Intro

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Em ước mình có thể chụp anh một bức ảnh bây giờ"

Chết tiệt

Tay còn lại của NamJoon bỗng bị đông cứng lại khi anh đang dùng chúng lướt trên tóc mình, nguyên nhân là do Jungkook dụi vào mái tóc của anh và nhỏ giọng rên rỉ, âm thầm đòi hỏi thêm. NamJoon cười thầm, anh tiếp tục công việc và hỏi "Tại sao?"

Mẹ kiếp

"Đó là đồ nghề của nhiếp ảnh gia" Jungkook nói. Cậu tiếp lời bằng giọng điệu trôi chảy vốn có của mình. "Thứ đó có mối liên kết đặc biệt với sự ham muốn mạnh mẽ của nghề nhiếp ảnh này. Anh biết đấy, nó cũng có thể được gọi là một điều cơ bản mà ai cũng cần phải hiểu khi làm nghề nhiếp ảnh. Và, uh, ánh sáng nơi này khá tốt đó chứ."

                                                                                    Hoặc,

Đó là một thứ gì đó bên trong Jungkook, một người có khả năng thu hút sự chú ý mạnh mẽ với Namjoon hay thậm chí có thể là một mối quan hệ không lành mạnh.


Cảnh báo và chú thích của tác giả:

Tôi không thể nghĩ ra bất cứ cảnh báo nào cả! Đây là fic thuần Namkook, Jungkook ngốc nghếch và có một số lo lắng về phần kết.

Tuy nhiên, nếu bạn lướt qua bất kì điều gì và nghĩ rằng nó cần được đặt cảnh báo thì hãy báo cho tôi biết nhé. Hãy cứ thoải mái chỉ ra lỗi sai, tôi rất cảm kích về điều đó

Tôi hi vọng bạn sẽ thích nó! Hãy để lại bình luận và vote nếu bạn nghĩ tôi xứng đáng với chúng nhé.

#Maki

23.03.2020





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro