nàng dấu yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hỡi nàng dấu yêu,
Đã biết mấy mùa trăng
Khuyết rồi tròn,
Tròn rồi khuyết
Qua ô cửa sổ, ta nhìn ngắm nàng
Bờ hồ nơi nàng ngự
Áng tóc đổ xuống tựa thác kim sa
Tay mảnh khảnh e ấp
Giấu thân thể ngọc ngà trong tấm áo xa tanh.

Hỡi nàng dấu yêu,
Là tiên nữ giáng trần
Hay ảo mộng nhân gian?
Cớ gì yêu kiều
Cớ gì lung linh
Ôi tim ta!
Trái tim già cỗi
Run lên vì vẻ đẹp nàng.

Hỡi nàng dấu yêu,
Ánh trăng làm nàng ngời sáng
Trước mắt ta và trong lồng ngực
Từ ô cửa trông ra
Các vì sao cũng không sánh tầy.

Hỡi nàng dấu yêu,
Ánh trăng tỏ tường những ước vọng
Còn thời gian hằn lên những vết tích
Ta sa chân vào mật ngọt
Nhưng quằn quại trong đắng cay
Con sẻ già buộc phải ở yên trong tổ của nó.

Hỡi nàng dấu yêu,
Nay đã cuối điểm hẹn của ta với Chúa Trời
Thể xác ta đã rã rời
Ngài che mắt ta lại, mang hồn ta đi
Không lời chào hỏi
Nên chẳng có từ biệt.

Hỡi nàng dấu yêu,
Có còn bên bờ hồ,
Có còn rạng rỡ dưới ánh trăng?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro