Chap 23: BỎ TRỐN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau lần tới gặp Nayeon, tối nào Jeongyeon cũng trèo tường vào phòng cô. Cậu còn mang cả điện thoại cho cô.

Còn Nayeon sau đêm gặp Jeongyeon thì tình hình đã cải thiện nhiều hơn, cô ăn uống đầy đủ hơn, không bỏ bữa nữa làm cho ông Im và quản gia Lee vô cùng vui mừng.

Tối nay Jeongyeon lại đến phòng Nayeon như thường lệ. Vào phòng Nayeon không thấy cô ấy đâu.

"Chắc là đi tắm rồi"

Jeongyeon ngồi xuống giường đợi Nayeon. Cửa phòng tắm mở ra, cô bước ra đã nhìn thấy cậu đợi mình.

"Jeong tới rồi hả?"

Nayeon chạy tới ôm cổ Jeongyeon từ phía sau.

"Hôm nay em tắm trễ vậy?" Cậu xoay đầu ra sau hôn lên môi cô

"Jeong tới lâu chưa?" Nayeon đi vòng ra phía trước Jeongyeon.

"Cũng không lâu lắm, đợi em được mà"

"Giỏi ha, vậy đợi được cả đời không hả?" Cô nhéo cái mũi của cậu.

"Cả đời hả, để suy nghĩ lại đã" Jeongyeon cười to trêu chọc Nayeon

"Hứ, đáng ghét"

Cô đứng dậy liền bị cậu kéo ngã vào lòng.

"Jeong đùa thôi mà"

Nayeon không trả lời, chỉ chun mũi lên, Jeongyeon nhìn vẻ mặt đáng yêu của Nayeon mà không nhịn được hỗn lên gương mặt cô, hôn lên trán, mắt, mũi rồi tới môi. Mỗi nụ hôn rơi xuống là mỗi câu cậu nói:

"Jeong yêu em"

Momo lái xe chở Jeongyeon về nhà, trên đường về Momo đã bàn với Jeongyeon một việc.

"Không lẽ cậu với Nayeon cứ lén lút mãi vậy sao?"

"Tớ không biết nữa, được lúc nào hay lúc đẩy" Jeongyeon nhìn ra ngoài cửa kính, khẽ thở dài.

"Tớ thấy không ổn đâu, rồi có ngày ông Im cũng sẽ biết chuyện thôi"

"Nhưng giờ tớ cũng không biết làm sao nữa, tớ không thể chấm dứt với Nabong được"

Momo đột ngột dừng xe lại.

"Tớ vừa nghĩ ra một cách"

"Cách gì, cậu mau nói đi"

"Hay là cậu với Nayeon...bỏ trốn đi"

"Hả?" Jeongyeon trận mắt nhìn Momo.

"Cậu thấy sao, chỉ còn cách này thôi. Tớ có một khoản tiết kiệm, tớ sẽ đưa cho cậu với Nayeon lập nghiệp"

"Vậy còn cậu thì sao?"

"Cậu khỏi lo cho tớ, lo cho cậu với Nayeon là được rồi"

Jeongyeon trầm ngâm suy nghĩ về lời nói của Momo.

"Momo nói đúng, chỉ có bỏ trốn thì mình với Nayeon mới có thể sống yên ổn được thôi"

Cậu xoay sang Momo.

"Tớ quyết định rồi, tớ sẽ cùng Nayeon bỏ trốn"

"Ừ, vậy ngày mai cậu bàn với Nayeon đi rồi mình sẽ tính tiếp"

Jeongyeon gật đầu, trong lòng cậu đã có dự tính sẵn.

Tối đó Momo lại chở Jeongyeon tới nhà Nayeon. Trước khi cậu đi vào Momo đã nói theo.

"Cậu cổ thuyết phục Nayeon nha "

"Ừ, tớ sẽ cố thuyết phục cô ấy"

Jeongyeon trèo tường lên phòng Nayeon đã thấy cô đợi mình.

"Em đợi Jeong hả?" Cậu vừa ló đầu lên đã hỏi.

"Em đợi Jeong nãy giờ"

Vào phòng Nayeon, nhấn vai cô ngồi xuống giường.

"Nabong à, Jeong có chuyện cần nói với em"

"Sao Jeong lại căng thẳng vậy, có chuyện gì cứ nói đi, em nghe"

Cậu lưỡng lự một hồi mới quyết định nói:

"Hay là...hai chúng ta...bỏ trốn khỏi đây đi" Cậu nhìn cô với ánh mắt chờ đợi.

"Nhưng còn appa em thì sao"

"Chúng ta chỉ đi một thời gian thôi rồi sẽ quay trở lại đây. Lúc đó chắc chắn appa em sẽ đồng ý chuyện của tụi mình thôi"

Nayeon lưỡng lự vì những lời của Jeongyeon. Thấy biểu hiện của cô, cậu quyết định bồi thêm một đòn nữa.

"Chúng ta chỉ đi một năm thôi. Một năm sau chúng ta nhất định quay về" trở

Nayeon nhìn vào mắt của Jeongyeon, đôi mắt đó ánh lên sự cương quyết. Và cô biết rằng mình sẽ không sai lầm khi tin vào cậu.

"Em sẽ theo Jeong. Em tin vào Jeong" Jeongyeon mỉm cười hôn lên môi Nayeon.

"Vậy thì em chuẩn bị đi. Đêm nay chúng ta sẽ ra bến cảng. Tàu đã đợi sẵn rồi"

Cô đi soạn đồ, cậu gọi điện cho Momo.

"Cô ấy đồng ý rồi"

"Cậu bảo cô ấy chuẩn bị nhanh lên nha. Tàu đang đợi hai người đó"

Nayeon vừa soạn đồ xong thì Jeongyeon kéo tay cô đi ngay.

Ra đến xe, vừa ngồi vào ghế, Momo đã xoay ra sau cười với Nayeon.

"Lâu quá không gặp nhỉ?"

Cô cười với Momo.

"Lâu rồi mới gặp lại"

Momo xoay người lại khởi động xe. Cậu ấy đưa Nayeon và Jeongyeon ra bến cảng, cả hai người họ sẽ trở về Seoraksan, nơi ở cũ của Jeongyeon và Momo.

Ra tới bến cảng, trước khi cậu và cô lên tàu Momo đã níu tay Jeongyeon mà dặn dò

"Nhớ chăm sóc tốt cho Nayeon"

"Tớ biết rồi, cậu yên tâm" Jeongyeon vỗ vỗ vào vai Momo.

"Còn nữa, nếu các sơ có hỏi thì nói là tớ vẫn sống tốt. Tớ sẽ quay về thăm các sơ với lũ trẻ"

"Cậu ở lại nhớ cẩn thận đó. Tớ đang lo cho chuyện của cậu với Mina. Tớ e là cậu và Mina cũng sẽ như tớ với Nabong" Cậu thở dài với Momo.

"Ừ, tôi cũng lo cho Momo và Mina nữa" Nayeon nắm lấy tay Momo.

"Dù có chuyện gì cũng không được bỏ rơi Mina nha" "Cả hai người yên tâm, bất quá hai chúng tôi sẽ mò tới chỗ hai người"

Cả ba cùng bật cười vì lời nói của Momo. Tiếng gọi của thuyền trưởng làm ba người thoát ra khỏi cuộc trò chuyện.

"Tàu sắp rời bến rồi"

"Họ gọi rồi kìa, lên tàu nhanh lên đi. Nhớ giữ gìn sức khỏe đó"

"Ừ, tạm biệt cậu. Nhớ sống tốt đó"

Jeongyeon ôm Momo lần nữa rồi nắm tay Nayeon xuống tàu.

Momo đứng nhìn cho đến khi chiếc tàu khuất bóng rồi mới trở vào xe. Vừa vào xe cậu ấy đã nhận được điện thoại từ Myoui gia.

"Tôi nghe"

"Cô Momo à nhanh đến Myoui gia đi ạ, tiểu thư với ông chủ đang cãi nhau dữ dội a"

"Được rồi, tôi đến ngay"

Momo lập tức lái xe đến Myoui gia.












--------------------------

Vote nghen

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro