Chapter 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Naruto:pov

Con quỷ

Đồ giết người

Ngươi nên chết đi thì đúng hơn

Không ai muốn ngươi ở đây cả

Biến đi

Đó là những gì mà tôi hay được người ta gọi suốt năm năm qua, những lời nói đó ăn sâu vào trong đầu tôi.

Mỗi khi tôi chạy khỏi đám đông đang cố đuổi theo tôi, họ luôn luôn hành hạ tôi vì một lí do nào đó. Họ luôn nói chính tôi đã giết gia đình của họ, nhưng từ nhỏ đến giờ tôi chưa từng hại bất cứ thứ gì cả. Tôi luôn đối xử tốt với mọi người nhưng bù lại bọn họ nhìn tôi và đối xử với tôi như tôi không tồn tại, ngay cả gia đình của tôi cũng vậy. Mỗi lần hai đứa em ngốc nghếch của tôi hay bày trò trêu đùa dân làng thì chúng lại đổ lỗi cho tôi và kết quả, tôi lại là người phải chịu những đòn đánh từ chính cha mẹ của mình. Và Mỗi lần tôi đều cố giải thích cho bọn họ nghe nhưng hai người họ đều nói tôi không được nói dối hay đổ tội cho hai đứa em của mình. Và thế là họ lại đánh đập tôi và bảo tôi biến đi chỗ khác, nhưng những đòn đánh đập của họ vẫn không thể bằng dân làng được.

Cha mẹ tôi có thể dùng tay không đánh tôi nhưng dân làng thì dùng những chai thuỷ tinh, rượu vỡ, những chiếc shuriken và kunai đâm tôi ,và những tên ninja thì dùng những nhẫn thuật của bọn chúng để tra tấn và hành hạ tôi. Và vào ngày mười tháng mười mỗi năm, bọn họ đều tra tấn tôi rã man hơn những ngày khác, tôi không biết vì sao mọi người lại làm điều này nhưng tôi tự nhủ rằng chắc hẳn phải do việc gì đó mình làm thì mọi người mới làm điều này .

Mỗi lần như vậy, tôi không hiểu lí do vì sao tôi vẫn còn sống, đáng lí ra trong bốn năm vừa qua những cuộc tra tấn như thế này thì tôi phải chết từ lâu rồi nhưng vì lí do nào đó tôi đều hồi phục trở lại và tôi đã chịu đựng như vậy trong suốt bốn năm trời. Cha mẹ tôi con tôi như không tồn tại, dân làng coi tôi như là một con quỷ.

Hôm nay là ngày mười tháng mười, ngày sinh nhật của tôi và hai đứa em của tôi nhưng đồng thời cũng là lễ hội cáo. Lễ hội này được tổ chức để tôn vinh năm năm về trước ngài Sandaime đã đánh đuổi con Kyuubi ra khỏi làng. Tôi vừa bị cha mẹ mình đuổi ra khỏi nhà vì họ không muốn một con quỷ ở trong nhà của họ và đồng thời cũng là ngày để tuyên dương hai đứa con yêu quý của bọn họ. Bây giờ tôi đang chạy khỏi đám đông giận dữ đang đuổi theo mình, nhưng trong số bọn họ có những tên Ninja đang đuổi theo tôi nữa nên tôi biết mình chẳng thể làm được điều gì để thoát khỏi bọn họ.

Tôi lập tức chạy vào một con hẻm ,chốn sau những thùng rác và mong bọn họ sẽ không thể tìm thấy tôi. Nhưng tôi đã nhầm, trong số những tên Ninja đó có một tên thuộc loại cảm nhận nên tôi đã bị phát hiện dễ dàng. Bọn họ bắt tôi, ném tôi vào tường, tôi nói

"Xin mọi người... Hãy tha cho cháu, cháu chưa làm gì cả. ",tôi run rẩy nói

"Ồ vậy à, vậy ngươi có dừng lại khi ngươi giết hại cha ta không."

"Ngươi có dùng lại khi giết con của ta không? "

"Ngươi còn thậm chí giết cả vợ của ta nữa! "

...

Như thế, những lời nói của dân làng liên tục lên tiếng.Bọn họ dùng Kunai ghim tay của tôi vào tường, dùng những chai thuỷ tinh vỡ đâm vào người tôi. Những vũng máu ở đó vấy khắp ra người bọn họ nhưng mỗi lần họ thấy máu của tôi chảy ra, họ lại đâm mạnh hơn và cứ thế tôi bắt đầu để cho cơ thể của mình bị đâm liên tiếp. Tôi thiếp mất đi nhưng khi tôi mở mắt ra thì thấy mình đang ở trước một cái cống, cái cống có một cánh cửa. Tôi mở cánh cửa và bước vào trong, điều đầu tiên tôi thấy là một Sinh vật to lớn có màu đỏ cam và có tới tận chín cái đuôi .Sinh vật đó mở mắt ra và nói

"Có vẻ cuối cùng chúng ta cũng gặp Nhau rồi " ,sinh vật đó nói

"Ngươi là cái thứ gì vậy; tại sao ngươi lại ở đây; đây là đâu; tại sao ta lại ở đây và làm thế nào để ra khỏi đây... ",cứ như thế tôi nói ra một loạt câu hỏi

"Ngươi im đi một lúc có được không! ",sinh vật đó hét lớn. Tôi nghe thấy vậy đành im lặng rồi sinh vậy đó nói tiếp

"Để trả lời câu hỏi của ngươi thì :thứ nhất ta là Kyūbi no Yōko Kitsune ;thứ hai là chúng ta đang ở trong tâm trí của nhóc; và thứ ba là ta không biết làm thế nào mà ngươi lại vào đây được nhưng có thể một lát nữa ngươi sẽ thức dậy và ra khỏi đây sớm thôi và không may ta thì không thể ra khỏi đây được ",sau khi trả lời xong những câu hỏi của tôi, Kyuubi hít một hơi dài và thở ra. Tôi hỏi tiếp

"Nếu như ta đang ở trong tâm trí của ta, vậy thì tại sao ngươi lại ở đây, bên trong tâm trí của ta và bị nhốt như thế này?",Kyuubi thở dài rồi trả lời

"Đúng vậy, ta đang ở bên trong tâm trí của ngươi nhưng ta không đời nào lại tự đến đây và nhốt mình trong song sắt này cả mà ta bị một con người nhốt vào đây. Cơ thể của ta bị chia ra làm ba phần :hai phần charka Yin và Yang của ta bị phong ấn vào bên trong người của hai đứa em ngươi và cuối cùng Linh hồn của ta bị Phong Ấn vào cơ thể của ngươi ",Kyuubi đáp. Tôi liền nói

"Vậy ngươi có muốn ra khỏi đây và chơi với ta không? ",tôi hỏi với nụ cười trên khuôn mặt và phấn khởi. Kyuubi thở dài và nói tiếp

"Cho dù ta thực sự muốn ra khỏi đây thì với trình độ và cơ thể bé nhỏ của ngươi không đủ sức để giải phóng ta ra đâu. ",nói rồi tôi mặt buồn xuống nhưng lập tức tôi lại nói

"Nếu vậy thì ngươi muốn làm gì không, ta có thể làm hộ ngươi điều gì không? ",tôi hỏi hơi nhõng nhẽo một chút. Kyuubi mặt có vẻ bất ngờ trước những gì tôi vừa nói rồi cười

"Ha,ngươi là người đầu tiên hỏi ta xem muốn làm điều gì không đấy. Và ta muốn biết vì sao ngươi lại muốn giúp ta .",Kyuubi nói. Tôi lắng dần xuống và nói

"Bởi vì mỗi lần tôi muốn giúp một ai đó, họ đều đuổi tôi đi. Và mỗi lần tôi làm điều gì đó để giúp mọi người thì đổi lại họ lại xua đổi tôi đi. ",tôi nói với vẻ mặt buồn rầu và có một chút giọt nước mắt trên khuôn mặt đang chảy xuống. Rồi Kyuubi nói lớn

"Khá lắm nhóc con, vậy thì liệu ngươi có thể biến cái cống này thành một chỗ nào đó dễ chịu hơn không vì ta chán cái cảnh tượng cống rãnh này lắm rồi ",Kyuubi nói. Tôi liền gật đầu phấn khởi Và định biến chỗ này thành một chỗ khác dễ chịu hơn nhưng tôi liền nhận ra mình không biết làm thế nào lên đành hỏi lại

"Ano, Kyuubi này. Ta làm điều đó như thế nào nhỉ. ",tôi gãi đầu hỏi. Kyuubi thở dài và trả lời.

"Đây là tâm trí của ngươi mà, ngươi chỉ cần nghĩ đến nơi nào đó ngươi muốn nghĩ đến thôi ",Kyuubi đáp. Có lẽ đó là lí do vì sao tâm trí của tôi lại là cái cống này, bởi vì mỗi lần tôi bị đuổi đánh là nghĩ đến chỗ trốn đầu tiên tôi có thể tìm được là dưới cống. Tôi gật đầu và bắt đầu nghĩ đến khu rừng mà tôi hay trốn, Những bức tường xung quanh bắt đầu vỡ ra, những cây cối bắt đầu mọc lên xung quanh và một thác nước bắt đầu chảy xung quanh. Khi tất cả đã hoàn thành, tôi quay sang Kyuubi và nói.

"Như thế nào, Ngươi thấy này có tốt không hay cần sửa đổi gì! ",Kyuubi cười và khen tôi.

"Giỏi lắm nhóc con, ta không ngờ ngươi có thể làm được nhiều như thế này đấy .",tôi nhảy lên vui mừng nhưng tôi bắt đầu cảm thấy điều gì đó lạ thường nên tôi hỏi Kyuubi.

"Kyuubi này, có chuyện gì đang xảy ra với ta vậy! ",giọng tôi hoảng sợ và vỡ một chút.

"Không có việc gì cần phải sợ cả, chỉ là ngươi đang dần tỉnh lại thôi. "Kyuubi đáp.

"Vậy có nghĩa là tôi sắp biến mất khỏi đây sao,tôi không muốn đi khỏi đây đâu. Mãi tôi mới tìm được một người bạn mà bây giờ đã phải biến mất rồi sao!? ",tôi hoảng sợ và gục xuống khóc

"Đừng lo, ta sẽ luôn ở bên trong tâm trí của ngươi mà. Ta sẽ không biến mất đâu và chúng ta sẽ còn gặp nhau nhiều mà,ngươi không cần phải sợ, ",Kyuubi đáp. Tôi ngửng mặt lên và nói.

"Thật không! "

Thật chứ, ta là bạn của ngươi mà và một người bạn thì không bao giờ bỏ nhau lúc cần. ",Kyuubi nói rồi tôi đứng dậy.

"Cảm ơn Kyuubi vì đã làm người bạn đầu tiên của tôi. ",tôi nói với giọt nước mắt trên khuôn mặt. Kyuubi cười rồi nói.

"Không có gì, bây giờ ngươi sẽ thức dậy sớm thôi, ta sẽ luôn ở bên cạnh ngươi. ",tôi cười và hỏi nốt câu cuối.

"Ne Kyuubi, tên của ngươi là gì? ",Kyuubi ngạc nhiên trước câu hỏi này của tôi rồi đáp.

"Chân tự của ta là Kurama. ",tôi gật đầu rồi hét lớn trước khi dần tỉnh dậy.

"Uzumaki-Namikaze Naruro ",Kyuubi cười gật đầu và nằm xuống.

Tôi tỉnh dậy thấy mình đang nằm lên vũng máu của chính mình ,tôi phủ áo vài cái và nhận thấy trời vẫn còn tối nên tôi chạy thật nhanh về nhà.

XXX: dinh thự Namikaze 

Tôi đang ở trước cửa nhà, tôi cố gắng mở nhưng không được. Có lẽ bọn họ đã khóa cửa ở bên trong để tôi không thể vào được, tôi liền trèo qua của xổ và chạy lên trên phòng mình. Tôi nghe được tiếng của Tou-san nói.

"Tôi, Namikaze Minato phong cho hai đứa con của tôi trở thành người đứng đầu của gia tộc Namikaze! ",đồng thời lúc đó Kaa-san cũng nói.

"Tôi Uzumaki Kushina phong cho hai đứa con thiên thần của tôi cũng trở thành người đứng đầu của gia tộc Uzumaki",nói xong mọi người vỗ tay chúc mừng. Khi đó trong lòng tôi thực sự đau khi biết rằng bây giờ tôi thực sự không tồn tại, một kẻ không gia tộc,một con quỷ sống trong thế giới này. Tôi gục mặt xuống gối khóc nức nở thì nghe giọng của Kyuubi nói trong tâm trí tôi.

'Này nhóc, có chuyện gì vậy? ',Kyuubi hỏi

"Kyuubi ơi bây giờ tôi phải làm gì bây giờ. Bọn họ đã chính thức đuổi tôi ra ngoài rồi, ai trong làng này rồi cũng sẽ đối xử tệ với tôi thôi... ",Kyuubi an ủi tôi.

'Shh shh ,rồi tất cả mọi chuyện chuyện rồi sẽ ổn thôi .Nếu như nơi này đối xử với ngươi tệ như thế thì sao chúng ta không rời bỏ ngôi làng này nhỉ '

"Nếu như chúng ta rời khỏi đây thì chúng ta sẽ đi đâu và về đâu, đây là nơi duy nhất mà tôi biết. ",tôi nói.

'Không việc gì cần phải lo lắng, ta cá chắc rằng bên ngoài nơi này sẽ có người đối xử với ngươi tốt hơn ở đây nhiều.',Kyuubi trả lời.

"Có thật không? "tôi hỏi lại.

'Thật chứ vậy bây giờ ý ngươi thế nào!',Kyuubi nói rồi tôi gật đầu đứng dậy thu dọn đồ đạc và chạy ra khỏi làng.

                                                          

Mọi người thấy thế nào chap đầu tiên thế này có tệ không, mọi người có thể thêm bình luận và ý kiến chỉ cần đừng có gạch đá là được

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro