Chap 21: RÀO CẢN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nayeon khẽ mở mắt, chớp chớp vài cái để thích ứng với ánh sáng. Từng hình ảnh đêm qua hiện lên làm cô đỏ mặt. Nayeon xoay người tìm Jeongyeon, trong phòng tắm có tiếng nước chảy. Chắc là cậu đi tắm rồi.

Nayeon cố ngồi dậy nhặt cái áo sơ mi rơi dưới sàn của Jeongyeon mặc vào, vừa lúc đang cài nút áo lại thì Jeongyeon bước ra.

"Em dậy rồi à"

"À..."

Nayeon ngượng ngùng xoay mặt sang hướng khác, Jeongyeon bước tới ôm cô từ phía sau.

"Em còn đau không?"

Nayeon đang xấu hổ mà Jeongyeon còn hỏi câu này làm cô muốn kiếm một cái lỗ nào mà chui xuống luôn.

Jeongyeon bỗng bế Nayeon lên đi vào phòng tắm.

"Yah, bỏ em xuống, kì quá à"

"Không buông, em ngoan ngoãn nằm yên đi nha" Cậu còn hung hăng củi xuống hôn lên môi cô một cái.

Không biết trong phòng tắm có chuyện gì xảy ra mà chỉ nghe được tiếng hét cá heo của Nayeon rồi lúc sau là tiếng rên rỉ.

Jeongyeon lái xe đưa Nayeon về nhà. Cậu hồi hộp đến mức sắp không thở được nhưng ngoài mặt vẫn giữ thái độ bình tĩnh...

Xe càng tiến sâu vào trong Jeongyeon càng hồi hộp hơn, cô khẽ nắm tay cậu động viên.

"Jeongyeon tự tin của em đâu mất rồi hửm?"

"Chỉ là Jeong hơi sợ thôi"

Nayeon rướn người hôn lên môi Jeongyeon.

"Không sao đâu mà, cứ là Jeong ngày thường là được rồi" Cô nhéo hai cái mả của cậu.

"Ừm, Jeong mong mọi chuyện sẽ ổn"

Cả hai cùng bước vào nhà. Đã thông báo trước cho ông Im biết chuyện nên giờ ông đang ngồi đợi ở phòng khách

"Appa, con đến rồi"

"Chào bác, cháu là Yoo Jeongyeon"

Jeongyeon cúi đầu chào mà không để ý, đến lúc ngẩn lên thì bất ngờ.

"Chủ tịch Im"

"Tổng giám đốc Yoo"

Cả hai bất ngờ khi gặp nhau, ông Im chỉ nghe Nayeon nói là dẫn người yêu về ra mắt, không ngờ là tổng giám đốc của The Moon.

Ông Im lúc mới kí hợp đồng với The Moon hoàn toàn không biết chuyện phía sau The Moon là một băng đảng xã hội đen, nhưng không lâu sau đó ông đã biết chuyện, biết luôn việc Jeongyeon là một trong hai thủ lĩnh của băng đảng đó. Vốn ông chỉ định kí hợp đồng này rồi thôi, ông không muốn dính dáng đến thế giới ngầm nhưng không ngờ, lần này con gái ông làm ông tức điên rồi.

Bầu không khí im lặng bao trùm, Jeongyeon và Chaeyoung cảm thấy ngột ngạt, khó thở. Ông Im lên tiếng phá tan sự im lặng

"Hai đứa quen nhau từ khi nào?"

"Dạ, trước khi hai công ty kí hợp đồng" Jeongyeon trả lời

"Jeongyeon đã cứu con lúc gặp mặt tên Jackson ở Stay" Nayeon tiếp lời Jeongyeon.

Ông Im im lặng một lúc rồi nhìn thẳng vào hai người đang ngồi ở trước mặt.

"Hai đứa chia tay đi, appa không chấp nhận cuộc hôn nhân này đâu"

"Tại sao vậy appa, appa cho con lí do đi"

Nayeon hỏi ngược lại ông Im.

"Tại sao à, con muốn biết thì appa sẽ nói. Cô ta là trẻ mồ côi xuất thân từ cô nhi viện, đã vậy còn là xã hội đen nữa. Cô ta có chắc là sẽ mang lại hạnh phúc cho con không? Còn cô, Yoo Jeongyeon, cô có dám khẳng định cô sẽ mang lại hạnh phúc cho đứa con gái của tôi không trong khi cô còn không biết cô sẽ mất mạng lúc nào nữa, cô nói đi" Ông Im lớn tiếng với Jeongyeon.

Jeongyeon không trả lời, cậu chỉ im lặng trước lời nói của ông Im. Phải, làm xã hội đen cậu không thể biết mình sẽ phải mất mạng lúc nào.

"Phải, con không thể trả lời câu hỏi của bác nhưng con có thể bỏ nghề này vì Nayeon"

Jeongyeon kiên quyết nhìn ông Im khẳng định, vì Nayeon bất cứ điều gì Jeongyeon cũng có thể làm. Cô nghe những lời cậu nói liền nắm chặt lấy bàn tay của cậu.

Ông Im nghe những lời của Jeongyeon nói liền cười to.

"Ha ha ha, cô nghĩ cô không làm xã hội đen nữa thì cô sẽ làm được gì hả. Cô không học hành đến nơi đến chống lại mồ côi, cô nghĩ cô đủ sức mang lại hạnh phúc cho con gái tôi hay sao. Không nói nhiều nữa, mong cô suy nghĩ những điều tôi nói. Còn con, Nayeon, con sẽ phải quay về nhà, không ở căn hộ đó nữa. Một lát appa sẽ cho người mang đồ đạc của con về đây hết"

Ông Im kéo Nayeon ra khỏi Jeongyeon.

"Mời cô về, Im gia không đón tiếp cô. Quản gia Lee tiễn khách"

Quản gia Lee lịch sự mời Jeongyeon về.

"Mong cô về cho"

Jeongyeon nhìn Nayeon lần nữa rồi xoay lưng đi về, cô vụt chạy theo nhưng đã bị ông Im giữ lại, cô chỉ biết gọi với theo cậu.

"Jeong à, Jeong à"

Nhìn con gái của mình khóc lóc như vậy ông Im cũng xót lắm nhưng ông phải cứng rắn.

"Người đâu, dẫn tiểu thư lên phòng, khóa cửa lại cho tôi, không có lệnh của tôi không ai được phép mở cửa cho tiểu thu"

"Appa à, con xin appa đó, appa à"

Ông Im mặc kệ để Nayeon bị lỗi lên phòng. Cô vừa bị lôi đi là ông đã khụy xuống.

"Appa xin lỗi con, Nayeon à, appa xin lỗi" Ông vừa khóc vừa đập vào ngực mình, quản gia Lee đỡ ông dậy.

"Ông chủ à, bình tĩnh lại đi ông chủ"

Jeongyeon vừa quay lưng đi khuất cửa đã nghe ông Im sai người nhốt Nayeon vào phòng, Jeongyeon lập tức trở ngược vào trong nhưng bị người của Im gia chặn lại, lỗi cậu ra ngoài.

"Nabong à, Nayeon à"

Jeongyeon chỉ biết gọi tên Nayeon mà chẳng thể làm gì được.

Momo đang ở nhà thì nhận được điện thoại.

"Tớ nghe đây"

"À, xin lỗi, chủ của số điện thoại này đang ở quán bar Hoot, có thể đến ngay được không ạ"

"Được rồi tôi sẽ đến ngay"

Momo lập tức lái xe đến quán bar Hoot, vừa chạy vào trong đã nhìn thấy Jeongyeon nằm gục trên bàn

"Jeongyeon à, Jeongyeon à, mau tỉnh lại đi"

Cậu mơ màng mở mắt, giọng lè nhè hỏi Momo.

"Là cậu hả, sao cậu biết mình ở đây, ngồi xuống uống với mình đi"

Jeongyeon kéo tay Momo ngồi xuống nhưng lại bi Momo vung tay ra.

"Mau về đi, cậu say lắm rồi"

Momo dìu Jeongyeon ra xe. Lên xe cậu không ngừng gọi tên Nayeon làm Momo thắc mắc.

"Có chuyện gì sao. Cậu có bao giờ đi uống rượu say vậy đâu"

"Momo à...hức...appa của Nabong. hức. ngăn cản bọn tớ...ông ấy...hức...nhốt cô ấy lại rồi"

Jeongyeon vừa nấc cục vừa nói, Momo chỉ thở dài.

Momo đưa Jeongyeon về đến nhà, đỡ cậu nằm lên giường trong khi cậu miệng cứ lầm bẩm.

"Nabong à, Nabong à"

Cả đêm đó không biết Jeongyeon mơ thấy gì mà nước mắt cứ chảy dài suốt đêm.






-----------------------------

Vote nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro