_1_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người yêu tôi - là em

Em có cái tên khá đẹp : Kim Seok Jin. Chính vì thế mỗi lần nhắc đến em, người ta đều nhớ ngay đến những chiếc chuông gió đẹp lạ được em "dắt" theo đến giảng đường mỗi ngày - như một "thương hiệu" riêng biệt của em. Tôi yêu chuông gió, và tôi cũng yêu em, ngay từ lần đầu tiên bắt gặp.

Cách đây 5 năm, em từng là một chàng sinh viên khoa báo chí: Xinh đẹp, năng động và tràn đầy sức sống. Em đúng là con người của nghệ thuật. Em chơi piano rất hay, những ngón tay lả lướt trên phím đàn hệt như một tay dương cầm điêu luyện thứ thiệt. Những bức tranh em sở hữu cũng đẹp đẽ chẳng kém gì, bởi bàn tay "phù thủy" ấy luôn biết cách pha chế món màu sắc theo một phong cách rất kì lạ. Chỉ có điều, mỗi lần nghe thấy tiếng đàn ấy, ngắm nhìn những nét vẽ ấy, tôi lại thấy lòng mình buồn man mác. Bởi lúc ấy, khuôn mặt em, gần như chẳng biểu lộ cảm xúc gì, chỉ thấp thoáng một nụ cười ẩn hiện hai chữ: Nỗi Đau.

Tôi không rõ vì sao mình lại yêu em, và em cũng vậy. Mọi thứ đến thật nhẹ nhàng và tự nhiên đến lạ. Những lần hẹn hò đầu-tiên-và-kế-đầu-tiên sến đặc, những cái nắm tay ngượng ngùng, những cái lướt môi thoáng qua, tình yêu giữa tôi và em cũng vì thế mà nhanh chóng thăng hoa. Không giận hờn, không hiểu lầm, chỉ có yêu thương và chia sẻ.

... Cho đến một ngày, em lặng lẽ rời bỏ tôi ra đi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro