chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cậu sẽ làm điều đó. Jungkook thực sự sẽ làm điều đó. Cậu không chắc là mình sẽ làm đúng nhưng cậu chắc chắn sẽ làm điều đó và điều đó thôi là quá đủ.

Với đôi mắt đặt trên cánh cửa màu nâu đơn giản trước mặt - lối vào căn hộ xa hoa của Kim Namjoon và Min Yoongi – cậu hít một hơi thật sâu và đưa tay vuốt lại mái tóc, hy vọng nó sẽ trông thật mượt mà và cậu đã không làm nó xẹp xuống hoàn toàn. Cậu kéo mạnh tay áo khoác của mình trong một nỗ lực đáng thương để trông nhỏ hơn một chút; một chút dễ thương. Bởi vì cậu giờ trông dễ thương hơn bình thường. Jungkook thật sự trông cực kỳ dễ thương. Rất đáng yêu, cậu bạn trai đáng yêu.

...Dù sao

Kế hoạch? Jungkook định gõ cửa. Namjoon sẽ mở nó. Namjoon sẽ hành động theo kiểu: "Này, vào đi, anh bạn."

Và rồi Jungkook sẽ như thế này: "Đừng gọi em là anh bạn khi chúng ta chuẩn bị đi hẹn hò."

Được chứ. Không. Hoàn toàn không. Quay lại nào.

Namjoon sẽ mở cửa và anh ta sẽ yêu cầu Jungkook đi vào, sau đó sẽ hỏi cậu xem mọi thứ có ổn không, khi đó Jungkook sẽ trấn an anh rằng thực tế mọi thứ đều ổn! Nhưng cậu đang tự hỏi liệu Namjoon có bận không?

Và Namjoon, có lẽ anh ấy là người khá bận rộn, nhưng lại thường phủ nhận điều đó và nói như: "Không bao giờ quá bận rộn, bé cưng của anh" với một cái nháy mắt điên rồ, và sau đó Jungkook sẽ nổ tung nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh, trả lời một cách thật bình thản: "haha, bé cưng của anh, gay. Gayy. "

Không. Chắc chắn không phải vậy. Quay lại, một lần nữa.

Namjoon sẽ nói anh không bận. Jungkook sẽ yêu cầu anh ra ngoài. Namjoon sẽ lại: "Huh? Chắc chắn rồi. Chúng ta sẽ đi đâu?"

Jungkook sẽ nói với anh: "Hẹn hò"

Và vì Jungkook trông rất đáng yêu, một cậu bạn trai vô cùng dễ thương, Namjoon sẽ há hốc mồm, nhìn chăm chú trong một phút, và sau đó nhận ra rằng họ sẽ trông rất tuyệt! Sau đó anh ta nói đồng ý và anh sẽ đỏ mặt, Jungkook sẽ thực sự nổ tung lần này và tay chân của anh ta sẽ bị rơi vãi khắp nơi mất thôi, Namjoon sẽ phải thực hiện một nhiệm vụ tìm kiếm họ và đó sẽ là điều dễ thương nhất. Nhà thám hiểm Dora. Nhưng đối với người lớn, nhà thám hiểm Namjoon.

Được rồi, không. Điều đó nghe giống như tiêu đề của một bộ phim khiêu dâm tệ hại vậy.

Sau đó Namjoon sẽ viết những bài hát về anh và Jungkook sẽ hát chúng, họ trông như một cặp đôi quyền lực vậy. Họ sẽ là một cặp đôi tốt hơn Angelina Jolie và Beyoncé nếu họ hẹn hò trong một vũ trụ thay thế. Hừm. Jungkook chưa bao giờ nghĩ về ý tưởng của Angelina Jolie và Beyoncé cùng nhau nhưng... cả hai đều là những người phụ nữ mang tính biểu tượng mà anh thực sự ngưỡng mộ. Ngoài ra, toàn bộ nữ diễn viên + ca sĩ trope? Vi diệu.

Gần như tuyệt vời như trope Namjoon + Jungkook.

Với một lời nhắc nhở tự nói với Taehyung về ý tưởng viễn tưởng đồng tính nữ mà anh ta nghĩ ra ngay tại chỗ, trong chưa đầy ba mươi giây, và lươn lẹo hết mức có thể, Jungkook cười toe toét và gõ cửa, cười khúc khích khi Namjoon mắng anh và tiến vào.

Nhưng vì kế hoạch bao gồm việc Namjoon đặc biệt đi mở cửa, và vì cậu muốn trì hoãn càng nhiều càng tốt, Jungkook đập đầu vào hai bên đầu gối. Rồi với lấy điện thoại của cậu

"Cái q- quầ- Oh."

Kế hoạch thất bại.

"Chào Jimin." Jungkook cười toe toét, siết chặt nắm đấm, thâm tâm như muốn đốt cháy cả tòa nhà này vậy. "Hyung cũng có ở đây?"

"Anh cũng là hyung của chú đấy
" Jimin càu nhàu, ra khỏi cửa.

Jungkook khịt mũi. "Ừ. Thôi nào. Trước khi hàng xóm gọi cảnh sát."

"Kook?" Namjoon gọi từ phòng khách. "Anh biết đó là em mà! Jimin, trả tiền."

"Em phá sản rồi." Jimin giận dữ. "Kook không bao giờ xuất hiện để mời và giữ khư khư cánh cửa như thế này, được chứ?"

"Và Tae làm?"

"Đúng?" Jimin nói một cách khó tin. "Chúa ơi, giống như chú chưa bao giờ là bạn cùng phòng với cậu ấy vậy. Dù sao đi nữa, Jeon Jungkook, có chuyện gì thế?"

"Không có gì. Em chỉ thấy khó chịu. Và em đã có toàn bộ hộp sữa chuối sáng nay." Jungkook nói, nhún vai một cách thờ ơ. Cậu trông thật ngầu. Cậu hận không trút được nỗi giận lên cánh cửa tội nghiệp. "Mỗi khi em di chuyển, em có thể cảm thấy sữa đang vung lên và chảy ra trong bụng."

Thật tuyệt, Jungkook. Thật tuyệt con mẹ nó vời. Namjoon có lẽ sẽ ngất bất cứ lúc nào. Namjoon ngất vì một lý do - Sự mát mẻ của Jungkook.

Thế quái nào Jimin lại ở đây? Anh yêu Jimin, anh chết vì Jimin, anh không chỉ lấy một viên đạn mà cả một quả lựu đạn cho anh - Captain America: The First Avenger Style - nhưng tại sao Jimin lại ở đây? Bây giờ?

Mẹ kiếp. Jungkook rất lo lắng.

"Phải..." Namjoon nói. "Là tất cả. Được chứ?"

Không.

"Vâng! Tất nhiên." Jungkook nói, mỉm cười. "Tôi chỉ, ừm, bây giờ bạn có bận không?"

Không lùi bước.

"Nah, em không bao giờ quá bận rộn cho Kookie yêu quý của mình." Namjoon nói và đưa tay tháo kính ra. Jimin khịt mũi, ngồi xuống chiếc ghế dài bên cạnh Namjoon. "Vậy có chuyện gì?"

Kookie yêu quý của mình. Mẹ kiếp. Chết tiệt. Mẹ kiếp chết tiệt.

"Ừ." Đôi mắt của Jungkook hướng về phía Jimin. Cậu ước mình có thể đấm vào khuôn mặt gợi đòn anh ta, đồ mặt nhỏ. "Em muốn.... hỏi anh một vài thứ."

"Nói đi."

"Em hy vọng anh sẽ, uh, hiểu nhưng như thế, không sao nếu anh không hiểu, anh biết đó? Giống như em sẽ giữ nó cho riêng mình và cố gắng... vượt qua nó. Bởi vì, giống như, nó không phải là một vấn đề lớn và chỉ- vâng... "Jungkook lẩm bẩm, nuốt nước bọt: "E, chỉ cần nói điều đó mặc dù mọi thứ có thể thay đổi và. Dù sao thì, em hy vọng chúng không và nếu chúng có như vậy thì em hy vọng nó ... tốt hơn? Chết tiệt, chúng ta sẽ làm được điều này."

Namjoon và Jimin đều chớp mắt nhìn cậu.

"Điều này thật khó xử. Thực sự rất khó xử - anh biết gì không? Quên đi." Jungkook cáu kỉnh, lấy tay che mặt. "Nó không phải là vấn đề lớn. Không có gì."

Cậu lập tức hối hận. Các hyung của cậu thậm chí không nói bất cứ điều gì - thay vào đó, họ chỉ để anh ta nổi giận mà không ngắt lời hay chế giễu anh ta, vậy tại sao cậu lại hành động như vậy? Chết tiệt, tại sao cậu lại lan man và lúng túng ngay từ đầu?

Tại sao Jimin phải ở đó?

Jungkook nghe thấy một tiếng thở dài nhẹ nhàng và vài tiếng xào xạc, rồi cảm thấy một đôi tay nhỏ bé đè lên mình, kéo chúng xuống và rời khỏi khuôn mặt anh.

"Em có thể vừa gọi thay vì ghé qua nên anh đoán nó khá nghiêm trọng." Jimin nói, nheo mắt nghi ngờ nhìn Jungkook khi cậu dùng ngón tay cái xoa xoa mu bàn tay.

Jungkook quay lại với Namjoon, đôi mắt dường như mở to khi nhận ra. Huh. Gì?

"Và không sao đâu. Kookie... tụi anh yêu em dù thế nào đi nữa. Tụi anh không thực sự hiểu nhưng miễn là nó không làm hại ai, được chứ?" Jimin nói, mỉm cười. vẻ mặt nghi ngờ của anh biến thành ấm áp. Namjoon gật đầu cùng, cũng mỉm cười cẩn thận.

"Cảm ơn?

Namjoon nói thêm: "Anh đã thực hiện một số nghiên cứu - ở một mức độ nào đó - sau những gì Taehyung nói với tụi anh và anh vẫn còn bối rối nhưng anh sẵn sàng nghe em nói."

"Anh cũng vậy." Jimin đồng ý. "Và tất cả bạn bè của chúng ta cũng vậy. Mọi người đều tuyệt vời với Tae và họ sẽ rất tuyệt với bạn."

"Huh?" Jungkook chớp mắt. "Tae? Cái quái"

Mẹ kiếp. Taehyung có nói với họ về các tài khoản người hâm mộ không? Hay... thậm chí tệ hơn, cây nho...?

"Và Tụi anh đã thấy nó đến, thành thật mà nói. Tụi anh đã nói về nó trước đó." Jimin nói, cười nhếch mép khi anh huých vào xương sườn Namjoon. "Về việc tình cảm của tụi anh đối với em sẽ không thay đổi, phải không, Joonie?"

Đỏ mặt, Namjoon gật đầu và đẩy Jimin một cách yếu ớt.

"Cảm giác? Đợi đã, cái quái- "

"Ừ." Namjoon ngắt lời. "Không có gì sẽ thay đổi. Vì vậy, Kookie, hãy nói với tụi anh."

"Nói cho anh nghe?" Jungkook hỏi, kéo tay áo anh. "Uh, em- Jiminie, chúng ta có thể có chút riêng tư không? Hyung và em?"

Namjoon mỉm cười âu yếm và Jimin khịt mũi khi anh đứng dậy, không buồn gọi anh ra ngoài. Lòng thương xót nhỏ.

"Anh bị xúc phạm rằng chú không muốn nói anh tôi mặc dù bạn trai của anh cũng như vậy, nhưng, ừm." Jimin nhún vai khi anh quay lại và bỏ đi. "Anh sẽ quay xuống nhà bếp!"

Bạn trai anh ấy giống anh ấy? Yoongi không yêu Namjoon nhưng... mặt khác Taehyung...?

"Chúc vui vẻ!" Namjoon nói to lên sau anh trước khi quay sang Jungkook lần nữa. "Vậy, Kookie.... nói anh nghe."

Không thể nào.

"Em hơi bối rối ngay bây giờ vì vậy em không thực sự- "

"Jungkook, anh là người bạn tốt nhất của em. Anh sẽ không bao giờ đánh giá em vì điều đó, vì vậy hãy nói ra." Namjoon thở dài nói, mỉm cười.

Bạn tốt nhất. Ôi

"Em- được thôi?"

"Yeah. Fursona của em là gì?"

(Fursona: Một từ thường được sử dụng thay cho Persona khi Persona nói rằng đó là một con vật, nhân tạo hoặc là khác. Thích nghi để đề nghị bất kỳ nhân vật khác không phải con người hoặc bí danh.Xuất phát từ thực tế là nhiều nghệ nhân lông vũ, nghệ sĩ lông thú, Therians, hoặc những người ở các nhóm song song hoặc nhóm liên quan khác đã sử dụng các nhân vật động vật hoặc nhân thế.)

Đột nhiên, tiếng thủy tinh vỡ vụn vang khắp căn hộ, theo sau là một tiếng: "Khốn kiếp, xin lỗi!" Namjoon ngay lập tức đứng trên đôi chân của mình và khuất tầm nhìn, và Jungkook phải ngồi xuống trước khi đầu gối của anh bỏ cuộc vì những gì quái. Cái quái gì thế Cái quái gì vậy

"Cái quái gì vậy?" Cậu lầm bầm một phút sau khi cậu nghĩ lại toàn bộ cuộc trò chuyện trong đầu.

"Ừ." Jimin nói, bước vào và ngồi xuống cạnh anh. "Anh đã phá vỡ cái cốc màu vàng - cái anh mua tháng trước, nhớ chứ? Anh là một thằng ngốc."

"Thật buồn" Jungkook lẩm bẩm. Sau đó, "The fuck? Tae là một furry?"

"Vâng, giống như Hybrid." Namjoon nói, bước vào. "Vì vậy, dù sao, nếu em không phải là một furry, em muốn nói về điều gì?"

Miệng cậu khô khốc. "Ừm. Chính xác là vậy, thực sự. Em đang nghi ngờ liệu em phải là furry hay không và em thật sự quá sợ hãi khi chỉ đi và hỏi bất cứ ai - anh biết không? Đặc biệt là vì em có thể, ừm, liên quan đến cả chó con và chó. Ý em là, chó con và thỏ. Thỏ con "

Đệt. Jungkook là một con furry ngu ngốc. Có lẽ vậy.

Namjoon chớp mắt và gật đầu. "Ừ. Tất nhiên rồi, Kookie, xin chào. Anh yêu em. Anh sẽ đi lấy máy tính xách tay của mình."

"Anh cũng yêu em." Jungkook lẩm bẩm, môi dưới nhếch ra khi Namjoon rời khỏi phòng. Đôi mắt của Jimin kéo dài từ hành lang và trở về Jungkook. Anh nhướng mày.

Jungkook hắng giọng. "Gì."

Jimin ngân nga. "Không có gì. Không có gì cả. Vì vậy, nói cho anh biết. Chú đã nghĩ rằng Tae đang yêu hyung... tại sao?"

"Quên nó đi."

Khóe miệng của Jimin co giật. "Hừm. Anh hiểu rồi."




21.04.2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro