Nhớ người nhớ đến kiệt quệ tâm can

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi có một thói quen chẳng biết từ khi nào hình thành là nhớ người, nhớ từng cử chỉ từng tiếng cười, nhớ từng lọn tóc từng ánh mắt, nhớ từng hơi thở từng nhịp tim. Nghe hư ảo nhưng đều là thực, tôi nhớ người khi vô tình nghe một khúc nhạc, tôi nhớ người khi vô tình thấy một món ăn, tôi nhớ người, chỉ vô tình nhớ.
Có nhìn thấy không? Nổi nhớ này của tôi đang lấn át cả thế giới. Có nhìn thấy không? Tôi nhớ người, nhớ đến quên cả hít thở. Có nhìn thấy không? Tôi nhớ người đến quên mất tự do. Có nhìn thấy không?
Có một thứ gọi là bóng ma tâm lý trong lòng mỗi người, không phải ngẫu nhiên mà người ta gọi là bóng ma tâm lý. Khi là bóng ma, thứ đó sẽ quấn lấy người bạn, quấn không dứt, nổi nhớ em cũng vậy, nó tao thành một bóng ma, lấn át mọi thứ ánh sáng, bóng ma mang dáng hình em, chỉ mỗi em. Đầy ắp, làn tràn mọi thứ khác, lấn át tâm trí, lấn át bản thân tôi, lấn át cả không gian tối hít thở. Nhớ em, nhớ đến từng tế bào, nhớ em nhớ kiệt quệ thân xác.
Nhớ em, nhớ đến kiệt quệ tâm can.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro