123-126

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 123

Bước vào trong căn phòng đã đặt trước, bên trong quả nhiên có một chàng trai trẻ đang ngồi.

Cậu ta mặc toàn thân màu đen, trên đầu đội mũ lưỡi trai, áp thấp mũ trên đầu và đeo khẩu trang màu đen, trên tay cầm một chiếc máy ảnh kỹ thuật số chuyên nghiệp, như một tay săn ảnh tiêu chuẩn.

Cao Thuý Lan mang theo một túi tiền lớn, đã đủ mệt và nhanh chóng bước đến và đặt tiền mặt bên cạnh ghế sau đó tự ngồi xuống.

"Tôi phải kiểm tra hàng hoá trước!" Bà ta nói: " Ngươi cho tôi xem một bức ảnh mặt trước trước!"

"Không thành vấn đề!" Người đàn ông đưa tay ra: "Lấy 100.000 đặt trên bàn!"

Cao Thuý Lan lấy ra chồng tiền mặt 100.000 đặt trên bàn và đẩy đến trước mặt người đàn ông.

Người đàn ông từ bên trong lấy ra một tấm ngẫu nhiên, kiểm tra nó và cười, lấy ra một phong bì lớn và rút ra một tấm đặt lên bàn, đẩy qua cho Cao Thuý Lan.

Cao Thuý Lan không thể chờ đợi và cầm nó lên nhìn, nét mặt chìm xuống: "Con tiện nhân chết tiệt! Quả nhiên là cô ta!"

Người phụ nữ trong bức ảnh là vợ mới cưới của Lục Văn Bân, Dương Liễu. Nơi cô ta nằm dường như là một căn phòng Vip của quán bar. Mặc một chiếc áo cực kỳ táo bạo với một màn che, phần thân trên lồi ra và hình tam giác phần thân dưới nhìn thấy rất rõ. Rõ ràng là không mặc gì, có hai người đàn ông ngoại quốc nằm cạnh, một trong số họ đã đặt tay lên đùi trắng nõn của cô ta, dường như sẵn sàng chạm vào mọi thứ.

Ở góc độ này, tư thế hoà trộn vào nhau, tìm không ra dấu vết của photoshop.

Cao Thuý Lan nhìn thấy những hình ảnh này, đột nhiên nét mặt ủ rũ, đó rõ ràng là một cảnh quay lén khi Dương Liễu cùng hai người đàn ông ngoại quốc làm tình.

Ăn mặc ít như vậy, biểu cảm rất cởi mở, đơn giản thật sự là cho con trai bà đội mũ xanh rồi!

"Tôi biết ngay là con tiện nhân này rõ ràng không ngây thơ như vẻ ngoài của nó, có thể tính toán độc ác với Vân Khuynh như vậy, cô ta rõ ràng là một con đĩ! Nhưng trước đó tôi còn nghĩ rằng cô ta là một người tốt, còn giúp con trai làm thế nào để gả con cô ta vào. Xem ra giờ đây thật sự là một sai lầm lớn!"

"Đúng rồi, sáng hôm đó tôi đã ngửi thấy mùi cơ thể của cô ta, chắc chắn là lại chơi đàn ông bên ngoài, còn lừa tôi là đi với con trai tôi. Con trai tôi cũng rất ngu ngốc, thậm chí còn bao che cho cô ta, bây giờ nghĩ lại, mùi hương nồng nặc như vậy thì đâu chỉ làm qua với một người đàn ông?"

Cao Thuý Lan cũng tức đến nổi điên, những câu nói này đã nói ra trước mặt người lạ.

Người đàn ông chỉ mỉm cười và nói: "Xem ra, Cao phu nhân đã hài lòng với bức ảnh này rồi?"

"Tôi hài lòng? Hơ! Tôi tức đến muốn đến gặp con tiện nhân đó để đập nó!" Nói đến đây, Cao Thuý Lan dường như nghĩ ra một điều gì đó đặc biệt quan trọng: "Hình ảnh con tiểu nhân này là khi đang ở nước ngoài đã bắt đầu chơi bời đàn ông bên ngoài rồi, vậy đứa con mà cô ta sinh...cũng không phải là đứa con hoang chứ!"

Kiểu nghi ngờ này, khiến Cao Thuý Lan nổi điên, nếu không phải là đôi chân của bà mất cảm giác, nói không chừng bà ta có thể đứng lên khỏi ghế.

Dương Liễu bắt đầu có mối quan hệ tốt với Lục Văn Bân, vì thế Lục Văn Bân đồng ý vì cô ta sẵn sàng giả vờ kết hôn với Vân Khuynh. Nhưng sau này, sự nhiệt tình của anh ta dành cho Dương Liễu của giảm đi rất nhiều, cho đến bây giờ càng cảm thấy cô ta phiền phức rồi.

Có thể cưới vào Lục gia, trách nhiệm lớn nhất của cô ta chính là sinh đứa con cho Lục gia.

Nếu như đứa con này không phải dòng màu của Lục gia...

Vừa nghĩ đến đây, Cao Thuý Lan có chút lo lắng, lập tức nói người người đàn ông: "Hình đâu! Còn không? Lấy hết ra cho tôi!"

"Còn! Đương nhiên là còn! Chỉ một bức ảnh này không bao gồm tất cả, tôi cũng không có tâm trạng đến đây tìm Cao phu nhân bán lấy tiền, chỉ là" Người đàn ông ngừng lại và cười một chút nói: "Tôi đã tăng giá! Lộ bán thân 100.000 một tấm, lộ toàn thân 200.000 một tấm, lên giường thì tính theo đầu người, một người 100.000, hai người 200.000, ba người 300.000, vượt giới hạn 500.000. Ngoài ra, còn có một đoạn video nhỏ, giá 500.000!

Đơn giản là ngồi ra giá, hoặc tăng gấp đôi.

Cao Thuý Lan có chút do dự, bà ta cũng sợ rằng hình ảnh trong tay người đàn ông quá nhiều, khiến cho tiền riêng của bà ta dần cạn kiệt. Nhưng người đàn ông này dường như muốn lấy hết số tiền riêng của bà ta.

"Ngươi làm ăn kiểu vậy là không được rồi, dù là tăng giá nhưng làm thế nào có thể tăng gấp đôi? Ngươi làm như vậy, không sợ rằng sau chuyện này tôi sẽ gây rắc rối cho ngươi sao?" Cao Thuý Lan rất muốn những tấm ảnh đó và video, nhưng lại không muốn ra nhiều tiền như vậy nên cố tình hạ giọng và có ý đe doạ.

Người đàn ông không sợ chút nào: "Cao phu nhân, bà là người biết điều, những người săn ảnh như chúng tôi không phải là chỉ vì số tiền đó sao? Trong ngành này, tôi là người chuyên nghiệp, những gì tôi chụp là những gì bà muốn. Giá tiền đương nhiên sẽ cao, vì những bức ảnh này, đứa con dâu ngoan của bà đã ở nước ngoài bao lâu thì tôi cũng đã ở bao lâu. Thời gian và chi phí này cộng vào thì cũng là một số tiền lớn, nhưng là vì kinh doanh nên những khoảng đắt tiền thì luôn có giá của nó.

Chẳng lẽ, bà không muốn biết Dương Liễu rốt cuộc đã ngủ cùng bao nhiêu người đàn ông? Chẳng lẽ bà không muốn biết, đứa cháu của bà có phải là dòng máu của bà không? Chẳng lẽ bà không muốn biết sự thật, không muốn lấy những chứng cứ này để đi dạy cho người phụ nữ đó một bài học?

Bên cạnh đó, bà cũng không phải là người không có tiền, Lục gia có gia tài lớn như vậy, nghe nói rằng con trai bà cũng sẽ ra ngoài mở công ty mới. Tiền của bà sau này chỉ có thể dùng không hết, chi ra một ít để đổi lấy sự thật sau đó quét rác trong nhà ra ngoài cửa, đổi lấy sự yên tỉnh mới là điều quan trọng nhất, phải không?"

Lời nói của người đàn ông, mỗi câu đều nói đúng ý trong lòng của Cao Thuý Lan.

Bà ta trải lòng và nói: "Được! Tôi có thể cho ngươi một số tiền, nhưng số tiền tôi mang hôm nay chỉ hơn 3.000.000, đây là tổng số tiền riêng của tôi rồi? Nhiều hơn, tôi không có, ngươi lấy hết số tiền này và đưa hình ảnh, video cho tôi!"

"3.000.000?" Người đàn ông ngập ngừng nói: "Những thứ của hôm có giá trị hơn 5.000.000! Nhưng mà...kệ đi, hôm nay tôi tâm trạng tốt, một số bức ảnh xem như tôi tặng!"

Nói đến đây, anh ta đứng dậy, lấy 100.000 tiền mặt trên bàn, đánh vòng sang bên kia và đặt tiền vào trong túi của Cao Thuý Lan, sau đó kiểm tra tiền trong toàn bộ túi và cầm nó trên tay.

Sau khi xác nhận chính xác, anh ta đưa phong bì lớn và máy ảnh đều đưa cho Cao Thuý Lan.

"Cao phu nhân, hình ảnh và video ở trong đây, bà từ từ thưởng thức nó ở đây hoặc mang trở về nhà thưởng thức?"

"Tôi xem trước đã." Cao Thuý Lan nói và xé phong bì ra.

Bên trong có hai hoặc ba mươi bức ảnh, mỗi tấm đều rất khiến bà cảm thấy thật khó coi, có vài tấm là hình ảnh Dương Liễu đang "vận động" với người đàn ông khác, thậm chí cả tư thế thân mật giữa nam và nữ đều chụp rất rõ ràng.

Đặc biệt một số ít, bụng của Dương Liễu rõ ràng là phình ra, đó là sự việc sau khi mang thai tầm 3 tháng!

"Tiện nhân, tiện nhân!" Cao Thuý Lan nắm những bức ảnh kinh tởm đó, chửi rũa dã man: "Tôi muốn giết con tiện nhân này, thậm chí dám làm ra những điều mất mặt như vậy, đội mũ xanh cho con trai tôi, ô nhiễm dòng máu của Lục gia, tôi muốn giết cô ta, giết cô ta!"

Cao Thuý Lan gầm gừ hai ba câu và cầm máy ảnh lên xem video. Sau khi mở ra, hình ảnh nam nữ đang vận động dữ dội xuất hiện, không chỉ một người. Dương Liễu hợp tác rất tích cực, khuôn mặt đầy thích thú và hưởng thụ!

Và ngay lúc này Dương Liễu rõ ràng đang mang thai.

Người đàn ông trong video vừa nỗ lực chịch Dương Liễu, vừa cười và hỏi đứa con trong bụng là của ai.

Cô ta trả lời: "Ai biết đâu? Chân tôi luôn mở ra, những người muốn làm tình với tôi thì xếp hàng đến đây. Đâu biết rằng anh yêu nào quá mạnh đã trồng nên hạt giống này? Nhưng mà, tôi lập tức phải về nước kết hôn rồi, đứa con này tất nhiên chỉ là thể là con của chồng sắp cưới của tôi...."

Nghe câu nói này, Cao Thuý Lan gần như tức đến muốn đập nát máy ảnh.

Thì ra, những nghi ngờ của bà là chính xác, đứa con đó không phải là của con trai bà. Mà là của người đàn ông hoang dã nào bên ngoài!

Nhưng trong những năm qua, luôn chăm sóc chu đáo cho đứa trẻ, ngay khi đứa trẻ đó được sinh ra, bà ta cũng rất hào hứng!

Dương Liễu chết tiệt, kẻ dối trá chết tiệt!

Cao Thuý Lan không thể chịu đựng được, lấy hết số ảnh trên bàn nhét vào trong túi của mình, tay siết chặt máy ảnh, bà ta phải đi tính sổ với Dương Liễu, muốn xé bộ mặt dối trá của Dương Liễu, sẽ đuổi cổ Dương Liễu và đứa con hoang mà cô ta sinh ta!

Người đàn ông bán bức ảnh và video nhìn thấy Cao Thuý Lan rời đi thì mới cởi khẩu trang trên mặt xuống, sau đó thở một hơi dài và phục hồi giọng nói bình thường của mình: "Ây da, loại công việc này thật sự rất mệt, xém chút nữa là ngợp chết bổn thiếu gia!"

Khuôn mặt đẹp trai đi đến đâu cũng có thể nghe thấy tiếng kêu hét, người mà táo bạo điên rồ chịu chơi của Giang gia, Giang Mạc Thần.

Ngay lúc này, anh ta đi sang một bên và gõ vào vách ngăn: "Đứa em gái ngoan của tôi, em rễ tốt của tôi, có thể ra ngoài rồi!"

Vách ngăn này bị đẩy ra hai bên, người bên trong bước ra ngoài là Vân Khuynh và Hoắc Nhất Hàng.

"Đây, đây là tiền hình ảnh và video!" Giang Mạc Thần đặt túi tiền lên trên bàn, cười với Vân Khuynh, Hoắc Nhất Hàng và nói: "Nếu biết trước số tiền này dễ kiếm như vậy, thì anh đã đi làm săn ảnh cho rồi!"

"Anh, anh muốn làm săn ảnh, bác gái không chặt chân anh à!" Vân Khuynh cười và nói.

"Hahaha," Giang Mạc Thần mỉm cười trong vui sướng: "Em kêu là anh rồi? Cuối cùng em đã gọi anh bằng anh rồi. Nhanh lên, tôi phải báo cáo ân huệ lớn này với mẹ tôi để đãi bữa tiệc nhận người thân, em chính là em gái của Giang gia rồi!"

Nói đến đây, Giang Mạc Thần nhấc điện thoại chuẩn bị quay số.

"Được rồi! Chuyện này nói sau," Hoắc Nhất Hàng nhếch miệng cười: "Tiếp theo, chúng ta đợi vở kịch hay nào!"

Phơi bày cuộc sống riêng của Dương Liễu và tin tức đứa con không phải là của Lục gia cho Cao Thuý Lan, đây là ý tưởng của Hoắc Nhất Hàng, Vân Khuynh, Giang Mạc Thần, Tống Tây Hoa. Tất nhiên không phải là một việc tốt, mà là đào một hố lớn khiến Cao Thuý Lan và Dương Liễu nhảy vào!

Chương 124

Trước tiên, mọi người đều xác định, từ hạng mục của Lục thị ở hải ngoại ăn xén vật tư, sau đó chuyện tốt này bị lộ tẩy, Lục thị mất đi hạng mục còn phải gánh vác món nợ khổng lồ sắp sửa phải phá sản, quỹ đen của Cao Thúy Lan, chính là sự bảo đảm cuộc sống sau này của bà và Lục Văn Bân.

Nhưng số tiền này, đều bị những tấm hình và đoạn clip dùng hết, đợi đến lúc nguy cơ của bọn họ ập đến, liền sẽ không còn tiền dùng nữa, đến lúc đó, bọn họ sẽ sống rất bi thảm!

Ngoài ra, Cao Thúy Lan không hề là một người có đầu óc, hơn nữa không nhẫn nhịn được, sau khi biết được bộ mặt thật của Dương Liễu, bà nhất định sẽ đi tìm Dương Liễu tính sổ, đáng tiếc bà bây giờ đã là người tàn phế, bà đi tìm Dương Liễu, chẳng khác gì lấy trứng chọi đá, khả năng tạo thành tổn thương với Dương Liễu rất ít, nhưng khả năng tạo thành tổn thương với bản thân bà lại rất lớn!

Còn Cao Thúy Lan một khi tung hết những chuyện xấu của Dương Liễu ra, Dương Liễu vì muốn bảo vệ bí mật của mình, nhất định sẽ mạnh tay với Cao Thúy Lan, Cao Thúy Lan thiệt thòi dưới tay Dương Liễu, không những báo thù được chuyện Cao Thúy Lan thuê người hành hung Vân Khuynh, đồng thời cũng nắm được chứng cứ Dương Liễu hành hung Cao Thúy Lan, gọi là nhất cử lưỡng đắc!

Trước đó Dương Liễu đẩy Vân lão phu nhân xuống cầu thang, nhưng lại một tí chứng cứ cũng tìm không ra, không thể để cô trong chuyện này phiền phức, thì phải tạo ra chuyện phiền phức này cho cô!

Kế hoạch của Vân Khuynh bọn họ trước tiên là cho Cao Thúy Lan thiệt thòi đau khổ dưới tay của Dương Liễu, sau đó tìm một thời cơ thích hợp, để chuyện này lật ngược lại, để Cao Thúy Lan và Lục Văn Bân đi đối phó Dương Liễu, để bọn họ chó cắn nhau với chó, cắn càng thảm thương càng tốt!

Người ác độc nham hiểm, thì không nên có kết cục tốt.

Mấy người ngồi trong phòng, thông qua cửa kính nhìn thấy Cao Thúy Lan đẩy xe lăn đi rất nhanh, ra khỏi tiệm cà phê, lập tức kêu người khiêng bà lên xe, sau đó, chiếc xe với vận tốc rất nhanh rời khỏi.

"Nhất Hàng, sẽ không xảy ra sai sót gì chứ?" Vân Khuynh nói, "Cao Thúy Lan có khi nào tức quá, đi tìm Lục Văn Bân trước không? Nếu như như thế, thì sẽ trở thành bà ta và Lục Văn Bân cùng nhau đối phó với Dương Liễu, Cao Thúy Lan sẽ không còn chịu nhiều khổ như vậy nữa."

"Bà ta sẽ không làm," Hoắc Nhất Hàng khẳng định nói, "Dựa theo sự am hiểu bà ta của chúng ta, tự đại của bà ta sẽ để bà ta đi tìm Dương Liễu trước, bà ta tưởng rằng bản thân có thể giải quyết chuyện này, hơn nữa, hôm nay, Lục Văn Bân không về nhà được."

"Qua được hôm nay, Cao Thúy Lan thì sẽ biết được, tất cả sự kiêu ngạo của bà ta đều là đang tự đào mộ chôn mình!"

"Em ở đây còn có một chuyện hay hơn," Giang Mạc Thần chen lời vào, cầm di động của bản thân nói, "Dương Liễu kia vừa nãy mời phóng viên đến nhà cô ta làm phỏng vấn, cô ta kiện cáo Vân Bính Hoa và Tô Tương lòng tham vô đáy, hạ độc thủ với cô ta và con cô ta, cô ta tuyên bố sẽ đoạn tuyệt quan hệ với Vân Bính Hoa và Tô Tương!"

Đôi mày của Vân Khuynh hơi cau lại, rất nhanh hồi phục bình tĩnh, nói, "Vân Bính Hoa và Tô Tương đã không còn tài sản gì, Dương Liễu ruồng bỏ họ là chuyện sớm muộn thôi, chỉ là không nghĩ đến lại đuổi ngay vào lúc này."

Cô nghĩ ngợi lại, lại nói tiếp, "Dương Liễu khẳng định còn chưa biết Lục gia lập tức phải phá sản, cô ta lúc này nhảy ra ruồng bỏ Vân Bính Hoa và Tô Tương, là tưởng rằng không còn ảnh hưởng đến bản thân càng ngồi vững vị trí Lục gia đại thiếu phu nhân này thêm chút nữa, đúng là giống tên hề thật!"

"Còn là một tên hề tâm can thâm độc!" Giang Mạc Thần đưa di động trên tay cho Hoắc Nhất Hàng và Vân Khuynh, "Nhìn xem những vết nhéo trên người đứa con của cô ta, em không tin là Vân Bính Hoa và Tô Tương nhéo đâu, tính cách bọn họ nhu nhược, không thể nào đối xử tàn nhẫn như vậy với một đứa bé mới sinh ra chưa bao lâu này, vết nhéo trên người đứa trẻ khẳng định là Dương Liễu tự nhéo! Đối với đứa con ruột thịt của bản thân có thể hạ độc thủ được, Dương Liễu vẫn là đúng là một tên độc phụ chính cống!

Vân Khuynh cầm di động của Giang Mạc Thần, Dương Liễu trong đoạn clip khóc đến như hoa ly mang mưa, đứa con trong lòng cô ta càng rào khóc đến khan tiếng!

Khuôn mặt của Dương Liễu là sưng đỏ, còn có thể thấy được vài cái dấu ngón tay, hiển nhiên là bị người ta đánh một cái tát, nhưng không mấy nghiêm trọng, không hề phá hoại sự "xinh đẹp" của cô, còn tăng thêm một mùi vị thảm thương tội nghiệp, dưới sự đối chiếu, trái lại nhìn vào những vết nhéo trên làn da non nớt của đứa trẻ khiến người ta sợ hãi đau lòng.

Đứa trẻ nhỏ như thế, khuôn mặt vẫn chưa bằng một bàn tay bị nhéo đến mười mấy cái, trên cổ đều là vết nhéo, còn có chỗ còn nhéo ra máu, nó không biết tự mình la đau, chỉ có thể dùng hết sức khóc!

Vân Khuynh nhìn thấy có chút đau lòng, không nhịn được nói, "Đứa con này cho dù người ba không rõ, cũng là do cô ta mang thai mười tháng mà ra, cô ta tại sao lại có thể nhẫn tâm như vậy? Nói sao thì đó là một sinh mạng vô tội bé nhỏ! Tại sao trên thế gian này lại luôn có những bà mẹ tàn độc đến thế?"

Một chữ "lại" khiến Hoắc Nhất Hàng biết được, cô lại nghĩ đến mẹ ruột Tô Tương của mình.

Anh đi đến trước, ôm lấy Vân Khuynh, "Khuynh Khuynh, đừng nghĩ nhiều nữa, những chuyện này đều chồng lại với nhau cũng tốt, nhân cơ hội lần này, giải quyết một số chuyện và một số người trước."

Cảm nhận được ấm áp trong lòng của đàn ông, nỗi buồn trong lòng cô vơi đi được một ít, cô quay đầu, trao một nụ cười mỉm cho Hoắc Nhất Hàng, "Em không sao, Nhất Hàng, chỉ là, em thực sự không muốn thấy Dương Liễu ngụy trang bản thân thành vô tội như thế! Đi lừa gạt hết con mắt của thiên hạ!"

"Vậy thì để ngụy trang lần này của cô ta xảy ra khác hoàn toàn kết quả như cô ta dự đoán!" Hoắc Nhất Hàng vừa nói, ngẩng đầu lên lướt mắt sang Giang Mạc Thần, "Làm những chuyện này, ai trai tốt của chúng ta là sở trường nhất!"

Hoắc Nhất Hàng cố ý nhấn mạnh ba chữ "anh trai tốt", Giang Mạc Thần lập tức nghe được hàm ý bên trong lời nói này.

Trước mặt Hoắc Nhất Hàng được nịnh, trong tâm lý là đạt được mãn nguyện, nhưng chuyện phiền phức cũng phải đi làm!

"Đừng làm cái mặt khổ tâm cho anh!" Hoắc Nhất Hàng nói, "Cho cậu nửa tiếng, nửa tiếng sau, anh phải nhìn thấy Dương Liễu lại một lần nhận phải sự trách mắng của toàn dân!"

"Có lợi ích gì?" Giang Mạc Thần hỏi.

"Tháng này, Giang gia các người có thể tổ chức bữa tiệc nhận thân, nhưng nếu như chuyện này làm không tốt, vợ của anh, anh vẫn bảo vệ được, không cần Giang gia các người để chiếm cái tốt này!"

"Em lập tức đi làm!" Giang Mạc Thần từ tay Vân Khuynh cầm lấy di động liền vội vàng rời đi.

Vân Khuynh nhìn thấy anh vội vàng như thế, cười cười, nói với Hoắc Nhất Hàng, "Anh cứ thích lấy điều này dọa anh ấy."

Hoắc Nhất Hàng nói, "Ai bảo Giang gia bọn họ muốn em làm con gái bọn họ, có không đứa con ái ưu tú như thế này, là bọn họ lời rồi, còn không khẩn trương làm chút việc cân bằng lại?"

Biệt thự mới của Lục Văn Bân và Dương Liễu.

Tiễn xong đám phóng viên, Dương Liễu lập tức đem đứa trẻ khóc đến khan cả cổ họng vứt cho bảo mẫu, thoa thuốc lên khuôn mặt sưng đỏ của mình, sau đó cầm di động đợi tin tức ra.

Cô là đã cho phóng viên rất nhiều thù lao, cộng thêm lại là nhân vật hot gần đây, có tin tức liên quan đến cô đương nhiên cũng sẽ dễ làm hơn, chưa đầy một lát, tin tức đoạn clip đã lên đầu trang.

Trên mạng không ngừng thảo luận, vừa lúc mới bắt đầu, đúng thật như Dương Liễu mong đợi vậy, đa số người đều mắng Vân Bính Hoa và Tô Tương, còn thương cảm cô, càng có một số người bắt đầu nói giúp cho cô.

"Cúc hoang cũng có mùa xuân" nói: Vân Bính Hoa và Tô Tương đúng là không phải là người, uổng công làm cha mẹ người ta, trước đó đối xử với Vân Khuynh không tốt, bây giờ lại đối xử với Dương Liễu như thế, ngay cả đứa trẻ sơ sinh cũng không tha, đúng thật là súc sinh!

Trước đó không thích Dương Liễu, bây giờ cảm thấy cô ấy cũng không dễ dàng, chẳng phải nói là cô ấy và Lục Văn Bân quen biết trước yêu trước sao? Cũng là không có thân phận, nếu không làm sao có thể đi làm kẻ thứ ba? Không ai đồng ý làm ô uế cái danh tiếng của mình chứ? Tôi không phải là muốn nói giúp cô ấy, đừng mắng tôi, chỉ là còn có chút thương cảm cô ấy, trên thế gian này phụ nữ luôn khổ cực......

"Duy trì quan tâm sự thái phát triển nói" nói: Tôi cũng cảm thấy Dương Liễu có lẽ có nỗi khổ riêng khó nói thật mới phá hoại cuộc hôn nhân của Lục Văn Bân và Vân Khuynh? Nói sao thì mang thai đứa con rồi, chính là muốn cho đứa con một gia đình hoàn chỉnh, thêm nữa trong tình yêu ai không ích kỉ? Cô ấy cũng là muốn sống tốt hơn, còn trước Lục Văn Bân và Vân Khuynh cũng chỉ là hôn nhân thương nghiệp, không có tình cảm, cũng không phải vợ chồng thật sự, bây giờ Vân Khuynh đã tìm được ý trung nhân rồi, chúng ta cũng nên tha lỗi cho Dương Liễu đi, ai chưa từng phạm qua lỗi lầm, sửa đổi là được rồi.

"Giang Lão Bạch" nói: Làm mẹ cũng đều thương xót đứa con, đứa con của mình bị ngược đãi thành như thế, vậy đúng là đau thắt cả ruột, tôi ủng hộ Dương Liễu với Vân Bính Hoa, Tô Tương đoạn tuyệt quan hệ, vốn dĩ cô ấy không phải là người Vân gia, Vân Bính Hoa và Tô Tương lại quá đáng như thế, đương nhiên phải đoạn tuyệt quan hệ chứ! Ba mẹ như thế này còn không khẩn trương đoạn tuyệt, không lẽ đợi đến lúc bị hại chết sao?

"Hoa hoa hoa hoa" nói: Phụ nữ hà tất làm khó phụ nữ, chuyện quá khứ cứ bỏ qua đi, Vân Bính Hoa và Tô Tương vốn dĩ chính là thứ không ra gì, ngay cả tang lễ mẹ ruột cũng không chuẩn bị, ngay cả con gái ruột thịt cũng đối xử tàn nhẫn, Dương Liễu đoạn tuyệt với họ rất bình thường!

Nhìn thấy những bình luận này, tâm trạng Dương Liễu rất vui mừng.

Như thế này, cô không những thành công cắt đứt được hai phiền phức lớn Vân Bính Hoa và Tô Tương, đem tất cả lỗi lầm đều đẩy vào người hai kẻ già nát kia, còn nhân cơ hội tẩy sạch bản thân, xây dựng lại cho bản thân một danh tiếng tốt!

Đây quả thật là chuyện một công đôi việc.

Vào lúc Dương Liễu đang hoang tưởng tương lai càng đẹp đẽ của mình.

Cơn gió bình luận bị một vài người chuyển hướng gió đi.

"Con trà xanh nhẫn tâm nhất" nói: Không lẽ chỉ có tôi cảm thấy gái trà xanh này lại đang diễn kịch sao? Những người nói thương cảm cô ta, còn nói tha thứ cho cô ta, các bạn nhất định chưa từng làm qua mẹ rồi, một người mẹ yêu thương đứa con của mình, đứa con bị người ta ngược đãi, sẽ thời gian đầu tiên dẫn đứa con đi khám, mà không phải ôm lấy đứa con mình đầy thương tích mời phóng viên đến làm tin tức, khóc lóc trước mặt ống kính, muốn lấy sự đồng cảm của quần chúng!

Những người nói tốt cho Dương Liễu, xin các bạn hãy mở to con mắt nhìn rõ ràng, trên người đứa con là những vết nhéo còn mới, đó ngay cả một chút thuốc cũng không thoa lên một chút sao!

"Khuynh Thành" nói: Một kẻ thứ ba cũng có thể tẩy sạch? Đây là ăn hiếp tất cả mọi người chúng ta đều mù cả rồi à? Không phải sớm đã có người nói qua rồi sao, hôn nhân là một trách nhiệm, không có tình cảm thì có thể tùy tiện có kẻ thứ ba sao? Kẻ thứ ba lấy danh hiệu tình yêu liền trở thành tình thánh sao? Có thể nhận được đồng cảm và tha thứ? Vân Bính Hoa và Tô Tương đúng là không ra gì, Dương Liễu cũng chẳng ra làm sao! Dấu tay trên mặt nho nhỏ thế, tự mình đánh đúng chứ?

Chương 125

"Cây không được vui vẻ" nói: Tôi không phát biểu ý kiến chủ quan, chỉ dùng sự thật để nói ra, sự thật chính là---một là Dương Liễu trong mối quan hệ hôn nhân trong lúc còn tồn tại của Lục Văn Bân và Vân Khuynh, phát sinh mối quan hệ không bình thường với Lục Văn Bân, sống chung phi pháp.

Hai là Dương Liễu chưa cưới sinh con, còn mượn chuyện này lên ngôi, phá hoại cuộc sống hôn nhân của người khác.

Ba là Dương Liễu mồ côi ba mẹ, Vân gia có ơn nghĩa sinh thành dài tận hai mươi năm với cô ta, nhưng cô ta lại độc chiếm tình yêu thương của Vân Bính Hoa và Tô Tương, không hề có chút cảm thấy sự độc chiếm tình cảm có gì là sai!

Bốn là Vân Bính Hoa và Tô Tương yêu thương mình Dương Liễu đã thành sự thật, một vài lời nói liền có thể đảo ngược thị phi? Muốn lừa gạt bản thân hay là lừa gạt quần chúng?

Năm là Vân Bính Hoa và Tô Tương đối xử không tốt với Dương Liễu? Vậy tại sao trước đó lại đối xử tốt với cô ta, nhưng sau khi cô ta sắp trở thành Lục đại thiếu phu nhân, có chỗ dựa rồi lại đối xử không tốt với cô ta? Vân Bính Hoa và Tô Tương ngu xuẩn như thế sao?

Dương Liễu lại tại sao nhất định phải để Vân Bính Hoa và Tô Tương không còn gì hết mới nói ra bọn họ đối xử không tốt với cô ta? Không lẽ không có tình nghi về việc yêu giàu khinh nghèo, vong ơn bội nghĩa thật sao?

Sáu là ở trên có một bạn nhắc qua rồi, con mình bị thương, Dương Liễu tại sao không phải ở thời gian đầu tiên ôm đi bệnh viện, mà là mời phóng viên quay clip phát tin tức ra? Không lẽ không lo lắng đứa con sẽ đau sẽ bị bệnh?

Tổng kết phía trên, xin hãy lý trí suy nghĩ sự khóc lóc của Dương Liễu, rồi hãy phát biểu bình luận, phụ nữ không nên làm khó phụ nữ, nhưng trước tiên người đó là một người đáng để không bị làm khó, người và người là không giống nhau đấy......

"Mật chiều bảo bối" nói: Xác nhận là đang diễn kịch, tẩy trắng, làm trái ngược chân tướng sự thật, Dương Liễu nên phải bị đóng đinh trên cây cột tủi nhục mãi, mãi mãi không xuống được!

"Đuôi rồng màu tím" nói: Đây chính là kẻ thứ ba tồi tệ, cũng đáng để các bạn thảo luận ở đây sao? Đừng làm hôi thối bản thân, đi đi đi, khẩn trương đi!

"Tiểu tiểu thư quá đáng yêu" nói: thông tin nội bộ, Dương Liễu lợi dụng Vân Bính Hoa và Tô Tương xong liền đá phăng bọn họ ra, mặt là do cô ta tự đánh, đứa con là do cô ta tự nhéo.

"Trời xanh xanh" "Tiểu tiểu thư quá đáng yêu": Thật sao? Có chứng cứ không?

"Tiểu tiểu thư quá đáng yêu": Nhìn hình.

Đính kèm theo đó là một tấm hình có chút mơ hồ, mơ hồ có thể nhìn thấy một người phụ nữ ngồi kế bên cái nôi em bé, đưa tay đi nhéo em bé, thân hình rất giống Dương Liễu.

Tấm hình vừa mới tung ra, bình luận trên mạng tức thời bùng nổ, bất kể mặt người có nhìn rõ không, mọi người đều nhất trí nhận định đây là Dương Liễu. Bất kể trước đó giúp Dương Liễu hay là mắng Dương Liễu, toàn bộ đều nhất trí chửi mắng Dương Liễu thậm tệ!

Dương Liễu không những không tẩy trắng được bản thân, trái lại càng tô càng đen, cho dù mọc thêm mười cái miệng, mọc thêm mười cặp mắt, cũng không cứu vãn được danh tiếng của mình!

Chỉ tại vì, tấm hình này là thật đấy, "Tiểu tiểu thư quá đáng yêu" là một trong những n fan nhỏ của Giang Mạc Thần, vì muốn theo dõi động tác của Lục Văn Bân, Vân Khuynh, Cao Thúy Lan bọn họ, phòng tránh bọn họ làm ra những chuyện tổn thương Vân Khuynh, Hoắc Nhất Hàng từ sớm đã để một thân tín của mình đến biệt thự làm giúp việc, tấm hình là do camera trong biệt thự chụp được, vốn dĩ rất rõ ràng, nhưng quá rõ ràng sẽ trở thành sự thật, không có gì để tranh luận, và không có gì tranh luận đương nhiên sẽ không có gì nổi trội, cho nên, tấm hình Giang Mạc Thần đưa đã được xử lý thành mờ ảo.

Nhưng mờ ảo như thế nào, Dương Liễu đương nhiên là nhìn được rõ ràng, cô nhìn thấy tấm hình đó, tức thời có chút kinh hãi, khẩn trương đi xóa những bình luận đó, tốc độ càng ngày càng nhanh, sắc mặt càng ngày càng kém, cuối cùng trực tiếp vứt điện thoại mình xuống đất.

Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Rõ ràng vừa mới bắt đầu dư luận là có lợi bên cô, tại sao đột nhiên lại thay đổi?

Đây không phải là kết quả cô muốn! Tại sao chuyện không thể dựa theo phương hướng của cô mà phát triển chứ?

Có phải có người thao tác âm thầm?

Đầu óc của Dương Liễu vừa nảy ra suy nghĩ này, lập tức có ngay đối tượng tình nghi đầu tiên---Vân Khuynh!

Là Vân Khuynh, nhất định là Vân Khuynh, chính chỉ có Vân Khuynh không muốn cô được tốt lành! Cũng chỉ có Vân Khuynh có khả năng làm được những phản ứng tức tốc để bôi đen cô!

"Con tiện nhân đáng chết!" Dương Liễu tức đến chửi lên.

Cao Thúy Lan vừa đúng lúc đến trước cửa, nghe thấy câu này, còn tưởng rẳng Dương Liễu đang mắng bà. Lập tức nhấn vào nút xe lăn tự động đi lên trước xông lên hướng của Dương Liễu, "Dương Liễu! Cô là một con tiện nhân mất nết, cô mắng ai là tiện nhân thế? Nói đến tiện, ai lại tiện như Dương Liễu cô? Đã tiện ở vô số phần dưới gã đàn ông gọi xuân, còn dám đến Lục gia để lừa lọc!"

Cao Thúy Lan xông đến bên bàn trà, sau đó cầm lấy một cái ly trên bàn quăng qua hướng của Dương Liễu.

Dương Liễu nhất thời không có phản ứng kịp, chiếc ly ném trúng tay cô, chiếc ly rất cứng rắn, đụng một cái trên xương cánh tay cô, rớt xuống đất, "bốp" một tiếng, rơi ra rất nhiều mảnh vụn.

Dương Liễu chịu đau rồi, tức thời liền nóng lên, mắng lên dữ dội, "Lão phế vật, bà điên rồi phải không? Bà dám lấy chiếc ly ném tôi?"

"Tôi có cái gì không dám ném cô?" Cao Thúy Lan dùng giọng nói sắc bén chửi qua đó, "Cô là con trà xanh tiện nhân mất nết, cô còn dám lăng nhăng sau lưng con trai ta, tôi không những muốn ném cô, tôi còn muốn hại chết cô!"

"Lúc tôi chuyển đến sáng hôm đó, tôi đã phát hiện cô không ổn, mới sáng sớm mang theo cả người hôi thối ghê tởm về, còn không biết nghĩ ra cách gì lừa gạt con trai tôi, để con trai tôi che giấu cho cô, cô ngày đó thật ra là ra ngoài lăng nhăng với người đàn ông khác?!

Nghe Cao Thúy Lan nhắc đến chuyện tối hôm đó, sắc mặt của Dương Liễu tức thì đổi thay, lập tức phản bác, "Bà ăn nói xằng bậy gì thế? Cẩn thận tôi xé nát cái miệng của bà!"

"Cô nói cái gì? Muốn xé nát miệng của tôi sao?" Sắc mặt của Cao Thúy Lan không thay đổi, "Vậy tôi hôm nay rất muốn biết, cô rốt cuộc là làm sao xé nát miệng của tôi! Nhưng ở trước đó, tôi xé nát cái mặt này của cô trước!"

Cao Thúy Lan cầm lấy túi xách của mình, tức tốc mở dây kéo ra, đưa tay vào nắm một xấp hình ra, vứt sang Dương Liễu, "Xem cho rõ ràng đây, chuyện con trà xanh tiện nhân cô đã lộ ra rồi, những thứ này, toàn bộ đều là những chứng cứ mà cô lăng nhăng sau lưng con trai ta! Chính ngay cả cái giống gì đó của cô cũng không biết là của người đàn ông hoang nào, còn mặt dày ngụy trang thuần khiết trong Lục gia chúng tôi, tiện nhân, mất nết!"

Mười mấy tấm rơi rớt xuống xung quanh Dương Liễu, cô chỉ nhìn một lượt, trong lòng đã hoang mang.

Đây chẳng phải là lúc cô ở nước ngoài, tình cảnh vui vẻ thoải mái sao? Tại sao lại......đều bị người ta chụp thành hình rồi?

Còn nữa, Cao Thúy Lan làm sao có được?

Lão phế vật này bà ta ngay cả ba ruột của đứa con mình cũng không rõ, bà ta còn dám tính sổ với cô? Muốn đuổi cô ra khỏi Lục gia sao?

Khẳng định là thế! Lão phế vật này sớm đã không ưa gì cô.

Nhưng, những thứ này, là chỉ có lão phế vật một mình biết được, hay là Lục Văn Bân cũng đã biết?

Không được! Cô tuyệt đối sẽ không chấp nhận bị đuổi ra khỏi Lục gia, cô tốn hết tâm tư, không mấy dễ dàng leo lên được vị trí này, cô tuyệt đối sẽ không chấp nhận cho bất kì ai đem cô từ vị trí này kéo xuống.

Nhưng chỉ là vài tấm hình, cô chỉ cần cắn răng không thừa nhận là được!

Nghĩ đến đây, Dương Liễu hơi bình tĩnh lại chút, tiện tay nhặt vài tấm hình đó, nhìn nhìn, cười lạnh một tiếng, nói, "Cao Thúy Lan, tôi biết bà không thích thôi, nhưng bà lấy đống hình photoshop này để vu khống tôi, có lẽ quá tàn độc chút chứ?"

"Cái gì? Hình chụp photoshop? Tiểu tiện nhân, cô bản lĩnh giả vờ vô tội cũng tốt thật đấy, nhưng cô tưởng rằng tôi không có tìm người giám định qua sao? Kết quả giám định là, những tấm hình này đều là hình gốc HD, không có bất kì vết tích photoshop nào!" Cao Thúy Lan nói như thế đương nhiên là đang hù Dương Liễu, bà lấy hình xong đã về tính sổ với Dương Liễu, làm gì có làm qua giám định gì?

Nhưng ánh mắt lẩn tránh của của Dương Liễu và sắc mặt biến sắc xác định những tấm hình đều là thật!

Bà lại tiếp tục mắng chửi, "Tiểu tiện nhân! Đừng cố gắng phủ nhận nữa, tấm hình là thật đấy, giả là con người cô này! Cô từ lúc bắt đầu đã mưu tâm bày kế tiếp cận con trai tôi, lại làm ra những chuyện dơ bẩn dâm đãng như thế, cô căn bản không có tư cách bước vào Lục gia nhà ta!"

"Bây giờ, cô lập tức gọi điện thoại cho Văn Bân, để nó trở về, đem những chuyện này nói nó nghe, ly hôn với nó, đem tất cả tài sản của cô toàn bộ để lại, sau đó mang theo đứa con giống hoang của cô sinh ra cút đi cho tôi! Những lời nói đó, tôi còn nể chút mặt cho cô, nếu đem những tấm hình này công bố ra ngoài, nếu không, tôi đem những tấm hình này truyền lan lên mạng, cô cả đời này đừng mong có thể ngẩng cao đầu làm người!"

Cao Thúy Lan tưởng rằng nói như thế, Dương Liễu sẽ sợ bà, sẽ ngoan ngoan làm theo yêu cầu của bà, hoặc giống như con chó vậy quỳ xuống dưới chân bà, cầu xin sự tha thứ của bà.

Nhưng bà không biết là, bà nói những lời này, đã đem thông tin rất quan trọng nói cho Dương Liễu biết---Lục Văn Bân vẫn chưa biết chuyện những tấm hình này!

Mép miệng Dương Liễu khẽ nhếch, trong mắt tỏa ra ác độc lạnh băng, "Cho dù tấm hình này là thật đấy, kĩ thuật khoa học bây giờ tiên tiến như thế, chỉnh cái dung đổi cái mặt đều không phải là chuyện khó gì, lại có thể là có người mặt giống như tôi vậy, nhưng đống hình chết này, bà liền muốn cộng cho tôi tội danh dâm đãng dơ bẩn? Cao Thúy Lan, bà quá đề cao những đống hình không biết từ đâu có này, hay là xem thường Dương Liễu tôi đây?"

Vừa nói, Dương Liễu nhặt từng tấm hình lên, xé nát!

"Cô......" Cao Thúy Lan thấy Dương Liễu hủy diệt chứng cứ, vội vàng lên đó giật hình lại, vừa giật vừa nói, "Đây là tôi dùng rất nhiều tiền mua từ đám phóng viên, cô nói hình này là chết sao? Hứ! Tôi còn có đoạn clip, đoạn clip chứng mình được cô chơi đùa với đàn ông, còn muốn đem giống hoang trong bụng đổ thừa lên con trai tôi!"

Dương Liễu nghe Cao Thúy Lan nói như thế, động tác xé hình hơi khựng lại một hồi, tấm hình trên tay liền bị Cao Thúy Lan giật đi.

Ánh nhìn của cô rơi vào cái máy ảnh kĩ thuật số trong túi xách của Cao Thúy Lan, đưa tay qua đó cầm lên, trực tiếp mở máy ra xem, bên trong vừa xuất hiện âm thanh, cô lại lập tức tắt đi ngay.

Sắc mặt cô triệt để tối đen lại, một đôi mắt như rắn độc nhìn chằm chằm vào Cao Thúy Lan, "Lão phế vật, bà nói, những thứ này, rốt cuộc là ai đưa cho bà?"

"Là ai đưa tôi không quan trọng, quan trọng là, những thứ này, bây giờ đang ở trong tay tôi, tiểu tiện nhân! Cô cuối cùng biết sợ rồi sao?" Cao Thúy Lan ngẩng mắt lên, đắc ý nói, "Sợ rồi, thì lập tức quỳ xuống, cúi lạy trước cho tôi, cầu xin tôi tha thứ cho cô!"

Chương 126

"Bà chắc chắn tất cả chứng cứ đều trên tay bà?"

Dương Liễu nghĩ, thám tính Cao Thúy Lan nòi: "Bà cũng khá thần thông quảng đại đó, đến hình ảnh và video về cuộc sống bên nước ngoài của tôi cũng có được, người sống vì mặt mũi, vì không để danh tiếng của bản thân quá nát, không thể ngẩng đầu lên nhìn người khác, tôi nhận! Nhưng tôi muốn xác nhận là có thật toàn bộ chứng cứ trên tay bà không?
Cao Thúy Lan, bà đã đưa những chứng cứ này đến để đối chứng với tôi, có nghĩa là bà không muốn con bà hoặc là người khác trong Lục gia biết chuyện này, hơn nữa, bà đăng những cái này lên mạng, đối với danh tiếng của Lục gia cũng không tốt.
Dù sao, tôi đã lấy được giấy đăng kí kết hôn, chúng tôi đang trong thời gian tân hôn, nếu để người khác biết cô gái mà con bà kết hôn là người có thể nhận bất cứ ai làm chồng, anh ta cũng sẽ không thể ngẩng đầu nhìn mặt người khác, mặt mũi Lục gia các người cũng sẽ bị mất hết!

Cho nên, bà muốn có thỏa thuận riêng với tôi, muốn tôi rời xa con bà, cũng bảo đảm mặt mũi của tất cả mọi người, đây đương nhiên là tốt nhất rồi, nhưng, bây giờ bà nhất định rất hận tôi đúng không? Nếu tôi dựa theo yêu cầu của bà mà làm, mà bà còn đang giữ điểm yếu nào khác của tôi thì làm sao? Cao Thúy Lan, tôi cũng không ngu, giao dịch, cần phải 2 bên đều có lợi!"

Lời có nghĩa, thừa nhận người trong hình và video là Dương Liễu cô, những chuyện dơ bẩn đó đều là cô làm.

Cao Thúy Lan hừ lạnh 1 tiếng, nói: "Mày đúng là con ranh chính hiệu! Mày yên tâm, tất cả những chứng cứ tao tốn nhiều tiền để mua đều ở đây, Cao Thúy Lan tao là người cao quý ở xã hội thượng lưu, không giống mày, chỉ là bùn đấy bỉ ổi của tầng lớp hạ đẳng!"

Nói xong, Cao Thúy Lan hất cằm lên, khinh bỉ nhìn Dương Liễu nói: "Bây giờ, lập tức quỳ xuống cầu xin tôi!"

"Hahaha~" Dương Liễu ngược lại cười, vừa cười, vừa lượm từng tấm hình ở dưới đất lên, không chừa tấm nào, sau đó, cùng với cái máy ảnh, đều bỏ vào trong túi xách của mình.

"Lão phế vật, bà có biết tại sao trước đây bà 5 lần 7 lượt tính kế Vân Khuynh nhưng kết quả vẫn là thất bại không?"

Cao Thúy Lan ngây người, không biết tại sao lại nói đến chủ đề hoàn toàn không liên quan đến chủ đề đang nói.
Nhưng chuyện liên quan đến Vân Khuynh, bà vẫn hỏi ngược lại 1 câu: "Tại sao?"

"Bởi vì bà ngu!" Dương Liễu cười nụ cười vô hại: "Bà tự nghĩ mình cao quý, cảm thấy mình lương thiện, tự tin đến ngu xuẩn tưởng tất cả mọi chuyện đều sẽ phát triển theo những gì bà thiết kế, nhưng thực tế, kế hoạch của bà lại lộ liễu đến ai cũng biết! Cũng giống như, bà tự tiện đến tìm tôi giao dịch, tưởng là lấy những chứng cứ này ra tôi sẽ ngoan ngoãn như theo bà, nhưng mà, Cao Thúy Lan, không lẽ bà không nhận ra, tất cả những chứng cứ của bà đều đã nằm trong tay tôi? Mà tôi, còn có khả năng vì những chứng cứ này kiêng kị bà không?

Lòng Cao Thúy Lan mạnh mẽ trầm xuống, mới biết bản thân phạm sai lầm chết người như thế nào!

"Mày... Mày trả chứng cứ lại cho tôi!" Cao Thúy Lan trừng mắt nhìn Dương Liễu, mắng:" Mày tưởng mày đem chứng cứ đi, thì có thể tiếp tục ở lại Lục gia sao? Đừng quên đứa con của mày là con hoang, chỉ cần tao nói con tao nghe, kêu nó đi xét nghiệm DNA, thì sẽ rõ, con tao nhất định tin tưởng tao!"

"Ai yo, tôi sợ quá!" Dương Liễu cười khoa trương, sắc mặt cũng theo đó trầm xuống, ngữ khí trở nên sắc bén: "Nhưng mà, bà nghĩ tôi sẽ cho bà già phế vật cơ hội mở miệng sao?"

Có lẽ biểu cảm của Dương Liễu quá hung tợn, Cao Thúy Lan bì hù đến lùi liền mấy bước: "Mày... mày là con tiện nhận, mày muốn làm gì tao?"

"Tao cảnh cáo mày, đừng làm bậy, tao là mẹ ruột của Văn Bân, mày là phu nhân của Lục gia, tao là..."

Bà vẫn chưa nói xong, Dương Liễu đã cầm lấy xe lăn của bà, dùng sức đẩy mạnh 1 cái, bà liền mang theo xe lăn cùng ngã xuống đất.

"Tôi muốn làm bây thì làm sao? Cao Thúy Lan, người ta nói người cao quý vì biết bản thân là gì, khuyết điểm lớn nhất của bà, là không biết bản thân là gì, chỉ cậy vào thân phận và tiền tài không biết đông tây nam bắc gì, ngoài thân phận và tiền tài bà còn có cái gì? Chỉ là 1 cái não ngu xuẩn! Còn có 1 cơ thể tàn phế!"

"Thân phận và tiền tài là gì chứ? Đó đều có thể mưu lược để giành lấy, giống như xuất thân của tôi hơi kém, nhưng đến bây giờ, không phải cũng bò lên vị trí này sao? Đương nhiên, tôi bò lên cũng khá vất vả, cho nên sẽ không cho phép người khác kéo tôi xuống!"

"Bà không thích tôi, tôi nhịn, nhưng bà muốn giẫm đạp tôi? Muốn hủy hoại thanh danh của tôi? Muốn hủy đi tất cả những thứ tôi khó khăn lắm mới có được? Còn muốn lấy nhiều lợi ích khác từ trên người tôi? Suy nghĩ của bà cũng quá xa rời thực tế rồi!"

"Bà già phế vật, tôi nói bà biết, người đối nghịch với Dương Liễu tôi, từ trước đến giờ không hề có kết quả tốt, vậy mà bà còn dám huênh hoang kêu tôi cầu xin, hừ! Bây giờ tôi cho bà biết, bà phải cầu xin tôi như thế nào!"

Vừa nói, Dương Liễu quay người lại, lấy 2 cây tiêm 1 lớn 1 nhỏ đều có thuốc ở trong túi xách ra, bên trong rõ ràng là thuốc an thần và thuốc mê.

Thứ này được chuẩn bị sau ngày hôm kia ở hẻm nhỏ tự nhiên bị mấy tên lưu manh luân phiên cưỡng hiếp.

Sau chuyện đó cô nghĩ, tuy làm chuyện đó cô cũng khá thoải mái, nhưng thân phận bây giờ của cô, nếu gặp chuyện như thế nữa thì tránh được là tốt nhất, người đi bên bờ, khó tránh bị ướt giày, vạn nhất tính sai rồi, mọi chuyện bại lộ ra, hoặc là hình ảnh khỏa thân của cô trở thành "tài liệu" của chợ đêm hay trang mạng nào đó, đối với cô mà nói đều là rắc rối lớn!

Bây giờ cô đã là quý bà của hào môn, muốn chơi với đàn ông thì tìm nơi tư nhân kín tiếng tí, hoặc là dứt khoát tìm vài tên đàn ông trẻ tuổi sạch sẽ, không phải sẽ chơi sướng hơn sao?

Chỉ là, thứ này còn chưa dùng trên bất kỳ tên đàn ông nào, ngược lại phải dùng trên người bà già phế vật Cao Thúy Lan!

"Bên trong là cái gì? Mày... mày không được qua đây!" Cao Thúy Lan thấy Dương Liễu cầm kim tiêm qua, mặt đột nhiên trắng bệch.

Bà tưởng Dương Liễu tính giết bà bịt miệng.

Bà phản kháng trên mặt đất, muốn nhanh chóng chạy khỏi, trong lòng vô cùng hối hận.

--- Bà không nên gấp gáp cầm chứng cứ qua đây đối chứng với Dương Liễu, nên nói chuyện này cho con bà trước, sau đó cùng con bà đối phó với Dương Liễu. Nếu như vậy, bà sẽ không có nguy hiểm gì.

Nhưng mà bây giờ, hối hận cũng vô dụng...

Hai chân bà không có phản ứng gì, hoàn toàn không chạy thoát khỏi bàn tay độc ác của Dương Liễu!

Càng nghĩ như vậy, lòng Cao Thúy Lan càng hoảng, chỉ có thể dùng sức của tay bò trên mặt đất, nhưng rất nhanh bị Dương Liễu đuổi kịp.

Kim tiêm sắc bén đâm vào huyết quản của Cao Thúy Lan, chất lỏng lạnh lẽo bên trong nhanh chóng tiêm vào.

Cao Thúy Lan bị hù đến lớn tiếng la: "Dương Liễu, mày là tiện nhân, ác phụ, mày dám ra tay độc ác với tao, con trai tao sẽ không tha cho mày, tuyệt đối sẽ không tha cho mày, mày đợi bị..."

Bị cái gì, bà không nói ra được nữa, bị mất đi ý thức.

Dương Liễu lấy kim tiêm ra, cười mỉa môi: "1 kim thuốc an thân là xong, thuốc mê tôi còn chưa tiêm nữa, tiết kiệm đi rồi, ha~"

Cô liếc mắt nhìn Cao Thúy Lan, mắt lướt qua tia tàn nhẫn: "Bà già phế vật, nhiều chuyện! Còn tính kiếm chuyện với tôi? Tôi muốn xem xem, đợi tí, bà cầu xin tôi như thế nào!"

Tròng mắt Dương Liễu lưu chuyển, nghĩ ra 1 ý kiến độc ác, để Cao Thúy Lan lên xe lăn, đẩy ra khỏi cửa.

Dương Liễu tự lái xe, cả đường đều nghĩ làm sao đối phó với Cao Thúy Lan, cũng không mở đài FM nghe, cũng không biết Lục thị đã hoàn toàn phá sản, điện thoại cũng hết pin tắt nguồn, để ở trạng thái tắt nguồn mở sạc pin trong xe.

40 phút sau, Dương Liễu chạy đến khu nhà dơ bẩn lộn xộn nhất Vinh Thành, ngừng trước hẻm, nhận điện thoại của 1 người: "Anh Lão Hổ, em là Liễu Liễu, có chuyện muốn nhờ anh giúp, bây giờ em đang ở ngoài hẻm..."

"Ai ya, bận gì chứ, anh ra tiếp em chút đi, hẻm sâu như vậy, em không phải sợ bị bắt nạt sao?"

"Sao có thể, sao em có thể quên anh, chúng là bạn, tình nhiều năm như vậy, không có giao tình cũng có bào tình... người ta trước đó không phải ra nước ngoài sao? Gần đây luôn bận chuyện kết hôn... được được được, cho, em cho tiền, cộng với người luôn, có được không?"

"Uhm, được, vậy anh nhanh qua đây!"

Không lâu sau, 1 người đàn ông xăm hình đầy người mang theo 1 tiểu đệ từ hẻm sâu đi ra, Dương Liễu bật đèn chớp 1 cái, bọn họ trực tiếp đi qua.

Người đàn ông xăm hình mở cửa, ôm Dương Liễu xuống, đôi tay còn không đàng hoàng mò mẫn mọi nơi của cô, miệng đầy thô tục nói: "Tiểu tiện nhân, hôm nay sao nhớ đến tìm anh rồi? Mới kết hôn đã không chịu được cô đơn? Xem ra ông chồng giàu có của em không được rồi! Nhớ đại, pháo của anh rồi? Vậy bây giờ liền lên?" Vừa nói, liền hôn lên cổ Dương Liễu.

"Đừng đừng đừng, hôm nay người ta là có chuyện mới đến!" Dương Liễu đẩy miệng người đàn ông xăm hình ra, nói: "Trên xe có người phụ nữ, đắc tội em, em đến tìm anh, dựa theo phương pháp cũ, xử lý 1 chút!"

Hẻm này, là nơi mà cảnh sát cũng không xử lý sạch sẽ được, sau khi Dương Liễu quen người đàn ông xăm hình, cũng thường xuyên đưa những người phụ nữ không thuận mắt cô đến đây hủy hoại họ.

Cho nên, người đàn ông xăm hình lập tức hiểu ý Dương Liễu.

"Người nào mắt mù đắc tội Dương Liễu em rồi?" Hắn nói, mắt ra hiệu cho 2 đứa em mình: "Đi, đưa người phụ nữ trên xe xuống, để anh nhìn nhan sắc tí! Coi có thể bán giá tốt không!"

"Tiền, em không cần, " Dương Liễu nói: "Lần này, không phải là cô nương trẻ tuổi xinh đẹp, bà ta nhiều nhất, chỉ là 1 bà già chậm chạp!"

"Cái gì? Bà già?" Người đàn ông xăm hình kinh ngạc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro