma pháp nàng tạo ra cũng chỉ chống đỡ được một lúc mà thôi. Ở đại lục Ma Võ, ma pháp dịch chuyển không thể nào chế tạo thành Quyển trục được. Để thực hiện ma pháp này, cần phải có hai điểm đã được bố trí Vòng dịch chuyển từ trước do ma pháp sư kích hoạt mới có thể sử dụng. Không có Vòng dịch chuyển quy mô lớn, Cố Yển không thể nào tri triển ma pháp dịch chuyển trong chớp mắt. Dịch chuyển trong chớp mắt là ma pháp hệ Không gian, ở đại lục Ma Võ chỉ có loài Rồng huyền thoại là có thể độc lập sử dụng nó mà không cần sự trợ giúp của Vòng dịch chuyển. Hiện tại, nhân vật chính còn chưa nhận được ngón tay vàng từ tộc Rồng, nên chỉ có thể dựa vào đôi chân mình mà chạy.

Vì Sơ Hàn cứ cố chấp muốn cõng ‘bệnh nhân thương ở mông’ Cố Yển chạy, Arvil thì đã có Lias bảo vệ an toàn, nên cậu xác định mình chính là vị Ma pháp sư sơ cấp kia. Cậu cố gắng lục lọi trong trí nhớ mình những ma pháp nào có thể đồng quy vu tận. Cũng không phải là do cậu bi quan nghĩ quẩn, chưa cố gắng gì đã nghĩ xem nên chết thế nào, mà do cái cảm giác bị ăn tươi nuốt sống thật sự quá kinh tởm. Cậu đã thấy một vị Ma đạo sĩ bị đám súc sinh lắm lông nhiều cánh này quây lấy cắn xé, yết hầu của hắn chưa bị bọn chúng cắn đứt nên hắn vẫn gào lên đau đớn. Cố Yển nghe mà cũng thấy đau, nếu sẽ bị xé xác như thế thì thà trước khi chết cậu cho bọn đầy lông này một đòn chí mạng còn hơn!

Cố Yển và Sơ Hàn – kẻ đã trải qua nhiều đau khổ – còn như thế nữa là Arvil. Nàng chỉ là một cô gái lớn lên trong sự yêu chiều của mọi người xung quanh sao mà chịu được. Nước mắt rơi lã chã từ đôi mắt mỹ lệ của nàng, nhìn đám hộ vệ từng người từng người một gục xuống, nàng lắc đầu không dám tin vào sự thật này: “Không… không…”

Nước mắt nàng như những hạt lệ trân châu lăn dài trên vai Lias. Anh quay đầu lại, một con mắt đã bị đám súc sinh lắm lông kia chọc mù. Nhìn tiểu thư đang tựa đầu trên lưng mình, anh nở một nụ cười hiếm thấy: “Tiểu thư, xin người đừng sợ hãi, cũng đừng khóc nữa! Tôi sẽ vẫn bảo vệ ngài cho đến phút cuối cùng của cuộc đời mình. Cho dù có mất đi sinh mạng, tôi cũng sẽ không để bất cứ cái gì làm tổn thương ngài.”

Một vị Ma đạo sĩ khác mình đầy vết thương nói với Arvil: “Đôi cánh của gió sẽ mang ngài đến thành gần đây nhất. Đến chỗ đó, ngài hãy đi tìm chỗ đặt Vòng dịch chuyển, bằng bất kỳ giá nào cũng phải trở lại thành Xích Vân ngay lập tức. Xin tiểu thư hãy yên tâm, chúng tôi sẽ không để cho một con ma thú nào chọc thủng phòng tuyến, làm tổn thương đến tiểu thư.”

Nói xong, hắn cất giọng ngâm xướng câu thần chú ma pháp Đôi cánh của gió để mang Arvil đi.

“Không!!” Đôi mắt Arvil đỏ bừng, nàng bắt đầu ngâm xướng một câu thần chú khác, đồng thời tháo ‘Trái tim kỵ sĩ’ xuống, đặt nó lại vào trong túi Lias.

“Đều là do ta, đều là vì bảo vệ ta, các ngươi mới thành ra như thế. Nếu không có ta, các ngươi rõ ràng có thể… rõ ràng có thể sống sót.” Arvil lau khô dòng nước mắt. Theo giọng ngâm xướng của nàng, vị ma pháp sư xinh đẹp này bay vút lên không trung, toàn thân tỏa ra ánh hồng quỷ dị, mái tóc vàng óng cũng bị nhuộm thành sắc đỏ như máu khiến kẻ khác rợn người.

“Không!!” Lias vận đấu khí lao về phía Arvil, nhưng con Quang Dực Hỏa Liệt khó khăn lắm mới có cơ hội đến gần khối năng lượng đáng yêu trong lòng nó, sao có thể để anh phá ngang xương được. Lần đầu tiên nó dùng cả hai chân trước, hai cánh ánh sáng và lửa vốn tách đôi giờ hợp lại làm một. Đôi cánh ánh sáng của nó vốn dĩ vô hình, hoàn toàn do nguyên tố Quang ngưng tụ mà thành. Bên ngoài đôi cánh mỹ lệ đó là những đốm lửa bị ánh sáng hấp dẫn lại gần. Lửa quấn quít lấy ánh sáng, mê luyến nó, bảo vệ nó. Những đốm lửa đó đã biến thành bộ lông con Quang Dực Hỏa Liệt – Quang Dực Hỏa Vũ (lông lửa cánh ánh sáng). Đây chính là nguồn gốc cái tên Quang Dực Hỏa Liệt – ma thú cao cấp sinh ra đã đạt tới cấp tám.

Arvil vừa gỡ ‘Trái tim kỵ sĩ’ xuống, Quang Dực Liệt Hỏa liền thừa cơ xông tới, ngọn lửa cháy rừng rực ngăn cách nàng và mọi người. Nó dang rộng đôi cánh bọc cơ thể mình và Arvil lại, không cho người bên ngoài lại gần. Những người còn sống cũng mặc kệ lũ ma thú đang cắn xé cơ thể mình, liều mạng đem phần đấu khí ma lực còn lại của mình – mặc cho điều này sẽ làm ảnh hưởng đến căn cốt và việc tu luyện về sau – thâm chí cả sức mạnh của linh hồn, hội tụ chúng lại, tấn công đôi cánh ánh sáng mỹ lệ nhưng đem lại tử vong kia.

Sức mạnh không màng đến hết thảy ấy cộng với mười hai phần sức mạnh của Kiếm vương Lias đã tạo thành một vết rách trên đôi cánh ánh sáng, một bên cánh của con Quang Dực Hỏa Liệt đã bị hủy. Bên trong đó, Arvil mặt đối mặt nhìn chằm chằm vào cái đầu hổ kia, thấy Lias xông tới, nàng cười nhẹ: “Vĩnh biệt, Lias, chàng kỵ sĩ trung thành nhất của em.”

Toàn thân Ma pháp sư sơ cấp Arvil bộc phát ra sức mạnh còn lớn hơn cả Ma đạo sư, một luồng sức mạnh xanh biếc dịu dàng đẩy Lias ra ngoài hai cánh của Quang Dực Hỏa Liệt. Giọng nói như tiếng chuông ngân của nàng thiếu nữ vang lên giữa ánh sáng và lửa đỏ được mọi người khắc ghi trong tâm: “Minh Diệu – Phần Hỏa Khuynh Diệt.”

Đây là một ma pháp hệ Hỏa bị cấm, bởi lẽ nó không tiêu hao tinh thần lực của người dùng mà dùng linh hồn của họ thay thế. Người sử dụng ma pháp này, cho dù may mắn không bị ngọn lửa cháy rực trời thiêu chết thì cũng sẽ mất đi linh hồn, biến thành người thực vật vĩnh viễn. Nhưng đối với Arvil mà nói, thay vì biến thành người thực vật, nàng thà biến thành tro tàn giữa biển lửa rừng rực này để Lias vĩnh viễn nhớ kỹ sự mỹ lệ của nàng.

Những lưỡi lửa đỏ thắm xinh đẹp dấy lên từ bên trong đôi cánh con Quang Dực Hỏa Liệt, dần dần nuốt chửng con ma thú cấp chín. Cho dù là ma thú hệ Hỏa, nó cũng cảm thấy sự uy hiếp rất lớn phát ra từ ngọn lửa này. Bên cánh ánh sáng còn lại tỏa ra một luồng sáng mãnh liệt. Những đốm lửa màu trắng và lưỡi lửa màu đỏ máu quấn quít lấy nhau, cắn nuốt lẫn nhau. Tất cả mọi vật trong vòng bán kính năm mươi mét đổ lại đều hóa thành tro. Thi thể của những hộ vệ và đám ma thú nằm trên mặt đất toàn bộ đều bị đóa sen lửa đỏ rực này tịnh hóa. Tất cả đều hóa thành tro bụi, biến mất trên thế gian.

Sắc đỏ và sắc trắng cắn nuốt lẫn nhau, màu đỏ máu ra sức vùng vẫy chống cự nhưng vẫn không địch lại nổi màu trắng. Cho dù lần công kích này đã hao hết sinh mạng của Arvil nhưng nàng chỉ là một Ma pháp sư sơ cấp mà thôi, sự chênh lệch sức mạnh giữa hai bên vẫn không thể nào vượt qua nổi. Sự hi sinh của Arvil đã khiến con Quang Dực Hỏa Liệt bị thương không nhẹ, nhưng vẫn không thể nào giết chết được nó.

Đôi cánh mỹ lệ dài bảy tám mét giờ chỉ còn trơ gốc. Con ma thú to lớn thân hổ cánh ưng đuôi rắn vuốt rồng lúc này ngay cả bay lượn cũng hơi khó khăn. Sức mạnh của ma pháp này còn đáng sợ hơn chiêu Đồng quy vu tận của gã Ma pháp sư sơ cấp trong nguyên tác. Dù sao thì trình độ của gã làm nền kia sao so được với Arvil.

Con Quang Dực Hỏa Liệt trông khá là thê thảm nhưng Lias thì hoàn toàn tuyệt vọng. Ánh sáng xanh biếc dịu dàng dần dần tan mất, vị tiểu thư xinh đẹp, thuần khiết như đóa sen trắng anh khắc ghi trong lòng giờ đã không còn nữa. Từ khi anh trở thành kỵ sĩ, từ khi anh cất giọng tuyên thề, mọi vinh quang của anh đều thuộc về nàng, đều là vì nàng mà có. Giờ đây, anh vẫn còn sống nhưng nàng công chúa của anh đã chẳng còn. Trái tim anh cũng đã chết theo nàng.

“Crắc.” Viên ngọc ‘trái tim kỵ sĩ’ vỡ vụn trong tay anh, Lias chậm rãi ngẩng đầu nhìn con ma thú đã gây nên tất cả những tai nạn này. Con mắt mù vẫn đang rỉ máu khiến khuôn mặt anh có vẻ vô cùng dữ tợn.

“A a a a a a –” Tiếng hét xé lòng xé ruột phát ra từ miệng chàng kỵ sĩ. Những mảnh vụn của ‘trái tim kỵ sĩ’ trong tay anh tỏa ra ánh sáng dữ dội. Một luồng sức mạnh cực kỳ to lớn tiến vào trong cơ thể Lias, khiến chỉ trong một thời gian ngắn cơ thể anh đã căng tràn sức mạnh. Luồng đấu khí mạnh mẽ tràn ra khắp chiến trường, ngay cả những con ma thú đã mất đi lý trí trong cuộc càn quét cũng không dám tới gần.

Tại giờ phút này, không ngờ Lias lại đột phá, từ Kiếm vương thành Kiếm tôn, thực lực tương đương Đại ma đạo sư, ngang ngửa sức mạnh của thành chủ Cố Thần.

Tuyệt vọng, hận thù, phẫn nộ thiêu đốt linh hồn Lias, khiến thực lực của anh trong nháy mắt tăng vọt, còn đáng sợ hơn Kiếm tôn. Lias bay vút lên (đấu khí của những võ giả trên cấp Võ tôn có thể giúp họ bay lượn trong không trung), chớp mắt đã tới trước mặt con Quang Dực Hỏa Liệt. Thanh trọng kiếm vung lên, đường kiếm được đấu khí bao phủ sắc bén vô cùng, cắt đứt một chân con Quang Dực Hỏa Liệt như cắt đậu phụ.

Con ma thú cấp chín đau đớn khôn xiết lao vào sống chết với Lias. Nhưng nó đang bị thương quá nặng, trước khi thăng cấp thành công thực lực bị hạn chế, thêm đoạn đối phương đã chẳng còn thiết sống nữa, sao nó có thể đánh lại được. Nguồn sức mạnh kinh khủng của nó đã biến mất cùng sự hi sinh của Arvil.

Ma thú cao cấp đều có tự tôn của riêng mình, nó không thể chết dưới kiếm của loài người nhỏ bé vừa rồi còn bị nó tàn sát gần hết. Con Quang Dực Hỏa Liệt ngẩng đầu ngâm một tiếng dài, tiếng ngâm rền vang như chọc thủng màng nhĩ mọi người. Trong lòng ai nấy cũng đều dấy lên một nỗi niềm bi tráng xa lạ.

Đó là cảm xúc trước khi chết của một con ma thú cao cấp.

Lias chẳng thèm quan tâm đến cảm xúc xúc cảm gì hết, thanh trọng kiếm lại được vung lên cao, nhằm thẳng cái đầu hổ của con thú chém xuống. Miệng con Quang Dực Hỏa Liệt bỗng bắn ra một viên đan hai màu đỏ trắng xen nhau. Viên Thú đan này còn kèm theo cả ngọn lửa cháy rừng rực, lượng nguyên tố Quang khổng lồ và sức mạnh trước khi chết của con Quang Dực Hỏa Liệt lao về phía Lias. Lias vung kiếm đỡ nhưng thanh trọng kiếm khi chạm vào viên Thú đan đã vỡ ra thành mảnh nhỏ, còn viên Thú đan vẫn không hề suy suyển bắn thẳng về phía Lias.

Lias vội nghiêng người, tránh làm bị thương chỗ hiểm. Viên Thú đan xuyên qua vai anh, rồi tiếp tục lao về đằng xa, uy lực không hề giảm chút nào.

Cách đó vài trăm mét, Cố Yển và Sơ Hàn đang tìm đường chạy trốn không kịp tránh né. Viên Thú đan lao vào bụng Sơ Hàn rồi đi vào trong người y. Bởi vì lực bắn đã tiêu hao hết trên đường bay nên nó không đâm xuyên qua cơ thể y mà ở luôn trong đó.

Related

Nam thần, lượn đi mà – Chương 9In "lượn đi mà!"

Nam thần, lượn đi mà – Chương 11In "lượn đi mà!"

Nam thần, lượn đi mà – Chương 15In "lượn đi mà!"

November 30, 20145 Replies

« PreviousNext »

Nhắn gửi...

Logged in as MEI. Log out?

Comment 

 Notify me of new comments via email.

 Notify me of new posts via email.

winningqa15 on September 28, 2015 at 11:59 pm

Chương này buồn quá.

Reply

Hạt Tử on August 5, 2015 at 10:46 pm

Quả nhiên là nhân vật chính, kiểu gì cũng phải dính tình tiết quan trọng =v=

Reply

duonganhvt1510 on May 17, 2015 at 1:34 pm

Dung la nhan vat chinh…. *cao tuong*

Reply

nguyetbangdoanh on December 23, 2014 at 7:02 pm

Em có thể ôm chân chị cầu chương mới không?

Reply

Goddess on December 4, 2014 at 1:01 am

truyện này không thể dùng được lối suy nghĩ bình thường để mà suy đoán nữa rou hức anh nam chủ may quá thể thế này nữa

Reply


This work is licensed under a Creative Commons Attribution 3.0 Unported License.

Vài điều nho nhỏ

1. Mong bạn vào nhà, thân thiết có thể gọi bạn xưng tôi, hoặc những danh xưng thân mật hơn, chỉ xin đừng dùng những từ ngữ như "ta", "nàng". Xin cám ơn bạn đã lắng nghe.
2. Chúng ta nói và viết tiếng Việt, vậy mong bạn hãy tôn trọng và sử dụng tiếng Việt "thuần" và "đẹp". Không sử dụng teencode bạn nhé.
3. Một số bản trong nhà là bản biên tập, một số khác là dịch từ bản gốc. Mong bạn lưu ý.

Hội leo núi

Dạ ThảoSa Thủy

Mây trôi hững hờ

Nam thần, lượn đi mà – Chương 55Nam thần, lượn đi mà – Chương 54Nam thần, lượn đi mà – Chương 53Nam thần, lượn đi mà – Chương 52Nam thần, lượn đi mà – Chương 51Nam thần, lượn đi mà – Chương 50Nam thần, lượn đi mà – Chương 49Nam thần, lượn đi mà – Chương 48Nam thần, lượn đi mà – Chương 47Nam thần, lượn đi mà – Chương 46

Ngồi ngắm mây bay

Bạch Y Kiếm KhanhBắc Kinh cố sựBluechuyện cái tờ rymDự án truyện tranhHà ĐồKTTHLạc Mai PhongLinh tinhlượn đi mà!Nam thầnNhạc khúcPhimRổ rá cạp được thì cạp điReviewTám năm kháng chiếnTùy bútTại bên kia cầu chờ đợi ngườiTự thoại.Thu Phong tái khởi thìXôi thịt nghĩa là xôi có thịtĐoản Văn

Hương trà thoang thoảng ..

Gió nhẹ man mát...

View F

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro