C7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiếp đó là chuỗi ngày ôn luyện hừng hực. Đây là mốc thời gian sát hạch xem ai có thể thuận lợi debut trong năm nay.

Các thực tập sinh ai gầy còm đi vì luyện tập. Năng xuất tập luyện được tăng lên, phòng luyện thanh, phòng vũ đạo lúc nào cũng đầy ắp người. Họ luyện tập đến quên cả trời đất, mạch máu như căng lên từng giây, và luôn hồi hộp đếm từng giờ đến ngày thi quan trọng. Phải nói ai ai cũng khát vọng sẽ sớm ngày được debut.

Rồi thì ngày sát hạch cũng đến, giữa những vật lộn lo âu vẫn là niềm hi vọng thanh khiết ngày nào.

Người người nhốn nháo vừa nóng vừa đông lại ồn ào chen chúc, bầu không khí ngột ngạt muốn nung cháy cả phòng thi. Phóng viên khắp nơi ồ ạt xô đẩy mà chụp ảnh, quan sát, hò hét.

Từ lúc bắt đầu cho đến khi kì sát hạch kết thúc, ai ai cũng mong ngóng trông chờ kết quả. Con cái lo một thì cha mẹ lo mười. Cái nhiệt, cái thấp thỏm, cái e sợ, tất cả trộn lẫn vào nhau thành một bóng ma gọi là áp lực.

Cho đến khi có kết quả, cảnh tượng mới thực sự là thiên địa khủng bố song đôi.

Mạng đến là tắc nghẽn.

Jaemin khi nhìn kết quả, không nhịn nổi mà cảm thấy hơi hơi hài lòng với bản thân, nhẹ nhàng tựa người vào ghế, bất giác chống cằm cười.

Không tệ.

Rồi trong một thoáng nhấp nhổm không yên, muốn biết kết quả của cậu ra sao, liền cầm điện thoại gọi điện, giọng điệu vẫn như trước nhất mực sỗ sàng.

"Này, kết quả thế nào rồi?"

Bên kia vang lên một giọng nói trầm mặc khác thường,

"Đậu... 127 NCT "
Jaemin nghe rõ mồn một lời người kia nói, nhưng lại không để lộ một chút cảm xúc nào, sau cùng, anh chỉ nhẹ nhàng trả lời,

"Thật tốt quá"

Cúp máy.

Anh cũng được debut, nhưng lại là DREAM NCT. Sau khi debut, chắc hẳn là thời gian để gặp mặt cậu cũng không còn nhiều...
...

Ngày debut cho các thành viên DREAM NCT cũng đã đến, nhưng chẳng hiểu sao cõi lòng ai đó lại cảm thấy vô vàn nặng trĩu.

Vẫn một mình cô đơn trong hội trường. Quanh người anh đó, vẫn tỏa ra thứ hào quang khiến bao kẻ ngoái nhìn.

Hm...Bây giờ lại cảm thấy thiếu một thứ gì đó chăng?

"Jaemin , chào anh "

Ơ...

Anh nhíu mày, ánh mắt lướt trên thân thể cậu từ đầu đến chân,

"Cậu đùa tôi à?"

"Đâu có, là em thật mà" Jisung mỉm cười, chưa bao giờ anh thấy cậu dịu dàng hơn bây giờ.

Nếu là lúc trước, cảm giác sẽ ra sao? Buồn nôn, có lẽ.

Còn bây giờ?

"Tôi tưởng cậu..." anh vẫn điềm tĩnh

"À... Bố em mua lại công ty này rồi" Jisung điềm nhiên nói, thản nhiên như trở một bàn tay.

Cái gì.

Jaemin cảm giác bản thân đang bị sỉ nhục nặng nề, cậu cố lườm, "Nghiêm túc đi"

Nhận thấy ám khí tỏa ra từ anh, cậu liền cong đuôi toát mồ hôi giải thích,

"Không đâu, thật mà, là bố em làm đấy!"

"Hẳn rồi. Bố cậu làm gì mà mua lại được SM? Chẳng lẽ hiếp chủ tịch Lee rồi đòi mua lại trường chắc? Tôi nói cho cậu biết, đừng có lằng nhằng với tôi, nghe chưa?"
Jisung hai mắt đẫm lệ không biết làm sao mà giải thích với mĩ nhân trước mặt, chỉ đành ngậm miệng rưng rưng, oan quá, oan uổng quá.

Nhưng vài hôm sau, trên mạng lại bất ngờ thông báo một tập đoàn JiMin đã mua lại 1 công ty âm nhạc hàng đầu thế giới. Không ai rõ tập đoàn này là ai, chỉ biết đó là những con người rất máu mặt, không phải dạng dễ dàng gì mà đùa chơi cho vui.

Jisung cắn lên vành tai anh, khẽ rủ rỉ,

"Bây giờ anh tin em được chưa?"

Jaemin hết mấy ngày vẫn chưa hoàn hồn, hơi nghiêng đầu tránh cậu, nghiêm túc hỏi,

"Tại sao bố cậu làm vậy?"

"Vì em nói đó"

"Cậu..." Jaemin trừng mắt.

"Được rồi, được rồi" Jisung đột ngột hạ giọng, liếm vành tai Jaemin, "Em chỉ là muốn ở bên anh thôi mà"

Đúng rồi, là ở bên anh.

Từ thực tập sinh

Ngôi sao

Cả cuộc đời.

Chỉ vậy thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sungna