Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Cho nên nói. . . hiện tại là tình huống thế nào? Naruto có chút run rẩy nhìn Machi tỷ tỷ tiêu sái rời đi chỉ để lại một câu "Ngươi đã là hảo hán tử vậy thì để cho nam nhân giúp ngươi ta tin tưởng một trong số ba người này là ai cũng sẽ rất vui lòng giúp ngươi." Nói xong liền lôi Pakunoda lãnh khốc rời đi, liền đem đồ vật dùng để xăm đặt lên bàn.

Được rồi, chúng ta phải tin tưởng Machi không cố ý bỏ Naruto lại, mà thật sự trực giác nói cho nàng biết nếu làm như vậy thì kết quả ảnh này sẽ tốt hơn nhiều cho nên rời đi. Dù sao trong mắt Machi bất luận là đội trưởng, Shalnark hay là Feitan đều sẽ không làm tổn thương Naruto.

Naruto có chút hiu quạnh nhìn Machi tỷ tỷ không chút do dự rời đi, đây coi như là bỏ rơi mình sao? Như thế nào lại như vậy a!! Rõ ràng bây giờ thân thể chỉ có sáu bảy tuổi được không! Vẫn còn là hài tử a!!! (Au: Tên ngốc này hoàn toàn quên vừa rồi còn nói mình là hảo hán tử.)

Cho nên nói. . . hiện tại làm sao đây a? Naruto bất đắc dĩ nhìn về phía Kuroro ôn nhu nhìn hắn mỉm cười, cười đến đầy mặt sán lạn? Nhưng nhìn qua Shalnark rất giống như là không có hảo ý, còn có, con ngươi kim sắc trầm mặc không có cảm tình.

Ách. . . kỳ thật mà nói hắn không muốn ai hỗ trợ cả. Chính là muốn nói ra, hẳn cũng không nói ra được, dù sao mọi người cũng đều là nam nhân mà, sợ cái gì? Tưởng là nghĩ như vậy, chính là. . . trong lòng vẫn là vô pháp thích ứng.

"Kia, Naruto đã suy nghĩ kỹ chưa? Ta tin tưởng rằng đội trưởng, Feitan còn có ta đều rất vui nếu giúp ngươi xăm hình xăm nha~~~" Shalnark dùng gương mặt trêu tức cười.

"Ách. . . trước tiên ta hỏi một chút, kỹ thuật của các ngươi đảm bảo sao? Uvogin cùng Nobunaga đều do Machi tỷ tỷ xăm, các ngươi lại không giống bộ dáng có kinh nghiệm." Naruto có chút hoài nghi nhìn ba người, nói thật hắn thật sự không thể nào tin được kĩ thuật của ba người này như thế nào.

Còn có. . . Machi tỷ tỷ đều xăm cho bọn hắn lại không xăm cho mình a? Bất công, nghiêm trọng bất công!!! (Au: Hài tử ngươi hiểu lầm.)

Giận giữ nghĩ, Naruto ánh mắt càng thêm bất mãn đứng lên.

Mái tóc vàng của Naruto nhu nhu mềm mại bất khả tư nghị, Shalnark cảm thán vì cái gì đều cùng là tóc vàng mà Naruto tóc vàng đem lại cảm giác dương quang mềm mại, Shalnark tự tin nói: " Naruto, tuy rằng chúng ta chưa từng làm qua trên người thành viên, ngược lại chính là bên ngoài chúng ta từng thử trên thân người khác, hơn nữa một chút cũng không đau, Naruto ngươi liền an tâm đi" Trong những lời nào giả lời nào thật. . . Có mười câu thì mười câu đều giả.

Liếc mắt nửa tin nửa ngờ nhìn Shalnark một cái, Naruto sớm đã quen với thói quen gạt người này, bởi vì hắn đã bị lừa gạt thiệt nhiều lần. . . Chính là tiếp tục sẽ còn bị mắc mưu.

Nhưng mà nếu muốn chọn một người. . . Feitan là người đầu tiên bị loại, tuy rằng Naruto không sợ đau, nhưng ở lữ đoàn lâu như vậy hắn đã sớm hiểu được Feitan rất thích tra tấn người, thủ đoạn tàn nhẫn cả hắn còn không dám nhìn. . . cho nên, nếu đem thân mình lên thí nghiệm, hắn còn không thích tự ngược chính mình

Shalnark là người bị loại thứ hai, dù sao ở trong mắt Naruto, Shalnark là người rất thích nói dối, hơn nữa còn thích trêu cợt hắn (Au: Kia rõ ràng là biểu hiện thích ngươi a, Naruto ngốc.) hơn nữa bộ dáng luôn cười đến đầy mặt không có hảo ý, khiến hắn nhìn đến trong lòng mao mao, đối với lời nói của Shalnark hiện tại cũng không quá mức tin tưởng cho nên. . .

Tựa hồ thoạt nhìn gương thiên biến vạn hóa Kuroro vẫn tin tưởng một ít.

"Kia, vậy nhờ đội trưởng hỗ trợ?" Naruto là hài tử lễ phép, cho nên liền hỏi trực tiếp.

Nghe được lời nói của Naruto, biểu tình của ba người đều không có gì thay đổi, nhưng nếu nhìn kỹ chút sẽ phát hiện ra, Feitan kim sắc lóe lên quang mang nguy hiểm, Shalnark khóe miệng mỉm cười có chút cứng ngắc, mà Kuroro. . . Tuy rằng trên mặt vẫn nở nụ cười thiên biến vạn hóa chính là nhìn Feitan với Shalnark mỉm cười bên trong. . . Thấy thế nào đều có một chút chân thật vui sướиɠ.

"Được, Naruto, ta đương nhiên rất vui giúp việc này." Kuroro thanh âm êm dịu.

Nhưng là ảo giác sao? Naruto có chút nghi hoặc, vì cái gì hắn thấy đội trưởng có chút cao hứng đi? Chắc là ảo giác.

***********

Ôm hồ ly, Naruto theo Kuroro lên lầu, đi vào trong phòng Kuroro, tuy rằng đã vào tất cả các phòng của thành viên Ryodan chơi đùa, chính là hắn vẫn chưa từng đến phòng của đội trưởng.

Bây giờ nhìn lại, đội trưởng quả thực rất thích xem sách, nhìn tủ sách chiếm cứ một phần lớn căn phòng, nhìn những bộ sách hắn thậm chí còn chưa từng nghe qua, Naruto có chút cảm thán, đội trưởng quả nhiên là đội trưởng, nhưng hắn thì không được, hắn trời sinh không thích xem sách, cho nên thành tích mới kém nhưng vậy.

"Đến, Naruto nằm ở đây đi, hình xăm, ngươi muốn xăm ở đâu?"

Xoay người vừa thấy, Kuroro đứng trước giường rộng rãi, mỉm cười nhìn chính mình, ngữ khí thoải mái.

"Ân, xăm ở sau lưng đi." Nghĩ nghĩ Naruto chăm chú trả lời, bởi vì muốn đem Tiểu Cửu đâm sâu vào một chút, tựa hồ nhìn như vậy sẽ khí thế hơn một chút, cho nên. . . phía sau lưng chính là nơi tốt nhất.

"A kia, Naruto lại đây đi." Gật gật đầu, Kuroro cầm châm, cười đến thoải mái "Không phải rất đau cho nên ngươi có thể yên tâm."

"Ta, ta mới không sợ đau! Ta chính là thuần hảo hán!" Tựa hồ bị chọc đến chỗ đau, Naruto có chút tạc mao. Lại vẫn tức giận tiến lên, cửi áo, theo yêu cầu của  Kuroro gục xuống, đem hồ ly đặt đối diện mình, lấy làm tham khảo."

Kuroro cười khẽ hai tiếng, nhìn tiểu động vật của Naruto, thoáng có chút bất đắc dĩ, nhiều hơn là nhàn nhạt sủng nịnh, bởi vì là thành viên cho nên mới dám làm càn như thế sao?

Nhìn Naruto ngoan ngoãn theo lời hắn mà gục xuống, Kuroro ánh mắt ám trầm.

Nhìn xương bả vai của thiếu niên còn non nớt, da thịt trắng nõn mềm nhẵn, mang theo nhàn nhạt tính trẻ con, tựa hồ chỉ nhéo một cái là cả mảng thâm tím, lúc này chính bởi vì lạnh mà có hơi run rẩy, bộ dáng có chút nhu nhược đáng thương, trước mắt nhìn như hài tử bình thường, nhưng thực lực cường đại lại không thua kém chính mình.

Hô hấp thật sâu một chút, Kuroro đi đến phía sau Naruto, nhẹ nhàng mà quỳ ở bên giường, dùng đầu gối đẩy hai chân Naruto ra, cầm lấy châm, cẩn thận mà nghiêm túc thêu lên, động tác thong thả va mềm mại.

Cảm giác được động tác phía sau của Kuroro, Naruto an tĩnh chờ đợi, không muốn quấy rầy Kuroro, bởi vì quá mức nhàm chán mà chậm rãi ngủ.

Kỳ thật cũng không tính là ngủ, bởi vì trong ý thức, hắn đi tới chỗ ở của Cửu Vĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro