Phần 1 : Nụ cười thoáng qua

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiếu khom lưng , đập quả bóng màu cam xuống sân bồm bộp bồm bộp , rồi nhanh nhẹn chộp bóng rướn người tung thẳng vào cột rổ phía trước . Quả bóng khựng lại trên thành rổ , lượn nhẹ theo viền "do dự" một chút rồi... rơi ra ngoài . Lại trượt . Quả thứ mười mấy rồi đấy . Hiếu đứng choãi chân , hai tay chống hai bên cạnh sườn , thở hắt ra . Mất tập trung quá , làm gì cũng không chuẩn . Ôi cuộc đời sao lắm lúc cũng éo le !
À , câu "éo le" này thì không mới nhưng mà vì nó được phát ra từ miệng Hiếu nên thành ra hơi lạ . Bởi vì , thường ngày câu "éo le" kia là câu cửa miệng của thằng Hoàng Anh - chiến hữu cạ cứng , và mỗi lần nghe được là Hiếu sẽ cười vào mũi nó mà nói rằng
- Éo le cái gì . Quan trọng là ăn ở ý bạn ạ .
Không ngờ có ngày câu này lại "vận" vào chính mình . Hiếu vò vò mái tóc (vốn đã) bù xù , lúc lắc cái đầu qua lại như muốn rũ bớt mớ suy nghĩ rối rắm trong đầu ra . Thằng Hoàng Anh mà biết Hiếu đang khổ sở thế này , mà lại vì... chuyện ấy thể nào cũng cười cho thối mũi ra . Mà Hiếu thì trước sau gì cũng phải tìm nó để kể lể và...xin lời khuyên (ôi)
Số là ( bạn đoán trúng rồi đó) Hiếu vừa bị dính "bệnh tim mạch" . Chuyện này với ai khác thì bình thường nhưng với Hiếu thì rất chi là... phi thường . Bởi vì , từ trước tới nay , "con gái" chưa từng là phạm trù khác biệt trong suy nghĩ của Hiếu . Tức là đối với Hiếu , con gái cũng như con trai , không phân biệt giới tính , tao mày chi tớ cả đám . Tức là đến buổi sinh hoạt , lớp tổ chức sinh nhật chung thì bánh trái trong vòng bán kính bàn trên bàn dưới nếu còn sót lại một miếng cuối cùng ngon lành đập vào mắt Hiếu thì nó sẵn sàng phi tới chộp lấy bất kể đối tượng tranh giành tóc dài hay đầu đinh . Ấy thế mà , đùng một cái , hai chữ "con gái" nhảy bổ ra đứng riêng một chỗ , lại còn cõng thêm chữ "thích" , làm xáo trộn cả cuộc sống đang rất "bình yên như tiên" của nó . Thích con gái thì cũng không có gì phải... nghĩ , nhưng vấn đề là ở chỗ Hiếu lại thích Trang mới chết chứ .
Đến đây thì phải kể lể đôi chút về Hiếu và Trang . Trong lớp , Hiếu thuộc thành phần "người quen" của sổ ghi đầu bài , khi thì ra khỏi lớp giờ nghỉ 5' , lúc lại nói chuyện riêng trong giờ , rồi ném thư , làm việc riêng... Cuối tháng , cô chủ nhiệm rà sổ gom được một loại những cái tên có tần suất xuất hiện dày đặc nhất rồi quyết định cho đi "cải tạo" bằng cách điều chuyển mỗi "tội nhân" đến những vị trí "chiến lược" , kiểu như Hoàng ngồi cạnh lớp trưởng , Thắng ngồi kẹp giữa hai bạn nữ bàn đầu , Phi ngồi cạnh tổ trưởng tổ 4 nổi tiếng "bà chằn thép" ... Hiếu thì được (bị) xếp ngồi cạnh Trang - lớp phó kỉ luật .
Ngày đầu tiên làm "hàng xóm" , Trang cầm phấn vẽ dọc một đường trên bàn và ghế để phân chia ranh giới , rồi còn vẽ cả vạch phấn dưới sàn , quy định Hiếu không được thò chân vượt qua . Thái độ rõ là "kì thị" mà . Thế là Hiếu tức khí , quyết tâm phá bĩnh chơi . Giờ nghỉ năm phút , Trang không chịu tránh cho Hiếu ra ngoài thì Hiếu... chui gầm bàn , lợi thế bàn đầu mà . Đang ngồi nghe giảng say sưa , Hiếu thò tay ra sau giật tóc Trang một cái , mặt vẫn tỉnh bơ nhìn thầy say sưa như nuốt từng lời . Trang không phải tay vừa , nhắc nhở vài lần đều bị Hiếu cãi lí kiểu "cua bò" , bèn không nói nữa , lôi ra một quyển vở trắng làm thành "sổ Nam Tào" , nhất cử nhất động "tội lỗi" của Hiếu đều được "biên" đầy đủ trong sổ . Cuối tuần , Trang đem quyển sổ ra đọc một lượt cho cả bàn rồi "chốt hạ" chấm hạnh kiểm C cho Hiếu . Mà thế là còn khá , Trang "chi li" khủng khiếp , bao nhiêu lỗi thì bị hạ một bậc hạnh kiểm , những lỗi nào là "tình tiết tăng nặng" đều được quy định rõ ràng , hạnh kiểm chỉ chấm đến C là thấp nhất , nhưng Trang thẳng tay phệt C trừ hoặc C hai trừ , ba trừ , C rất nhiều trừ...
Đấy , Hiếu bị Trang kìm kẹp như thế đấy , chẳng khác nào "cai ngục" với "tù nhân" . Thế mà giờ đây , "tù nhân" lại quay sang thích "cai ngục" , rõ là chuyện tày đình mà . Bảo sao Hiếu không than "cuộc đời éo le"
Mà cái sự "thích" kia nó cũng đến thật là oái oăm . Chỉ là một hôm loạng quạng thế nào , Hiếu lại đặt chuông báo thức sớm cả tiếng đồng hồ , mắt nhắm mắt mở phi ra bến xe buýt thấy vắng tanh , hơi lạ lạ rồi nhưng mặc kệ , chỉ kịp nhìn đúng số xe là lại nhắm mắt khò khò . Tới khi xuống bến , vào trường rồi mới thấy cả bãi gửi xe có loe ngoe vài cái xe đaph chơ vơ . Dòm lại màn hình điện thoại , nó ú ớ nhận ra giờ học còn cách hẳn một... giấc ngủ ngắn nữa .
Hiếu mò lên lớp , không hề chuẩn bị tâm lí tí ti gì cho "bước ngoặt cuộc đời" . Tới cửa thì Hiếu nhìn thấy Trang . Trang để tóc buông thả dài xuống lưng (mọi khi toàn thấy buộc túm sau gáy) , mặt nghiêng nghiêng hướng ra cửa sổ , đang chăm chú ngắm mấy chú chim se nâu lích chích nhảy trên bậu cửa . Nắng sớm chiếu xiên vào đúng chỗ Trang ngồi , làm khuôn mặt cô bạn có vẻ gì đó sáng bừng , nhẹ nhõm . Rồi đột nhiên Trang mỉm cười , nụ cười thoáng qua , kiểu như... như gì nhỉ , như là cười bâng khuâng ấy . Một bên má lúm xuống . Không biết lúc ấy Trang đang nghĩ gì nhưng Hiếu thì gần như khựng lại , chưa từng phát hiện cô bạn "cai ngục" lại xinh xắn và dịu dàng như thế .
Đấy , "đầu cua tai nheo" chỉ đơn giản thế thôi , rất bất ngờ ngớ ngẩn . Kể từ sau hôm đó , thỉnh thoảng Hiếu lại âm thầm đứng từ sau nhìn trộm Trang , trong giờ thể dục giờ ra chơi , giờ chống tiết ... Đúng là đứng ra khỏi cái "vòng lửa" nhìn lại thì Trang có vẻ khác hẳn , Trang có nụ cười rất duyên , Trang cũng hay cười nữa (chứ không phải lúc nài cũng "mặt sắt" như với Hiếu) , kiểu liếc mắt lườm của Trang rất ngộ , mỗi khi bày tỏ sự phản đối , Trang hay chun chun cái mũi nhỏ rất trẻ con...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro