11.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kì thi cuối kì sắp tới. Và như một truyền thống, cứ đến thời điểm này là tôi lại mất ăn mất ngủ, phát phiền vì kẻ thù muôn kiếp mang tên Toán học-hắn ta chính là tên độc ác vô nhân tính, là kẻ khiến biết bao gia đình tan cửa nát nhà, gieo rắc vào lòng những đứa như tôi một sự trầm cảm không hề nhẹ. Lòng thầm trách trời, trách đất, trách tứ lung tung vì sao đã sinh ra Kim Minji lại còn sinh ra Toán học a?

-Chị à, bài này làm thế nào vậy?-Tôi vò đầu bứt tai quay sang hỏi chị Jungna bên cạnh. Tôi, chị Jungna và chị Cincin đã ngồi cả tiếng đồng hồ mà vẫn không sao đánh bại được cái anh Toán học này.

-Bài dễ thế này sao đủ trình cho chị giải chứ? Vậy nên chị nhường nó cho em đấy, lát bài khó hơn chị sẽ giải.- Chị Jungna vừa dứt lời đã nhận ngay lấy ánh mắt khinh bỉ từ tôi và chị Cincin. Đúng là thánh chống chế mà!

Cuộc chiến vẫn diễn ra đầy căng thẳng, nhưng anh Toán học thì cứ chây ì bất biến, trong khi các tế bào học hành của chúng tôi đang chết dần chết mòn...Lửa thử vàng, toán học thử sức. Khi địch càng mạnh thì ta càng phải vươn lên chống đỡ, góp gió thành bão, nước chảy đá mòn...No, no, kia là lí thuyết từ thời tiền sử rồi. Bây giờ đã khác, địch càng mạnh thì ta càng phải tìm cao nhân mạnh hơn nó a! Nếu cứ để ba kẻ "yêu toán, thích toán, cần toán" như chúng tôi ngồi đây với nhau chắc cả đêm cũng không xong nữa. Cuối cùng, tôi đành "nghe theo tiếng gọi của con tim" mà cầm điện thoại lên nhắn tin tìm cứu viện...

Moomin tiểu muội: Alo alo, tiểu muội gọi đại ca, nghe rõ trả lời.

Moomin đại ca: Có gì thì nói đi cô, làm lố ghê à.

Moomin tiểu muội: Anh có đang ở kí túc xá không, Renjun đại ca?

Moomin đại ca: Đang ở, có chuyện gì sao?

Moomin tiểu muội: Bí mật. Bye đại ca.

Quy tụ được đủ ba yếu tố "thiên thời, địa lợi, nhân hòa", tôi nở nụ cười chuẩn chất "anh hùng tìm được đường cứu nước". Nhanh chóng lôi kéo hai bà chị còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tôi quyết định đưa ba chúng tôi đi theo con đường "tầm sư học đạo" thiêng liêng và cao cả.

Đứng trước cửa kí túc xá của NCT, tôi hào hứng bấm chuông và lái giọng đi nói:

-Hàng quý khách order đã đến rồi đây. Xin mời ra nhận.

Dường như đã hiểu được trò đùa của tôi, hai chị rất "đồng cảm" bằng cách... che miệng cười trộm. Lắng tai nghe âm thanh huyên náo phía trong...

Cạch!

Cánh cửa cuối cùng cũng mở ra, người mở là Renjun oppa-đúng người mà tôi đang tìm kiếm luôn, trời không phụ lòng người mà.

-Xin lỗi, không biết có gì nhầm lẫn không? Chúng tôi không order...-Lời còn chưa nói dứt đã phải nuốt vào trong họng khi thấy khuôn mặt "thanh niên giả vờ nghiêm túc" của tôi.

-Là em sao?-Sau mấy giây ngớ người, bạn trẻ Renjun rất nhanh nhận ra trò đùa của tôi.-Hay quá ha. Thế đến giao cái gì thì giao nhanh nhanh đi, gia chủ bận lắm.

-Em đã "ship" ba đồ đệ đến cho sư phụ chỉ giáo đây này.-Tôi dùng ánh mặt nịnh nọt nhìn "sư phụ" Huang Renjun. Anh ấy chính là một trong những người giỏi toán nhất lớp, vậy nên cứ chịu khó ôm chặt lấy cái cây to này thì sao chết chìm được chứ?

-Ai thèm dạy mà đến hả?-Nana không biết từ khi nào đã đứng trước mặt chúng tôi.

-Thế thì thôi, em đi tìm Jungwoo oppa vậy.-Tôi bày ra vẻ mặt "tổn thương sâu sắc" giả vờ kéo tay hai chị quay lưng đi thì đã bị Renjun oppa kéo lại...

-Không cần đi đâu hết, ở lại đây anh dạy em.-Biết ngay là Renjun oppa vẫn thương tôi nhất mà. Tôi hào hứng nắm tay Renjun oppa "dung dăng dung dẻ" bước vào trong và tất nhiên là không quên trưng ra biểu cảm đắc ý trêu tức người nào đó...

Vào trong nhà, tôi không khỏi cảm thán bản thân chọn ngày quá đẹp, đúng ngày đội hình NCT U không có lịch trình nên đại gia đình tụ họp đông đủ. Khung cảnh náo nhiệt cười nói rộn ràng đan xen cùng những câu tranh cãi chí chóe làm người ta có cảm giác như đang đi lạc vào nhà trẻ ấy. Tôi bỗng cảm thấy tiếc thương sâu sắc cho những ai đã từng bị đánh lừa bởi vẻ đẹp trai ngầu lòi của mấy bạn "mầm non" này, và tôi chính là một trong số đó...

Nói chuyện trêu đùa cùng các anh vài câu, tôi vẫn phải đau khổ đối mặt với một đống bài chưa làm và nhiệm vụ chính hôm nay đến đây là để học hành. Vốn dĩ lúc đầu là Renjun oppa "cân" cả ba người chúng tôi. Tuy nhiên, với ba đầu óc mờ mịt người này một câu người kia một câu, cuối cùng Moomin đại ca cũng hết kiên nhẫn đập bàn tuyên bố "chỉ dạy một người". Khóc a! Đại ca sao anh nỡ chơi khó vậy?

Sau một hồi thảo luận, chị Cincin quyết định đi nhờ vả Yuta oppa. Thế nhưng bên cạnh tôi vẫn còn một bà chằn Kim Jungna đang cố sống cố chết đòi Renjun oppa dạy và "khán giả" Na Jaemin nhiệt tình cổ vũ "khuyên" bạn cùng phòng chớ có dạy tôi. Thế giới này thật tàn nhẫn a! Trong lúc tôi đang vật vã nghĩ cách bon chen giữa dòng đời...Ủ uôi, anh Mười xuất hiện mang theo vầng hào quang lấp lánh soi rọi cái đầu óc bế tắc này. Tuyệt vời, có cách rồi!

-Đành vậy, Renjun oppa dạy cho Jungna unnie đi.-Nhìn khuôn mặt mất mát nhăn nhó của Renjun oppa mà tôi đau lòng hết sức luôn á. Biết ngay là Renjun oppa muốn dạy tôi mà, chứ dạy cho bà chằn thì khó toàn thây lắm. Đại ca à yên tâm đi, tấm lòng của anh em đã ghi nhận, em sẽ không bỏ anh dễ dàng vậy đâu. Không để bà chằn và khán giả cười lâu, tôi chạy đến kéo tay Ten oppa:

-Ten oppa, anh dạy em được không?

-Ừm, cũng được.-Cảm nhận được ánh mắt cầu xin mãnh liệt từ tôi, anh Mười rốt cuộc cũng đồng ý. Yeah, bước đầu thành công. Bước thứ hai, tôi tính thu dọn sách vở để đi theo Ten oppa thì đã bị chặn lại, có người còn thu nhanh hơn tôi nữa kìa...

-Thôi, em và Renjun chơi thân với nhau như vậy, ai nỡ chia cắt hai người. Để chị, chị đi học cùng Ten oppa nha.-Bằng tốc độ ánh sáng, chị Jungna nhanh chóng kéo Ten oppa ra ngoài để lại "đồng bọn" Na Jaemin với khuôn mặt bị phản bội sâu sắc. Chứng kiến toàn bộ quá trình lật thuyền này, tôi chỉ biết lắc đầu tỏ vẻ lực bất tòng tâm vì rèn sắt không thành thép a. Đúng là vì crush mà liêm sỉ tuyệt chủng luôn rồi. Dù sao thì cũng nhân cơ hội này để xúc tác cho hai người họ...Jungna unnie à, đừng phụ tấm lòng của em nha!

--------------------------------------------------------------



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro