Phần 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hại nàng như vậy bộ dáng liền lao ra đi, nàng như vậy bộ dáng sao có thể gặp người, nếu để mụ mụ biết nàng màu mắt thay đổi nàng sẽ có cái gì tâm tình. Mấy năm nay Thần Vi Vi màu mắt không hiểu ra sao dần dần chuyển thành màu hổ phách. Vì sợ Từ mụ mụ lo lắng nàng chỉ đành phải mang kính áp tròng, việc này vẫn luôn bị nàng dấu qua đi cho đến trong lúc vô tình bị Almira phát hiện. Nàng vẫn luôn cảm thấy chính mình màu mắt rất đẹp còn mấy lần ý đồ tháo chính mình kính. Hôm nay Thần Vi Vi vốn định chỉ tháo cho nàng xem xem một chút làm lần sau không cần đem chuyện này ra nói tới, không nghĩ tới tự mình hại mình.

"Đau mẹ a ngươi! Vi Vi ngươi đều mau đè chết ngươi ca ca. Nhanh lên xuống tới, ai da ta lưng."

Thanh âm này như thế nao như vậy quen tai, cái này giọng nói, cái này ngữ điệu...

"Tử Phong ngươi như thế nào nằm đây a. Có sao không. Nhanh lên ta mang ngươi đi bệnh viện chụp x quang. Đi thôi đi thôi!!" Nàng hiện tại phía trước một mảnh mơ hồ nhìn không rõ, Thần Vi Vi cận rất nặng, không có kính nàng đã không thể nhìn ở khoảng cách xa. Liên quan cũng không thấy được toàn trường kinh diễm tầm mắt.

"Đi mụ mụ ngươi a đi....." Xích Tử Phong quay đầu lại còn muốn cùng nàng giảng đạo lí mấy câu, liền hóa đá ngay giữa đường, run rẩy ngón tay chỉ vào nàng.

"Ngươi, ngươi như thế nào thay cái quần áo liền màu mắt đều thay!"

Tô Cẩn An:"....."

Lâm Miên Miên:"....."

Tống Vân Niên:"....."

Lục Minh Nguyệt:"....."

Chúng học sinh:"....."

Mới từ phòng thay đồ ra tới Almira: "....." Hiện tại ngoại quốc người mạch não đều như vậy phong phú sao. Ngươi chú ý điểm chẳng lẽ không nên là nàng biến xinh đẹp sao.

Thần Vi Vi một bộ thể thao phối đồ. Giày thể thao trắng, quần jogger đen cùng với màu trắng áo croptop đều sấn đến nàng làn da trắng như ngọc. Tóc đen lượn sóng xõa đến giữa lưng. Khuôn mặt tinh xảo đến hoàn mỹ, nhất là kia đôi hổ phách mắt cùng với khóe mắt trái giọt lệ chí đều khiến nàng đẹp đến không giống người, so tượng điêu khắc đều phải đẹp.

Xung quanh hết đợt này đến đợt khác tiếng hút khí lạnh, nhà ăn người đều ngơ ngẩn nhìn nàng kia trương diễm át quần phương mặt, thật lâu lúc sau đều hồi bất quá thần tới.

Mà bên này Thần Vi Vi lại không rảnh lo này đó, nàng chính mình mấy năm nay biến hóa nàng cũng biết, tất nhiên cũng không ngốc đến như thế nóng rực tầm mắt đều không biết.

Thần Vi Vi mặt vô biểu tình nhìn hướng còn ở khiếp sợ trung Xích Tử Phong : "Ta màu mắt là ở mang kính áp tròng!"

Không nghĩ tới tên này còn có như thế khác người tư duy. Thần Vi Vi đối cái này bạn cùng bàn cũng là có chút vô ngữ.

Nàng dù sao cũng là cái đại mỹ nhân đi, tên này ở nhìn thấy nàng ánh mắt đầu tiên đề tài thế nhưng như thế rời xa quỹ đạo.Chính là mẹ nó chân đau quá a, vừa rồi không cận thận thế nhưng bị trật chân, hiện tại mới cảm thấy đau, đau đến nàng đều tưởng không cần hình tượng hô to. Thần Vi Vi cũng đích xác làm như vậy, nàng hướng chung quanh người hô to gọi nhỏ: "Ai da đau quá đau quá a, các ngươi còn nhìn cái gì, chưa gặp qua mỹ nữ sao, mau gọi 112 a."

Xích Tử Phong nhịn không được chen ngang cắm một câu:"Vi Vi, cái kia số điện thoại là ở tìm kiếm cứu nạn."

Thần Vi Vi: "Nhanh lên gọi 113 a."

Xích Tử Phong: "Kia hình như là ở gọi đồn cảnh sát."

Thần Vi Vi có điểm không kiên nhẫn: "114!"

Xích Tử Phong: "Là dùng cho cứu hỏa."

Thần Vi Vi lần này thực sự bão nổi: "Con mẹ ngươi cho ta gọi cứu thương cứu thương cứu thương!!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro