1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jimin và Namjoon.

Namjoon và Jimin.

Nó sẽ luôn là Namjoon và Jimin, Jimin và Namjoon.

Hai chàng trai luôn luôn không thể tách rời. Đi đâu cũng phải có nhau, sẽ không ai có thể gặp Jimin nếu không có Namjoon bên cạnh và cũng sẽ không ai găp được Namjoon nếu không có Jimin bên cạnh. Cả hai đều là sinh viên năm cuối của trường đại học nghệ thuật Seoul, chỉ còn vài tháng nữa là cả hai cùng nhau tối nghiệp.Jimin và Namjoon lần đầu găp nhau là ở trường cấp hai và họ đã trở thành bạn thân cho đến bây giờ, cả hai người đều nghĩ rằng họ sẽ mãi mãi là bạn thân của nhau .

Jimin nhớ mình đã đọc một bài viết được đăng trên twitter rằng nếu bạn là bạn thân của ai đó thì dù có trải qua mười mấy năm thì hai bạn vẫn là bạn thân của nhau. Jimin chế giễu ý tưởng đó, tất nhiên Namjoon của anh thì là của anh, cậu ấy mãi mãi là của Jimin.

Lần đầu tiên găp Namjoon -cậu bé cao lớn có má lúm đồng tiền học lớp 8 đã giúp Jimin lấy chiếc ba lô của mình mà những kẻ bắt nạt anh đã treo trên cây. Jimin quá thấp để với tới nó và cũng quá sợ hãi để trèo lên cây lên Namjoon đã lấy giúp anh. Khi đó Jimin biết rằng Namjoon là người đặc biệt - và cậu ấy sẽ đóng một vai trò rất đặc biệt trong cuộc đời mình.

Trong suốt nhiều năm, mối quan hệ giữa hai người đã trở lên rất là thân thiết ,họ giống như một cặp tình nhân vậy. Jimin,Namjoon đắm chìm trong sự hiện diện và tồn tại của nhau như thể đó là của riêng họ. Hai người đã cùng nhau trải qua những thăng trầm trong cuộc sống. Mối quan hệ của cả hai ngày càng bền chặt theo thời gian và nó càng bền chặt hơn khi cả hai trở thành bạn cùng phòng ở trường đại học .Cả hai đều có niềm đam mê với âm nhạc, Vũ đạo và Nghệ thuật và việc họ ở chung một căn hộ là điều hợp lý.

Jimin học chuyên ngành Khiêu vũ, và Namjoon học chuyên ngành Âm nhạc.

Mối quan hệ của cả hai phát triển mạnh mẽ đến mức ai nhìn vào cũng nghĩ là Jimin và Namjoon đang hẹn hò.Cũng chỉ vì những tin đồn này mà Jimin đang cố gắng hẹn hò một hoặc hai anh chàng dễ thương chỉ cần anh yêu họ thật lòng là được.

Jimin thực lòng đã không đếm được biết bao nhiêu lần tên của người bạn thân nhất của mình là từ cuối cùng mà anh sẽ thốt ra khi chia tay người yêu. Và ngay cả khi con số vượt quá đầu ngón tay, anh vẫn sẽ không hối tiếc cho đến ngày nay. Nếu họ không chấp nhận Namjoon ,thì họ cũng sẽ không được chấp nhận bởi Park Jimin này

Jimin và Namjoon. Namjoon và Jimin.

Dù sao thì Jimin cũng sẽ không bao giờ quay lại với những người yêu cũ đó. Tình yêu mà họ dành cho Jimin không thể so sánh được với tình yêu mà Namjoon dành cho cậu .Vô tình ,Namjoon đã trở thành tiêu chuẩn của Jimin. Nếu những người yêu trước kia không trân trọng Jimin và chăm sóc anh như cách Namjoon đã làm thì họ không đáng để anh mất thời gian vào đó . Namjoon luôn nói rằng Jimin là bảo bối mà ai cũng muốn có lên hãy biết lựa chọn những gì tốt nhất cho mình

Nhưng cũng vì điều đó mà Namjoon luôn xin lỗi Jimin khi anh chia tay người yêu,vì namjoon nghĩ đó là lỗi của mình. Namjoon rất ghét Jimin khi anh lựa chọn giữa cậu hoặc bạn trai của mình. Namjoon có cảm giác như mình một rào cản giữa Jimin và hạnh phúc của Jimin vậy Jimin của cậu chỉ xứng đáng với những điều tốt đẹp nhất mà cả những người xung quanh không cho anh ấy được và trong những giây phút như thế Namjoon cảm thấy có lỗi. Jimin có thể hạnh phúc, nhưng Namjoon lại luôn chắc chắn mình là người ngăn cản hạnh phúc đó của anh

Vì vậy,khi Jimin chia tay đến lần thứ 5 Namjoon đã im lặng,thay vì ngay lập tức xin lỗi rối rít như những lần trước, Namjoon thở dài khi nhìn Jimin.Người bạn trai này của Jimin là bạn học cùng lớp của anh,hắn đề nghị Jimin chuyển đến sống hắn vì họ đã hẹn hò được hơn nửa năm. Nhưng Jimin đã dứt khoát từ chối ,anh không chịu rời xa người bạn thân nhất của mình và ngày hôm đó Jimin đã nói tên Namjoon ra lần nữa để kết thúc mối quan hệ của họ.

Jimin chợt cảm thấy lo lắng khi nhìn bộ dạng im lặng của Namjoon. Thông thường, namjoon sẽ ngay lập tức ôm Jimin vào lòng và những lời xin lỗi của namjoon tuôn ra khỏi đôi môi căng mọng cùng với những giọt nước mắt tội lỗi của cậu. Đôi khi thành thật mà nói, có vẻ như chính Namjoon mới là người đau khổ nhất sau những cuộc tình tan vỡ của jimin

Namjoon, đêm đó nhìn Jimin chết trân mà ánh mắt lạnh lùng. Đây không phải là Namjoon ấm áp của Jimin thực sự cảm thấy ngạc nhiên khi Namjoon đã nhìn mình theo cách anh đã làm khi nói lời chia tay với những người yêu trước kia của mình, nhưng điều khiến anh ngạc nhiên hơn là những lời nói thoát ra khỏi miệng của Namjoon

"Jiminie, tao nghĩ rằng mày nên làm điều đó. Tao nghĩ mày nên dọn ra ngoài sống với anh ấy đi.tao sẽ không sao đâu, đã đến lúc mày không lên lấy tao làm chấp niệm nữa. Anh ấy sẽ làm mày hạnh phúc hơn .Mày có thể rời đi ý tao là, mày phải rời đi. Mày có thể đi với anh ấy, và tao sẽ không buồn đâu. Chúng ta vẫn sẽ là những người bạn thân nhất của nhau. Tao sẽ không bao giờ cản đường mày nữa , mày xứng đáng có được hạnh phúc. " Namjoon có vẻ lạnh sống lưng khi nói những lời đó khiến Jimin phải cố nén cơn rùng mình. Jimin nhếch miệng khi nhìn chằm chằm vào đôi mắt lạnh lùng của người bạn thân nhất của mình. Nó đang nói cái quái gì vậy?

Namjoon đã cố gắng nói điều đó một cách vô cảm, cố gắng đánh thức người bạn thân nhất của mình, và cố gắng không để Jimin thương hại cậu mà ở lại. Namjoon đã thấy Jimin hạnh phúc như thế nào khi ở bên anh chàng đó, anh ấy đã thực sự khiến Jimin nở nụ cười rạng rỡ nhất và Namjoon cảm thấy mình như kẻ khốn nạn nhất thế giới vì một lần nữa lại là lý do khiến người bạn thân của mình bị tước đi hạnh phúc đó. Namjoon phải làm một cái gì đó. Vì vậy, khi Jimin về nhà để nói với namjoon về việc anh đã chia tay bạn trai chỉ vì anh chàng đã yêu cầu Jimin rời xa Namjoon. Namjoon biết rằng để Jimin ra đi sẽ là quyết định tốt nhất.

Namjoon, nhìn lại, đáng lẽ phải biết rõ hơn. Cười thầm với những gì mình nói,lẽ ra cậu nên ngậm miệng lại.Namjoon lẽ ra phải biết rằng khoảnh khắc mà Jimin há hốc miệng ra vẻ không tin rằng đêm đó sẽ không kết thúc tốt đẹp

Bởi vì với cách Jimin siết chặt tai phải của Namjoon trong cái nắm nhỏ và văn, chà, bóp ,tai của Namjoon khiến nó đỏ lên

Namjoon chỉ có thể hét lên trong đau đớn khi Jimin nắm đầu cậu cúi xuống ngang với mình và nhìn thẳng vào mắt namjoon bằng cách kéo tai phải tội nghiệp của cậu:

"Nghe đây, đồ ngu ngốc,đồ gấu đần TAO SẼ KHÔNG BAO GIỜ RỜI ĐI. Tao không quan tâm mày nghĩ gì về hạnh phúc của tao, nhưng tao nghĩ tao biết hạnh phúc của tao nằm ở đâu và hạnh phúc của tao là có mày. Fuck, hạnh phúc của tao là mày,mẹ nó thằng ngốc này. Tao không bao giờ có thể hạnh phúc thực sự với một chàng trai khác khi biết rằng mày Joonie, không ở bên cạnh tao. Vì vậy, mày không thể thoát khỏi tao và cho dù mày có làm gì đi nữa, cũng không thể ép buộc tao rời đi, mày định lấy đi hạnh phúc đó của tao sao Kim Namjoon? Mày phải bị mắc kẹt với tao mãi mãi và tuyệt đối không ai trong cái thế giới chết tiệt này có thể khiến mày thoát ra khỏi tao và không ai có thể khiến tao rời xa khỏi mày. Mày hiểu không?"

Jimin đã hét hết toàn bộ bài phát biểu của mình vào tai phải của namjoon và trái tim Namjoon sẽ rung rinh trước những lời nói của bạn thân nếu không phải vì cơn đau ở tai phải. Namjoon chỉ có thể thốt ra một tiếng 'Có' với hy vọng rằng Jimin buông tai cậu ra trước khi cậu bị điếc.

"Tốt, bây giờ mày có dám lặp lại điều vô nghĩa đó một lần nữa?" -Jimin hỏi

Namjoon, chỉ có thể hét lên một tiếng 'không'.

"Bây giờ mọi chuyện đã ổn định. Tao không bao giờ muốn nghe bất cứ điều gì nhảm nhí này nữa. Bây giờ tao muốn một cái ôm của mày,gấu đần.Những gì mày nói còn đau hơn cả cuộc chia tay mà tao vừa trải qua, vì vậy, mẹ kiếp, tao cần một cái ôm ngay bây giờ. Nếu mày không ôm tao,tao thề sẽ vặnj nốt cái tai còn lại của mày, Joonie! " Đến lúc đó Jimin mới thả tai Namjoon ra và mở rộng vòng tay chờ người bạn thân của mình ôm mình vào lòng

Namjoon chạy đến ôm lấy anh,cậu thật sự sợ khi Jimin nổi điên lên ,cậu sợ anh sẽ vặn luôn cái còn lại của mình. Jimin đã dễ dàng ôm lấy Namjoon vòng lòng của mình ,Jimin ẫm Namjoon đến phòng của mình và âu yếm cậu bé có đôi má lúm mà Jimin gọi là bạn thân nhất của mình.

Jimin chỉ tan chảy trước cái ôm của Namjoon. Vẫn ngập tràn trong cơn tức giận dữ dội và một cảm giác không rõ, Jimin chỉ bám lấy người bạn thân của mình chặt hơn nữa. Làm sao Namjoon dám nói những lời kinh khủng đó? Điều gì đã khiến Namjoon của anh nghĩ rằng có thể đuổi Jimin ra khỏi căn hộ của riêng họ để sống với một anh chàng hoàn toàn không thể so sánh được với Namjoon của anh ? Khi nằm ôm chàng trai cao hơn mình nửa cái đầu, Jimin đã nhận ra cảm giác bất an và không rõ đó là gì.

Anh cảm thấy sợ hãi.

Anh cảm thấy sợ hãi khi phải xa Namjoon, anh cảm thấy sợ hãi khi không có Namjoon ở phòng ngủ bên cạnh, anh cảm thấy sợ hãi khi nghĩ rằng anh sẽ không về nhà với Namjoon, và anh cảm thấy sợ hãi khi nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ có thể ôm Namjoon như thế này. mỗi đêm và thức dậy với khuôn mặt đang ngủ của bạn thân mỗi sáng. Anh cảm thấy lo sợ khi nghĩ rằng mình sẽ mất nhà. Làm sao Namjoon dám đuổi Jimin ra khỏi nhà của mình?

Vòng tay của Namjoon là nhà của Jimin Mùi hương của Namjoon là nhà của Jimin. Jimin có thể ở những căn hộ cao cấp hơn hay biệt thự lớn nhất nhì cái đại hàn dân quốc này, nhưng nếu anh không có Namjoon để anh nâng vào mỗi đêm và để anh hôn vào mỗi buổi sáng, thì đó không phải là nhà của anh. Đối với Jimin,Namjoon mới là nhà của anh ấy.

Jimin chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi trong suốt cuộc đời của mình như bây giờ. Anh cảm thấy sợ hãi khi mất đi người bạn thân nhất của mình. Vì vậy, Jimin gọi tên cậu namjoon một lần, hai lần, ba lần, chỉ để đôi mắt của cậu chú ý đến mình. Jimin khẽ lay vai Namjoon để thu hút sự chú ý của cậu, hơi tức giận không hiểu sao cậu nhóc có má lúm đồng tiền lại phớt lờ mình.

"Ồ, mày kêu tao? Xin lỗi Jimin,tao không thể nghe thấy mày gọi, chắc ai đó đã khiến tôi bị điếc .tao đang tự hỏi đó là ai? " Namjoon trêu chọc người bạn thân của mình rằng hãy thương hại mình vì nỗi đau mà namjoon cảm thấy vào đêm hôm đó, nhưng Jiminkhông hề thích thú. Jimin chỉ biết giơ tay trái về phía tai trái của Namjoon để cậu biề ý mà thu mình lại vì sợ hãi và lầm bầm xin lỗi.

"Bây giờ, mày có thể ngừng mỉa mai và thực sự lắng nghe tao không?" Jimin đã cáu gắt khó chịu với người bạn thân của mình. Anh đã có một đêm khủng khiếp, và sự hài hước của người bạn thân của anh không có cách nào cổ vũ cho anh được.

Namjoon chỉ bật ra một tiếng cười nhỏ, trước khi siết chặt lấy người bạn thân của mình bằng một cánh tay, và cánh tay còn lại với lấy tay Jimin để đan các ngón tay của họ. Namjoon im lặng một lúc, tận hưởng cảm giác có người quan trọng nhất đời mình trong vòng tay ôm ấp. "Tao luôn lắng nghe mày, Jimin."

Tim Jimin càng ngày đập nhanh hơn nỗi sợ hãi mà anh cảm thấy càng lớn hơn trong lòng. "Joonie đang ở đây" Jimin tiếp tục lặp lại. 'Joonie đã ở đây. Cậu ấy đnag ở trong vòng tay của mày.Mày không có gì phải sợ hãi. ' Jimin vô tình siết chặt tay Namjoon, gần như sợ rằng nếu anh buông ra, Namjoon sẽ mất.

"Hãy hứa với tao rằng mày sẽ không bao giờ rời bỏ tao" Giọng của Jimin nhỏ như chính anh ấy nhưng nó ẩn chứa một sự tổn thương to lớn khiến Namjoon phải hít một hơi thật sâu. Namjoon biết điều này là nghiêm trọng. Cuối cùng thì cậu cũng hiểu được hậu quả của những lời mình nói - namjoon đã khiến Jiminie của mình sợ hãi.namjoon đã khiến Jimin sợ hãi khi nghĩ rằng anh không đủ quan trọng để Namjoon có thể dễ dàng để anh ra đi.

Trái tim Namjoon đập thình thịch vì cảm giác tội lỗi đến nỗi cậu chỉ biết siết chặt tay Jimin và ôm anh ấy gần hơn, gần như sợ rằng nếu mình buông ra thì Jimin cũng sẽ ra đi.

"Tao hứa, Jiminie." Namjoon nói

"Hãy hứa với tao rằng mày sẽ không bao giờ để tao đi." Sự tổn thương trong giọng nói của Jimin đã tăng lên gấp mười lần.

"Tao hứa." Namjoon phù hợp với sự tổn thương của Jimin bằng chính sự chân thành của anh

"Hãy hứa với tao rằng mày cũng sẽ không bao giờ rời xa tao." Jimin không ngốc, anh biết một ngày nào đó, sẽ đến lúc Namjoon cũng muốn ra đi. Nhưng anh cũng biết rằng khi ngày đó đến, anh sẽ sống trong vô vàn ân hận, đau đớn và buồn phiền.

Namjoon khá bất ngờ, không thể trả lời ngay. Sức nặng của những lời nói của Jimin đổ ập xuống Namjoon. Jimin muốn cậu có trách nhiệm với cả hai người. Jimin đã ngước lên để bắt gặp ánh mắt của Namjoon khi cậu không đáp lại.

"Joonie? Ý tao là. Hãy đồng ý với tao rằng một ngày nào đó khi mày thấy tao trở nên phiền toái, và mày chuẩn bị rời đi, hãy đồng ý với tao rằng tao sẽ bế mày trở lại giường của chúng ta và âu yếm mày, cho đến khi tao đánh gục được cảm giác nào đó trong mày, và tao đã thắng ' không bao giờ để mày bước ra khỏi nhà của chúng ta " Jimin cuối cùng cũng cảm thấy một giọt nước mắt rơi từ mắt phải của mình, như anh đã hết lòng cầu xin người bạn thân nhất của mình.

Hơi thở của Namjoon bị cuốn đi cùng với nỗi sợ hãi và tổn thương mà đôi mắt đẹp của Jimin chứa đựng. Ý nghĩa đằng sau lời nói của Jimin phản chiếu trong mắt Jimin. Nỗi sợ hãi, sự không chắc chắn và bất an đều ở đó. Nhưng điều nổi bật hơn cả là sự tin tưởng của Jimin. Anh ấy tin tưởng Namjoon hơn là tin tưởng bản thân mình, và điều đó đủ để trái tim Namjoon cảm thấy ấm áp vô cùng, và Namjoon chỉ có thể hôn lên trán Jimin khi cậu ấy nói, " tao hứa."

"Hãy hứa với anh rằng em sẽ không bao giờ từ bỏ tôi."

"tao hứa."

"Đm ,xưng em hẳn hỏi cho tao không thì tao cho mày điếc luôn bên còn lại"

"Mẹ khiếp...."

"Hãy hứa với anh rằng em sẽ không bao giờ cố gắng loại bỏ anh một lần nữa."

"Em xin lỗi và em hứa." Đến giờ, ngay cả Namjoon cũng bất lực vì jimin

"Hãy hứa với em rằng khi em hứa tất cả những điều này là anh sẽ tin khi em nói rằng em sẽ không bao giờ rời xa anh, và rằng em sẽ không bao giờ để anh rời xa em."

Namjoon cười khúc khích khi nghĩ rằng bất cứ điều gì Jimin nói có lẽ chẳng có ý nghĩa gì. Nhưng không sao, đây là Jimin. Jimin hoàn toàn có lý. "Anh hứa."

"Hãy hứa với em rằng anh sẽ luôn ôm chặt em và âu yếm em mỗi đêm."

"Anh hứa, Joonie của anh."

"Hãy hứa với anh rằng em sẽ không bao giờ cảm thấy mệt mỏi vì anh"

"Em hứa với anh, Jimin." Giờ thì cả Namjoon và Jimin đều dở khóc dở cười.

"Hãy hứa với anh rằng em tin anh khi anh nói rằng anh cũng sẽ không bao giờ cảm thấy mệt mỏi vì em"

"Vâng, Jimin, em hứa."

"Hãy hứa với anh rằng đó sẽ luôn là Jimin và Namjoon, và, Namjoon và Jimin. Chứ không phải Namjoon hay Jimin, hoặc chỉ Namjoon, hoặc chỉ Jimin. "

"Namjoon và Jimin ,Jimin và Namjoon, đã hiểu. Em hứa."

Jimin dường như dừng lại ở đó, trải dài trong những lời hứa mà cả hai đã hứa vào đêm hôm đó. Họ im lặng một lúc, hoàn toàn không phải đang ngủ mà chỉ để bản thân cảm nhận. Họ cảm nhận được sự hiện diện của nhau, sự tồn tại của nhau, vai trò của nhau trong cuộc sống của họ, và tình yêu của nhau dành cho nhau.

"Hãy hứa với anh điều này, Joonie. Hãy hứa với anh, xin hãy hứa với anh mãi mãi. "Jimin phải hít một hơi thật sâu để trấn tĩnh lại. Nước mắt và nước mũi chảy ra khiến anh không thể nói được dễ dàng, và anh phải khụt khịt khi tiếp tục nói.

"Hãy hứa với anh, Kim Namjoon, rằng em sẽ luôn là nhà của anh."

Và trước sự tín nhiệm của Namjoon, trái tim anh vẫn không ngừng hoạt động. Hơi thở của anh không hề chậm lại, khiến anh rơi vào trạng thái hư vô. Đối với lời hứa cuối cùng của Jimin đã lấy hết không khí ra khỏi phổi của anh ấy. Đây chính là nó. Đây là nỗi sợ hãi lớn nhất của Jimin, rằng anh ấy sẽ mất Namjoon, người duy nhất mà anh ấy từng gọi là nhà của mình.

Điểm chung của Namjoon và Jimin là họ chưa bao giờ nói câu 'I love you' với nhau. Đó là một thỏa thuận bất thành văn. Không phải là họ không thoải mái. Chỉ là đối với hai người lời nói đó cảm thấy không có trọng lượng, lại muốn cảm giác được trọng lượng của tình yêu. Họ muốn cảm nhận, họ muốn trải nghiệm tình yêu đó. Họ không muốn đơn giản biết rằng họ được yêu - họ muốn hiểu cảm giác yêu và cảm giác được yêu như thế nào. Vì vậy, cả hai luôn tìm mọi cách để thể hiện tình yêu của mình với nhau, mà không thực sự nói ra câu 'I love you'.

Jimin với cách nói riêng của mình, đã thể hiện tình yêu của mình với người bạn thân nhất của mình. "Anh yêu em" , Namjoon chắc chắn có thể nghe thấy âm điệu ẩn sâu trong lời nói của Jimin. Và Namjoon cảm nhận được điều đó trong từng tế bào trên cơ thể mình.

Namjoon áp môi mình lên má của người bạn thân nhất đang lộ ra trước mặt cậu, chỉ một nụ hôn thoáng qua, nhưng đủ để trấn an Jimin rằng cậu đang ở đây, và cậu sẽ không đi đâu cả, khi cậu hạ mình xuống vành tai lộ ra không kém của Jimin. , những lời nói của cậu không vượt quá một lời thì thầm.

"Anh có lời của em Jiminie. Không, anh có nhiều hơn thế,anh có em, có cả cơ thể em. Em hứa với anh rằng anh sẽ luôn có em để trở về nhà. Anh sẽ luôn có người để anh âu yếm mỗi đêm trong suốt phần đời còn lại của anh. Em hứa với anh, Jimin .rằng anh sẽ luôn, luôn luôn, luôn luôn có một mái ấm trong em. Em hứa mà - "Namjoon phải hít thở sâu vì nước mắt của chính cậu cũng đang khiến câu khó nói. Jimin nhìn lại cậu đầy mong đợi, chờ đợi người anh yêu nhất trong cuộc đời mình sẽ nói hết lời.

"em hứa với anh, Park Jimin, rằng chúng ta sẽ mãi là nhà của nhau."

Và Jimin biết, hay hiểu đúng hơn, đó là Namjoon nói với anh ấy 'Em cũng yêu anh' .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro