[Obkk] Au cướp biển

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

obkk, thuyền trưởng tàu cướp biển Obt x nô lệ Kks. Age-gape (31x14), size-gap, cunt boy Kks, sếch bé trai, Obt từng quan hệ tình dục trước đây. ShiIta cameo một chút. Chưa beta

Cảnh báo một lần nữa: truyện sếch với bé trai, bé trai có sò trong quần. Lui lại và thoát ra ngay nếu bạn không thấm được.

Tình tiết trong truyện chỉ là tưởng tượng, không thể xem là hàng nguyên tác, không phải là sách hướng dẫn tâm sinh lý, không đại diện cho tam quan và cách suy nghĩ của người viết, càng không thể áp dụng vào đời thật.

___________________

Thuyền trưởng Obito đã lên đảo dạo chơi được vài giờ đồng hồ, hơi quá nhiều so với mọi khi, nhóm thuyền viên lên đảo để mua thêm các nhu yếu phẩm cần thiết cũng đã về từ lâu mà gã vẫn mất tăm mất tích, nhưng các thuyền viên của gã đều không tỏ ra tò mò. Đối với gã thuyền trưởng đần độn tùy lúc nhưng nóng tính thường xuyên và bị điên giai đoạn cuối đó thì cách sống sót tốt nhất là xuất hiện lúc gã cần và biến ngay khi gã cho phép, tuy lắm khi gã không nói ra miệng hay hành động gì biểu thị ra mặt, thì bất kì ai cũng phải tự ngầm hiểu và cố hiểu để làm theo. Bằng không, lũ cá mập được nuôi bởi Kisame, cánh tay thân cận của thuyền trưởng sẽ có một bữa lót dạ thoả mãn. Chúng luôn bơi lúc nhúc bên mạn thuyền để chờ đợi kẻ khờ dại nào 'được' thuyền trưởng quăng xuống.

"Nhưng thế này là quá lâu rồi." Shisui càu nhàu.

Nếu có ai trên con thuyền rộng lớn này chưa bao giờ, hoặc hiếm khi tỏ vẻ không tôn trọng thuyền trưởng mà vẫn sống ổn, thì chỉ có thể là Shisui, em họ gã. Anh chàng này vẫn có lần bị anh họ mình quăng xuống làm mồi cho cá mập, nhưng lũ cá nhanh chóng nổi lềnh phềnh trên mặt biển, phơi bụng cá trắng dã vì bị đánh không thương tiếc. Kisame đã nổi giận suốt một tuần liền vì điều đó, nhưng lão ta không dám hó he với thuyền trưởng hay em trai gã, nên lão chỉ có thể trút giận lên đám lính lác dưới trướng.

Shisui nhìn đăm đăm vào con đường đá dẫn vào giữa đảo, rồi lại ngoáy ra nhìn mặt biển. Mặt biển êm ả và chẳng có lấy một chút gợn sóng, điềm chẳng lành báo hiệu cho một cơn bão lớn sắp đổ bộ. Nếu cả đoàn khởi hành ngay bây giờ và đi hết tốc lực, có thể sẽ kịp rời khỏi phạm vi cơn bão. Thế nhưng, Shisui chau mày nhìn bản đồ và la bàn, cùng la liệt đủ thứ giấy vẽ ngoằn nghèo trên bàn, điều đó chỉ xảy ra với tiền đề là ngay lúc này tên thuyền trưởng kiêm anh trai khốn nạn của anh phải-có-mặt-trên-thuyền.

Shisui dợm bước ra ngoài, nhủ bụng cần chọn vài thành viên theo anh lên đảo tìm thuyền trưởng, dù không kịp nữa thì anh cũng cần bàn về việc đi tiếp hay nghỉ lại đảo. Chợt có tiếng xuýt xoa và hò reo ngoài boong, thuyền trưởng đã về, và đem theo một nô lệ. Lũ thuyền viên cấp dưới hú hét ầm ĩ, chúng đã trông thấy, bên dưới lớp áo choàng nâu bẩn thỉu đầy bụi và máu khô và một đôi chân thon thả, trắng như tuyết. Đôi chân ấy chắc chắn phải thuộc về một người đẹp, là phụ nữ thì càng hay. Nô lệ đó bước đi trên nền cát tạo thành những dấu chân xinh xắn, và cái xích đen trói vào chân người này càng kích thích lũ thuyền viên buông thả trong mớ suy nghĩ bẩn thỉu đầy dục vọng.

"Chú đã về." Itachi bước lên đón, sẵn tiện thu hút sự chú ý của ông chú cậu ra khỏi lũ thuyền viên ngốc. Ánh mắt cậu hướng về nô lệ khoác áo choàng phía sau Obito, tò mò quan sát.

Một nô lệ gầy gò và nhỏ bé, và thậm chí trông còn ít tuổi hơn cả cậu.

Obito thô bạo túm lấy nô lệ và đẩy về phía Itachi, hất hàm ra lệnh.

"Tắm rửa cho cậu ta, đừng vứt bộ đồ cậu ta mang theo. Ta muốn tối nay cậu ta mặc nó và nhảy trong tiệc."

Rồi gã quay đi, túm cả Shisui và Kisame về phòng họp, hạ lệnh kiểm tra lại thuyền và nhổ neo rời đảo.

.

Nếu có gì cần nói về cậu nô lệ mà Obito đưa về, thì Itachi chỉ có thể miêu tả bằng một từ: đẹp.

Dù không chứng kiến tận mắt khu chợ nô lệ mà Obito đã đến hay quá trình giao dịch giữa gã và tên lái buôn, nhưng Itachi chỉ cần nhìn qua gương mặt và cơ thể cậu nô lệ này là biết ngay, rằng cậu ta là viên ngọc đẹp và quý giá nhất mà gã lái buôn có, và Obito chắc chắn phải trả bộn tiền để mua cậu ta, nếu gã không cướp cậu ta đi bằng vũ lực.

Người nô lệ ấy có một nước da trắng ngần xinh đẹp, khác hoàn toàn với những nô lệ với màu da xỉn và cháy sạm vì nắng. Rõ ràng cậu ta được chăm bẵm rất kĩ lưỡng với mục tiêu bán với giá cao, phục vụ cho các quý ông, quý bà lắm tiền nhiều của. Mái tóc cậu ta cũng trắng, một sắc trắng khác với màu da, và một cặp mắt hai màu đặc biệt, một xám đen u buồn, một đỏ tươi rực rỡ. Cậu ta đứng đó, cả người trần trụi và chỉ khoác độc một chiếc khăn tắm rẻ tiền, cả người ướt mèm sau khi vừa tắm xong, nhưng lại đẹp đến không thực. 

Itachi chớp mắt, đôi mắt của cậu cũng màu đỏ, cả Shisui và Obito cũng thế. Cả ba người họ là họ hàng trong một gia tộc lớn tại đất nước xa xôi nọ. Các trưởng lão lưu truyền quan niệm rằng, những người con của tộc sỡ hữu đôi mắt càng đỏ rực rỡ thì tương lai càng sáng lạn, và Obito là đứa trẻ sỡ hữu sắc đỏ rực rỡ nhất trong thế hệ của họ. Tiếc thay là gã lại chọn con đường đào thoát khỏi tộc, cắp theo Itachi và Shisui, hai người anh em thân thiết nhất của gã. Đợt đó đã làm cả tộc và đất nước ấy náo loạn một thời gian.

Itachi nhìn chăm chăm vào bên mắt đỏ của cậu nô lệ, nó làm cậu nhớ đến sắc đỏ trong đôi mắt của Obito. Chúng giống đến nỗi thậm chí Itachi còn hoài nghi lý do rằng có phải Obito đưa cậu trai này về là để moi con mắt đỏ của cậu ta ra, rồi gã sẽ dùng nó để lấp vào con mắt trái đã bị hỏng trong trận chiến trước đây không.

Cái nhìn của Itachi quá mãnh liệt, và đâu đó có lẫn sự thương hại khiến cậu nô lệ có hơi khó chịu. Cậu vô thức thu người lại, bước lùi về phía sau, và đôi mắt hai màu lạnh nhạt nhìn sang chỗ khác.

"Quần áo của cậu đây." Itachi đưa lại cho cậu nô lệ gói vải chứa bộ quần áo mà cậu ta mang theo.

Lúc cậu nô lệ đi tắm, Itachi có thử kiểm tra sơ bên trong túi vải và áo choàng. Không có gì khả nghi, nhưng bộ đồ thì bị cắt xẻ đến mức thừa thãi. Itachi không khỏi rùng mình khi nhớ tới gió lạnh trên biển đêm, và cậu nô lệ này sẽ phải nhảy giữa boong tàu với bộ quần áo có cũng như không ấy. Rõ là tệ vô cùng.

Cậu nô lệ nhận lấy gói đồ và quay lại phòng tắm để mặc quần áo vào. Cậu ta không nói một lời nào và cũng không có hành động chống cự. Một nô lệ ngoan ngoãn đúng tiêu chuẩn của giới mua hàng, nhưng Obito sẽ rất nhanh chán thôi, Itachi biết rõ ông chú của cậu sẽ hứng thú với cái gì hơn mà.

.

Bữa tiệc kết thúc trong hỗn loạn, vỏ chai rỗng và thức ăn văng tứ tung, thuyền viên say bét nhè nằm xả lai tại chỗ, một số khác thì quá khích vì hơi men mà lao đầu vào tẩn nhau, rồi lại bị Kisame ném xuống biển cho tỉnh rượu. Itachi cũng chuếnh choáng say rồi được Shisui đưa về phòng. Cậu cố tìm kiếm hình dáng của cậu nô lệ đã làm hỏng điệu nhảy đêm nay. Tên đần nào đó đã ném đồ ăn ra sàn và cậu đã giẫm phải, rồi trượt ngã ngay cao trào của điệu nhảy. Obito trông giận lắm, gã thẳng tay ném cái chai còn non nửa rượu bên trong vào đầu tên thuyền viên nọ. Hắn cười hề hề hối lỗi, rồi lảng ra phía sau băng bó vết thương. Chẳng ai quan tâm cậu nô lệ tóc trắng vừa té ngã khi nãy cả.

"Thôi nào cưng, anh thấy Obito đưa cậu ấy đi rồi, bế công chúa hẳn hoi." Shisui cố giành lại sự chú ý của người yêu từ men rượu và cơn tò mò quan sát cậu nô lệ về mình.

Itachi quay lại nhìn Shisui, đôi nắt mờ mịt vì hơi men và hàng mi dài khẽ chớp như quét lên trái tim anh chàng.

"Ừm." Cậu khẽ nói.

_______

Obito quăng thân hình mảnh khảnh của cậu nô lệ một cách thô bạo lên giường, rồi gã sấn tới, nằm đè lên người cậu. Tay chân gã giăng xung quanh, như một cái lồng kiên cố giam giữ cậu thiếu niên xinh đẹp. Con mắt đỏ rực và không gian tranh sáng tranh tối bởi ánh đèn tù mù trong căn phòng càng làm gã thêm phần đáng sợ, chưa kể đến một bên mặt đầy sẹo nhăn nhúm như bị cái gì nghiền nát rồi phục hồi từ mớ thịt vụn. Cậu nô lệ co rúm người dưới thân gã, run rẩy lo sợ về những gì có thể diễn ra tiếp theo.

"Tên?" Giọng gã khàn đặc, hăng mùi rượu.

Thiếu niên bé nhỏ đã bị hun rượu cả tối, giờ lại ngửi thấy mùi rượu mạnh nặc nồng từ người gã đàn ông cao lớn khiến cậu vừa sợ hãi vừa thần phục. Obito vuốt ve vành tai trắng trẻo của cậu nô lệ, chạm phải vết sẹo hình con số phía sau khiến gã cau mày tặc lưỡi.

"Kakashi." Thiếu niên thì thầm, đôi mắt mù sương đong đầy hình ảnh gương mặt của gã đàn ông phía trước.

Gã thuyền thưởng bắt đầu dụ dỗ nô lệ bé nhỏ của gã thưởng thức 'trái cấm'. Obito dẫn dụ Kakashi bé nhỏ há miệng và trưng cái lưỡi cũng bé không kém của cậu ra, để gã luồn lưỡi mình vào. Nụ hôn của gã thuyền trưởng như muốn nuốt chửng cậu bé. Kakashi vật lộn muốn tránh khỏi cái hôn ác liệt của gã đàn ông, nhưng với sức lực của một đứa trẻ mà muốn chống lại người trưởng thành đã là quá khó, nói gì đến kẻ đã hay bôn ba và võ nghệ đầy mình như Obito.

Lưỡi của Obito đảo quanh khắp vòm miệng Kakashi, cạ lên răng và nướu cậu. Sự kích thích từ môi lưỡi cọ xát làm gã hứng chí. Obito nắm chặt lấy bờ vai trần của Kakashi, càng lúc càng siết mạnh. Gã biết Kakashi cũng có cảm giác như gã, vì thế Obito càng dồn sức hôn hít.

Mãi đến khi gương mặt cậu bé đỏ bừng vì ngạt thở, mắt trợn trắng như thể sắp ngất bất cứ lúc nào, Obito mới luyến tiếc rời khỏi đôi môi non nớt, kéo ra một sợi chỉ nước bọt chẳng biết là của ai. Trong lúc đợi Kakashi tỉnh táo trở lại, gã chu du cánh tay trên cơ thể bé nhỏ chưa kịp phát triển hoàn chỉnh của cậu. Gã lái buôn đã nhiệt tình chào hàng với gã ban chiều nói rắng, ngoài vẻ ngoài xinh đẹp hiếm thấy, Kakashi còn sở hữu một thứ có thể làm hắn bất ngờ.

Cậu nô lệ bé nhỏ ấy có một âm hộ xinh xắn đang rỉ nước giữa hai chân, và phía trên chút là một dương vật hơi cương vì bị kích thích.

Obito có từng gặp qua một người như thế này vài năm về trước và cũng từng làm tình với người nọ. Tuy người đó không xinh đẹp bằng Kakashi, nhưng kĩ năng trên giường bù đắp cũng đưa Obito trải qua một đêm đê mê khoái lạc. Nên khi gã lái buôn chào hàng, Obito chỉ mất chút thời gian xem lại mớ tiền gã đem theo, rồi thẳng tay mua đứt cậu nô lệ tóc trắng về tàu.

"Chạm vào em đi, làm ơn." Kakashi run rẩy cất câu nói thứ hai với Obito sau khi tiết lộ tên của cậu.

Đó là một lời cầu xin, đứa trẻ ngây thơ cảm thấy mới lạ với việc ăn 'trái cấm' và tò mò van lơn người dẫn dắt hãy cho biết nó cần làm gì tiếp theo.

"Chúng dạy em nói thế à?" Obito hỏi, một ngón tay chậm rãi vạch môi âm hộ, vẽ vòng vèo bên ngoài

"Họ để em xem... ư... xem người khác làm." Kakashi thảng thốt bấu víu lấy cánh tay của Obito, như vừa muốn cản gã, lại vừa cổ vũ gã tiếp tục. "Họ nói muốn bán em với giá cao khi vẫn còn lần đầu."

"Đúng là ta đã phải mua em với cái giá khá cao." Obito gật gù, dù số tiền đó không thấm mấy so với mớ của cải trên thuyền gã.

Âm hộ của Kakashi quá non nớt. Có vẻ hẳng ngày cậu bé còn chẳng dám chạm vào nó. Obito vừa tiếp tục làm quen với âm hộ, vừa vuốt ve dương vật đỏ hồng. Một đứa trẻ mới mười mấy tuổi, hai bộ phận sinh dục vẫn còn giữ lại màu sắc nhàn nhạt xinh xắn, liên tục rỉ nước đến nỗi ga trải giường của Obito cũng dần đổi màu. Obito đỡ Kakashi ngồi vào lòng gã, áp tấm lưng trắng trẻo vào bờ ngực rộng lớn của người đàn ông phía sau. Tay banh rộng chân cậu ra, rồi cầm lấy tay cậu vói vào giữa hai đùi.

"Vậy lần này em hãy tự trải nghiệm. Ta dạy em."

Obito liếm lên vành tai của Kakashi để giúp cậu bé thư giãn, rồi dẫn dắt ngón tay cậu chạm vào âm hộ mềm mềm. Gã cảm nhận cơ thể nhỏ bé của cậu nhóc run lên và nghẹn ngào khóc lóc. Obito nỉ non dỗ dành và động viên cậu, một tay gã vuốt ve dương vật bé nhỏ run rẩy đã bị bỏ quên nãy giờ, tay còn lại gã tiếp tục cùng cậu đẩy vào bên trong âm hộ. Hai ngón tay một lớn một bé chen chúc trong đường hầm ẩm và nóng, rồi vô tình, ngón tay Kakashi chạm phải một điểm nào đó làm cậu giật bắn mình, đầu hất ra sau đến nỗi suýt va phải cằm Obito.

Khoái cảm dồn dập từ cả hai bộ phận làm Kakashi non nớt như mất đi lí trí, cậu bé lên đỉnh khi ngón tay của mình và của Obito vẫn còn moi móc bên trong âm hộ. Nước dâm chảy ào ào như vỡ đê, tưới ướt tay hai người và đệm giường phía dưới. Dương vật của Kakashi cũng bắn tinh cùng lúc, cậu bé khóc thảm thiết với gương mặt đỏ bừng và gần như bất tỉnh trong tay Obito vì khoái cảm quá sức mãnh liệt.

Obito hôn lên gò má đỏ hây của Kakashi, liếm đi chút nước mắt và tinh dịch văng trúng mặt cậu, rồi cuốn lấy vào một nụ hôn khác, nhẹ nhàng nhưng dai dẳng hơn. Gã không để Kakashi được nghỉ ngơi, Obito đã chịu đựng quá lâu đến mức dương vật gã cộm lên trong cái quần vải dày đầy đau đớn. Gã dùng nụ hôn dịu dàng và Kakashi chưa tỉnh táo sau khoái cảm để làm dịu cơn đau khi gã đẩy 'con quái vật' của gã vào âm hộ run rẩy của cậu bé.

Bên trong âm hộ nóng ẩm nhưng chật hẹp vô cùng, Obito khó lòng mà đi sâu hơn được, nhưng vẫn làm gã sướng rơn. Obito nín nhịn cảm giác thôi thúc gã tiếp tục đẩy sâu vào, gã chọn chịu đựng để đứa nhỏ làm quen với kích thước gã. Obito xoa nắn hai đầu vú bé nhỏ của cậu trai, rải những nụ hôn vụn vặt xuống gáy cậu. Kakashi run rẩy và giãy giụa muốn vùng ra, rên rỉ đầy đau đớn.

Đâu đó giữa hai đùi cậu, máu đỏ chảy ra. Sự trinh trắng của cậu bé đã bị gã cướp biển cướp lấy, theo cách dịu dàng nhất gã có thể.

"Kakashi." Gã gọi. Và như một hiệu lệnh nào đó, cậu nô lệ đờ người ra, đôi mắt dị sắc xoay lại nhìn như thôi miên vào gã.

"Thở đi em." Gã lệnh. "Hít thở sâu và thả lòng nào."

Cậu bé nghe lời và cố trấn tĩnh lại. Kakashi bám lấy tay Obito và cầu xin được ngồi đối diện với gã. Obito vui vẻ chiều lòng cậu trai, và ôm lấy cơ thể bé nhỏ vào lòng. Kakashi dang chân và chậm rãi nhét dương vật kích cỡ khủng khiếp của Obito vào âm hộ của mình. Vẫn còn đau nhưng cậu nghĩ mình có thể chịu được. Cậu bé bấu víu lấy cổ Obito và ngồi hẳn xuống.

"Đau quá..." Kakashi khóc. Cậu cảm giác như bụng mình bị một cây sắt lớn xuyên thẳng vào, bị nhồi đầy đến nỗi cậu muốn nôn ra.

Mồ hôi chảy lấm tấm trên gương mặt Obito. Gã chưa bao giờ kiên nhẫn chịu đựng nhiều đến thế, nhưng trước Kakashi, đứa nhỏ lần đầu nếm trải sóng tính đang cố bám lấy gã như ngọn hải đăng duy nhất giữa cơn bão, gã thấy gã có thể làm được. Obito chậm rãi an ủi chờ cậu bé quen dần, hay nước dâm từ âm hộ chảy ra đủ nhiều để bôi trơn. Trong lúc đó, gã lại hôn cậu, Obito thích hôn Kakashi và nhìn cậu bé ngất ngây với kĩ thuật điêu luyện của gã. Obito cũng định bụng hôm nào khác sẽ thử đến hôn cả cái miệng ướt rượt dưới háng cậu nữa.

Tiếng khóc của Kakashi dần thay thành tiếng nỉ non kiềm chế. Đau đớn quá đi, cậu bỗng dưng thấy ngứa ngay ở nơi tít sâu trong bụng, nóng rẫy đầy khó chịu. Kakashi loay hoay nhìn Obito, rồi nhìn xuống bụng dưới hơi nhô lên vì đang ngậm dương vật. Gương mặt cậu bé đỏ bừng lên nhanh chóng, nước mắt đong đầy khắp mặt. Cậu hết nhìn Obito, rồi nhìn xuống nơi đang kết nối của hai người như đang quyết định cái gì khó khăn lắm.

Mà trong mắt Obito lúc này Kakashi trông đáng yêu cực. Gã còn chưa kịp làm gì thì đã thấy Kakashi tựa vào đùi gã muốn nâng người lên, cậu bé chậm chạp tự cử động với dương vật trong người để làm dịu cơn ngứa. Kakashi chậm rãi nhún trên người Obito, cậu dẫn nhớ lại những gì mà bọn lái buôn đã bắt cậu phải xem. Chúng luôn bảo cậu là đứa trẻ sáng dạ, cậu sẽ rất nhanh học thuộc được những điều này và một ngày nào đó sẽ có cơ hội để bản thân được trải nghiệm.

Kakashi thầm nghĩ có lẽ đã đến lúc như họ nói. Cậu bé tăng tốc độ và nhún người mạnh hơn, để dương vật của Obito xé mở người cậu và đi vào sâu bên trong. Bụng Kakashi tê rần, những cơn ngứa râm ran lan từ âm hộ đến dương vật của cậu, rồi hai đầu vú. Kakashi rên rỉ, nước mắt nước miếng chảy đầm đìa trên mặt. Cậu bé mơ màng ôm lấy Obito, lần mò tìm đến môi người đàn ông.

Obito đè ngửa Kakashi xuống và hông gã bắt đầu chuyển động. Gã vắt hai cẳng chân trắng nõn thon thả của cậu lên vai rồi phang ầm ầm vào lối đi nhỏ bé. Kakashi hét lên với mỗi cú nhấp lút cán, nước mắt lăn dài. Cậu bé liên tục cầu xin Obito hãy chậm lại và nhẹ nhàng hơn, nhưng thậm chí cậu còn chẳng thể nói tròn vành rõ chữ được một câu. Obito hôn cậu để khoá cái miệng ríu rít đó lại, để gã chuyên tâm mà phóng thích bản thân.

"Ngài ơi...! A!! Xin ngài chậm... chậm đã..."

Kakashi né mình khỏi nụ hôn của Obito. Cậu bé chới với giữa những cú dập như sóng cuồng nộ của gã, và bản thân cậu là chiếc bè đơn sơ giữa biển rộng. Biển cả bao la với bốn phía đều là cám dỗ, chực chờ nuốt chửng linh hồn bé nhỏ thơ ngây xuống dòng nước đen.

"Ngài ơi!" Kakashi nức nở, một mực muốn đẩy Obito ra. "Bụng em, bụng em lạ quá. Em muốn ra, cho em đi vệ sinh đã."

Cậu bé bất chấp quay người muốn bò ra khỏi người Obito. Gã đàn ông lại dùng sức đè sấp cậu người xuống, nâng mông cậu lên và tiếp tục phang phập.

"Ở yên đó, Kakashi." Gã lại lệnh. "Không sao cả, em cứ ra tại đây đi."

Kakakshi nóng mặt thảng thốt hét lên, nước dâm tuôn xối xả vào dương vật đang chôn trong âm hộ cậu. Obito cũng nghiến răng trèo trẹo, siết mạnh eo cậu bé rồi xuất tinh.

.

Obito hồi tỉnh lại sau một hồi đầu óc trắng xoá vì cực khoái, gã thong thả rút dương vật ra khỏi âm hộ sưng đỏ của Kakashi. Tinh dịch và nước dâm ứ đọng bắn tung toé ra ngoài, chảy dọc theo đùi cậu. Cậu bé thiếp đi vì quá sức chịu đựng, nhưng môi âm hộ vẫn hơi mấp máy thèm thuồng.

Obito biết gã đã bắt được vàng rồi, thế là gã cúi xuống, hôn lên cái miệng dưới ướt mèm kia.

.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Đù má nó dài :')

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro