Nàng Juliet của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1:

Lần đầu tiên ta gặp Hạ Nặc Kỳ, chính là thật xui xẻo a.Hôm đó, ta còn nhớ, ánh nắng mùa xuân rạng rỡ, những đám mây trắng lơ lửng trôi trên bầu trời, nhìn thấy hắn đơn độc đứng dưới gốc cây hòe già, tâm ta đột nhiên rung động. Thấy hắn, tuấn mĩ tiêu sái, dung mạo như mặc, quần áo lấp lánh, tóc mái ánh khim thả xuống quyến rũ, tạo nên một bức tranh vô cùng đẹp, vô cùng đẹp. Ta lúc đó, tự nhận mình là một cô nương ngây thơ, chính là háo sắc nữ nhân ta một bụng phúc hắc lại bị hắn mê hoặc.

Oa, oa, trong lúc ta đang ngắm cảnh sắc tuyệt đẹp,thì ông trời đặc biệt đãi ngộ, từ trên trời ném xuống một quả bóng, mà nguy hại ở chỗ, thẳng mặt hắn quả bóng láo toét xông vào a. Ta tâm đột nhiên kêu gào:" Mĩ nam, cẩn thận aaaaa!"

Nhưng mà, lời còn chưa kịp phun ra, đã nghe thấy một tiếng "Bốp" thật to nha!

Ta khuôn mặt ngây thơ, chớp chớp mắt nhìn mĩ nam bị quả bóng đập vào đầu, miệng nhỏ kêu "a", ta chính là thấy, đáng tiếc cho dung mạo như vậy bị thương nha.

Ta chỉ kịp nghe thấy tiếng quả bóng bị ném ra thật xa, sau đó, mĩ nam quay ra nhìn, ánh mắt trông thật khiếp sợ. Hắn dương dương đôi mắt hoa đào, lông mày nhíu lại nhìn thẳng vào ta không chớp, môi mỏng phun ra:

" Ngươi là ai?"

" Ta chính là ta a!"

Nhìn khuôn mặt hắn đỏ bừng, ta bỗng thấy hắn thật thú vị,ta hưng phấn khuôn mặt, chu mỏ nói:

" Vị mĩ nam ca ca này, không phải ta ném bóng a, ta chính là thấy quả bóng đó từ trên trời rơi xuống nha."

Hắn khuôn mặt lạnh lùng liếc ta một cái, rồi đi gần về phía ta. Tâm có chút rùng mình, ta thầm nghĩ" sức sát thương thật lớn, mĩ nam không hổ là mĩ nam."

" Như thế nào, vị đại ca này, ta thật sự là không có làm gì ngươi a, sao lại đến gần như vậy chứ?"

Nhìn thấy khuôn mặt to lù lù của hắn bỗng kề sát cằm mình, ta bỗng phát hoảng a. Nhưng mà, nhìn kỹ lại, sao da hắn lại mịn như thế chứ? Ta sờ sờ khuôn mặt mình, aaaaaaa, ngay cả một cái "lỗ chân lông" hắn cũng không có là sao!!! Thật uổng công bao năm nay ta gìn giữ khuôn mặt này, còn không bằng cả một tên con trai nha.

" Ngươi chính là năm nhất, người mới đến sao?"

" Đúng vậy."

" Vậy ngươi biết ta là ai không?"

" A! Ta biết. Ngươi chính là mỹ nam a!"

Người nào đó xỉu tại chỗ.

Ta chính là không biết gì a.

Ngươi hỏi gì, ta trả lời đấy.

A, mĩ nam, sao lại yếu ớt như vậy?

Tỉnh, tỉnh, mĩ nam, sao lại ngất a?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#1234