THANH XUÂN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạt mưa bay ngang qua tay
Thấy bóng dáng ai nhìn quen
Người ngày xưa tôi thương yêu
Tôi nhung nhớ đến ngẫn ngơ

Hết rồi - hết thật rồi anh nhỉ, đặt dấu chấm hết cho những tháng ngày rong ruổi trong trò chơi đuổi bắt của bọn mình. Mới hôm qua thôi em còn cùng anh đi qua từng dãy hành lang lớp học, cùng anh thẩn thờ suy nghĩ mai này sẽ học gì làm gì, cùng anh nói về vài điều vớ vẩn ngốc xịt... vậy mà!

Ngày chỉ mong khi tan trường
Rồi cầm tay dắt lối về
Kỷ niệm đầu
Ừ thì ra đã quá lâu

Phải rồi, đã quá lâu kể từ ngày bọn mình đều chân đều tay bước xuống những bậc thềm cuối cùng của chiếc cầu thang quen thuộc, kỷ niệm lần đầu gặp gỡ và cũng là lần cuối mình mình đứng đối diện cùng nhau mỉm cười. Chỉ tiếc hôm ấy chung ta ra về cùng nhau nhưng lại là trên hai con đường khác nhau và nhịp tim hai đứa đến phút chót vẫn không thể hòa vào nhau như em mong đợi. Tiếc nuối quá - em thật sự rất tiếc.

Thời rong chơi đi muôn nơi
Tim bao khát khao đầy vơi
Buồn rồi vui như mưa ngâu
Tan trong gió ai chờ đâu

Ngày đó bọn mình toàn vui vẻ chứ đâu có lần nào buồn thảm đâu anh nhỉ, toàn là em bày trò anh đáp trả thế là hai đứa cười xòa cho qua chuyện nhưng biết làm sao đây... Tay em ngắn và kỉ niệm thì cứ trôi mãi theo từng cơn gió thời gian, em bất lực trong việc cố giữ lấy từng mảnh kí ức rời rạc đầy sắc màu ngày xưa cũ - em thật sự không bao giờ muốn quên.

Giờ thấy nhau môi ta cười
Mà lòng thoáng có chút buồn
Ừ thì thôi
Mình nhìn nhau chút nữa thôi

Mai này nếu có gặp lại anh sẽ cười cùng em chứ?

Trôi đi xa trôi đi xa
Trôi hết giấc mơ ngày qua
Bao thơ ngây
Ngại ngùng lắm biết không
Chiếc hôn lần đầu
Ừ thì nắm tay lần đầu
Rồi thì lần đó
Mình đã đánh mất nhau

Em và anh chỉ là hai kẻ ngược lối, gặp nhau vì một cơn mưa rào mang tên Thanh Xuân. Mưa đột ngột rơi, hai ta lại trú cùng một mai hiên và định mệnh an bài em sẽ không thể nào quên được chàng trai em yêu năm em 17. Cơn mưa đến đầy bất ngờ và chóng vánh, anh cũng vậy - mang đến cho em đầy nhưng sự bất ngờ và cũng chóng vánh bỏ em lại dưới mái hiến ấy một mình mãi mãi.

Như cơn mơ như cơn mưa
Thanh xuân như mưa rào thôi

Có sai đâu, thanh xuân như mưa rào, em bị cảm vì cơn mưa bất chợt ấy, cơn cảm theo em đến suốt những năm tháng sau này.

Nay xa xôi chợt lòng nhớ với thương
Dấu yêu lần đầu
Lần đầu biết yêu muộn sầu
Tình đầu ngập nắng
Rồi đắng những môi cười
Tôi biết làm sao quên

Mãi mãi sẽ chẳng có lớp cát nào có thể xóa nhòa hay che lấp đi những năm tháng thanh xuân đã cũ. Có chăng chỉ là phút chốc bận rộn đi đánh rơi nó nơi miền kí ức xa xôi, để rồi một lần đặt chân trở lại không biết bao nhiêu là điều sẽ ùa về như cơn lũ, nhấn chìm chúng ta trong cái dư vị ngọt ngào của tuổi thanh xuân đã qua.

Hạt mưa bay ngang qua tay
Thấy bóng dáng ai nhìn quen
Người ngày xưa tôi thương yêu
Tôi nhung nhớ đến ngẫn ngơ

Thật sự rất nhớ, nhớ đến rơi nước mắt, cứ nghĩ mai này chẳng còn cơ hội gặp lại thì nước mắt đã ướt đẫm trang giấy trắng. Anh ơi, em phải làm sao đây?

Ngày chỉ mong khi tan trường
Rồi cầm tay dắt lối về
Kỷ niệm đầu
Ừ thì ra đã quá lâu

Cũng chưa hẳn là quá lâu để có thể hoài niệm nhưng cũng đã một thời gian rồi, một thời gian không quá dài nhưng đầy cam go trắc trở. Chợt nhận ra tháng ngày bên anh - bình yên quá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tanvan