18.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì miệng lưỡi thế gian hiểm ác, tôi đành tạm ngưng chế độ tránh tiếp xúc để thoát mác "hối lỗi không dám nhìn mặt anh chị". Nhiều lúc nghĩ lại thấy cuộc đời mình cũng thật bi thảm. Rõ ràng là tôi muốn "chiến tranh lạnh" để nâng cao giá trị bản thân nhưng cuối cùng lại rớt giá thảm hại, tiền mất tật mang ớn tới già.

Đã vậy khi vừa mới làm lành được không lâu là tôi đã được hai bà chị 00lines "tin tưởng" giao cho một "trọng trách thiêng liêng và cao cả". Cái "trọng trách thiêng liêng và cao cả" theo lời họ nói chính là...giúp chị Jungna tán đổ Ten oppa. Các bạn có cảm nhận được một mùi âm mưu đang dày đặc trong không khí không? Nghĩ đến số phận Ten oppa tươi đẹp như hoa mà vào tay bà chằn Kim Jungna thì không biết sẽ bị "rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn" ra cái dạng gì nữa...Tuy rằng lương tâm cắn rứt một vạn lần nhưng trước sức ép của hai quả bom mang số hiệu 00lines, tôi đành nhắm mắt làm theo "kế hoạch cưa trai" đã được vạch ra rõ ràng tình cảm.

Bước một, khám phá sở thích, sở ghét, sở trường, sở đoản, tất tần tật của "bé cừu". Vốn lúc đầu là cả ba chúng tôi sẽ cùng làm bước này, nhưng cuối cùng lại trở thành tôi đơn độc chiến đấu. Vì sao ư? Vì nhân vật chính Kim Jungna "ngại ngùng không dám hỏi thẳng crush" và bạn đồng niên Cincin thì "ở cùng để trấn an tâm lí". WTF! Chính tôi đang rất thắc mắc là chúng tôi đang cưa crush của chị ấy hay của tôi vậy trời?

Đau khổ nhận mệnh, tôi cầm theo 7 cốc cà phê tiến thẳng đến phòng tập của NCT U. Lễ phép chào hỏi các anh, tôi viện cớ rằng đang đi uống cùng các chị thì "chợt nhớ đến các anh đang giãi nắng dầm sương ở công ty nên không kìm nổi xúc động tấp thẳng đến đây". Nhìn vẻ mặt kinh ngạc và nghi hoặc của mấy oppa, tôi thầm cảm thấy đáng tiếc sâu sắc thay họ vì bấy lâu nay không nhìn ra lòng tốt của Kim Minji a...

-Mấy anh uống cà phê cho đỡ mệt ạ, thấy các anh tập tành liên tục thế này mà em xót lắm luôn á.-Tôi nở nụ cười nịnh nọt tột đỉnh, hai chân không nhanh không chậm nấn ná đến gần các anh và "ngẫu nhiên" ngồi cạnh Ten oppa.

Nhìn ánh mắt lạnh lùng của Jaehyun oppa bắn tới, tâm tình của tôi căng thẳng hẳn lên. Cũng may không có họ Na và họ Huang ở đây góp vui, nếu không chắc kế hoạch của tôi khó càng thêm khó rồi...

-Mà mấy oppa này, dạo này em cứ tự trách không thôi vì cảm thấy mình chưa hiểu hết về các anh ấy. Hôm nay các anh có thể cho tiểu muội tìm hiểu thêm một chút được không ạ?-Đã làm đến bước này là không thể bỏ cuộc được, tôi cố rỏ vẻ tự nhiên bắt đầu gợi chủ đề.

Cố tìm mấy câu hỏi các oppa khác trước để lấy le, thấy thời cơ đã chín muồi, tôi làm ra vẻ "chợt nghĩ ra" hỏi Ten oppa:

-Ten oppa à, anh thích mẫu bạn gái như thế nào vậy?

Nghe câu hỏi của tôi, mấy người kia đều tỏ ra kinh ngạc hết sức. Nhưng rất nhanh sau đó, sự chú ý được tập trung vào câu trả lời của chính chủ:

-Anh hả? Chỉ cần dễ thương và dịu dàng tốt tính là được.-Nghe từ "dịu dàng" thôi là đã thấy chị Jungna nhà tôi bị loại từ vòng gửi xe rồi...

-Vậy liệu có trường hợp ngoại lệ chút xíu được không anh? Kiểu hơi khiêm tốn về khoản dịu dàng một chút ấy ạ.-Tôi không khỏi cảm thấy bất an lo lắng thay cho bà chị già cô đơn Kim Jungna.

Cứ như vậy, tôi quá mức "tập trung vào chuyên môn" mà liên tục hỏi tới tấp, hỏi dồn dập Ten oppa đủ điều, phải khai thác được càng nhiều thông tin càng tốt mà...

-Đủ rồi đấy, Kim Minji. Muộn rồi, để anh tiễn em về.-Nghe thấy Jaehyun oppa gằn từng chữ, tôi mới bừng tỉnh khỏi công cuộc tra khảo Ten oppa. Thấy mấy người kia đang nhìn tôi bằng ánh mắt đầy khó hiểu và sắc mặt âm trầm đáng sợ của Jaehyun oppa, tôi chỉ muốn bất tỉnh ngay tại đây. Thôi chết thật rồi...

Trong trạng thái tìm cách để chuẩn bị thanh minh với dư luận, tôi bị Jaehyun oppa kéo thật nhanh ra ngoài. Nhìn cánh cửa thang máy đang dần đóng lại, tại sao tôi cảm thấy không khí hôm nay đột nhiên lạnh lẽo bất thường vậy nhỉ?

-Em thích Ten hyung?-Câu hỏi bất ngờ đến từ Jaehyun oppa làm tôi thót tim, tại sao cái thang máy này lại có mỗi hai chúng tôi vậy? Biết trả lời sao đây?

-Làm sao có thể chứ, anh cứ đùa hoài.

-Em nghĩ anh đang đùa? Vậy em có thể giải thích là tại sao em phải hỏi hyung ấy nhiều thứ thế không?

-Tại...tại em muốn hiểu thêm về anh ấy thôi.-Dù biết nghe thật đuối lí nhưng tôi chẳng biết phải làm sao nữa, ánh mắt Jaehyun oppa làm tôi cảm thấy rất áp lực. Cũng chỉ tại hai bà chị kia không cho tôi được tiết lộ sự thật cho bất kì ai, sao con khổ thế hả trời?

-Ồ, hiểu thêm về anh ấy.- Không biết từ lúc nào tôi đã bị dồn vào thế không lối thoát vì chắn sau là lớp thang máy lạnh lẽo còn chắn trước là Jaehyun oppa âm trầm khó đoán....Khóc 8891 dòng sông a! Tại sao trong những tình thế rối rắm thế này người ta cứ thích dùng chiêu "kề mặt đối mắt" vậy? Khuôn mặt trước mắt tuy rất đẹp trai nhưng tôi cũng không có phúc tận hưởng cho nổi...-Vậy em không muốn hiểu thêm về anh sao? Là em đã hiểu quá rõ về anh rồi hay là căn bản...em không hề để ý đến anh?

-Không, không, em không phải có ý đó. Oppa đừng hiểu lầm em mà.-Tôi sắp quẫn bách chết rồi đây, sao sự việc lại đi xa như này chứ?

-Kim Minji, nhiều lúc anh thật rất thắc mắc...rằng liệu có phải vì anh đã quá kiên nhẫn với em nên em mới thoải mái trêu hoa ghẹo nguyệt như thế?

-Dạ? Kiên nhẫn về chuyện gì ạ?- Sao người anh này càng ngày càng khó hiểu quá vậy?

-Thôi được rồi. Dù anh không biết em thật sự không hiểu hay cố tình không hiểu...Nhưng Kim Minji em nghe cho rõ đây...từ bây giờ đến lúc em đủ 18 tuổi, nghiêm cấm yêu đương, đã hiểu chưa?

Cuối cùng chuyến thang máy dài nhất lịch sử đã kết thúc. Tôi mơ hồ đi theo hai chị về nhà, não vẫn đang chậm rãi load về câu nói của Jaehyun oppa khi nãy. Bộ tôi có nói là muốn yêu đương à? Đàn ông quả nhiên là sinh vật khó hiểu nhất trên đời...

--------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro