Bài thơ: NÀNG TIÊN NTV (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng là biên tập viên,

Cũng là phát thanh viên,

Kiêm người dẫn chương trình,

Đài truyền hình xứ Nghệ.


Nàng là người hay tiên,

Mà mỗi lần lên sóng,

Cả khung hình rực rỡ,

Cho hạ giới lu mờ?


Nàng chợt đến tình cờ,

Rồi để lại ngẩn ngơ,

Cho chàng khờ nhung nhớ,

Cho một kiếp mong chờ.


Nàng chợt biến nào ngờ,

Rồi để lại vẩn vơ,

Cho đêm dài lắm mộng,

Cho cuộc sống tương tư.


Nàng hạnh phúc rồi ư?

Tôi ngậm ngùi đứng lại

Ánh mặt trời ngây dại,

Thầm khóc đến nay mai.


Nàng có biết lòng ai,

Đã qua từng đêm trắng,

Khuyên lòng mình gắng gượng,

Đừng chết giữa bi thương?


Nàng có biết sầu vương,

Là tận cùng hủy diệt,

Khi cuộc tình vĩnh biệt,

Từ lúc mới ươm mầm?


Nàng có biết âm thầm,

Là gục xuống thương đau,

Khi duyên Trời đã định,

Người – tiên mãi chia lìa?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro