Một chút kẹo ngọt của DongMark

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Donghuyck đóng cửa phó lái lại một giây lại bị Mark chui vào ngồi trên đùi Donghuyck, đối mặt với em.

"Chúng ta không phải đang chiến tranh lạnh à? Anh không phải đã nói sẽ không để ý đến em nữa sao?" Donghuyck cố tình giả đò nghiên túc hỏi

"Hừ, người nào đó không trả lời tin nhắn của tôi, gọi điện không bắt máy, lại càng không chủ động liên lạc!" nhắc đến việc này Mark lại tức giận.

"Anh cũng không phải không biết tình trạng bây giờ, em là thân bất do kỉ, toàn bộ phương tiện có thể liên lạc đều bị nghiêm ngặt mà quản lí hết!" Donghuyck thở dài, vẻ mặt dịu đi rất nhiều

"Hừ!" Mark rầm rì trong miệng, cũng không nói nữa. Việc này anh cũng biết, nhưng đôi khi chẳng hiểu sao lại để tâm đến những việc này.

"Vậy, hiện tại hòa nhau được chưa?" Donghuyck véo mà Mark một chút mà hỏi

"Nếu không hòa thì em sẽ bị người khác cướp mất!" Mark bỗng ôm lấy cổ Donghuyck, dán chặt lên người em "Rất nhớ em!" Mark vừa nói vừa cắn lên môi Donghuyck.

Bốn cánh môi giao nhau, nhất thời, khoảng thời gian nhớ nhau khi xa cách đều biến thành nụ hôn thân mật. Lúc đầu còn là nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng sau đó bất tri bất giác trở thành một nụ hôn điên cuồng cắn xé. Bàn tay Donghuyck chẳng biết từ lúc nào đã lần mò vào làn da sau lớp quần áo, từ từ gợi tình mà vuốt ve.

"Ư .... Donghuyck...." Mark rời khỏi môi em, mang theo một sợi chỉ bạc, ngồi trên đùi Donghuyck, hai chân bất giác dùng sức kẹp chặt cơ thể của em lại.

Giơ hai tay, phối hợp với động tác cởi áo khoác của Donghuyck, thuận tay ném sang bên cạnh. Ngã mình xuống ghế, hai tay Mark kéo lấy cổ Donghuyck, rồi nằm sấp lên mình của em. Dây chuyền đeo cổ rơi xuống vì cái cổ áo chữ V khoét sâu, đưa tới đưa lui càng làm tăng thêm sự thu hút. Hình như là để chỉ dẫn tầm mắt của người khác chú ý đến hai điểm phấn hồng hoàn hảo xinh đẹp. Donghuyck hơi hơi ngẩng đầu, một ngụm ngậm lấy mặt dây chuyền đang đong đưa qua lại của Mark, sau đó, từng chút từng chút đAnh toàn bộ chiều dài của dây thu vào trong miệng.

Chiều dài của sợ dây dần dần bị thu hẹp, mãi cho đến khi con mắt của Donghuyck ngày càng gần sát cái cổ mịn màng của anh, đột nhiên em nhả dây chuyền trong miệng ra rồi chuyển sang mục tiêu khác. Một hơi cắn khắp xương quai xem mê người của Mark.

"A...." có chút đau đớn làm Mark rên lên một tiếng. Ngón tay xấu xa kéo thấp cổ áo xuống, mãi cho đến khi chạm vào đóa hồng kiều diễm, khều nhẹ rồi vân vê xoay tròn.

"Đào bé nhỏ này đã chín rồi nha, có thể ăn tươi được a!" Donghuyck vừa nói xong liền kéo thấp thân thể Mark xuống, ngậm lấy hạt màu phấn hồng như đào bé nhỏ, đầy tình sắc mà liếm mút.

"Urm .. cái tên đáng ghét ... đừng có vậy mà.. a ..." Mark mở to đôi mắt mơ màng mà trách cứ

"Có đau không? Nhưng mà trông anh rất hưởng thụ nha!" Donghuyck nói liền càng cố gắng mút mạnh một cái, tiếp tục thay đổi độ nghiêng làm hàm răng ma sát khẻ cắn lên. Mark hưởng thụ mà ngưỡng cổ, dán người vào cơ thể Donghuyck. Bởi vì nằm dọc theo thân người nên lưng quần có chút lỏng, nới rộng ra, nên rất dể dàng xoa nắn vật đã nóng hổi và cứng ngắt kia.

"Tiểu yêu tinh gian xảo! Anh rất nhớ nó sao?" Donghuyck cố ý đẩy lên một chút mà hỏi

"Em nói đúng đó, người ta lâu ngày chưa gặp Tiểu Donghuyck, nên rất muốn cùng nó chào hỏi nha!" nói xong, tay Mark trực tiếp chui vào quần trong của Donghuyck, đầu ngón tay linh hoạt trêu đùa như muốn giết chết tiểu cây gậy ấy. Donghuyck mở đai lưng cửa Mark từ phía sau, hai tay cũng theo eo của anh, chậm rãi lần mò xuống cặp mông. Đầu ngón tay cùng lớp vải cách ngoài men theo khe hở, rất nhẹ nhàng, nhẹ nhàng mà dùng sức ...




















"A..... đau quá a ..." Mark hét chói tai, móng tay bấu chặt vào lưng của Donghuyck . Đã lâu chưa từng dùng qua nơi này, một chút bôi trơn cũng không có, lại không được khuếch trương trước "A ... Donghuyck ... điểm nhẹ thôi ..."

"Sao? Anh không phải là muốn cùng Tiểu Donghuyck trao đổi tình cảm thật lâu sao?" Donghuyck vừa nói vừa tăng thêm lực ở phía dưới, từng chút đụng chạm vào chổ sâu nhất. Mark nỗ lực ôm lấy bờ vai của Donghuyck, hai mắt rưng rưng ủy khuất vô cùng, nhưng cũng mê người vô cùng. Donghuyck tà mị nhíu mài, nắm chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn của Mark mà cố sức hướng về phía trước. Tư thế dột nhiên thay đổi nên làm cho Mark vô thức không ngừng co rút tiểu huyệt hấp thụ làm cho Donghuyck hưng phấn vô cùng!

"Ư ... Dong ..." Donghuyck từ đầu cho đến cuối chưa hề đừng lại động tác, phân thân của Mark cũng nhịn không được
















Tiếng rên rĩ cùng thở dốc vang vọng bên trong xe

Ánh trăng rất kiều diễm, tình sắc cũng rất đẹp nha~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro