Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: không phù hợp với các độc giả dưới 18 tuổi

Đã 11 giờ sáng và Jungkook không có ở phòng.
Cả đầu đau nhức còn cổ họng thì khô khốc, khắp người mồ hôi nhễ nhại dù không đắp chăn, tiếng quạt trần thì ồn ào.
Và Jungkook không có ở đây.

Namjoon mím môi, nhìn chằm chằm vào phía trống của chiếc giường. Mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nếu anh có thể ngủ ngay bây giờ nhưng lại ngứa ngáy vì nóng và thèm một ly nước. Giấy tờ cần hoàn thành vẫn đang nhìn chằm chằm vào anh từ bàn làm việc. Namjoon rên rỉ, lân la vào bếp để uống cà phê và ăn bất cứ thứ gì còn lại mà Jungkook mang về từ chỗ làm của ngày hôm trước.

Ngày trôi qua kỳ lạ và rời rạc.

Anh lang thang đến cửa hàng nhỏ trên con phố bày bán đồ nội thất và đồ dùng nhà bếp đã qua sử dụng, mua một chiếc quạt cao bằng nửa người, ồn ào như tiếng cánh quạt trực thăng. Đi trên con đường quanh co về nhà, ngửi mùi hoa nhài vào ban đêm và những bông hồng nặng trĩu treo trên hàng rào, tự hỏi liệu giờ có quá muộn để xem xét hậu quả của việc ngủ với bạn cùng phòng hay không.

Trông trống rỗng, nhưng căn phòng lại như lấp đầy bởi những câu hỏi không thành lời. Namjoon nhìn ra phía xa rồi lại tập trung vào laptop của mình. Tuy rằng nhiều suy nghĩ sáng tỏ hơn những điều được viết ra, nhưng ít nhất anh vẫn có thể nói rằng mình đã làm báo cáo ngày hôm nay. Anh pha trà nóng và uống nó khi còn ấm. Quan sát người bạn mới của Byungho không làm gì trong góc cửa sổ, tấm mạng tựa như vô hình đang lay động trong làn gió nóng. Namjoon giật mình dưới vòi hoa sen và thấy nhớ Jungkook.

"Họ nói em sẽ phải làm việc gấp đôi" - điện thoại của anh sáng lên trên bàn làm việc, một giờ sau khi mặt trời lặn, phía cuối là biểu tượng cảm xúc chú chó con đang khóc.
Tim anh đập rộn ràng trong lồng ngực, nỗi lo lắng mà anh đã gắng làm lơ gần như được xoa dịu. Jungkook đã không hối hận chạy ra khỏi giường hay dành cả ngày để dựng một bức tường khó xử ngăn cách giữa họ khi anh về đến nhà. Chỉ là một nỗi sợ nho nhỏ, nhưng ngày lại ngày cắm rễ lớn lên trong im lặng nhanh chóng như loài cỏ dại.

"Anh rất tiếc" anh gõ và xóa ngay lập tức. "Chết tiệt", xóa luôn. "Nhưng anh nhớ em", anh gõ, và đối diện với sự trung thực của lòng mình trước khi xoá đi cả dòng chữ.

Thay vào đó, Namjoon gửi lại một nhãn dán hình chú vịt hoạt hình buồn bã rồi nói với Jungkook, "hôm nay anh đã mua cho tụi mình một chiếc quạt"

-

Nỗi lo lắng lơ lửng bên cạnh giường, tóc dày nặng nước và mềm sau khi tắm, em bặm môi, nhìn đâu đó quanh đầu gối của Namjoon. Em bỗng giật thót khi thấy Namjoon đang ngước nhìn mình.

"Xin lỗi!" em khẽ lên tiếng "em chỉ đang-"

Namjoon rên rỉ và chới với trong cơn buồn ngủ. Sự thật là, sự háo hức đã đọng lại trong từng nhịp đập, chơi vơi đâu đó giữa tỉnh táo và mơ màng. Jungkook đã đến lớp lúc 9 giờ sáng cùng lúc Namjoon trở về nhà từ ca trực đêm, giờ đây cơ thể anh dường như rung lên vì khao khát Jungkook. Đôi tay nặng trĩu và đôi mắt nhắm nghiền, anh đưa tay kéo Jungkook vào giường như mọi khi.

Rũ bỏ căng thẳng, Jungkook ngã vào vòng tay anh và vòng một chân qua hông anh. Họ nằm đó một lúc, cách nhau không quá vài inch, chầm chậm chìm vào giấc ngủ vì không khí an toàn, quen thuộc. Nhưng giờ đây, cả hai đều nhận thức rõ ràng về hơi thở của nhau, những chuyển động nhỏ và nhịp đập dồn dập, tự hỏi liệu rằng điều đã xảy ra vào hai đêm trước có xảy ra nữa không, ai sẽ là người bắt đầu và nó sẽ đi bao xa.

"Cái quạt này tuyệt ghê" Jungkook nhẹ nhàng nói.

Namjoon mở to mắt. Em ở thật gần, đôi mắt nâu to tròn đang nhìn vào anh. Tất cả những gì anh cần làm là nghiêng người về phía trước, có thể là một inch hoặc có thể là hai inch, và đôi môi mà anh khao khát những ngày qua sẽ trở lại trên môi mình.

"Ừ, nó- nó hoạt động khá tốt. "

Jungkook gật đầu. Đôi mắt em lướt xuống và lại hướng lên trên.
Là người dũng cảm hơn, Jungkook thu hẹp khoảng cách nhỏ giữa cả hai và đặt một nụ hôn phớt lên môi anh.

Họ đẩy nhau ra xa và nhìn nhau lần nữa. Không có điều gì để giãi bày, không có lo lắng nào đang hằn lên trái tim hay những bất an cần lời nói để xoa dịu.

Trong không gian, thở dốc, họ đang hôn nhau như thể thế giới sắp sửa kết thúc, hai chân quấn vào nhau khi Namjoon kéo em lại gần hơn. Khao khát, thỏa mãn, môi họ mở rộng hơn khi hoà vào nhau, hông ép sát theo từng nụ hôn sâu, tay vò tóc, răng va vào nhau.

Jungkook thút thít và xé toạc áo, làm tương tự với quần Namjoon trong khi anh cũng cởi áo ra.

"Chết tiệt," Namjoon thì thầm khi họ đang da thịt cận kề, sức nặng của cậu em Jungkook sượt qua bụng anh khi em leo lên người anh.

Anh đẩy hông của Jungkook xuống gần mình và ôm chặt lấy em khi họ hôn nhau. Khi anh chống tay chồm dậy, Jungkook rên lên một tiếng nhẹ và gục xuống vai anh như thể em cũng đã nghĩ về điều này trong hai ngày vừa qua, xương sống cong lên khi em thúc cậu nhỏ vào Namjoon.
Namjoon áp lên tai em một nụ hôn, một tay ôm chặt eo Jungkook, tay kia nhào vào má mông em một cách thô bạo. "Em tuyệt lắm" anh thì thầm, tự hào về sự dũng cảm của mình khi nói ra những lời đó. "Jungkook, thật tuyệt"

Tất cả những gì Jungkook có thể làm là gật đầu thật mạnh vào cổ anh, ngượng ngùng khi em nghiến chặt vào Namjoon theo nhịp điệu ngày càng tăng. Em liếm rồi cắn vào xương quai xanh của Namjoon và rúc vào cổ anh để tạo một dấu hickey ngay ở đó.

Ban đầu là do dự sau đó là quyết tâm, Jungkook tiến đến phía sau và nắm lấy tay Namjoon, kéo nó xuống cho đến khi nó trượt vào giữa khe nhỏ phía sau, hôn lên quai hàm của anh để kiểm tra xem Namjoon có nắm được gợi ý hay không, nếu anh muốn nhận gợi ý này

Namjoon đã hiểu, Namjoon hiểu nó. Anh mân mê ngón tay xung quanh, ấn vừa đủ để làm Jungkook vặn vẹo.

"Giữ lại nào" anh thì thầm, lật Jungkook nằm ngửa để anh có thể đưa tay vào gầm giường tìm lọ dầu bôi trơn trong hộp carton cũ.

Tiếng thở dài rời khỏi môi Jungkook khi ngón tay ướt át của Namjoon vừa đẩy vào bên trong em, ngứa ran dọc sống lưng. Thật ngại ngùng, nhưng khi Namjoon kéo cánh tay của em ra khỏi khuôn mặt của mình, Jungkook không cố gắng giấu nó nữa.

Anh tựa đầu vào bên trong đùi của Jungkook và nhìn chằm chằm vào em, tôn thờ những đường nét trên cơ thể em, đường cong của mũi, mái tóc nâu bồng bềnh xõa dài trên gối. Anh đặt một nụ hôn nhẹ lên đùi và xoa xung quanh cơ vòng để em thoải mái.

"Jungkook"

Em không biết tại sao anh lại gọi tên mình, tại sao anh lại nhìn thẳng vào mắt em như vậy, nhưng anh cứ giữ sợi dây liên kết như thế và hôn lên đùi em một lần nữa, rồi xuống sâu hơn, mỉm cười với em khi anh liếm lên chiều dài của Jungkook.

Những từ ngữ không rõ nghĩa thoát ra khỏi miệng Jungkook, em ôm lấy một bên mặt. Nhìn vẻ mặt sung sướng của Jungkook, anh ngậm lấy toàn bộ vào miệng và nắm lấy bàn tay đang ôm lấy khuôn mặt của mình. Anh không dám tin nhưng anh ấy có thể, thật thoải mái khi ở bên nhau bất chấp những tia lửa bùng lên mỗi khi chạm vào và nếm thử. Thật kỳ lạ, làm sao mà sự ngại ngùng vẫn có thể tồn tại và không cản trở sự thân mật, điều mà anh không bao giờ biết đến.

Thật nhẹ, không vội vàng, anh đưa ngón tay của mình trở lại bên trong em cho đến khi Jungkook nghiến hông vào nó như thể hai ngón tay là chưa đủ.

"Em có- em có bao cao su, trong ngăn kéo đựng tất," Jungkook thở, chống khuỷu tay lên.

Trông tóc tai em bù xù, xõa xuống ngực, môi một màu đỏ rực cùng màu với người anh em phía dưới. Namjoon mỉm cười và hôn lên ngực em, Jungkook run rẩy khi anh bước đến trước cây quạt.

"Huh," anh nói, khi tìm thấy một dương cụ màu hồng phấn từ dưới một đôi tất và giơ nó lên đầy nghi vấn.

Jungkook tròn mắt. "Oh, chết, em- ờ em..."

Namjoon cầm bao cao su trong tay và quay trở lại giường. "Em đang ngại ngùng vì điều gì thế?" Anh cười, đặt một nụ hôn lên môi Jungkook, rồi lại một nụ hôn khác.

Jungkook nhún vai. "Em luôn ngại ngùng như vậy mà" em cười bẽn lẽn.

Tuy nói vậy nhưng Jungkook là người kéo Namjoon trở lại trên người em, Jungkook vuốt ve chiều dài của anh và lấy bao cao su khỏi tay Namjoon khi họ hôn nhau.

"Thế này ổn chứ?" Namjoon hỏi, chỉ để thêm chắc chắn.

Jungkook khịt mũi và cười toe toét khi em gật đầu, lăn bao cao su xuống và đặt trở lại ga trải giường. "Tốt hơn cả ổn đấy, có lẽ thế"

"Đừng nói vậy, lỡ anh rất tệ thì sao," Namjoon cười, kéo mạnh eo em để có góc vào tốt hơn.

Một tiếng rên nhỏ bất lực. "Anh sẽ không đâu" em thì thầm và dang rộng chân.

Và thực ra, Jungkook không hề lo lắng. Tuy rằng họ làm chuyện này bởi vì cảm thấy thoải mái, nhưng có một cái gì đó khác. Là sự gần gũi, là niềm vui khi muốn gần nhau hơn là đơn thuần ham muốn thể xác. Một cách gần kề mới để nhận ra một ý niệm đã cũ.

Hơi thở gấp gáp và lắp bắp, Jungkook bắt lấy cổ tay anh khi anh đẩy vào trong. "Chờ đã, chỉ ... một giây thôi" em thở hổn hển.

Namjoon ngắm nhìn sự phập phồng của lồng ngực dưới ánh nắng chiều và dùng tay xoa nhẹ lên xuống chân em. "Ngón chân của em dễ thương chưa này" anh thì thầm, đưa tay lên để bóp một cái.

"Anh im đi," em cười khúc khích khi nhìn Namjoon hôn vào bên trong mắt cá chân của mình. Em buông cổ tay Namjoon ra. "Được rồi."

Anh từ từ đẩy vào, ngón tay cái chạm vào núm hồng rồi xuống gốc rễ của Jungkook, mê mẩn trước mọi phản ứng nhạy cảm của em. Chỉ mới đây, vậy mà đã như đã thân quen từ lâu.

Thật tuyệt, làm một cách lười biếng, tất cả sự điên cuồng từ khi họ bắt đầu tan biến khi căn phòng trở nên nóng hơn với ánh nắng buổi chiều và mồ hôi trên cơ thể. Ôm chặt vào nhau, họ chạm, hôn và hơi thở tan vào nhau, sự thoả mãn mà họ biết rất rõ đang đốt cháy làn da của họ.
Điện chạy qua xương sườn của em với mỗi lực đẩy; Jungkook thấy thật ấm áp và háo hức, giọng nói thì thầm với em trong giấc ngủ giờ đang rên rỉ tên em nhẹ nhàng bên tai. Lực kéo ma sát trơn tru cứ như gây nghiện, cách người anh em của Namjoon bị nuốt chửng thật chặt chẽ, cơ thể họ vừa vặn cho nhau.

Anh thúc anh thật chậm, quyết tâm cảm nhận từng li từng tí của em, giữ cho mọi run rẩy, nghiến răng và thút thít như những ký ức ý nghĩa, hít thở trong hương xà phòng đào thoang thoảng và tinh dầu bạc hà trong sữa rửa mặt của Jungkook nơi nó đọng lại trên làn da ấm áp ngay dưới tai anh.

Đôi khi Jungkook nghiến răng qua vành tai Namjoon, có lúc bóp nghẹt tiếng rên rỉ của anh bằng khuỷu tay, Jungkook quấn lấy chân anh và nghiến chặt để đáp ứng từng cú thúc. Gót chân đâm sâu vào hông Namjoon khiến anh phải làm việc ngày càng nhiều hơn cho đến khi lưng đau nhức và anh phải ngồi dậy. Anh với lấy cái lọ và bôi nó lên phần dưới của Jungkook, mỉm cười lười biếng.

Jungkook bò lên giường và nằm nghiêng lại, kéo Namjoon xuống phía sau và để chân khuỵu về phía trước để Namjoon có thể đẩy trở lại bên trong em. Hai cơ thể được ép sát quá, mỗi cú đâm thật sâu, thật sâu. Jungkook kéo cánh tay Namjoon qua eo và kéo tay anh lên môi mình, đánh lạc hướng bằng cách hôn vào đầu ngón tay và lòng bàn tay, lướt qua ngón tay cái trước khi em đưa vào miệng và mút nhẹ.

Anh thích điều này, sự mềm mại của Jungkook, hơi thở và nhịp đập trong cổ họng bên dưới bàn tay anh khi anh siết chặt nó. Jungkook háo hức đón nhận những ngón tay của mình trở lại trong miệng, vệt nước bọt chảy ra trước ngực khi Namjoon kéo tay anh xuống ngón tay cái trước gốc rễ của Jungkook và bôi lên núm nhỏ nhạy cảm của em.
Namjoon quỳ sau Jungkook và đưa chân lên qua vai em, một đòn bẩy tốt để đâm vào em thật sâu và nhanh. Những tiếng rên rỉ và càu nhàu mà Jungkook ép vào gối ngày càng trở nên tuyệt vọng hơn khi da họ đập vào nhau và chúa ơi, Namjoon thích điều đó, anh muốn nhiều hơn nữa, anh cần xúc cảm khi chạm đến em và âm thanh của em vào một buổi chiều thứ Hai, một đêm thứ Ba, một ngày thứ Tư vội vã tắm trước khi họ vội vàng đi làm.

Anh kéo em xuống mép giường và đứng lên, rên rỉ vì sao lại dễ dàng trượt vào trong em như thế. Cách này dễ dàng hơn để làm em cho đến khi em run rẩy, rên rỉ liên tục và cắn vào gối, mắt em nhắm nghiền theo nhịp điệu không ngừng.

"Nào, Gukkie," anh thì thầm, cầm lấy phân thân của Jungkook và vuốt mạnh. "Cố lên nào" Anh rùng mình khi Jungkook ôm chặt lấy anh và ra khắp nơi trên tấm trải giường với chút nhẹ nhõm.

Jungkook để anh đẩy hông mình xuống giường và đập vào người em cho đến khi anh đến, thở phào khích lệ khi Namjoon đuổi theo sự thỏa mãn. Hoàn toàn mệt mỏi, anh choàng mình qua lưng Jungkook, hôn xuống bả vai em.

Một tiếng ậm ừ trong cổ họng Jungkook, một tiếng hạnh phúc. Em dần nhận thức được xung quanh và kéo những ngón tay của Namjoon trở lại miệng rồi hút một cái, mềm mại và mãn nguyện.

Cặp đùi mệt mỏi của Jungkook bắt đầu rung lên vì vậy Namjoon rướn người lên, đẩy sâu vào bên trong Jungkook lần cuối để nghe thấy tiếng thở hổn hển trước khi anh rút ra và ném bao cao su đi.
Jungkook nằm ngửa và nhìn chăm chú vào anh. "Anh không tệ lắm," em cười.

"Ồ, nhỉ" anh chế giễu. "Ít nhất thì sau đó anh đã không hoàn toàn làm hỏng mọi thứ."

"Nghiêm túc đấy" Nụ cười nhạt dần thành một thứ gì đó ngọt ngào hơn khi Jungkook đưa tay về phía anh. "Đó thực sự là ..." em vuốt những ngón tay của mình qua mái tóc của Namjoon và nhìn vào mắt anh. "Nghe có vẻ hơi ngốc, nhưng mà nó rất tuyệt"

Namjoon gật đầu, ngượng ngùng và vui vẻ đáp. "Anh cũng nghĩ thế"

-
Một làn gió mát mẻ đánh thức Jungkook vào buổi sáng muộn. Em đã ngủ qua cả lớp lịch sử của mình nhưng đã không còn quan tâm nữa, không gì có thể tốt hơn thế này: làn da trần ấm áp của Namjoon áp vào vai, hơi thở nặng nề và chậm rãi trên vai em. Em nhìn da gà nổi theo đường cong của hông Namjoon bên dưới đầu ngón tay của mình và lắng nghe anh ngủ.

Em muốn đánh thức anh dậy để làm lại lần nữa hoặc thổi cho anh hay nói lời chào buổi sáng cũng được, nhưng em đã không làm. Đoán trước cũng tốt, em gắng gợi lên trong đầu âm thanh khàn khàn buổi sáng của Namjoon và biết rằng giọng thật của anh sẽ hay hơn rất nhiều so với tưởng tượng. Giống như có phép màu, đơn giản như cỏ ba lá hay mưa chẳng hạn, khi biết rằng Namjoon sẽ ở đó khi em thức dậy, chờ đợi với những nụ hôn và mong muốn được sánh đôi cùng mình.
Một nụ cười nở rộ như biển lớn, em kéo cánh tay Namjoon chặt hơn quanh eo mình và lắc hông về phía Namjoon. Một sự gần gũi to lớn, an toàn và náo nhiệt.

"Gukkie, trời mưa rồi"

Như mọi khi, giọng khàn khàn của Namjoon thậm chí còn hay hơn cả tưởng tượng. Chỉ một giờ sau, sớm hơn bình thường khi anh có ca trực đêm, nhưng anh đã ngồi dậy và nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ.

Có một làn mưa tĩnh lặng vỗ nhẹ trên mái nhà, một màu xám dịu mát như một sự giải tỏa sau bao ngày nắng nóng. Jungkook nhìn Namjoon khi anh ngắm bầu trời. Nó khiến trái tim em vui mừng, tóc anh dựng ngược, đường cong của bờ vai rám nắng được vạch ra bằng ánh bạc mờ ảo, việc em có thể ngọ nguậy về phía trước và ngả đầu lên đùi trần của Namjoon như thế này và mọi thứ đều ổn.

Tốt hơn cả ổn. Ngáp một cách mệt mỏi, Namjoon cúi xuống mỉm cười với em và nựng mặt em bằng bàn tay to lớn của mình, đưa ngón tay cái lên xương gò má và áp sát vào tai em.

"Khi nào em đi làm?"

Jungkook chuyển sang hôn vào lòng bàn tay anh và trả lời, "4:30."

"Chúng ta nên ... hít thở không khí trong lành. Em muốn đi dạo không?"

"Trong mưa thế này ạ?" Jungkook cười khúc khích.

"Ừ. Như một buổi hẹn hò ấy"

Namjoon nhìn chằm chằm vào những đám mây với một quyết tâm, cố gắng bình tĩnh nhưng Jungkook có thể cảm nhận được cách anh ấy đá vào ngón chân của mình trong kích động.

Em đưa tay lên chạm vào cằm Namjoon, muốn ánh mắt ấm áp đó quay lại lần nữa. "Như một buổi hẹn hò?"

Nhẹ nhõm trước nụ cười lấp lánh của Jungkook, Namjoon gật đầu và đan các ngón tay của hai người vào nhau trước khi đặt một nụ hôn vào các đốt ngón tay của Jungkook. "Như một buổi hẹn hò," anh lặp lại và mỉm cười khi Jungkook quay lại vòng tay qua hông và đặt một nụ hôn vào bụng anh.
-
"Đây" Namjoon thông báo, hất chiếc ô ra sau để lộ tầm nhìn khiêm tốn. Một cái ao nhỏ rải rác những bông hoa huệ và tảo, dây leo mọc tràn ở một đầu. Những cái cây trơ trọi, gốc cây che khuất hầu hết nước mưa, vì vậy anh để chiếc ô rơi xuống bên cạnh những bụi hoa cẩm tú cầu mọc um tùm.

"Đây cái gì?"

Anh nhún vai. "Đây. Nơi yêu thích của anh. Nó không thực sự giống một công viên, nhưng ông già sở hữu khu đất cho phép bất cứ ai vào. Anh nghĩ nó ngày càng khó khăn hơn đối với ổng, dọn sạch cỏ dại và các thứ ..."

Những giọt mưa lất phất trên tai và tay khi anh nhìn chúng làm cho mặt ao trở nên sống động. Jungkook vòng tay qua eo anh từ phía sau, tựa đầu ngập ngừng trên vai anh.

Hương thơm của Jungkook ở đó hoà giữa hương thơm của đồ giặt và dầu gội vani, sống động và nhẹ nhàng như đám cỏ dại được đánh thức bởi cơn mưa. Dần dà trở thành mùi hương của một ngôi nhà, Namjoon nhận ra, vì anh chưa bao giờ nhìn thấy bản thân không bao bọc bởi nó.

Anh xoay người trong vòng tay của Jungkook và ôm chặt em, lắng nghe hơi thở im lặng của em hoà cùng tiếng mưa. Anh muốn giữ lấy em cho đến khi mọi khó xử biến mất, cho đến khi anh không đoán được lần thứ hai và giữ em lại, cho đến khi lời nói trôi chảy thay vì lơ lửng giữa chừng.

"Có lẽ chúng ta chỉ cần thêm thời gian" anh nghĩ, anh biết mình đang nóng vội. "Thời gian dưới ánh mặt trời và cả những cơn mưa, nói chuyện nhiều hơn và ngủ ít hơn"

Môi áp vào chiếc cổ ướt đẫm nước mưa của Namjoon và anh không thể không vặn vẹo vì nhột nhạt. Jungkook ngước nhìn anh với một nụ cười, thật rực rỡ và ấm áp trong màu nước mờ ảo của xung quanh họ. Thật tuyệt khi được đến đây cùng anh, nơi anh yêu thích, nơi anh từng đến để được ở một mình. Ít cô đơn hơn nhưng không đông đúc hơn. Em ước em có thể nói cho anh biết cảm giác đó tuyệt vời như thế nào, nhưng tất cả những từ em nghĩ ra đều chẳng đủ ý nghĩa.

Có lẽ chúng ta sẽ luôn như thế này, anh nghĩ thế khi Jungkook cắn môi thay vì nói và tựa cằm vào vai anh. "Nhưng cũng không tệ lắm"

Có lẽ điều đó nghĩa là Jungkook cũng cảm thấy như nhà đang ở đây, ở tiệm mì họ đã dừng chân trước đó, ở cửa hàng tiện lợi cách đó vài dãy nhà, nơi họ mua kem dâu tây. Ở mọi nơi họ đến đều nở rộ với sự hiện diện của Jungkook, được vẽ bằng tông màu của em như mơ mộng ở hiện tại, cùng một sự thoải mái đầy sức sống siết chặt trái tim anh khi anh thức dậy với sức nặng của Jungkook áp vào ngực mình, hai chân quấn vào tấm khăn trải giường mềm mại.

Nhà ở bất cứ đâu, nhà ở mọi nơi. Nhà, có thể, ngay cả khi họ không ở bên nhau, những ký ức và mong đợi đủ để mang anh đi khắp nơi như một chiếc đèn soi đường ngay trong lồng ngực.

Những chiếc lá ướt bên trên thở dài trong một cơn gió nhẹ và những hạt mưa lất phất trên tóc hai người. "Anh thích ở đây với em," anh thì thầm sau tai Jungkook, ấm áp khi Jungkook ậm ừ rồi ôm anh thật chặt.
___________________

thienthuymacvan: Cuối cùng mình cũng đã hoàn thành chap cuối hơn 4000 từ này, nguyên nhân thì hơi í ẹ, chính là vì mình dính covid và phải nghỉ học, những ngày đầu không đủ sức học bài nên mình tìm kiếm niềm vui từ nơi khác và nhớ ra những kế hoạch còn dang dở.
Từ rất lâu mình được đọc review về sleep slow and dream awake nói riêng và tác giả themarmalade nói chung, mình đặc biệt thích thể loại chậm nhiệt nhưng chạm nhiệt thì cháy nổ như trên :3 tuy không phải dân chuyên nhưng vì quá thích nên mình đã dịch và may mắn là nó đã hoàn thành rồi ^^
Cảm ơn bạn đã đọc đến những dòng này, cảm ơn các bạn đã dành tình cảm cho chiếc fic và bản dịch nghiệp dư của mình!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro