Chương 44: Chuyện nội cung!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta đứng trước của thượng thư phòng nhìn lên bầu trời. Trời hôm nay cũng trong ghê, mới sáng sớm nhìn lên trời cũng khá buồn. Này người ta nói tức cảnh sinh tình nè, tâm trạng buồn bực thì nhìn đâu cũng thấy nó buồn. Haiz! Tâm tình này ai thấu cho, có lẽ ông trời. Mà nói trời cao quá sao mà ngó xuống thấy cho cảnh tình này. Buồn ơi là buồn, buồn quá trời buồn. Ta vừa buồn vừa đói, quay qua nói với lão thái giám:

_ Dọn thiện lên, ta cùng hoàng thượng dùng thiện.

Lão thái giám cuối đầu dạ vâng nói:

_ Lão nô đi làm liền!

#########################################################

Trương nguyên soái đi về doanh trại, ngồi nơi đại điện trầm tư. Tay gõ nhẹ lên bàn, đăm đăm suy nghĩ.

Trương Quỳnh Sương luyện quân xong đi đến quân doanh, gặp phụ thân đăm chiêu hỏi:

_ Phụ thân! Trên triều đã sảy ra chuyện sao?

Nguyên soái nghe vậy hơi sửng người, một lút sau bình tâm mới nói:

_ Thôi thì chuyện này sớm muộn gì con cũng biết! Bạch Thanh ở trên triều sửa đổi điều lệ thượng triều.

Trương Quỳnh Sương sửng sốt:

_ Sửa đổi điều lệ? Vậy thì bá quan phản ánh ra sao?

Nguyên soái thở dài:

_ Binh bộ thượng thư phản đối gây gắt, giận quá mất khôn ở trên triều mắng Bạch Thanh. Bị hạ lệnh trảm thủ răng đe.

Trương Quỳnh Sương kinh ngạc kêu lên:

_ Trảm thủ! Chuyện của thái sư còn chưa lắng xuống lại thêm chuyện của Binh bộ thượng thư. E là danh tiếng ủy thế lạm quyền của chàng ấy lại tăng thêm, thêm mất lòng người.

Nguyên soái thở dài nói:

_ Chuyện Binh bộ thương thư cần răng đe thì đúng nhưng cách hành sự lại khiến người ta kinh sợ. Bạch Thanh ngày càng quả quyết, e là khó mà khuyên răng. Chúng ta chỉ có thể lực bất tòng tâm mà nhìn, dù sao Bạch Thanh cũng đang muốn tốt cho thiên hạ.

Trương Quỳnh Sương khẽ cau mày, nắm chặt tay nói:

_ Lo cho thiên hạ! Không biết là dụng tâm lương khổ hay là khiên bài cho sự mỉa mai đây.

Nguyên soái nghe thế nghiêm mặt, trầm giọng quát:

_ Đã làm thê tử người thì nên tin người, nghi ngờ phu quân là của loại tiện nhân!

Trương Quỳnh Sương cau mày kêu:

_ Phụ Thân!

################################

Hoàng Cung.

Sau khi dùng thiện, ta kêu người kê một cái bàn ở thượng thư phòng mà lo việc phê tấu chương. Còn tiểu hoàng thượng thì đang luyện chữ trên long kỷ. Bỗng ta nghe tiểu hoàng thượng hỏi:

_ Nhiếp chính vương! Ta còn phải viết bao lâu?

Ta ngẩn đầu lên nhìn nói:

_ Người phải viết đến khi nào chữ đẹp, rành rọt, dứt khoát!

_ Vì sao?

Ta nghiêm túc nói:

_ Làm vua một nước phải cần kiệm liêm chính. Không phải hở một chút là hỏi hở một chút là tìm lý do trốn việc. Mới luyện một chút mà đã than vãn sau này người làm sao phê duyệt tấu chương.

Tiểu hoàng đế nghe thế im lặng, cúi đầu viết tiếp. Ta thấy vậy hừ một tiếng rồi tiếp tục phê tấu. Các thái giám và cung nữ nảy giờ không dám thở, lo lắng sợ phát ra tiếng cũng sẽ bay đầu như chơi.

Đến giữa trưa thì ta cho tiểu hoàng đế nghỉ ngơi và để tiểu hoàng đế học với các đế sư.

Ta thì tiếp tục phê tấu, lão hoàng đế để lại cho ta một đống tấu chương cần xử lý. Ta phát hiện trong các phương diện đều có sai xót phải nhanh chóng lập ra kế hoạch sửa chữa. Hây thật bận rộn.

Từ Ninh cung

Thái hậu đang ngồi uống trà ở đại sảnh, người im lặng uống trà. Nhấp nháp từng ngụm từng ngụm. Không gian yên lặng bị phá vỡ bởi tiếng thái giám:

_ Hoàng Thượng giá đáo!

Tiểu hoàng thượng lon ton chạy vào, vừa chạy vừa hô:

_ Mẫu hậu! Mẫu hậu!

Thái hậu thấy vậy cười trách mắng:

_ Hoàng thượng, đi đứng cho đàng hoàng vào!

Tiểu hoàng đế nói:

_ Mẫu hậu! Người biết không? Nhiếp chính vương nghiêm khắc lắm, bắt trẫm luyện chữ suốt buổi sáng. Làm tay trẫm mỏi lắm luôn!

Thái hậu nghe vậy nhẹ cười nói:

_ Là vua một nước thì những chuyện nhỏ như luyện chữ mà hoàng thượng còn không làm được thì sau này làm sao mà lo việc phê tấu chương.

Hoàng thượng nhỏ giọng than vãn:

_ Mẫu hậu sao mà người cũng vậy kia chứ? Lấy việc phê tấu mà ra hù dọa trẫm.

Thái hậu cau mày nói:

_ Hoàng thượng! Ăn nói cho đàng hoàng vào. Bây giờ người là vua!

Hoàng thượng biểu môi cúi đầu nhận sai:

_ Mẫu hậu! Trẫm sai rồi!

_ Hoàng thượng hiểu được thì ai gia cũng an lòng!

Đúng lúc này Lý công công từ bên ngoài đi vào thưa:

_ Bẩm thái hậu, bẩm hoàng thượng. Nhiếp chính vương truyền lời hoàng thượng đã tới giờ học, mời hoàng thượng di giá Thái học cung!

Thái hậu gật đầu, tiểu hoàng đế thấy vậy ủ rũ đi theo Lý công công ra ngoài. Thái hậu nhìn qua vị ma ma kế bên nói:

_ Ai gia nghe nói hiện tại rất nhiều triều thần bất mãn với Bạch Thanh!

Vị ma ma nghe vậy cười gượng nói:

_ Nhiếp chính vương là người an minh nhưng cách làm lại quá thô bạo, khiến nhiều người khó chịu. 

Thái hậu liếc qua hỏi:

_ Thật sao? Ai gia sao không cảm thấy như vậy, chỉ mới vài ngày Bạch Thanh lên nấm quyền mà đã gây ra nhiều sóng gió. Nào là Thái sư nào là binh bộ thượng thư! Ai mà không phục kia chứ?

_ Thái hậu! người nghĩ như vậy sao ạ? Nhiếp chính vương là do tiên hoàng chọn, nắm toàn bộ quyền từ triều chính đến nội phụ hoàng cung đều nằm trong tay ngài ấy. 

Thái hậu thở dài, mặt đầy mệt mỏi nói:

_ Ai gia không bằng ai!

#########################################################################

Vài ngày sau, khi ta vừa xuống xe ngựa thì nghe quản gia báo có người đến tìm. Lạ thay! Từ khi ta lên làm nhiếp chính vương đến nay đâu ai muốn đi lại gần với ta, với lạ ai mà to gan đến tận phủ ta kia chứ!

Ta bước vào cửa thì bất ngờ, kinh ngạc mở miệng hỏi:

_ Sao nàng ở đây?

Hạ Khánh An cười nhìn ta nói:

_ Nếu thiếp thân không đến tìm thì chàng còn nhớ đến ta à?

Ta gãi nhẹ mũi ngượng ngùng nói:

_ Từ khi về đến nay ta quá bận nên chưa kịp tìm nàng. (nắm tay nàng) Nàng nhớ ta à? Hay sao mà đến tận đây tìm?

Nàng đưa tay còn lại đang cầm chiếu chỉ lên nói:

_ Ta đến đây làm tứ phu nhân của Bạch quốc công như đã hứa!

Ta kinh ngạc nhìn vào chiếu chỉ trước mặt, đây tay lấy mở ra đúng là chiếu chỉ tứ hôn cho ta và Hạ Khánh An. Đâu ra hay vậy trời? 

_ Nàng có cái này ở đâu thế? Trộm viết à?

Hạ Khánh An trắng mắt liếc xéo ta nói:

_ Là chính tay lão hoàng thượng trước khi chết viết đấy!

Ồ dữ thiệt!!! Đang đâu đầu về đại phu nhân, nhị phu nhân mà giờ sắp sửa lấy tứ phu nhân về. Hình như không muốn ta yên hay mà cứ dồn dập vậy trời.

######################################################################

Góc Tâm Sự

Lâu ngày không gặp các độc giả!

Đã để các bạn chờ lâu! 

Sorry các bạn nhiều vì lâu mới ra chap!

Chúc một ngày hạnh phúc! Bái Bai!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro