chương 18 / 18+ Full phòng tắm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mac không nói hết câu. Nan nghiêng mặt về phía anh, trao cho anh một nụ hôn nồng cháy. Một chiếc lưỡi nóng bỏng đột nhiên quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ của Mac. Nan cảm thấy hơi nóng trong miệng Mac, nhưng vẫn ngậm lấy, đưa chiếc lưỡi nhỏ của mình qua lại. Mac đưa tay lên định ấn vào ngực cậu, nhưng mặt cậu không thể cử động được vì Nan đang giữ chặt gáy cậu. Nụ hôn khiến Mac cảm thấy toàn thân nóng bừng, hơi nóng phả vào mặt.

"Ugh...umm," Mac phát ra tiếng rên rỉ từ cổ họng. Nan dùng một tay vuốt ve bờ mông đang dạng đùi mạnh mẽ của Mac làm nàng nổi da gà. Nan mân mê ngón tay dài của mình lên xuống nếp gấp dưới mông, khiến Mac rùng mình.

"Không... không... Tôi bị bệnh khốn nạn," Mac lại nói, giọng run run. Sau khi Nan rời khỏi ngực anh để hôn lên cằm Mac trong khi di chuyển mũi của cậu từ bên này sang bên kia. Mac cũng cảm thấy mệt mỏi không thể tả, chỉ bị hôn thôi đã khiến cả người run lên bần bật. Vòng một của anh ấy dễ dàng tăng kích thước mặc dù bị bệnh.

"Tôi sẽ làm dịu đi cơn nóng trong người," Nan nói khàn khàn, mũi cậu ấy dụi dụi qua lại giữa má Mac và cậu ấy hôn lên đỉnh cằm của anh ấy
"Bạn... bạn của tôi..." Mac định nói về Dew và Three, nhưng giật mình khi chiếc lưỡi nóng bỏng của Nan chạm vào đỉnh ngực nhỏ của cậu

"Ah...ah...không," Mac rên rỉ và vai anh ấy khẽ run lên vì ngứa ran. Một tay Nan đỡ lưng Mac và tay kia lần theo đường rãnh trên mông anh.

Hôn hôn

Tiếng mút nơi đỉnh ngực Mac khiến anh cảm thấy xấu hổ. Trái tim cậu muốn đẩy nó ra, miệng cậu muốn ngăn cấm nó. Nhưng cơ thể cậu không làm theo ý muốn của trái tim, cơ thể cậu phản ứng với mọi động chạm.

"Uff...đừng quá thô bạo...đau quá...ah." Mac hét lên khi Nan bú trên đỉnh ngực anh mạnh hơn bao giờ hết. Việc Mac bị ốm khiến anh đau đớn hơn bao giờ hết. Nhưng nó cũng cảm thấy nhạy hơn với mỗi lần chạm.

"Ah... oh" Mac cắn môi khi Nan với bàn tay đang chạm vào mông anh xuống để chạm vào thành viên của anh, giờ đã to ra. Nan cọ xát lên xuống của Mac cho đến khi nó run lên. Mac không kiềm chế được ham muốn của bản thân mà gục vào vai Nan

Nan, thế là Nan lại chui vào lõi Mac, luống cuống.

"Ư... ừ... hử." Mac cắn môi để kìm tiếng rên, sợ dew và three nghe thấy. Nan mỉm cười khóe miệng khi nhìn thấy vẻ mặt của anh, đưa tay lên xuống không ngừng trước khi cảm nhận được sự căng thẳng trong cơ thể Mac, Nan dùng ngón tay cái bịt lấy đầu tinh khí đã bắt đầu tiết ra của Mac. ra ngoài khiến Mac khó chịu và nóng ran trong bụng vì nó vẫn chưa được giải phóng. Mac nhìn anh đau đớn.

"Hãy để tôi làm bạn được chứ? Và tôi sẽ để bạn được giải phóng" Nan nói, cắn nhẹ vào vai Mac,
"Tôi tự làm được..." Mac cố chấp nói, cắn môi để kìm nén sự bực bội hiện tại.

"Được, nếu anh không cho tôi làm, tôi sẽ ở lại như thế này." Nan nói lại, Mac nhìn anh với ánh mắt ám ảnh bởi cả cơn sốt và khao khát được giải phóng tin dịch của Dương vật. Khi Mac kéo tay Nan ra khỏi cậu, Nan cũng vươn tay kéo tay Mac ra, chà xát các đầu ngón tay vào nhau mạnh hơn, khiến Mac rùng mình.

"Mày xấu tính," Mac mắng bằng giọng run run.
"Tôi biết từ lâu rồi," Nan đáp, mắt vẫn nhìn anh chờ đợi câu trả lời. Mac cắn môi và nheo mắt nhìn Nan, trước khi cúi xuống vỗ nhẹ vào bờ vai mạnh mẽ của Nan một lần nữa.

"Dù bạn làm gì, bạn cũng khiến tôi đau đầu," Mac khàn giọng nói, giờ đây sự thôi thúc thoát ra của anh còn đau đớn hơn cả một cơn đau đầu. Nan nhếch mép trước khi trượt quanh lõi của Mac.

"Ah...ahhhh," Mac lại hét lên khi Nan nhanh chóng xoa bóp phần lõi dương vật cương cứng của anh ấy, khiến bụng anh ấy râm ran. Bàn tay Mac nắm lấy vai Nan, tìm kiếm một chỗ bám.

"Ah...ah..." Mac rên rỉ từ cổ họng bằng một giọng run run. Nan tăng tốc trước khi cơ thể Mac co lại khi cô tiết ra thứ nước tình yêu của mình giữa bụng của Nan và bụng cô. Cảm thấy mệt mỏi khôn tả dù chưa làm gì, Mac phả một hơi nóng lên bờ vai cường tráng. Nan di chuyển Mac một chút để mở nút khăn tắm của anh ấy, cho phép Mac nhìn thấy thành viên nóng bỏng của anh ấy. Nan lấy nước tình yêu của Mac mang ra ngõ sau khiến Mac rùng mình.

"Anh... anh sẽ giữ nguyên tư thế đó chứ?" Mac khàn giọng hỏi. Nan cười nhẹ.

"Được, thời gian có hạn, giúp tao làm giải tỏa sớm một chút thì, mày sẽ được đi ngủ sớm" Nan nhẹ nhàng nói ở cuối, khiến Mac cảm thấy trong lồng ngực xốn xang một cách kỳ lạ, lời nói của Nan cứ như một câu thần chú. Mac nhấc lên một chút, Nan cầm thành viên nóng hổi của mình chĩa vào hậu huyệt của Mac, ngón tay thon dài vẫn đang thoa đều dòng nước yêu thương

"Đẩy xuống," Nan nói khàn khàn, và Mac từ từ đẩy người xuống. Người thanh niên lắc đầu khi cảm thấy đầu que nóng hổi của Nan từ từ đưa vào hậu môn của mình.

"Tôi không thể," Mac run rẩy nói. Sau đó, Nan di chuyển một tay để đỡ eo Mac, tay còn lại giữ thẳng dương vật dài to của mình và di chuyển nhẹ để đưa nó vào trong kênh tình yêu của Mac.

"À...chỉ một chút nữa thôi...và dương vật ấy sẽ vào." Nan nói khi đầu que nóng được đưa vào. Mac đổ mồ hôi, mặt nhăn nhó vì ngứa ran và nhức nhối, anh nghe thấy tiếng khịt mũi khi ép mình vào cái trục nóng bỏng của Nan.

"Ugh..." Mac rên rỉ trong cổ họng, một bàn tay cũng nắm lấy vai Nan.

"Trong người nóng khủng khiếp," Nan nói bằng một giọng thô bạo.

"Ugh...chà, tôi bị ốm, ah..." Mac mắng Nan mặc dù bị đau họng, trước khi nao núng khi Nan đẩy hông cậu lên cho đến khi thành viên đó đi vào hết chiều dài, khiến Mac cảm thấy hơi đau bụng.

"Huh," Nan khịt mũi hài lòng khi nhìn thấy biểu hiện đó. Cơ thể Mac ấm áp khiến Nan cảm thấy dễ chịu, nhưng giờ cô không thể dừng lại.

"Di chuyển xung quanh một chút," Nan nói. Mac nhìn anh với đôi mắt hơi đẫm lệ trước khi anh miễn cưỡng di chuyển. Cậu đứng dậy và ngồi co chân trên sàn phòng tắm với cơ thể dính vào lòng mạnh mẽ của Nan.

"A... a..." Mac vô thức rên rỉ. Nan cứ thỉnh thoảng nhấc hông lên. Mac không tăng tốc nhiều vì anh ấy không có nhiều năng lượng, nhưng điều đó cũng khiến Nan hơi phát điên.

"Ôi...Chúa ơi...bên trong cơ thể em nóng quá." Nan nói, liếm đôi môi khô khốc. Mac tiếp tục di chuyển trong lòng cậu, vùi mặt vào vai Nan. Cả hai tay bây giờ quấn quanh
Bây giờ cả hai tay ôm lấy cổ Nan. Còn bàn tay của Nan thì đặt chắc chắn trên mông của Mac. Nan cúi xuống, rúc vào vai Mac để đánh dấu, trước khi ánh mắt cậu lướt đến cánh cửa phòng tắm đang mở sau lưng. Nan khẽ mỉm cười khi nhận thấy có người nhìn trộm qua khe cửa.

"A...a..." Mac kêu to hơn một chút khi Nan khẽ nâng eo cậu lên và dập xuống khiến Dương vật đi sâu đâm vào điểm G nhạy cảm bên trong cơ thể Mac.

"Ahhh...yah...đừng gay gắt như vậy...ohhh" Mac rên rỉ khàn khàn. Nan đung đưa Mac lên xuống trong khi lắc hông. Nan nhếch mép cười trước ánh mắt của người đàn ông đang nhìn trộm, và không lâu sau cậu nghe thấy tiếng đóng cửa phòng mình, Mac cũng nghe thấy.

"Tiếng ồn đó là gì?" Mac lặng lẽ hỏi.

"Hừ, tiếng rên rỉ của anh" Lúc đó Nan không nói át tiếng cửa mà đứng dậy bế Mac lên trong khi que nong vẫn đang cắm vào ống hậu, buộc Mac phải ôm chặt lấy cổ Mac bằng nhiều sức lực hơn. . Trong khi cổ chặt hơn. so với trước đây. Khi Nan bước đi, dương vật này sẽ đỉnh sâu thẳng vào bụng đâm vào bên trong. Mac nghiến răng, kìm lại tiếng rên rỉ trước khi Nan đẩy lưng Mac vào tường phòng tắm, một cánh tay mạnh mẽ luồn dưới đôi chân cong của anh để đỡ anh.
"Ôm tôi chặt vào," Nan nói, giọng cậu khàn khàn, không to lắm, trước khi đâm ra đâm vào liên tục chục phát mạnh liên hồi khiến mac phải rên

"Ư...à...à." Mac rên rỉ đầy phấn khích, cảm thấy kênh tình yêu của mình thắt chặt hơn bao giờ hết và anh cảm thấy nóng bỏng hơn bao giờ hết. Mồ hôi của cả hai nhỏ giọt.

"Shit...ah...yeah," Nan rên rỉ với sự kích thích nóng bỏng không kém, cánh tay cậu căng ra cho đến khi cơ bắp phồng lên. Nếu anh ta không có tâm trạng này, Mac có thể nói rằng anh ta thực sự đủ mạnh để giữ anh ta ở vị trí này. Nan nẩy hông nhanh đến nỗi tiếng rên rỉ của Mac vọng ra khỏi phòng, quên mất Dew và Ba.

"A...ừ," Nan rên rỉ cùng với âm thanh của thịt chạm vào thịt.

Nan vặn hông, mạnh hơn và nhanh hơn, cho đến khi Mac cảm thấy hơi ngứa ran ở làn sau.
"Ugh...ah...Tôi mệt...Tôi không thể," Mac rên rỉ vì anh bị ốm nên mệt hơn bình thường. đã từng là

"Chỉ một chút nữa thôi... à... và tôi sẽ làm bắn ra," Nan nói với giọng khàn khàn. Mặt Mac đỏ bừng khi nghe thấy tiếng rên khàn khàn của cậu. Nan tăng tốc hông cho đến khi Mac gần như thoát ra được một lần nữa.

"Aaah...ah," giọng khàn khàn của Mac vang lên đầy phấn khích. Móng tay của cậu bấu vào lưng Nan để kích thích cậu trước khi xả nước tình một lần nữa. Nan đánh vào hông thêm một cái nữa và thả mình vào kênh phía sau của Mac.

"Aaaaaaaah," Nan rên rỉ trong cổ họng với cảm giác ngứa ran. Khuôn mặt của Mac đập vào bờ vai mạnh mẽ và anh thở hổn hển. Nước tình của Nan chảy nhẹ theo trọng lực trước khi cậu dẫn Mac đến bồn rửa bằng đá cẩm thạch và từ từ rút dương vật nhớt nhát đầy tinh dịch màu trắng ra.

"Đổ mồ hôi thế này, tôi đảm bảo với anh rằng ngày mai anh sẽ khỏi bệnh." Nan nói với một nụ cười. Mac thực sự muốn nguyền rủa anh ta, nhưng bây giờ cổ họng anh ta đau đớn vì những tiếng rên rỉ trước đó.

"Chờ một chút, ta đi tắm rửa cho ngươi một lần, ngươi đi ngủ đi." Nan nói. . Dù nó có tệ đến đâu, anh cũng không muốn lợi dụng và quấy rầy một người đang bị bệnh. Sau khi nghe những gì Nan nói về việc dọn dẹp, Mac sững sờ khi nghĩ đến bạn mình.

"Dew..." Mac khàn giọng nói. Nan cười nhẹ.

"Không biết anh ấy đã về chưa. Lúc nãy tôi nghe thấy tiếng đóng cửa," Nan nói với giọng bình thường trước khi đưa Mac đi tắm rửa. Mac để Nan muốn làm gì thì làm vì cậu không còn đủ sức để làm bất cứ việc gì. Mac gần như ngủ quên trong khi Nan tắm rửa cho anh trong phòng tắm.

"Nếu buồn ngủ, bạn có thể ngủ," Nan nói, và như thể cậu bật công tắc, Mac chìm vào giấc ngủ một cách vô thức.

"Oa, ngươi ngủ thật sao?" Nan thì thào khi nghe thấy tiếng ngáy khe khẽ của Mac, trong lòng thầm nghĩ chắc anh mệt lắm, nếu không thì làm sao mà ngủ được dễ dàng như vậy. Nan dẫn Mac ra khỏi phòng tắm, quả nhiên dew và three đã không còn trong phòng ngủ.

"Này, nếu muốn đấu với tôi, bạn phải lên kế hoạch trước cả đời, Dew và Three." Nan thì thầm, trước khi mặc quần áo cho Mac và đặt anh xuống giường với một tấm chăn đắp lên

"Nói chung là ngươi không có ăn uống thuốc a, a, ta trước để ngươi đi ngủ." Nan lẩm bẩm một mình khi nhận ra Mac chưa uống thuốc ban đêm. Nan thấy Mac đã ngủ nên mặc quần áo xong xuống nhà ăn cơm rồi tham quan sân vận động một chút trước khi về nhà vào đêm khuya.

"P'Nan," một giọng nữ vang lên khi Nan đứng dậy và nói chuyện với một người quen đã đua xe tại đường đua của cậu ấy. Nan quay lại nhìn cô trước khi hơi nhướng mày.

"Có chuyện gì vậy Melon?" Nan đáp lại lời chào của cô gái. Người phụ nữ chạy đến và ôm lấy cánh tay của Nan.

"Em có nhớ cuộc hẹn của chúng ta không?" người phụ nữ sốt ruột hỏi. Nan khẽ mỉm cười, chiếc áo cô gái đang mặc khoét sâu đến mức có thể nhìn thấy gần nửa bầu ngực.
"Tôi nhớ, tại sao tôi lại không?" Nan đáp lại với một nụ cười gượng gạo.

"Vậy, tối nay cậu có đi với Melon không?" người phụ nữ hỏi với một cái nhìn hấp dẫn. Nan nhìn người phụ nữ trẻ trong im lặng, cố gắng quyết định.

Tru.... Tru.... Tru

Điện thoại của Nan đổ chuông, vì vậy cậu ấy nhấc nó lên và nhìn trước khi hơi nhướng mày.

...Tiểu Mac...

"P'Nan, có chuyện gì vậy?" Một giọng nữ lại cắt ngang.

"Đợi đã," Nan nói ngắn gọn, trước khi

trả lời cuộc gọi vì nó là đủ lạ là tại sao Mac lại chủ động gọi cho anh ta.

"Có chuyện gì vậy?" Nan nói trên điện thoại. Với cô gái vẫn đang nắm tay anh.

("Uh...") Giọng khàn khàn của Mac vang lên nhưng Nan không nghe rõ.

"Cái gì? Tôi không nghe thấy," Nan hỏi lại.

("Tôi...đói...đồ ngốc.") Giọng Mac trở lại cùng với một cơn ho. Điều này khiến Nan khẽ mỉm cười.

"Đói à? Hay bạn muốn ăn thứ gì khác thay thế?" Nan đáp.
Mac kết thúc cuộc gọi khiến Nan khẽ cười khúc khích khi bỏ điện thoại vào túi quần.

"Có chuyện gì vậy, P'Nan?" cô gái hỏi khi thấy anh đã cúp máy.

"Tôi xin lỗi, Melon. Chúng ta sẽ không thể tiếp tục." Nan nói với nụ cười trên môi.

"Tại sao? P'Nan đã từ chối Melon vài lần rồi" người phụ nữ trẻ nói với giọng run run.

"Tôi lại phải cho mèo ở nhà, ăn" Nan nói khiến cô gái bối rối.

"Mèo gì? P'Nan có nuôi mèo hả? Sau khi cho mèo ăn xong, anh có thể tiếp tục với Melon." Người phụ nữ lại nói.

"Hừ, con mèo này cần cẩn thận một chút, mèo con còn nhỏ, miệng còn chưa ngừng ngoáy sữa." Nan nói khiến cô gái bối rối. Nan gỡ tay cô gái ra khỏi tay mình.

"Nói chuyện sau nhé." Nan nói, trước khi đi gặp cấp dưới của mình để ra lệnh và ngay lập tức trở về nhà riêng của mình.

"Anh ấy đã tỉnh rồi thưa hia" Frog nói khi thấy Nan đi vào khu vực của ngôi nhà.
"Tôi đi rồi, ngươi có trở lại phòng của tôi sao?" Nan hỏi, frog lắc đầu.

"Có gì sao ạ?" Frog tò mò hỏi.
( Ẻm sợ frog lại lên phòng và nhìn thấy mac không mặc áo như lần trước á nên kiểu ghen rén mà dấu á )

"Không có gì, còn cháo mà tôi bảo ann nấu cho Mac không?" Nan hỏi cấp dưới của mình. Frog gật đầu.

"Vậy thì hâm nóng một chút rồi đưa cháo lên phòng." Nan lại ra lệnh.

"Vậy thứ tôi lên đến giờ vẫn chưa được ăn?" Frog hỏi.

"Không, anh ấy ngủ quên rồi, lúc trước anh ấy gọi cho tôi nói đói bụng, haha, giờ anh ấy còn dám gọi cho tôi" Nan cười nói trong cổ họng rồi đi về phía phòng. Khi anh mở cửa, Mac đang xem TV, anh quay sang nhìn anh rồi lại xem TV. Nan lại gần nhìn bát cháo frog mang vào tối hôm đó vẫn y như cũ. Mac thậm chí không nghĩ rằng Nan sẽ quay lại.

"Cháo đây, sao không ăn trước?" Nan nói, nhưng Mac vẫn im lặng.

"Anh có nghe tôi nói không?" Nan khẽ hỏi, Mac nhìn anh bằng đôi mắt mờ sương.
"Lạnh lắm," Mac khàn giọng nói. Vẻ mặt của anh ta thể hiện sự chán ghét và thất vọng mặc dù anh ta không thoải mái.

"Anh ăn lạnh không được, có cần ăn nóng không?" Nan hỏi một cách mỉa mai. Mac lập tức nhíu mày. Nan đến và ngồi xuống mép giường cạnh nơi Mac đang ngủ và anh nhích ra xa anh một chút. Thật ra Mac cũng không muốn gọi cho anh, nhưng khi tỉnh dậy bụng kêu réo, anh không còn sức để xuống lầu nên quyết định gọi cho anh vì nghĩ rằng mình bị ốm là lỗi của nan và cậu ấy phải chăm sóc anh

"Vậy sao cậu không xuống nhà gọi frog lên hâm đồ ăn?" Nan hỏi với giọng điềm tĩnh.

"Tôi không còn sức...và tôi không phải ông chủ của anh ta...tôi không muốn ra lệnh cho bất cứ ai." Mac khàn giọng nói.

"Hừ, thật tự hào." Nan nói một cách mỉa mai, đặt mu bàn tay lên trán Mac, khiến anh dừng lại một lúc trước khi cảm nhận được sự mát lạnh từ bàn tay của Nan dường như làm tan đi hơi nóng trên trán anh.

"Người anh vẫn còn ấm, nếu tôi là anh, sau khi tiêm xong, Tôi sẽ nằm nghỉ một lúc và sẽ ổn thôi", Nan nói.

"Tao không trâu như ngươi." Mac không khỏi châm chọc.

"Bạn không cảm thấy khỏe nhưng miệng của bạn vẫn rất khỏe," Nan nói, trước khi đưa tay ra và bóp miệng Mac.

"Ow," Mac kêu lên giận dữ, trước khi đưa tay ra khỏi miệng. Nan cười khúc khích khiến Mac phát cáu.

"Anh vẫn đói à?" Nan hỏi. Mac cau mày không trả lời gì cả.

"Nếu bạn không trả lời, bạn sẽ chết đói",
Nan đe dọa.

"Đói," Mac trả lời ngay lập tức. Nan cười nhẹ.

"Chờ một chút, tôi để frog hâm nóng cháo cho bạn," Nan nói trước khi bỏ đi, cởi bỏ áo sơ mi và chỉ mặc một chiếc quần.

Tiếng gõ cửa

Frog gõ cửa phòng. Nan đứng dậy mở cửa cho anh.

"Xong rồi, Hia," frog nói. Nan đỡ lấy bát cháo từ tay frog đang đứng trước cửa phòng

"Cảm ơn nhiều, đi nghỉ ngơi đi." Anh nói, đóng cửa lại, bưng bát cháo đi đến bên giường.

"Hãy ngồi dậy và ngồi xuống chân giường," Nan nói, trước khi bước đến đặt một chiếc bàn nhỏ kiểu Nhật trên giường và bát cháo của Mac.

"Ăn một mình lười ăn.

cho bạn ăn," Nan nói.

// Tôi cũng không muốn bạn // Mac bướng bỉnh nói. May thay, Nan không nghe thấy gì. Mac mệt mỏi đi đến bên chân giường, bụng thỉnh thoảng lại réo lên, anh cầm thìa, khuấy cháo trong bát rồi múc lên thổi một hơi.
"Này, tại sao bạn lại thổi? Bạn không muốn trời nóng sao? Bạn không thích lạnh, phải không?" Nan hỏi khi cậu ngồi xuống cạnh anh. Mac lườm anh ta, biết rằng bên kia đang làm chọc tức mình

Đừng thổi nhiều quá," Nan nói, chộp lấy chiếc thìa Mac đang cầm và chĩa thẳng vào miệng anh ngay lập tức.

"Ah...nóng quá," Mac hét lên khi hơi nóng của cháo chạm vào môi anh, trước khi nhanh chóng buông chiếc thìa Nan đang cầm,

Tiếng thìa sắt chạm vào môi cậu, trước khi vội buông chiếc thìa Nan đang cầm, cậu vội đưa tay lên lau miệng.

"Chết tiệt...chết tiệt" Mac nói, run rẩy khi cậu quay sang giật vào nhéo lỗ tai Nan vì tức giận.

Cái gì

"Ôi Mac, thả tôi ra, đau quá," Nan hét lên khi Mac giật mạnh tai anh. Vì Mac không còn sức lực để làm gì nhiều nên anh chỉ có thể kéo lỗ tai của anh . Nan lập tức gỡ tay Mac ra khỏi tai mình

"Tôi không ăn nữa," Mac tức giận nói, giả vờ như chuẩn bị nằm xuống đi ngủ. Nhưng Nan đã ngăn anh lại.

"Chết tiệt," Mac mắng, vẫn còn đói và tức giận.

"Nếu bạn tiếp tục chửi tôi, tôi sẽ tát bạn," Nan nói, giơ tay lên, khiến Mac phải khom cổ và nheo mắt lại một chút, nghĩ rằng cậu ấy thực sự sẽ tát anh mình. Nhưng hóa ra Nan đã chặn cổ Mac để dựa vào anh.

"Tôi sẽ xem thử," anh ra lệnh bằng một giọng trầm khi nhìn đôi môi của Mac đỏ bừng vì hơi nóng của cháo.

"Đau...hơi đau," Mac nói khi Nan nghiến chặt quai hàm. Một ngón tay mạnh mẽ dùng sức nhẹ ấn vào môi Mac, khiến mặt Mac hơi nhăn

"Hừ, để tôi xem nào," Nan nói đùa. Mac lùi ra, nhưng đôi môi mát lạnh của Nan đáp xuống đôi môi đỏ nóng bỏng của anh. Nan lướt lưỡi quanh môi anh trước khi đưa nó vào khoang miệng ấm áp của Mac.

"Ow," Mac rên rỉ từ cổ họng. Nan đưa lưỡi qua lại, quấn lấy chiếc lưỡi bé nhỏ cho đến khi Mac run lên. Đầu lưỡi nóng bỏng của Nan trêu chọc chạm vào đầu lưỡi của Mac khiến anh có cảm giác nhè nhẹ nơi lồng ngực. Nan cũng cắn môi Mac, trao cho anh một nụ hôn nhẹ trước khi kéo môi cô lại và nhấn một nụ hôn khác mạnh mẽ hơn. Anh khẽ liếm môi Mac một cái nữa khiến mặt cậu nóng bừng không thể tả.
"Được rồi, vết đỏ đã biến mất. Tiếp tục ăn đi," Nan nói, đứng dậy và vặn vẹo khiến Mac đơ ra một lúc.

"Ừm, mày mới làm gì tao?" Mac khẽ hỏi. Nhỏ chưa lắc kịp chuyện vừa rồi

"Màu đỏ trên môi bạn biến mất rồi, ah, nó lan ra làm đỏ cả mặt, haha"
Nan trêu chọc khi thấy mặt Mac đỏ bừng. Mac mím môi.

"Đồ ngốc" Mac mắng anh, không lớn lắm.

"Miệng tốt, ngươi có thể dùng nó để ăn và uống thuốc xong đi ngủ." Nan lại nói với giọng điệu bình thường. Mac quay người ăn cháo một mình, không thèm nhìn anh lấy một cái. Nan tiếp tục thu dọn đồ đạc trong phòng.

Tru... Tru... Tru

Điện thoại của Nan reo lên, cậu lấy ra xem, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhẹ, cầm một điếu thuốc đi ra ban công nghe điện thoại. Mac nhìn anh một lúc rồi quay đi tiếp tục ăn, không thèm để ý đến anh nữa.

"Ừm, sao vậy?" Nan trả lời điện thoại, thở ra khói thuốc.

"Eh, xong rồi phải không?...Được rồi...Tôi thậm chí không muốn làm điều này, nhưng hai người họ cứ thích dính để việc riêng của tôi ...Chà, cảm ơn rất nhiều, vậy thôi " Nan nói với người kia trước khi cúp máy. Anh đứng đó hút thuốc và nghĩ về Dew và three. Nan biết rằng hai người họ đã lên kế hoạch can thiệp và tách Mac ra khỏi mình. Hôm cả hai cùng đi ăn ở một quán trước làng, người của Nan nghe thấy và họ không biết trong quán có người. Nan thổi khói thuốc và hút một điếu mới

// Xin lỗi three. Ngay từ đầu tôi đã xấu tính rồi, thích một người như tôi là có lỗi với cậu // Nan nói, vì Nan xem Three giống như em trai, nhưng dù là em trai thì cậu ấy cũng không có quyền can thiệp vào chuyện của nan . Khi hút thuốc xong, Nan trở vào phòng. Mac đã ăn hết nửa bát cháo, no nê.
"Không phải anh kêu đói sao?" Nan nói.

"Tôi đã ăn rất nhiều," Mac khàn giọng nói. Nan lắc đầu trước khi đi lấy nước và thuốc cho Mac.
"Này, uống thuốc đi" Nan nói, trước khi đặt bàn và bát cháo vào góc phòng. Cậu nhận cốc nước từ Mac, người đã uống sẵn những viên thuốc, và cầm chúng lên.

"Dựa vào đầu giường trước, đừng nằm, nếu không sẽ trào ngược axit nhiều hơn," Nan nói, và Mac dựa vào. Nan đi xem phim. Mac nhìn những vết trầy xước trên bờ vai rắn chắc của Nan, không cần nói cho anh ấy biết chúng là của ai, Mac biết đó là do anh ấy làm, mặt anh ấy đỏ bừng, nhưng khi Nan đặt bộ phim lên và trở lại giường, Mac đã nhìn thấy. lập tức nhìn đi chỗ khác. Nan ngồi xuống dựa vào đầu giường xem phim, Mac cũng ngồi xuống nhưng buồn ngủ và mệt mỏi, cũng như cảm giác no bụng khiến anh cảm thấy buồn ngủ, nhưng dù vậy anh vẫn ép mình thức nhưng đầu cúi xuống về phía Nan trước khi gục vào bờ vai vững chãi và ngủ thiếp đi. Nan rướn người nhìn anh, biết rằng Mac đã ngủ.
"Ồ, tốt, ngay cả khi ngồi xuống bạn cũng có thể ngủ thiếp đi." Nan khẽ nói trước khi từ từ di chuyển đến ôm lấy Mac và đặt anh xuống giường.

"Hừm," Mac bật ra một tiếng nghẹn ngào và vô thức nhích lại gần Nan. Nan nhìn vào khuôn mặt bất động của anh trước khi hơi nhướng mày khi Mac mơ hồ lướt qua tay cậu trước khi áp nó lên má anh và nín thở với một hơi thở mạnh. Nan khẽ lắc đầu. Vì bàn tay mát lạnh, Mac cảm thấy dễ chịu mà không hề nhận ra rằng mình đang áp tay Nan vào má mình. Nan nhấc điện thoại lên và làm gì đó một lúc trước khi cất nó đi và tiếp tục xem phim. Cậu để Mac đặt tay mình lên má cậu. Anh còn dùng ngón tay cái nghịch má Mac.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro