Chap 30: CÔ XINH ĐẸP

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nayeon khẽ mở mắt, cô nhìn xung quanh, là căn phòng của cô.

"Mình được đưa về đây từ lúc nào. Còn Jeong..."

Cô lập tức xuống giường, mở cửa phòng chạy ra ngoài nhưng vừa xuống phòng khách đã bị quản gia Lee giữ lại.

"Tiểu thư à, cô muốn đi đâu?"

"Quản gia Lee buông tôi ra đi, tôi muốn đi tìm Jeongyeon"

Nayeon vùng vẫy muốn thoát ra nhưng chợt ông Im từ sau bước tới.

"Con thôi ngay cho appa"

"Appa cho con đi tìm Jeongyeon đi, con muốn đi tìm Jeongyeon"

"Nó đã đồng ý với giao hẹn của ta rồi. Còn con, mau ngồi xuống ghế đi ta có chuyện cần nói với con"

Ông Im ngồi xuống ghế.

"Còn không mau ngồi xuống" Ông nhìn cô đang đứng giương mắt nhìn ông. Cái đứa con gái cứng đầu này

Nayeon ngồi xuống ghế.

"Rồi, appa nói đi"

"Ta cũng có thử thách cho con. Ta sẽ chấp thuận chuyện của con và Jeongyeon nếu con đồng ý tiếp quản tập đoàn Star"

"Appa không yêu cầu đơn giản như vậy" Cô nhìn ông Im đầy nghi hoặc.

"Tất nhiên, con giỏi lắm. Ta sẽ chấp thuận nếu con tiếp quản tập đoàn và đưa nó vào top 100 tập đoàn hàng đầu thế giới. Con làm được không?" Ông Im nhướn mài nhìn Nayeon.

Cô trầm tư suy nghĩ.

"Muốn đưa Star vào top 100 tập đoàn lớn nhất thế giới ít nhất cũng phải cần 8-10 năm"

"Appa không gia hạn thời gian đúng không?"

"Appa sẽ không gia hạn thời gian cho con, nếu con hoàn thành thử thách sớm thì sẽ gặp lại Jeongyeon sớm thôi"

"Con đồng ý với appa"

"Nhưng có một điều ta cần nói cho con biết. Đứa bé sinh ra ta sẽ giao nó cho một người chăm sóc, con chỉ cần lo hoàn thành việc đã hứa với ta là được"

"Không được, đứa bé cần con, appa không được giao nó cho người khác"

"Đây cũng là một phần của thử thách, con đã đồng ý thì không được phản đối. Con yên tâm, khi nào cả con và Jeongyeon hoàn thành thử thách thì cả gia đình con sẽ đoàn tụ"







____________________

Sau khi Nayeon sinh, ông Im chỉ cho đứa bé ở bên cạnh cô một tháng liền cho người đưa đứa bé đến cho Jeongyeon. Còn Nayeon thì ông buộc cô ấy sang Mĩ để điều hành tập đoàn cùng với ông.

Jeongyeon với sự giúp đỡ của Momo và Mina đã tạo dựng công ty riêng. Từ công ty nhỏ, cậu đã cố gắng đưa nó trở thành một trong những công ty hàng đầu Hàn Quốc trong vòng 7 năm.

Còn đứa bé, sau khi ở bên cạnh Nayeon một tháng đã được ông Im giao lại cho Jeongyeon nuôi dưỡng. Cậu quyết định đặt tên cho đứa bé là Yoo Suyeon.

Hôm nay Jeongyeon kết thúc công việc sớm để ghé ngang trường đón Suyeon.

"Suyeon à" Cậu gọi to khi con bé vừa bước ra cổng trường.

"Appa à" Con bé chạy ngay ra chỗ cậu.

Jeongyeon dang tay đón con bé, Jeongyeon vừa chạy tới là cậu bé con bé lên ngay.

"Hôm nay con học vui không?"

"Dạ, vui lắm"

Vừa ra xe là Suyeon huyên thuyên đủ chuyện trên lớp. Ngày nào cũng vậy, cứ đúng giờ này là dù có bận đến đâu Jeongyeon cũng bỏ hết để chạy đến đón con bé. Đang dừng xe đợi đèn đỏ, cậu xoay sang hỏi Suyeon.

"Con muốn ăn kem không?"

"Dạ muốn. Hôm nay con được hai điểm tốt nên appa cho con ăn hai ly kem nha"

"Dám ra giá với appa hả?" Jeongyeon cốc đầu con bé.

"Đi mà appa, nha nha" Con bé giở giọng mè nheo y như Nayeon lúc trước.

Lisa nhìn Suyeon liền nhớ đến Nayeon, con bé có đôi mắt cười giống cô, đến cái giọng cũng giống y đúc. Mỗi lần nhìn Suyeonlà cậu lại nhớ đến cô.

"Rồi, rồi, appa chịu thua con rồi đó"

"Hoan hô appa. Appa là tuyệt nhất trên đời" Con bé chồm qua hôn lên má của Jeongyeon.

Jeongyeon bật cười vui vẻ. 7 năm qua nhờ có Suyeon mà cuộc sống của cậu không còn tẻ nhạt, nhưng nỗi nhớ Nayeon luôn vây lấy cậu, đặc biệt là vào nửa đêm, khi mà bé con đã đi ngủ, chỉ còn lại một mình cậu. Không biết là Jeongyeon đã khóc vào lúc đó bao nhiêu lần trong 7 năm qua.

Jeongyeon bế Suyeon vào nhà, con bé đã ngủ thiếp trên xe từ lúc cậu vừa đưa đi ăn xong.

Đặt Suyeon xuống giường, Jeongyeon ngồi ngắm nhìn con bé đang ngủ say. Khẽ vén tóc của con bé, cậu lại nhớ đến cô.

"Nabong à, Jeong lại nhớ em nữa rồi. Em đang ở đâu, Jeong và con nhớ em lắm"

Nước mắt lại rơi, màn đêm cô độc lại vây quanh.








_____________________

Sân bay Incheon

Nayeon bước ra khỏi cổng VIP với ánh nhìn của mọi người. Lạnh lùng bước đi, vừa ra ngoài đã có hai vệ sĩ tới đón.

"Tiểu thư"

Cô gật đầu rồi đi vào xe.

"Đưa tôi tới trung tâm thương mại Seoul"

"Dạ"

Xe lập tức lăn bánh đến trung tâm thương mại.

Nayeon Im, chủ tịch tập đoàn Star, trong vòng 7 năm đã đưa Star từ tập đoàn hàng đầu Hàn Quốc trở thành một tập đoàn nằm ở vị trí 30 trong top 100 tập đoàn hàng đầu thế giới.

Nayeon rút điện thoại ra gọi cho trợ lý của mình.

"Chuyện tôi nhờ đã điều tra được chưa?"

"Dạ, vẫn đang tiếp tục điều tra"

"Tôi muốn có thông tin trong thời gian ngắn nhất. Rõ chưa"

Nayeon tắt máy, cả hai vệ sĩ đang ngồi phía trước đều phát sợ vì thái độ lạnh lùng của cô.

Dừng xe trước trung tâm thương mại, cả hai vệ sĩ nhanh chóng mở cửa xe cho cô.

"Hai người về đi, lát tôi đi taxi về"

"Dạ"

Nayeon bước vào trung tâm thương mại. Cô muốn mua quần áo để mặc. Vừa hoàn thành công việc là cô bay về Hàn Quốc ngay, không đem theo hành lí gì cả.




__________________

Hôm nay Jeongyeon có cuộc họp quan trọng nên đã nhờ Momo và Mina đưa Suyeon đi chơi.

Giờ con bé đang chạy lòng vòng trong chỗ bán đồ chơi trẻ em.

"Từ từ thôi Suyeon à! " Momo chạy theo con bé.

Con bé láu cá nấp vào một góc trốn Momo và Mina. Khiến cả hai người phải chạy đi tìm con bé khắp trung tâm thương mại.

Nấp một hồi mà không thấy Momo và Mina đâu, Suyeon chui ra ngoài.

"Mo appa dở quá, vậy mà không tìm được mình"

Con bé đi loanh quanh khắp nơi. Trung tâm thương mại này con bé đã đi nhiều lần nên con bé cũng không sợ.

Đang đi thì nhìn thấy một đứa bé khác có mẹ dẫn đi, Suyeon liền nhìn theo.

"Mình cũng muốn có mẹ"

Do mải nhìn mà Suyeon không biết đẳng sau nhân viên đang đẩy một xe hàng cao vút đi tới, đang tiến gần tới chỗ con bé.

Một người lao ra ôm cô bé tránh khỏi xe hàng

"Con không sao chứ?" Người đó xoa đầu con bé

"Dạ, con không sao"

"Ba mẹ con đâu?"

"Appa con bận rồi, con đi với dì tới đây nhưng lạc rồi"

"Vậy thôi, đứng lên, cô dẫn con đi tìm họ"

"Cô xinh đẹp ơi, cô tên gì vậy?"

Suyeon hỏi khi đang ngồi ăn kem với người đó.

"Cô tên Nayeon, còn con"

"Dạ, con tên là Suyeon, Yoo Suyeon"

Mayeon mỉm cười. Không biết tại sao cô lại có một thứ tình cảm đặc biệt với bé con này. Nhìn con bé làm cô nhớ tới một người.

"Cô xinh đẹp ơi"

"Gì vậy con?"

"À, không có gì, tự dưng con muốn gọi thôi à hì hì"

"Con đáng yêu thật đó" Cô bẹo má con bé.

Nayeon mua tặng con bé một con búp bê rồi dẫn tới phòng bảo vệ nhờ thông báo. Không cần bảo vệ nói, con bé mượn micro tự thông báo.

"Suyeon đang ở phòng bảo vệ. Cảm phiền hai người có liên quan đến ngay, xin cảm ơn"

Nayeon phì cười, con bé lém lỉnh thật, thông báo cứ như là mình đang tìm người đi lạc vậy.

Nayeon đang ngồi đợi với Suyeon thì điện thoại reo lên, vừa nghe điện thoại xong là cô xoay sang nói với con bé.

"Cô có việc phải đi rồi, không ngồi đợi với Suyeon được. Cô xin lỗi nha"

"Dạ, không sao đâu. Cô cứ đi đi"

"Vậy cô đi đây, con ngồi đợi một lát nha" Trước khi đi cô còn hôn lên má con bé một cái rồi mới rời đi.

Nayeon vừa đi một lát thì Momo và Mina đến.

"Nãy giờ con ở đâu vậy?"

Suyeon không trả lời mà chỉ cười.

"Thôi, chúng ta về. Mà con búp bê này ở đâu con có vậy?" Nhìn thấy con búp bê trên tay của Suyeon, Momo liền hỏi:

"Của cô xinh đẹp tặng cho con. Đẹp không Mi umma"

"Ừm, đẹp lắm"

"Cô xinh đẹp là ai?"

"Cô xinh đẹp là người dẫn Suyeon tới đây"

Momo cảm thấy thắc mắc, nhưng rồi cũng dẫn Suyeon cùng Mina đi về.








-------------------------

Vote nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro